Đông Bá Tuyết Ưng kích động ôm thê tử, Tĩnh Thu pháp sư tuy lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng nàng có thể cảm giác được Đông Bá Tuyết Ưng kích động, liền không hỏi nhiều nữa, cũng ôm Tuyết Ưng.
Qua một hồi lâu, hai người mới buông ra.
Tĩnh Thu pháp sư cũng đứng dậy, nàng nhìn nhìn chung quanh: “Tuyết Thạch thành bảo? Sao đem ta đưa tới đây? Đúng rồi, Tuyết Ưng, chàng còn chưa nói cho ta biết, ta sao lại khỏi rồi? Ta lúc trước linh hồn cũng đã...”
“Chính nàng còn biết thương thế nặng sao.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Thế mà giấu mãi không nói!”
“Chàng quan trọng hơn, Hạ tộc tồn vong quan trọng hơn.” Tĩnh Thu mỉm cười.
“Nàng thật đúng là...” Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu tâm tư thê tử, nói, “Thật ra thương thế của nàng nặng, hầu như đã không có cách nào nữa. Ta mang nàng tới Tuyết Thạch thành bảo, tới nhà chúng ta nhìn một cái, sau đó liền tính đem nàng đưa đến Hồng Thạch sơn, ở dưới tốc độ thời gian trôi cực thong thả tận lực kéo dài thời gian, thời gian càng dài, có lẽ còn có thể liều một đường sinh cơ.”
“Vậy ta sao lại khỏe rồi?” Dư Tĩnh Thu vội hỏi, “Hơn nữa cảm giác tốt trước nay chưa từng có! Linh hồn ta rất cường thịnh, so với ta thời điểm khỏe nhất còn cường đại hơn.”
“May mắn có một vị tiền bối ra tay.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Tiền bối thực lực siêu tuyệt, ta cũng khó tưởng tượng cảnh giới của hắn, ít nhất là Giới Thần tứ trọng thiên, thậm chí có thể là bậc đại năng.”
Dư Tĩnh Thu giật mình.
Mình một nữ Siêu Phàm pháp sư nho nhỏ, có thể khiến tồn tại bực này ra tay cứu giúp?
“Được rồi được rồi, chúng ta đừng tốn thời gian ở chỗ này nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Nay chỉ sợ Trần cung chủ bọn họ không ít người cũng đang lo lắng nàng và ta, thậm chí tiệc mừng công còn chưa cử hành, đi đi đi, mau đi Tân Hỏa cung, tiệc mừng công cử hành bình thường.”
“Ừm.” Dư Tĩnh Thu nhẹ nhàng gật đầu, còn sống là tốt rồi, dù sao nàng cũng không muốn chết.
...
Tân Hỏa thế giới Hạ Đô thành.
“Việc này thương tổn đối với Tuyết Ưng quá lớn.” Trần cung chủ, Tư Không Dương hai người đứng ở ngoài một tòa phủ đệ, Trần cung chủ nói, “Mặc kệ như thế nào, chúng ta không thể tùy ý Tuyết Ưng tiếp tục trầm luân như vậy. Phải khiến hắn mau chóng thoát ra! Biện pháp tốt nhất, vẫn là tìm người thân của hắn, để cha mẹ, đệ đệ hắn bọn họ đến ở bên Tuyết Ưng, mau chóng khiến Tuyết Ưng khôi phục lại.”
“Ừm.” Tư Không Dương cũng lắc đầu, “Vận mệnh này, thật sự khó liệu, ai có thể biết đại thắng rồi, lại sẽ xuất hiện chuyện như vậy.”
Trong phủ đệ lập tức rất nhanh có năm người chạy đến, chính là Đông Bá Liệt, Mặc Dương Du vợ chồng hai người, Đông Bá Thanh Thạch cùng thê tử cùng với Tông Lăng.
“Trần cung chủ, Tư Không quan chủ, các ngươi trực tiếp vào là được, còn truyền lời cái gì.” Đông Bá Liệt nhiệt tình nói.
Bọn Trần cung chủ cũng là cảm thấy áy náy.
Chiến tranh lần này, Hạ tộc tổn thất rất nhỏ, tuy Trì Khâu Bạch cũng chết, nhưng đó là bởi vì Trì Khâu Bạch vốn đã trầm luân, cũng không trách được ai. Đông Bá Tuyết Ưng ngăn cơn sóng dữ, nhưng cuối cùng thê tử lại... Điều này khiến Trần cung chủ bọn họ lại chễm chệ xông thẳng phủ đệ, bọn họ căn bản không làm được. Ngược lại phi thường khách khí ở ngoài cửa chờ.
“Là có một chuyện cần phiền Đông Bá Liệt vợ chồng các ngươi, còn có Thanh Thạch tiểu hữu.” Trần cung chủ nói.
“Cung chủ cứ việc nói.” Đông Bá Liệt nói, “Chúng ta nhất định toàn lực ứng phó làm theo.”
“Là...” Trần cung chủ vừa muốn nói.
