“Nếu không có thần giới chiến binh, lần này có lẽ có thể một lần hành động gϊếŧ được hắn.” Viêm Trạch tướng quân căn bản không đem Đông Bá Tuyết Ưng để vào mắt, có lẽ tương lai Đông Bá Tuyết Ưng sẽ rất mạnh, nhưng hiện tại? Hắn cảm thấy một chiêu có thể tiêu diệt!
“Thôi.”
“Hạ tộc đã coi trọng hắn như vậy, không có cơ hội diệt trừ hắn. Thôi, không cần quản hắn. Hắn cho dù muốn trưởng thành... Chỉ cần trưởng thành đến top mười Bán Thần bảng đã cần hai ba trăm năm nhỉ. Trưởng thành đến hạng nhất hạng nhì Bán Thần bảng, đánh giá ít nhất phải năm trăm năm. Đây còn là dưới tình huống rất thuận lợi, nói không chừng kẹt ở cửa ải nào đó sẽ đình trệ hồi lâu.” Viêm Trạch tướng quân âm thầm nói.
Như Triều Thanh, Trì Khâu Bạch hiện nay loại thực lực này, cho dù nhiều nữa, đối với các ác ma mà nói cũng không có gì.
Bởi vì nhiều rận không sợ ngựa, Hạ tộc chiếm cứ ưu thế ở trên chiến lực đỉnh cao nhất vốn đã lớn! Đám thần giới chiến binh kia, bất cứ một kẻ nào cũng rất khủng bố. Thêm một tên mười hạng đầu Bán Thần bảng, không trở ngại đại cục! Trừ phi có thêm một tên ‘Hạ sơn chủ’ loại cấp số này, ảnh hưởng sẽ tương đối lớn.
“Đó chỉ sợ là chuyện của mấy trăm năm sau, mượn dùng linh hồn những nhân loại này, ta cố gắng nâng cao thực lực. Một khi thực lực của ta lại lần nữa tiến nhanh! Ngưng tụ ma tâm... Hừ hừ.” Viêm Trạch tướng quân chờ mong.
...
Đông Bá Tuyết Ưng thì tiếp tục hành tẩu khắp nơi tìm kiếm tung tích ác ma. Đợi tới tháng chín, thì về tới Tuyết Thạch thành bảo.
Hắn luôn dốc lòng tìm hiểu, tu luyện thương pháp, cân nhắc ‘Hư giới chân ý’, muốn ở trước khi hết nửa năm ước định sẵn tu luyện thành công.
Long Sơn lịch, tháng 12 năm 9680.
“Việc thế gian, chung quy không thể tất cả đều hoàn toàn như tâm ý.” Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu một đôi nam nữ trẻ tuổi này sóng vai đứng ở đỉnh Tuyết Thạch sơn nhìn một mảng màu bạc, đất đai trập trùng, đỉnh núi sừng sừng, từng tòa thôn trang… điểm xuyết trong thiên địa.
“Tĩnh Thu, ta phải ra ngoài một chuyến.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Ra ngoài?” Dư Tĩnh Thu kinh ngạc, “Rất quan trọng?”
“Chờ ta trở lại, muội sẽ biết.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Hiện tại phải giữ bí mật.”
Dư Tĩnh Thu không hỏi nhiều, chỉ nắm tay Đông Bá Tuyết Ưng, thấp giọng nói: “Bản thân muội phải cẩn thận chút.”
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Đồng thời Đông Bá Tuyết Ưng cũng hướng Trần cung chủ phát ra tin tức —— “Trần cung chủ. Ta chuẩn bị xong rồi, nên xuất phát thôi!”
“Ha ha, ta luôn chờ tin tức của ngươi. Được, ta đã an bài tốt địa điểm các ngươi tụ tập. Tư Không Dương quan chủ, Hạ sơn chủ và Trường Phong đều đã đến, ngươi xuất phát sau thời gian chén trà nhỏ đi.” Trần cung chủ lập tức đáp lại, đồng thời cũng phát đến bản đồ, trên bản đồ có đánh dấu chuẩn xác.
Đông Bá Tuyết Ưng vừa thấy là biết, đây là một ngọn núi vô danh cách Trường Phong học viện một ngàn tám trăm dặm.
Sau thời gian chén trà nhỏ.
Đông Bá Tuyết Ưng liền cáo biệt Dư Tĩnh Thu.
“Soạt.”
Đầu tiên là một cái thuấn di đến trong một khe núi ngoài trăm dặm, sau đó Đông Bá Tuyết Ưng mới vung tay lên, Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý thi triển ra, mạnh mẽ xé ra một cái không gian thông đạo! Lấy uy lực ‘Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý’ hoàn toàn có thể xé rách không gian thông đạo, tồn tại mới vào Bán Thần so với hắn yếu hơn chút cũng có thể làm được một bước này.
Sở dĩ không thi triển ở trước mặt Tĩnh Thu, cũng là không muốn bại lộ. Tuy hắn tuyệt đối tín nhiệm Tĩnh Thu, nhưng chuyện này liên lụy đến toàn bộ Hạ tộc! Mỗi một bước đều phải cẩn thận. Hơn nữa chung quanh Tuyết thạch sơn nhiều người mắt tạp, xé rách khe hở không gian động tĩnh cũng hơi lớn chút.
