Đông Bá Tuyết Ưng lại nhìn về phía thanh niên áo xanh, mỉm cười, thế giới lực vô hình liền lập tức thẩm thấu vào trong cơ thể thanh niên áo xanh này, nhanh chóng thay đổi thân thể của hắn, đem thân thể Siêu Phàm hóa. Đông Bá Tuyết Ưng nói: “Có thể ở cuối cùng còn nghĩ cho lão bá ta, cuối cùng ta cũng giúp ngươi một phen, coi như kết duyên phận của ngươi ta.”
“Lão bá.” Thanh niên áo xanh dại ra, kẻ ngốc cũng biết, lão bá trước mắt nhất định là tồn tại phi thường khủng bố, sợ là đại lão thần giới không biết sống bao nhiêu năm rồi.
“Tiền bối, ba năm sau, đến thu tín ngưỡng lực, ta chỉ sợ sẽ bại lộ...” Lão giả áo bào xám kia có chút khϊếp đảm.
Đông Bá Tuyết Ưng vung tay lên, một khối tín ngưỡng thạch nhỏ được ném qua: “Bổ sung chỗ thiếu, còn dư dả.”
Lão giả áo bào xám thấy thế nhất thời mừng rỡ.
“Tiểu tử, tự giải quyết cho tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía thanh niên áo xanh, lập tức hư không biến mất.
Lão giả áo bào xám lúc này mới thở phào, đi tới bên cạnh thanh niên áo xanh buồn bã như mất mát: “Chủ nhân, vị tiền bối này là ai thế?”
“Không biết, chỉ biết người chung quanh đều gọi ông ấy Đông Bá lão nhân.” Thanh niên áo xanh sững sờ nói.
“Đông Bá lão nhân?”
Lão giả áo bào xám ngây ra, “Trong giới thần tên là ‘Đông Bá’ không có mấy ai, cũng chỉ nhất mạch Đông Bá đế quân phủ trong truyền thuyết, vị đó chính là tồn tại truyền thuyết.”
Tiếng tăm Đông Bá Tuyết Ưng ở thần giới quá lớn, đầu tiên là Vạn Hoa yến, lại bái ở môn hạ thần đế, nghe nói còn từng gϊếŧ chết đại năng giả! Tiếng tăm trong vô số thần linh, so với An Hải phủ chủ cao hơn không biết bao nhiêu.
“Nhắm chừng là vị nào đó trong Đông Bá đế quân phủ.” Lão giả áo bào xám âm thầm đoán.
...
Đông Bá Tuyết Ưng sau khi rời khỏi Vân Tạp tinh, dung mạo nhanh chóng biến hóa, thân thể phàm tục nhanh chóng chuyển biến, chuyển đổi thành thân thể chân thật.
Lại khôi phục dung mạo trẻ tuổi.
Khí tức cường đại mà khủng bố cũng tự nhiên lan tỏa ra, đây mới là bộ dáng Đông Bá đế quân.
“Ta hành tẩu rất nhiều tinh cầu, đến nay cũng ba ngàn năm, vẫn chưa siêu thoát.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Xem ra lấy cảnh giới tu tâm của ta, muốn xúc động ta quá khó. Tuy nói... Rời khỏi lãnh thổ Huyết Nhận thần đình có thể có chút phiền phức, nhưng vẫn đi một chuyến đi.”
“Đi Nguyệt Lượng tinh trước.”
Đông Bá Tuyết Ưng lập tức xé rách thời không thông đạo, khẽ cất bước trực tiếp tiến vào trong thời không thông đạo đầy màu sắc hướng Nguyệt Lượng tinh chạy đi.
Hắn vốn không quá muốn rời khỏi lãnh thổ Huyết Nhận thần đình.
Chủ yếu là có chút kiêng kị ‘Thủy Ma vương’ cùng Mẫu Tổ giáo! Đương nhiên, hắn cảm thấy Thủy Ma vương hẳn là sẽ không ngu xuẩn như vậy thực sự động thủ, lúc trước Thủy Ma vương phái thủ hạ... Nhắm chừng cũng là muốn dựa vào uy danh chấn nhϊếp Đông Bá Tuyết Ưng, để Đông Bá Tuyết Ưng dưới sự kính sợ dâng ra bảo vật. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng dù sao tu hành một đường đột nhiên tăng mạnh, nội tâm tự nhiên cũng rất kiêu ngạo, không như các lão gia hỏa dễ ẩn nhẫn hơn.
“Khả năng Thủy Ma vương động thủ cực thấp. Nhưng Mẫu Tổ giáo sao, chỉ vì một chút tài liệu quý giá của Trúc thánh giả đã động thủ?” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ, “Tầm mắt nhỏ như vậy?”
Hắn lại không biết.