“Ca!” Đông Bá Thanh Thạch vui mừng hô. “Tẩu tử!”
Trần cung chủ, Tư Không Dương nhất thời kinh ngạc quay đầu nhìn, chỉ thấy cách đó không xa giữa không trung quả thực xuất hiện hai bóng người, hai người sóng vai bay tới, tựa như thần tiên quyến lữ, chính là Đông Bá Tuyết Ưng cùng Dư Tĩnh Thu.
Trần cung chủ kinh ngạc chớp chớp mắt, lại dụi dụi mắt.
“Đừng dụi nữa, ngươi không nhìn lầm.” Tư Không Dương cũng có chút sững sờ, “Tĩnh Thu pháp sư khỏe rồi.”
“Trần cung chủ.” Xa xa Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu bay xuống, Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Tĩnh Thu vừa chữa khỏi. Sợ các ngươi lo, ta cũng không chậm trễ liền trực tiếp đến Hạ Đô thành. Các ngươi đều yên tâm đi, Tĩnh Thu nay không có việc gì... Tiệc mừng công cứ mau chóng cử hành đi, đã kéo dài rất lâu rồi.”
“Được được được.” Trần cung chủ vội gật đầu, nhưng vẫn nhịn không được nói, “Sao mà khỏi rồi?”
“Vận khí.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, không nói quá nhiều.
Có thể liên lụy đến bậc đại năng, vẫn bớt truyền bá là hơn.
“Khỏe rồi thì tốt, khỏe rồi thì tốt.” Tư Không Dương cười ha ha nói, “Tiệc mừng công đã sớm chuẩn bị, sẽ lập tức bắt đầu, chờ giữa trưa liền lập tức cử hành!”
Bọn họ sở dĩ kéo dài.
Là vì trận chiến tranh này Đông Bá Tuyết Ưng ngăn cơn sóng dữ chịu đả kích như thế, bảo hắn tham gia tiệc mừng công? Không ai có thể mở miệng được! Vốn là tính kéo dài một chút, kéo dài mười ngày nửa tháng rồi cử hành.
“Tuyết Ưng, làm sao vậy?” Mặc Dương Du lặng lẽ hỏi.
“Lúc chiến tranh, Tĩnh Thu nàng bị thương nặng, nhưng đã khỏe rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Mẫu thân, cũng chuẩn bị chút đi, giữa trưa sẽ cử hành tiệc mừng công. Ha ha, thắng, trận chiến tranh này Hạ tộc ta tương lai không có mối họa nữa.”
Tuy nói tổn thất một nửa linh hồn bổn nguyên, nhưng có ba loại thần tâm xác minh lẫn nhau, ở trên cơ sở ‘Hư Giới Thần Tâm’ lại tiến một bước, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn rất có lòng tin, luyện hóa Thế Giới Chi Tâm không phải việc khó.
Rất nhanh.
Trong Hạ Đô thành bắt đầu cử hành đại tiệc mừng công, trừ trong Tân Hỏa cung tụ tập rất đông Siêu Phàm, ngay cả vô số người trong toàn bộ Hạ Đô thành, những người cấp Xưng Hào, thậm chí là các phàm nhân càng thêm nhỏ yếu cũng đều vui mừng! Đây quả thực còn vui hơn so với bất cứ một ngày hội nào trong lịch sử Hạ tộc.
“Hạ tộc ta từ nay về sau sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.” Trần cung chủ chủ trì toàn bộ tiệc mừng công, cao giọng nói, “Cái gì Vu thần, đại ma thần, Đại Địa thần điện toàn bộ đuổi đi rồi, thế giới Hạ tộc sẽ tuyệt đối là quê nhà của Hạ tộc ta, bất cứ một người từ ngoài đến nào cũng đừng mơ nhúng tay vào. Tuyết Ưng chính là Siêu Phàm xuất sắc nhất tộc ta từ trước tới nay, không cần quá lâu càng có thể luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, đến lúc đó thế giới Hạ tộc sẽ vững như bàn thạch! Hạ tộc ta, sẽ vĩnh viễn không còn mối họa!”
“Vĩnh viễn không còn mối họa!”
“Vĩnh viễn không còn mối họa!”
Không ít Siêu Phàm kích động kêu lên, giơ cao chén rượu.
Hạ tộc không biết bao nhiêu thế hệ chờ mong, dù sao qua từng thế hệ, ngẫu nhiên có quân đoàn ác ma buông xuống, hoặc là ma thú nhất tộc vồ ngược, lại hoặc là luân hồi giả Thời Không thần điện tới đây gϊếŧ chóc khắp nơi một phen, có đôi khi cũng có chủng tộc vị diện khác xâm nhập... hoặc là chiến tranh tranh đoạt tín ngưỡng, tóm lại, mỗi lần Hạ tộc đều phải đổ vô số máu tươi!
Hiện tại, tất cả cái này đều một đi không trở lại! Sau khi luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, ai cũng không thể uy hϊếp Hạ tộc nữa.