Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 330: Phương pháp giải quyết ác ma (2)

“Là rất lợi hại.” Đông Bá Tuyết Ưng nắm tay Dư Tĩnh Thu, “Nhưng, từ giờ trở đi, sư huynh của muội chính là Siêu Phàm đầu tiên thành công.”

Dư Tĩnh Thu sửng sốt, trên mặt có một chút vẻ kinh ngạc.

“Huynh không gạt ta?” Dư Tĩnh Thu hỏi lại. Nàng không dám tin.

“Thực thành công rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng thấy vẻ mặt khó có thể tin của Dư Tĩnh Thu, liền cười nói, “Chiến binh tiền bối, ta không nói dối chứ?”

“Quả thực đã thành công.” Vòng tay màu xanh xám hiện lên dòng khí, ở bên cạnh ngưng tụ thành thủ vệ giáp xanh lục.

“Chiến binh tiền bối, chuyện này tạm thời giữ bí mật.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Còn có về thực lực của ta, cũng giữ bí mật.”

“Ta hiểu.” Thủ vệ giáp xanh lục gật đầu, “Thực lực của ngươi, người biết đến càng ít càng tốt. Dư Tĩnh Thu, ngươi cũng giữ bí mật cho Đông Bá Tuyết Ưng, hắn không cần quá lâu nữa, sẽ là Bán Thần mạnh nhất Hạ tộc ta.”

Dư Tĩnh Thu vội gật đầu.

Nếu nói Trần cung chủ là tuyệt đối trung thành, vậy thần giới chiến binh trung thành càng thêm không cần hoài nghi! Bởi vì những thần giới chiến binh này ở lúc bị đưa xuống, chiến binh phù lệnh của bọn họ đã để lại thần giới. Cho nên nói, ở thế giới Hạ tộc... Căn bản không tìm thấy chiến binh phù lệnh của bọn họ. Mặc kệ ai, cũng không thể thật sự luyện hóa khống chế bọn họ.

Những thần giới chiến binh này sẽ vĩnh viễn tuân theo mệnh lệnh chủ nhân của bọn họ, cũng chính là các tiền bối Hạ tộc ở thần giới hạ đạt.

Vĩnh viễn thủ hộ Hạ tộc!

Trong lòng thủ vệ giáp xanh lục phán đoán ra, giá trị của Đông Bá Tuyết Ưng đối với toàn bộ Hạ tộc kịch liệt tăng lên! Hắn đương nhiên toàn lực giúp Đông Bá Tuyết Ưng.

Lập tức hắn lại lần nữa hóa thành vòng tay màu xanh xám ở trên cổ tay Đông Bá Tuyết Ưng.

“Chúng ta về đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nắm tay Tĩnh Thu, hai người hóa thành luồng sáng hướng Tuyết Thạch thành bảo bay đi.

******

Chỉ một ngày sau.

Soạt.

Trong căn phòng bí mật dưới lòng đất Tuyết Thạch thành bảo, Đông Bá Tuyết Ưng áo bào đỏ đứng ở nơi đó, da hắn mơ hồ cũng có ánh sáng màu lửa đỏ, đây chính là đấu khí phân thân. Đấu khí phân thân tồn tại mỗi thời mỗi khắc đều cần tiêu hao năng lượng, mặc dù không chiến đấu, đấu khí phân thân bình thường cũng có thể duy trì chỉ một năm thời gian. Trước khi tới thời gian, phải trở về bản tôn! Nếu không một tia linh hồn trên đấu khí phân thân sẽ không còn nữa, thương tổn đó là lực lượng bổn nguyên nhất của linh hồn.

Trên cổ tay Đông Bá Tuyết Ưng áo bào đỏ cũng đeo vòng tay màu xanh xám: “Lần này cần phiền tiền bối rồi.”

“Tuyết Ưng, chân ý của ngươi huyền diệu, Bán Thần trong Siêu Phàm thế giới loại lớn kia cũng không nhất định có thể thương tổn đến ngươi. Ta cũng sẽ toàn lực bảo hộ ngươi.” Vòng tay màu xanh xám truyền đến dao động.

“Đi.”

Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng áo bào đỏ lập tức vặn vẹo, biến mất không thấy.

Ở trong một thế giới khác, ‘Hư giới’.

Đông Bá Tuyết Ưng áo bào đỏ xuất hiện, hắn phi hành tốc độ cao hướng Hắc Phong uyên chạy đi, mặc kệ là phòng ốc bức tường, núi cao sông ngòi đều không là trở ngại nữa.

Bởi vì khoảng cách quá gần, tốc độ phi hành lại quá nhanh, mặc dù bay rất bình thường, không liều mạng, cũng chưa hóa thành dòng hạt, cũng chỉ một hai giây thời gian đã tới tòa đại điện dưới lòng đất kia của Hắc Phong thần cung.

...

Đại điện dưới lòng đất.

