“Nhất phẩm chân ý, nào có dễ như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng không thất vọng, ngược lại rất vui vẻ.
Nhất phẩm chân ý...
Đó là mộng!
Thuần túy coi là một mục tiêu, giấc mộng theo đuổi. Thực hiện không được là rất bình thường. Bởi vì ở thần giới, ở vô số thế giới phàm nhân, ở thâm uyên... Đây cũng là truyền thuyết!
Thực hiện được, mới là kinh hỉ lớn bằng trời!
Lần này có thể nắm giữ ‘Tinh thần chân ý sơ hình’, Đông Bá Tuyết Ưng đã rất hài lòng. Bởi vì ‘Cực điểm xuyên thấu’ chung quy quá cực đoan, có lẽ tương lai sau khi nắm giữ đầy đủ chân ý công kích cực khủng bố, nhưng phương diện khác khiếm khuyết quá nhiều, rất dễ bị kẻ địch châm chích tiến hành khắc chế. Có ‘Tinh thần chân ý’ phương diện khác của bản thân cũng được bổ sung, đã không còn khuyết điểm rõ ràng.
“Hô.” Thu liễm tất cả lực lượng, hình cầu hư không phạm vi trăm mét lấy Đông Bá Tuyết Ưng làm trung tâm cũng tự động tán loạn ra.
Bông tuyết vẫn bay bay như cũ.
Chỉ là mảng vách núi ban đầu luyện thương đã biến mất vào hư không, Đông Bá Tuyết Ưng đạp không trung hành tẩu, đi hướng Dư Tĩnh Thu xa xa quan sát.
“Tuyết Ưng sư huynh, xem tâm tình huynh rất tốt, có thu hoạch?” Dư Tĩnh Thu rất hưng phấn.
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười gật đầu.
“Xem hình cầu hư không lúc trước, tựa như rất khủng bố. Ta cảm giác ta đi vào cũng phải mất mạng.” Dư Tĩnh Thu tán thưởng nói.
“Còn sớm lắm, chỉ là một loại chân ý sơ hình.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Chân ý lúc sơ hình còn rất yếu ớt.
Lĩnh vực lực hấp dẫn phạm vi lại nhỏ, cũng chỉ trăm mét chung quanh mình! Uy lực cũng yếu kém, Siêu Phàm Phi Thiên cấp đỉnh phong ở trong lĩnh vực hẳn là sẽ trực tiếp mất mạng! Lực hấp dẫn là trực tiếp tác dụng ở mỗi một chỗ trong thân thể, bên trong tạng phủ khí quan bao gồm đầu óc đều sẽ trực tiếp chịu lực hấp dẫn, cho nên trong đầu Siêu Phàm Phi Thiên cấp đỉnh phong ở dưới lực hấp dẫn cũng sẽ trực tiếp vặn vẹo hóa thành một mảng tương mất mạng ngay tại chỗ.
Muốn trực tiếp đánh chết Siêu Phàm Thánh Cấp đỉnh phong, nắm giữ đầy đủ chân ý mới có thể làm được.
“Đi thôi, chúng ta trở về.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn nhìn sắc trời, “Nhắm chừng đợi lát nữa cũng sắp ăn cơm chiều rồi.”
“Giữa trưa Thanh Thạch còn tới gọi huynh, ta bảo hắn đừng đợi, may mắn không đợi, đợi một lần này sẽ phải đợi đến trời tối.” Dư Tĩnh Thu cười nói.
“Thanh Thạch...” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm lắc đầu.
Thanh Thạch, mình lúc còn nhỏ vẫn rất yêu thương.
Tuy lúc trước mình rơi vào Hắc Phong Uyên, đệ đệ bắt đầu hăng hái, nhưng tính tình từ nhỏ dưỡng thành muốn hoàn toàn xoay chuyển là rất khó. Theo Đông Bá Tuyết Ưng thấy... Đệ đệ tuy được coi là ‘chăm chỉ’, ở trong phàm nhân xem như rất ưu tú, nhưng lấy kinh nghiệm tu hành của mình để nhìn, đệ đệ thiếu một loại ‘chuyên chú’, vứt bỏ tất cả việc vặt phàm tục, đem tất cả lực lượng tâm linh đều chuyên chú ở trên tu hành.
“Thôi, tuy đã nói nhiều lần, nhưng tu hành người khác chung quy không giúp được. Ta làm thời thiếu niên của hắn quá an nhàn rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, nếu lại đến một lần, chỉ sợ mình vẫn không nỡ quá gay gắt đối với đệ đệ.
Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu sóng vai hướng Tuyết Thạch thành bảo đi đến.
Hai người để lại ở trên đất tuyết một chuỗi dấu chân.
Một ngày này nhìn như tầm thường.
Trên thực tế trong lịch sử Hạ tộc vị tồn tại đầu tiên nắm giữ hai ‘Nhị phẩm chân ý sơ hình’, sinh ra từ đây.
