Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 401: Trộm đi trái cây (1)

Cung điện vàng sẫm rộng lớn liên miên, nơi này cường giả như mây, còn có từng đám thủ vệ thần điện, trong đó có rất nhiều đều là ngụy Siêu Phàm! Bọn họ vốn là cường giả cấp Xưng Hào lựa chọn ‘Siêu Phàm hóa’, tuy cửu tử nhất sinh, nhưng sau khi xưng là ngụy Siêu Phàm, bình thường cũng cần cống hiến sức lực nhiều năm cho Thời Không Thần Điện, bồi thường Thời Không Thần Điện trả giá, sau đó mới có thể khôi phục tự do.

“Hô.”

Trời cao nứt ra một khe hở, từ trong đó một thanh niên áo trắng đi ra. Sắc mặt thanh niên áo trắng còn rất tái nhợt, khẽ cất bước đã đến cửa chính cung điện vàng sẫm rộng lớn liên miên.

“Đông Bá Tuyết Ưng đại nhân.” Các thủ vệ ở cửa không dám chậm trễ. Có thể xé rách không gian chạy tới, định không phải người bình thường, đem Siêu Phàm Hạ tộc đỉnh cao nhất trong trí nhớ tính toán, thanh niên áo trắng trước mắt này cùng bộ dáng Đông Bá Tuyết Ưng bọn họ biết được hầu như giống nhau, chỉ là khí sắc khác nhau. Bọn họ từng thấy tranh, đó là một thân đồ đen bộc lộ sắc bén.

“Đông Bá Tuyết Ưng đến bái phỏng, ngươi đi truyền lời là được.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Vâng vâng vâng, Đông Bá Tuyết Ưng đại nhân chờ một lát.” Các thủ vệ lập tức nói.

...

Ở trong một vườn hoa sâu trong cung điện liên miên của Đại Địa thần điện, đang có ba người ở đây.

Trong đó một người hình thể cường tráng, tóc màu lửa đỏ, một đôi mắt màu đỏ, cả người tản ra khí phách khủng bố, giống như một ngọn núi lửa. Hắn nằm ở trên ghế, trong tay cầm bầu rượu ở nơi đó rót rượu vào miệng, còn lẩm bẩm: “Thế giới phàm nhân đúng là thế giới phàm nhân, ngay cả rượu cũng tầm thường.”

“Thế giới phàm nhân chính là vật chất giới, vô số thần linh đều đang tranh đoạt tín ngưỡng của vật chất giới, không thể xem nhẹ.” Bên cạnh, nam tử cao gầy toàn thân bọc áo bào thật dày khoanh chân ngồi một mình ở góc, tùy ý đáp lại.

Mà ở trong đình, có một thiếu niên giáp vàng đang ngồi một mình ở trong đình ăn các loại bánh trái.

“Thiếu gia.” Nam tử tóc đỏ cường tráng kia hô, “Nghe nói lần này có đội ngũ Bán Thần đến từ hắc ám thâm uyên, còn có đám đội ngũ Thời Không Thần Điện giãy dụa trong ở sinh tử kia nhắm chừng cũng sẽ có hai ba đội, còn có thần giới chúng ta nhắm chừng cũng có đội ngũ Bán Thần đến. Chỉ sợ đến lúc đó rất có ý tứ!”

“Là có ý tứ! Sớm nghe nói luân hồi giả Thời Không Thần Điện bình thường đều rất thú vị, ta muốn xem xem, có thể lợi hại bao nhiêu! Chúng ta chính là ở trong tỷ thí một phương tinh vực đó của ta cuối cùng đánh đến hạng nhất.” Trong đôi mắt nam tử cao thủ áo bào thật dày tràn đầy hưng phấn.

“Hừ, không đến quấy rối thì thôi, dám tranh, quấy rối với chúng ta, gϊếŧ là được!” Thiếu niên giáp vàng ở kia ăn bánh lạnh lùng nói.

Thiếu niên giáp vàng bỗng nhìn về phía bầu trời: “Gã tên Đông Bá Tuyết Ưng của thế giới Hạ tộc đến rồi.”

“Đông Bá Tuyết Ưng? Tiểu tử này thiên phú rất cao, tu hành không tới trăm năm đã nắm giữ hai loại nhị phẩm chân ý! Có một loại nghe nói có thể là Âm Ảnh Chân Ý hoặc là Hư Giới Chân Ý.” Nam tử tóc đỏ cường tráng nói, “Đáng tiếc đều chỉ là nhất trọng cảnh, thực lực như vậy quá yếu quá yếu, hắn theo chúng ta cùng nhau hành động, quả thực là sự liên lụy lớn.”

“Trăm năm qua đi, Đông Bá Tuyết Ưng này thực lực nhắm chừng cũng tăng lên chút.” Nam tử cao gầy quấn áo bào nói.