Mẫu Tổ giáo không có cách nào trực tiếp sưu tập khắp nơi, chỉ có thể mượn dùng bọn Trúc thánh giả một đám cao thủ thần giới thâm uyên. Hơn nữa trừ bọn Trúc thánh giả cố ý sưu tập, đại năng giả tầm thường bao gồm tôn giả, bình thường cũng sẽ không sưu tập nhiều món đồ chơi cổ quái như vậy.
Nhưng những cái này, lại là Mẫu Tổ giáo nhu cầu cấp bách!
...
Chỗ Mẫu Tổ giáo, trong cung điện cổ xưa nguy nga.
Cự hán da xanh nâu có hai cái răng nanh, trên người chỉ quấn mấy miếng vải rách chậm rãi mở mắt, trong ánh mắt hắn vẫn vô tận ấm áp, làm không khí cung điện trở nên vui tươi ấm áp.
“Đông Bá Tuyết Ưng, đã rời lãnh thổ Huyết Nhận thần đình.” Cự hán răng nanh mỉm cười gật đầu, “Nên đem những tài liệu quý giá kia cầm về rồi.”
“Kiền hộ pháp.” Cự hán răng nanh thấp giọng thì thầm.
Thanh âm lại nhanh chóng bắt đầu quanh quẩn ở trong một căn phòng bí mật yên tĩnh, trong căn phòng bí mật yên tĩnh này có một dã thú bộ dáng con khỉ lại giống như nhân loại ngồi xếp bằng. Hắn có bộ lông màu vàng, khuôn mặt bình tĩnh. Nghe được thanh âm giáo chủ truyền đến, hắn mở mắt, đây là một đôi mắt màu vàng, trong mắt chỉ có thành kính và từ ái.
Con khỉ lông vàng này đứng dậy, cửa căn phòng bí mật tự động mở ra.
Soạt.
Hắn hầu như khẽ cất bước đã xuyên qua rất nhiều khoảng cách, đến ngoài cánh cửa lớn đồng xanh sảnh cung điện nguy nga kia, cánh cửa lớn đồng xanh cũng chủ động ầm ầm mở ra.
Con khỉ lông vàng vẫn giống như dã thú hơi còng đi vào, cánh cửa lớn đồng xanh lại lần nữa khép lại.
“Giáo chủ.” Con khỉ lông vàng cũng khoanh chân ngồi xuống.
“Kiền hộ pháp, có một chuyện cần ngươi ra tay.” Cự hán răng nanh nói.
“Mời giáo chủ nói.” Con khỉ lông vàng ôn hòa nói.
Cự hán răng nanh tiếp tục nói: “Người tu hành vũ trụ này, có một kẻ tên Đông Bá Tuyết Ưng. Lúc trước hắn gϊếŧ bản tôn Trúc thánh giả, đem các tài liệu quý giá chúng ta cần cướp hết đi. Hắn tuy là giới thần tứ trọng thiên, lại có thực lực gần như tôn giả. Hắn phòng ngự cực kỳ lợi hại, ở vũ trụ của người tu hành, tôn giả đứng đầu một đòn toàn lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm bị thương hắn, bởi vì hắn phòng ngự quá mạnh, cho nên mới phiền ngươi ra tay.”
“Rõ.” Con khỉ lông vàng gật đầu, “Những tài liệu quý giá đó hắn nhất định mang theo bên người?”
“Điều này không thể xác định, nhưng những tài liệu quý giá này đối với chúng ta rất quan trọng. Nhưng đối với cường giả vũ trụ người tu hành mà nói lại không tính là quan trọng bao nhiêu, bọn họ nhiều nhất dùng để luyện chế một số ngoại vật mà thôi, cho nên Đông Bá Tuyết Ưng hẳn là sẽ không quá coi trọng những tài liệu quý giá này.” Cự hán răng nanh nói.
Quả thực.
Những tài liệu quý giá này đối với Đông Bá Tuyết Ưng mà nói, xa không bằng một kiện chân thần khí.
Nhưng những tài liệu quý giá này có thể khiến vị giáo chủ này cũng coi trọng, giá trị đối với bọn họ lại so với chân thần khí còn quan trọng hơn. Chỉ là bọn họ là người từ ngoài đến, không thể ngênh ngang sưu tập. Dù sao bọn họ cũng không có sợi dây nhân quả... Rất dễ bị phát hiện có vấn đề.
“Sư tôn hắn là Huyết Nhận thần đế, một khi gặp được chúng ta ra tay, rất có thể Huyết Nhận thần đế sẽ chạy tới.” Cự hán răng nanh nói. “May mắn, hiện tại Đông Bá Tuyết Ưng đã rời lãnh thổ Huyết Nhận thần đình. Nhìn phương hướng thời không thông đạo của hắn đi tới, hẳn là hướng Nguyệt Lượng tinh chạy đi! Ngươi ở trước khi hắn đến Nguyệt Lượng tinh, đem hắn nhanh chóng chặn gϊếŧ, sau khi gϊếŧ chết mang đi bảo vật lập tức rời khỏi.”