Đại điện cao hơn ba trăm thước, dài rộng cũng gần hai dặm, đại điện này mặc dù là Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay đến xem, vẫn cảm thấy rung động. Nhưng đối với Hắc Phong tiền bối mà nói, lại vẫn ngại nhỏ. Hắc Phong tiền bối ở một đoạn thời gian cuối cùng của sinh mệnh là ở Siêu Phàm thế giới loại lớn tiến hành thực nghiệm, thế giới to lớn cũng thành nơi thực nghiệm của hắn.

“Đại điện vẫn tàn phá như cũ.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra mỉm cười, từng cây cột trong đại điện này có gãy, có sập, rất nhiều nơi tàn phá, xa xa trên vách tường điện cũng có các vết thương dữ tợn.

Chất liệu đại điện này phi thường đặc thù, là trải qua luyện chế đặc thù.

Mặc dù là Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay toàn lực chiến đấu, cũng không gây thương tổn chút nào. Nhưng một trận đại chiến đó của Hắc Phong tiền bối năm đó, lại khiến nơi này một mảng hỗn độn. Còn là mượn dùng ưu thế tầng tầng pháp trận của cung điện mình, liều mạng mới thành công giải quyết được tồn tại khủng bố kia.

“Tàn phá như cũ, ta sinh hoạt ở đây sáu năm, chỉ là hầu tử và tiểu điểu không ở bên cạnh nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng đã quá quen thuộc đối với nơi này, hầu tử và tiểu điểu nay cũng là hai thủ đoạn con bài chưa lật lớn của Đông Bá gia tộc, giải quyết kẻ địch, đều là chúng nó lên!

“Cánh cửa thế giới.”

Đông Bá Tuyết Ưng rất quen thuộc tới trước một bức tường căn điện, tường điện trong suốt cao lớn.

Tùy tay bắn ra, một luồng Siêu Phàm đấu khí xâm nhập trong bức tường đại điện trong suốt này, bức tường lập tức xảy ra biến hóa, hiện ra một cánh cổng cao trăm mét, cánh cổng cũng truyền ra dao động, truyền vào trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng: “Ta, Hắc Phong! Ở một mặt khác của cánh cửa này, chính là một Siêu Phàm thế giới loại lớn, thực lực chưa đạt tới Thánh Cấp, chớ đi vào.”

Dao động đó còn truyền đến bản đồ cùng chú thích.

“Bán Thần sao?” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra ý cười, lần này đi Siêu Phàm thế giới loại lớn nguy hiểm nhất chính là thổ dân Bán Thần, nhưng cũng nói không chính xác, thế giới loại lớn này nói không chừng chưa có Bán Thần? Cũng có thể sinh ra rất khủng bố Bán Thần? Tất cả đều là không biết!

“Ta hành tẩu hư giới, tra xét khắp nơi. Chỉ xem Bán Thần của một thế giới loại lớn này có thể phát hiện ta hay không.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Nếu bọn họ không phát hiện được, các ác ma tướng quân cũng có thể không phát hiện được.”

Hành tẩu hư giới, tra xét tất cả.

Các ác ma tướng quân trốn ở các nơi của thế giới phàm nhân, tránh ở trong chiến thuyền. Chiến thuyền có lẽ có thể khiến ‘Thiên địa lực’ không cảm ứng được. Nhưng hư giới tra xét... Cho dù là thần, cũng rất khó ngăn cản.

Đông Bá Tuyết Ưng lo lắng duy nhất là, lúc mình ở hư giới tra xét, sẽ bị các ác ma tướng quân phát hiện.

“Nếu bọn hắn không phát hiện được, ta có thể tìm tới vị trí bọn hắn ẩn nấp, sau đó đem bọn hắn tận diệt!” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Trước thử xem, thổ dân Bán Thần ở trên cảnh giới hẳn là thấp hơn ác ma tướng quân, nếu ngay cả thổ dân Bán Thần cũng có thể phát hiện ta, vậy chỉ sợ cảnh giới Hư Giới Chân Ý của ta cao hơn mới có thể khiến bọn hắn không cảm ứng được.”

Vù.

Khẽ cất bước, Đông Bá Tuyết Ưng liền bay vào cánh cửa lớn cao trăm mét trên tường cung điện, lọt vào trong đó, tiến vào Siêu Phàm thế giới loại lớn kia.

“Vù!”

Siêu Phàm thế giới loại lớn rộng lớn này, ở trong hư giới cảnh tượng giống như đúc, Đông Bá Tuyết Ưng áo bào đỏ đang dán sát mặt cỏ cánh đồng hoang cao tốc phi hành, vù vù vù, cỏ dại cánh đồng hoang từ phía dưới thân thể lướt qua. Mặc dù va chạm phải một số đồi gò trập trùng cũng lướt xuyên qua. Giống như tất cả đều là hư ảo.