“Xem chút đã, tình báo của Hạ tộc về Hồng Thạch sơn này rất phong phú, có thể lấy được là tốt nhất.” Thiếu niên giáp vàng nói, “Nhưng nếu thật là liên lụy, thà không cần một phần tình báo đó, cũng không thể giữ hắn lại.”

Rất nhanh.

Đông Bá Tuyết Ưng ở dưới thủ vệ dẫn dắt đã đi tới vườn hoa này.

Hắn cũng đã nhìn thấy ba vị Bán Thần Đại Địa thần điện từ thần giới phái xuống.

“Đông Bá Tuyết Ưng ra mắt ba vị.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ba vị trước mắt. Trước khi tới, Trần cung chủ tất nhiên đem tình báo của ba vị này phát hết cho mình. Ba vị này nghe nói là một đội ngũ Bán Thần rất mạnh Đại Địa thần điện từ thần giới phái xuống. Nam tử tóc đỏ thân thể khôi ngô nằm ở trên ghế đánh giá thực lực là một người yếu nhất, tên ‘Bác Ba’. Nam tử cao gầy bên cạnh toàn thân quấn áo bào tên là ‘Ba Hàm’, mà thiếu niên giáp vàng kia ngồi ở trong đình ăn bánh thì là thủ lĩnh của đội ngũ này, cũng là tồn tại thực lực cường đại nhất, tên là ‘Vu Mã Hải’.

Đội ngũ Bán Thần đến từ thần giới!

Đông Bá Tuyết Ưng mặc dù nhìn thấy ba vị trước mắt, cũng cảm thấy cảm giác áp bách vô hình, đặc biệt ‘Vu Mã Hải’ kia bộ dáng nhìn như thiếu niên, nhưng cả người khí tức u ám mang theo ý hủy diệt làm người ta kinh hãi, tựa như dám tới gần hắn sẽ bị xé rách vỡ nát, hắn mơ hồ đại biểu cho tất cả quy tắc ảo diệu chung cực hắc ám hủy diệt ở chung quanh.

“Một người yếu nhất cũng có thực lực trấn áp một thời đại, thiếu niên giáp vàng ‘Vu Mã Hải’ này phải mạnh bao nhiêu?” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm than thở, “Không hổ là tinh anh thật sự sàng chọn ra.”

“Ngươi tên Đông Bá Tuyết Ưng?” Bỗng nhiên thanh âm rất tùy ý vang lên, tên nam tử cường tráng tóc màu lửa đỏ, mắt màu lửa đỏ Bác Ba kia ngồi thẳng người, một tay cầm bầu rượu, tùy ý nói.

“Phải.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Nghe nói ngươi là một Siêu Phàm thiên phú cao nhất trong lịch sử thế giới Hạ tộc các ngươi, nắm giữ hai loại nhị phẩm chân ý.” Nam tử cường tráng Bác Ba hỏi, “Trong đó có một loại chân ý, nghe nói nghi là Âm Ảnh Chân Ý hoặc là Hư Giới Chân Ý, không biết rốt cuộc là một loại nào?”

Đông Bá Tuyết Ưng ngẩn ra, mỉm cười: “Hư Giới Chân Ý!”

Trần cung chủ bọn họ biết mình nắm giữ là Hư Giới Chân Ý, chỉ là chưa công khai mà thôi.

Thật ra công khai hay không, khác nhau cũng không phải quá lớn. Bởi vì Ma thần hội, Vu thần điện đều đoán Đông Bá Tuyết Ưng là kiểu ‘Âm Ảnh Chân Ý’ hoặc là ‘Hư Giới Chân Ý’. Hai loại này đều là chân ý phi thường khủng bố sở trường ám sát, Hư Giới Chân Ý tương đối thì lực công kích yếu hơn, lại có thể thao túng vô số hư ảo ảo giác… thậm chí ảo giác phân thân, cho nên ở phương diện ám sát phụ trợ, Hư Giới Chân Ý sở trường hơn chút.

“Lợi hại, có thể nắm giữ Hư Giới Chân Ý.” Nam tử cường tráng Bác Ba tán thưởng một tiếng, ánh mắt nam tử cao gầy quấn áo bào cùng thiếu niên giáp vàng cũng đều dừng ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười đứng.

Đã chuẩn bị gia nhập, tất nhiên phải có chút thành ý.

“Đáng tiếc ngươi tu hành thời gian quá ngắn, hơn nữa còn trúng vu độc Quỷ Lục Oán.” Bác Ba tiếp tục nói, “Nếu ở thần giới, lấy thiên phú của ngươi, nhắm chừng vẫn có một số thần linh đồng ý giúp ngươi. Nhưng ở thế giới phàm nhân thì không có cách nào... Ồ, chỉ có Thời Không Thần Điện có thể thoải mái hành tẩu ở vô số thế giới, đối với nó mà nói, cứu ngươi cũng tương đối thoải mái, nhưng Thời Không Thần Điện đều là chủ động bắt hoặc mời, cầu là cầu không được.”