“Vù.” Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp bay vào trong khe hở không gian.
Đây là một không gian thông đạo kỳ quái.
Đông Bá Tuyết Ưng dọc theo không gian thông đạo toàn lực phi hành, đồng thời hộ thể Siêu Phàm đấu khí ngoài thân cũng mang theo Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý, tiếp tục bổ ra trở ngại phía trước.
Một đường tiến lên.
Bay chỉ thời gian một hơi thở, xẹt —— Siêu Phàm đấu khí mang theo Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý, trực tiếp phá vỡ vách tường không gian phía trước, tiến vào thế giới phàm nhân.
...
Trên một đỉnh núi.
Khí tức Hạ sơn chủ xa xưa. Tư Không Dương quan chủ thì bá đạo như khí tức mặt trời trên bầu trời, Trì Khâu Bạch thì tóc bạc bay bay có chút cảm giác tang thương, nhưng khí tức nhìn như phiêu nhiên lại mơ hồ làm người ta kinh hãi.
“Trần cung chủ bảo chúng ta đến đây, còn bảo ta che lấp chung quanh trước, không để người khác phát hiện động tĩnh nơi này?” Trì Khâu Bạch nghi hoặc, “Trần cung chủ rốt cuộc có tính toán gì?”
“Chờ thì biết.” Hạ sơn chủ rất bình tĩnh.
“Ta cảm giác sự tình rất quan trọng.” Tư Không Dương nói.
Trì Khâu Bạch bĩu môi: “Đương nhiên quan trọng, hai người các ngươi là hai người mạnh nhất trong Hạ tộc ta, hai người các ngươi đều ra tay... Có thể không quan trọng sao?”
Một lát sau.
Trì Khâu Bạch, Hạ sơn chủ, Tư Không Dương bọn họ quay đầu nhìn về phía một chỗ hư không bên cạnh, ba người bọn họ đều cảm ứng được một lực lượng đang nhanh chóng hướng chỗ này tới gần.
Xẹt ——
Ngay tại một chỗ giữa không trung đó, hư không bị xé rách, một thanh niên đồ đen từ trong đó bay ra.
“A!” Trì Khâu Bạch, Tư Không Dương đều trừng to mắt.
“Đông Bá Tuyết Ưng?” Hạ sơn chủ cũng kinh ngạc, lập tức lộ ra nụ cười.
“Tuyết Ưng, ngươi, ngươi có thể xé rách ra không gian thông đạo?” Trì Khâu Bạch trừng mắt, muốn xé rách ra không gian thông đạo bình thường đều là Bán Thần mới có thể làm được! Đương nhiên trong Siêu Phàm Bán Thần trở xuống... Nếu sở trường ở trên không gian ảo diệu bình thường cũng có thể làm được. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng hắn sở trường không phải là ảo diệu loại không gian.
“Ngươi?” Tư Không Dương cũng khẩn trương hẳn lên, “Ngươi đã?”
“Ta đã nắm giữ nhị phẩm chân ý.” Đông Bá Tuyết Ưng đáp xuống trên đỉnh núi, gật đầu cười nói.
“Nhị phẩm chân ý?” Mắt Hạ sơn chủ sáng lên, lập tức cười nhìn Tư Không Dương, Trì Khâu Bạch trước mắt, “Xem ra các ngươi giấu ta không ít.”
“Ha ha, ngày đó ngươi nắm giữ chân ý sơ hình ta chỉ chờ một ngày này. Ha ha, Hạ tộc ta nay cũng sinh ra vị Siêu Phàm thứ hai trong lịch sử nắm giữ nhị phẩm chân ý.” Trì Khâu Bạch rất kích động, “Ngươi nắm giữ nhị phẩm chân ý, có phải tính tấn công hay không?”
“Đúng! Chuyện lần này vì phòng ngừa tiết lộ, cho nên lúc trước không dám nói.” Đông Bá Tuyết Ưng giải thích, “Các ngươi cũng biết, tinh anh trong bọn ác ma kia chiếm cứ năm cái thế giới Siêu Phàm loại nhỏ đó, mối họa vô cùng! Tấn công năm thế giới Siêu Phàm loại nhỏ này ảnh hưởng quá lớn. Cho nên có thể giữ bí mật thì tận lực giữ bí mật! Cho tới bây giờ giờ khắc này mới nói cho các ngươi.”
“Ha ha, quá tốt rồi.” Trì Khâu Bạch kích động vô cùng.
“Hạ tộc ta quả thực được chiếu cố, nay đản sinh ra Tuyết Ưng ngươi thiên tài bực này.” Hạ sơn chủ cũng tán thưởng, “Giải quyết xong mối họa này, cuộc sống của Siêu Phàm Hạ tộc ta sẽ dễ chịu hơn nhiều, không đến mức luôn lo lắng lọt vào ma lực phân thân của ngũ giai ác ma tập kích.”