“ Bạch .... bạch .... bạch .... chủ nhân nô tỳ sướиɠ , ... ư ... ư ... a ... mạnh quá ...... ©ôи ŧɧịt̠ của chủ nhân phá nát tử ©υиɠ của nô tỳ mất ... a ... a ... .” Vương Y Nhiên dùng hai tay bóρ ѵú dâʍ đãиɠ tên rỉ .
“ TᏂασ chết ngươi con điếm ... ta sẽ ȶᏂασ nát l*и và tử ©υиɠ của ngươi ... bạch ... bạch ... bạch ... .” Ngô Thiên nhìn Vương Y Nhiên đang nhún nhảy trên người hắn trầm giọng nói .
“ Cộc ... cộc ... cộc ...
mẫu thân người có sao không , con nghe thấy tiếng động lạ trong phòng .” Giọng nói của Lâm Y Thần vọng
từ ngoài vào .
“ Mẫu ... mẫu thân không sao , ư ... a ... a ... con về phòng đi ... ah ah ah ... .” Vương Y Nhiên còn chưa kịp nói xong Ngô Thiên nắm chặt hông nàng kéo mạnh dập xuống , khiến ©ôи ŧɧịt̠ hắn đâm sâu vào khe l*и đến tận tử ©υиɠ của nàng .
“ cạch ” cánh cửa mở ra Lâm Y Thần bước vào , vừa nước vào nàng lập tức thẫn thờ khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt . Mẫu thân nàng , một người mà nàng yêu quý , tôn kính , luôn tuân thủ tam tòng tứ đức vậy bây giờ đang nhún nhảy trên người nam nhân khác . Không , chắc chắn là hắn ép buộc mẹ nàng , nàng phải cứu mẫu thân .
“ Da^ʍ tặc ... ngươi ... ngươi dám làm vậy với mẫu thân ta , thả mẫu thân ta ra ngay .” Lâm Y Thần hét lên .
Ngô Thiên như không nghe thấy gì liền bật dậy ôm lấy Vương Y Nhiên , hắn khẽ nhấc nàng lên rồi dập mạnh xuống , phát nào cũng lút cán chọc thẳng vào tử ©υиɠ nàng .
“ Bạch bạch bạch ...... ah ...... chết mất ..... ư ... a .... chủ ... chủ nhân .... nhẹ một chút .... nô tỳ chết mất .... ahahah .... ”
“ Hắc hắc ...
Y Thần ngươi thấy không , mẫu thân ngươi rêи ɾỉ và cầu xin như kỹ nữ vậy . Nàng ta không còn mẫu thân ngươi nữa , bây giờ nàng ta chỉ còn là một con điếm dâʍ đãиɠ và thèm ©ôи ŧɧịt̠ mà thôi ... bạch bạch bạch ...”
“ Da^ʍ tặc ..... ngươi ..... ngươi ..... không cho phép ngươi sỉ nhục mẫu thân ta ....... , mau thả mẫu thân ta ra ..... a ..... ” Lâm Y Thần hét lên muốn lao vào ngăn cản , thân thể nàng đột nhân không thể cử động .
“ Khi nào ta thỏa mãn thì ta sẽ thả nàng , còn ... nếu muốn ngươi có thể thế chỗ nàng ... hắc hắc ... ”
Động tác của Ngô Thiên ngày càng thô bạo , hai tay liên tục nắn bóp cặρ √υ' của Vương Y Nhiên . Hắn dập càng lúc càng mạnh , Vương Y Nhiên chỉ có thể nằm im chịu trận . Lâm Y Thầm chứng kiến từ đầu tới giờ hai hàng nước mắt chảy dài trên má nàng , nàng biết rằng mình không thể ngăn cản nam nhân trước mặt .
“ Được .... ta đồng ý , hãy để mẫu thân ta nghỉ ngơi ta sẽ thế chỗ nàng .” Lâm Y Thần cắn răng nói .
Ngô Thiên nghe vậy liền thả Vương Y Nhiên ra , nàng vừa nằm xuống liền thϊếp đi do quá mệt mỏi .
“ Đúng là một người con có hiếu , lại đây làm sạch nó đi nào .” Ngô Thiên ngồi trên giường ra lệnh cho Lâm Y Thần . Lại gần Lâm Y Thần mới thấy được ©ôи ŧɧịt̠ của Ngô Thiên , nàng kinh hãi đây là thứ đã hành hạ mẹ mình nó quá lớn , bàn tay nàng nắm không hết , nếu thứ đó mà nhét vào mình . Nghĩ đến đây nàng liền rùng mình , Lâm Y Thần cắn răng há miệng từ từ liếʍ bên ngoài ©ôи ŧɧịt̠ , rồi mυ'ŧ dần đầu khấc cuối cùng là gần một nửa ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng nàng , do ©ôи ŧɧịt̠ quá to lên nàng không thể ngâm hết .
“ Ahhh ........... Y Nhiên ngươi bú ©ôи ŧɧịt̠ thật tuyệt ....... cái này hẳn là được đi truyền từ mẹ ngươi ..... ah ...... các ngươi đúng là những con điếm trời sinh .” Ngô Thiên vừa hưởng thị sự phục vụ của Lâm Y Thần vừa nói .