******
Từng ngày trôi qua.
Các Siêu Phàm Hạ tộc tìm kiếm bốn phương, khát vọng tìm được tung tích ác ma, chém gϊếŧ ác ma.
Nhưng bọn ác ma kẻ nào cũng co đầu rút cổ làm thế giới Hạ tộc bình tĩnh trở lại khó được.
Tháng 11 năm 9665.
Sóng biển vỗ bờ từng đợt, bên bờ, trên một ngọn núi lẻ loi trong đó có một thành bảo yên tĩnh, trong thành bảo cũng có lượng lớn hộ vệ tuần tra, nơi này là biệt phủ một vị tồn tại cấp Bán Thần cường đại của Hạ tộc thường xuyên tiềm tu.
Ở trước khi ác ma xâm nhập, các Bán Thần phần lớn đều một lòng tu hành, theo đuổi thành thần. Cho nên sẽ lựa chọn một số nơi yên tĩnh một lòng tiềm tu, ở bờ biển tiềm tu coi như là chuyện tương đối bình thường.
“Xẹt xẹt xẹt ~~~ “
Ở trong thành bảo, trong một căn điện bí ẩn, hai ngọn đèn màu đen thật lớn phát ra tiếng vang xẹt xẹt xẹt, dầu trong ngọn đèn tỏa ra màu đỏ sậm, ngọn lửa đốt ra lại là màu xanh, mùi kỳ dị thoang thoảng tràn ngập ở trong toàn bộ căn điện.
Một bóng người đứng ở nơi đó, toàn thân bao phủ ở trong sương mù màu đen, làm người ta khó có thể thấy rõ bộ dáng hắn.
Ở ngay phía trước hắn, đang có một tinh cầu lơ lửng.
Trên tinh cầu lại đồng thời hiện lên năm hình ảnh, trong năm hình ảnh có ác ma đáng sợ diện mạo khác nhau. Có ác ma cao lớn màu lam băng, có ác ma gầy nhỏ giáp tím, có nữ ác ma vảy thân hình xinh đẹp toàn thân màu lửa đỏ, có ác ma hình thể nguy nga...
“Năm vị tướng quân.” Bóng người sương mù đen mở miệng nói.
“Đại tế ti.” Năm vị ác ma tướng quân cũng đều mở miệng.
Bóng người sương mù đen trước mắt lại là Đại tế ti địa vị cao nhất của Ma thần hội!
Siêu Phàm Hạ tộc tuy phần lớn đều nguyện ý vì phàm nhân mà chiến, vì toàn bộ Hạ tộc mà chiến, nhưng vẫn có một số cực ích kỷ đầu phục Ma thần hội. Bởi vì thực lực Ma thần hội cùng thế lực khác của Hạ tộc chỉnh thể so sánh vẫn yếu hơn một mảng lớn. Cho nên chỉ có thể ẩn nấp trong bóng đêm, thân phận mỗi một Siêu Phàm Ma thần hội đều giữ bí mật.
Về phần ‘Đại tế ti’ địa vị cao nhất, tự nhiên càng thêm giữ bí mật.
Mặc dù là liên hệ với năm vị ác ma tướng quân... Hắn cũng không có khả năng lộ ra thân phận mình.
“Chúc mừng năm vị tướng quân ký kết thâm uyên thệ ước.” Bóng người sương mù đen nói.
“Hừ, chúc mừng? Nên là chúng ta chúc mừng Ma thần hội ngươi chứ, chúng ta hiện tại cũng đã thật sự trói vào cùng chỗ với Ma thần hội các ngươi, đối với Ma thần hội các ngươi cuối cùng đạt được tín ngưỡng thế giới Hạ tộc này sẽ có trợ giúp to lớn.” Ác ma hình thể nguy nga hừ lạnh một tiếng nói.
“Lấy được toàn bộ tín ngưỡng thế giới Hạ tộc, không phải một thời đại có thể hoàn thành.” Bóng người sương mù đen nói, “Trừ phi trong các ngươi đản sinh ra một ma thần.”
Ma thần một khi sinh ra.
Ở thế giới phàm nhân sẽ thật sự vô địch, ma thần nán lại ở thế giới phàm nhân cực hạn cũng chỉ vạn năm, cuối cùng vẫn phải đi hắc ám thâm uyên. Ma thần mới sinh ra này là phải tuần hoàn ‘Thâm uyên thệ ước’ giúp Ma thần hội lấy được tín ngưỡng thế giới Hạ tộc này. Các ác ma tuy sẽ nuôi nhốt nhân loại, nhưng dù sao dựa vào sinh dục sinh sản ác ma quá khó khăn. Theo thời gian trôi qua, ác ma sẽ càng ngày càng ít, thế giới này chung quy vẫn phải là của nhân loại.
Cho nên Ma thần hội cùng các ác ma trải qua đàm phán, cũng cuối cùng ký kết thâm uyên thệ ước.