Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1090: Hắc Ma lão tổ chết

Thanh Quân, Luyện Ngục Chúa Tể, Bàng Y, Nguyên Sơ chủ nhân, Thời Không đảo chủ… mỗi người đều tràn ngập ý chí chiến đấu. Bọn họ bị thực lực của Đông Bá Tuyết Ưng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, còn có Huyết Nhận thần đế đột phá, nguy cơ kỷ nguyên vũ trụ phá diệt, dã cẩu màu đen cường đại... Những sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, đều làm cho bọn họ muốn trở nên mạnh hơn nữa.

Sâu trong di tích Hồ Tâm đảo, Bàng Y, Thanh Quân, Luyện Ngục Chúa Tể, Thời Không đảo chủ, thâm uyên thuỷ tổ, Kiền Hợp nương nương, Vạn thần điện chủ, Nguyên Sơ chủ nhân tám vị bọn họ bản tôn đều ở đây, trong đó Bàng Y cầm lấy động thiên bảo vật, cười nói: “Các vị, chúng ta đi ra ngoài.”

“Bàng Y huynh, đợi chút.” Một thanh âm vang lên, Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng bỗng dưng xuất hiện. Hắn là một thành viên Hủy Diệt quân đoàn cũng có thể đủ trực tiếp từ bên ngoài thuấn di vào.

“Đông Bá?”

“Di chuyển việc nhỏ bực này ngươi cũng tới?”

Đám Chúa Tể cười nói. Trong thế giới tu hành giả cường giả vi tôn, Đông Bá Tuyết Ưng bày ra thực lực khủng bố khiến mọi người tự nhiên sẽ kính trọng hắn, hơn nữa trong lòng mọi người cũng mơ hồ biết, tốc độ tu hành nhanh như vậy, nếu nói bọn họ một kỷ nguyên vũ trụ này còn có ai có hi vọng đuổi theo Huyết Nhận thần đế, chỉ sợ cũng là Đông Bá Tuyết Ưng.

“Có một chuyện nhỏ cần phiền toái chút, đem Hắc Ma lão tổ trong động thiên bảo vật trước thả ra.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, lập tức hắn nhìn về phía Thời Không đảo chủ, “Thời Không đảo chủ, còn xin thứ lỗi, thù của sư phụ, ta không thể không báo.”

Thời Không đảo chủ nhướng mày, sắc mặt có chút khó coi.

Mặc kệ như thế nào Hắc Ma lão tổ cũng đầu nhập vào đến dưới trướng hắn, hiện tại Đông Bá Tuyết Ưng tỏ rõ muốn gϊếŧ Hắc Ma lão tổ, nhưng lại có danh nghĩa ‘báo thù cho sư phụ’, khiến Thời Không đảo chủ rất tức giận, hắn cũng biết... Nay phóng thích Hắc Ma lão tổ hay không quyết định bởi Huyết Nhận thần đế, bởi vì động thiên bảo vật là của Huyết Nhận thần đế, hắn muốn ngăn trở cũng không được!

“Hừ.” Thời Không đảo chủ lạnh lùng nói, “Đường đường Chúa Tể rồi, gϊếŧ một tên Đại Năng, quá mức bắt nạt tiểu bối rồi nhỉ.”

“Ta nói, thù của sư phụ, phải báo!” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng cũng lạnh đi.

Mình chủ động nói, đã rất nể mặt rồi.

Mình ngang ngược gϊếŧ, Thời Không đảo chủ có thể ngăn trở hay sao?

“Hừ hừ.” Thời Không đảo chủ cười lạnh, “Thực lực Đông Bá Chúa Tể là cao hơn ta, ở trong phạm vi di tích Hồ Tâm đảo, ngươi và Bàng Y không chịu bất cứ trở ngại nào, ta là không bảo vệ được hắn, nhưng, ngươi cho rằng ngươi có thể gϊếŧ được hắn?”

“Một phân thân của hắn không ở vũ trụ này?” Đông Bá Tuyết Ưng cười nhạo.

Hắn đã sớm phát hiện.

Trong toàn bộ vũ trụ thông qua nhân quả cảm ứng, chỉ có thể phát hiện một thân thể của Hắc Ma lão tổ. Một phân thân khác căn bản tìm không thấy, hoặc là tránh ở địa phương kiểu như Sơ Thủy Chi Địa. Hoặc đã là đi vũ trụ khác! Ồ, còn có một loại khả năng chính là không có phân thân, Hắc Ma lão tổ một lòng bảo mệnh không tu luyện phân thân mới là trò cười, nếu không tu luyện, trực tiếp gϊếŧ bản tôn hắn, hắn cũng vẫn phải chết.

“Đúng, một phân thân khác của hắn quả thực ở vũ trụ khác, một mực không về.” Thời Không đảo chủ cười nhạo, “Đông Bá Chúa Tể bây giờ còn có nắm chắc gϊếŧ hắn?”

Bàng Y ở bên cạnh cười, tâm niệm khẽ động, Hắc Ma lão tổ trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh.

Bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng vừa đến đã mượn dùng quy tắc lĩnh vực mạnh mẽ ngăn cách tất cả nhân quả truyền âm, đưa tin… các thủ đoạn, ở trong quy tắc lĩnh vực của mình... Có thể chế định quy tắc, ngôn xuất pháp tùy! Trừ phi Chúa Tể khác cũng dùng quy tắc lĩnh vực mạnh mẽ chống lại, nhưng mọi người cũng biết điều Đông Bá Tuyết Ưng muốn, cũng không cần thiết lúc này đối nghịch với Đông Bá Tuyết Ưng, Thời Không đảo chủ cũng không thể nhắc nhở Hắc Ma lão tổ.

“Đảo chủ.” Hắc Ma lão tổ liếc một cái nhìn thấy Thời Không đảo chủ, sau đó nhìn thấy một đám Chúa Tể chung quanh, đồng thời cũng thấy được Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng, khiến trong lòng hắn run lên, nhưng một phân thân khác dưới cơ duyên tiến vào một vũ trụ khác, cho nên hắn còn có thể bảo trì bình tĩnh.

“Hắc Ma lão tổ.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng.

Thanh âm mơ hồ, Hắc Ma lão tổ chỉ cảm thấy thế giới trước mắt giống như vặn vẹo.

Chung quanh, các Chúa Tể khác đều phát hiện ánh mắt Hắc Ma lão tổ đã dại ra, nhất thời hiểu, Hắc Ma lão tổ đã trúng chiêu.

“Đông Bá Tuyết Ưng.” Hắc Ma lão tổ ngay sau đó tựa như lại tỉnh táo, hắn chỉ vào hư không bên cạnh giận dữ hét, “Ngươi muốn gϊếŧ ta? Đáng tiếc, ta vận khí tốt, một phân thân khác của ta căn bản không ở một vũ trụ này, ngươi căn bản không có khả năng gϊếŧ ta. Về phần một thân thể này của ta... Ha ha, ngươi muốn gϊếŧ thì cho ngươi gϊếŧ.”

“Ha ha ha...”

“Ầm!”

Kèm theo tiếng cười to, Hắc Ma lão tổ đột nhiên nổ tung.

“Bội phục.” Luyện Ngục Chúa Tể mở miệng, “Cách vũ trụ thế mà khiến Hắc Ma tự sát.”

“Hắc Ma là phân thân tự sát trước, sau đó một bản tôn này tự sát.” Nguyên Sơ chủ nhân nói, tán thưởng, “Quả thực rất giỏi.”

Bên cạnh, sắc mặt Thời Không đảo chủ càng thêm khó coi.

“Cũng chỉ là chút ảo cảnh.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Hư Giới Đạo của hắn chính là đạt tới Chúa Tể cảnh, luận thao túng ảo cảnh, vũ trụ tu hành giả hắn chính là số một. Một Đại Năng Giả bình thường mà thôi... Một cái đối mặt, Đông Bá Tuyết Ưng đã khiến hắn lâm vào ảo cảnh, ký ức của bản tôn phân thân thông nhau đồng thời đều lâm vào ảo cảnh, Đông Bá Tuyết Ưng dễ dàng dẫn dắt một phân thân một bản tôn của Hắc Ma lão tổ trước sau tự sát, sau khi phân thân tự sát, linh hồn bản tôn liền là có một không hai, Nguyên Sơ chủ nhân mượn dùng bí thuật dò xét phát hiện điểm ấy, có thể phán đoán là phân thân tự sát trước, bản tôn tự sát sau.

“Đi thôi, ra ngoài đi.” Thời Không đảo chủ lạnh lùng nói.

“Đi.”

Bàng Y gật đầu.

Vù.

Nháy mắt mang theo mọi người thuấn di một cái liền ra khỏi di tích Hồ Tâm đảo, đến trong vũ trụ bên ngoài. Ở trong vũ trụ mênh mông, Bàng Y bắt đầu từ trong động thiên bảo vật dịch chuyển ra lượng lớn tu hành giả, các Tôn Giả, các Đại Năng Giả, lượng lớn các Giới Thần thậm chí các tiểu gia hỏa trẻ tuổi rất có thiên phú, các tinh anh đỉnh cao nhất của toàn bộ vũ trụ tu hành giả đều dịch chuyển ra.

“Dựa theo kế hoạch lúc trước tiến hành di chuyển.” Bàng Y mở miệng.

“Vâng.” Một đám Tôn Giả, Đại Năng Giả ai cũng tuân mệnh. Bọn họ mấy trăm cường giả phụ trách di chuyển từng nhóm, chỉ là ánh mắt bọn họ kìm lòng không được dừng ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng, bọn họ có thể cảm giác được... Một trong tam tổ ‘Đông Bá đế quân’ của Huyết Nhận thần đế nay cùng một chỗ với các Chúa Tể, khí tức vô hình cũng không thua gì các Chúa Tể, điều này làm bọn họ đều có chút rung động.

Bọn họ không dám tin, Đông Bá Tuyết Ưng năm tháng tu hành ngắn ngủi như vậy sẽ là Chúa Tể, nhưng cảnh tượng trước mắt không cho phép bọn họ nghĩ loạn.