- Đã có Dã Man Nhân Tộc Tinh Hồng Bảo ở đây, ba ngàn vạn tù binh Thần Ma này sẽ không còn cơ hội lật bàn nữa! Đám Thần Ma này rất nhanh sẽ bị Dịch tiên sinh chỉnh hợp thành đại quân Thần Ma, biến Trấn Thiên Quan thành một cái giang sơn thùng sắt!
Hắn thoáng chần chờ một chút, nói:
- Đế Quân hẳn là nên triệu hồi Tam Thái tử Điện hạ trở về a!
Tiên Thiên Đế Quân lộ ra thần sắc nghi hoặc, mỉm cười nói:
- Lúc trước ngươi muốn ta phái ra một đốc quân tới giám sát Dịch Quân, ta phái Tô Ca tới, sao hiện tại lại bảo ta triệu hồi Tô Ca trở về? Chẳng lẽ Tử Quân ngươi đã thay đổi tâm ý, cho rằng Dịch Quân sẽ không phản bội ta?
Tử Quang Quân Vương nói:
- Lúc trước Thần Ma dưới trướng Dịch tiên sinh ít, cộng lại bất quá chỉ chừng trăm vạn. Mà hiện tại hắn đã có tới hơn ba ngàn vạn đại quân Thần Ma, Điện hạ căn bản không thể ngang vai ngang vế với hắn. Nếu hắn có tâm phản loạn, Điện hạ ngược lại sẽ trở thành con tin để hắn uy hϊếp Đế Quân. Cho nên thần mới nói Đế Quân triệu hồi Điện hạ trở về!
Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:
- Thì ra là thế! Tử Quang, ngươi quá lo xa rồi! Nếu Dịch Quân cho rằng có thể dùng con trai thứ ba của ta để uy hϊếp ta, vậy hắn liền không phải là Dịch tiên sinh được ta xem trọng rồi! Cứ để cho Tô Ca đi theo hắn lịch lãm một phen cũng không tệ!
Tử Quang Quân Vương có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy. Ngụ ý của Tiên Thiên Đế Quân là mặc dù Mục Tô Ca có bị Chung Nhạc bắt làm con tin cũng không có vấn đề gì, hắn không sẽ quan tâm tới sự sống chết của con trai này, căn bản là áp chế không được hắn. Hắn lưu Mục Tô Ca lại đây, chính là để giám sát nhất cử nhất động của Chung Nhạc.
- Tử Quân, chúng ta trở về thôi! Hiện tại Trấn Thiên Quan đã không cần chúng ta lo lắng nữa!
Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười nói, xoay người rời đi, còn thản nhiên nói:
- Xem ra, hắn quả thật cũng có thể chi viện được cho hai cánh Tiên Thiên Cung ta! Dịch Quân, quả nhiên là Thần Nhân!
Tử Quang Quân Vương liếc mắt nhìn Trấn Thiên Quan, trong lòng cũng không khỏi thầm khen một tiếng. Nhưng sau đó, ánh mắt hắn lại rơi xuống trên hai tòa Thần tượng Phục Hy Nữ Oa trong Đại lục Tinh Hồng Bảo kia, khẽ lắc đầu, cũng theo Tiên Thiên Đế Quân trở về Tiên Thiên Cung, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu Dịch tiên sinh là một trung thần, Đế Quân đăng lâm Đế vị sẽ dễ dàng hơn không biết bao nhiêu. Đáng tiếc! Ta luôn có một loại cảm giác bất tường…
o0o
Trong Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc đang nghênh tiếp Nhân Tộc của Tinh Hồng Bảo, mỉm cười nói:
- Các vị một đường khổ cực rồi!
Nhân Tộc Tinh Hồng Bảo từ trước tới nay dũng mãnh thiện chiến, trên đường đi tao ngộ đại quân do Thiên Đình phái tới đây tiếp thu Trấn Thiên Quan, Nhân Tộc Tinh Hồng Bảo lập tức phát động tập kích, gϊếŧ cho đại quân Thiên Đình một trận tan tác, tử thương vô số, bắt tù binh trăm vạn Chúng Thần.
Chung Nhạc cho rằng sẽ có Thánh địa phụ cận thừa dịp hư mà vào, chiếm cứ Trấn Thiên Quan. Mà Thiên Đình cách nơi này rất xa, tính thời gian không sai biệt lắm đúng lúc Tinh Hồng Bảo trên đường đi tới Trấn Thiên Quan, cho nên đã khiến cho Tinh Hồng Bảo đẩy nhanh tốc độ, giữa đường đánh lén, dễ như trở bàn tay liền hóa giải được nguy cơ của Trấn Thiên Quan.
Đã có cường giả Nhân Tộc Tinh Hồng Bảo, Chung Nhạc lập tức phân binh, phân cho Nhân Tộc của Tinh Hồng Bảo gần ba ngàn vạn Thần Ma tù binh, hoặc xem thành tọa kỵ, hoặc là sung quân, hoặc là làm nô ɭệ. Đã có đám cường giả Nhân Tộc này, Trấn Thiên Quan liền vô cùng vững chắc, đám Thần Ma tù binh kia nghĩ muốn phản loạn cũng hoàn toàn không có khả năng, hắn cũng có thể yên lòng.
Phù Lê trả bảy mươi vạn đại quân Hổ Giao Phiêu Kỵ lại cho Mục Tô Ca, Chung Nhạc cũng phân cho Mục Tô Ca gần một trăm vạn tù binh Thần Ma. Đám Thần Ma dưới trướng Mục Tô Ca liền nhiều lên tới hai trăm sáu mươi vạn, cũng tính là một cỗ thế lực không nhỏ. Chỉ là so với Tiên Thiên Cấm Quân và đại quân Nhân Tộc, thì lại bé nhỏ không đáng kể.
Năm mươi sáu tôn Tạo Vật Chủ kia vốn dĩ còn có ý niệm đào tẩu, thậm chí cướp đoạt Trấn Thiên Quan, nhưng nhìn thấy rất nhiều cường giả Dã Man Nhân Tộc đã tới, trong đó Tạo Vật Chủ thực lực vô cùng mạnh mẽ cũng không phải là số ít, trong lòng nhất thời đoạn tuyệt ý niệm này.
Chung Nhạc để cho các cường giả Nhân Tộc an trí tòa pháo đài Tinh Hồng Bảo này vào trong quan, ba trăm ức Nhân Tộc cũng sắp xếp nghỉ ngơi cư trú trong quan. Lão Tộc trưởng Phù Kỳ Chi cùng đám Thủ lĩnh Nhân Tộc nhìn thấy tòa hùng quan này vô cùng hùng vĩ hoa lệ, ai nấy cũng đều kinh ngạc tán thán, đi ra Tinh Hồng Bảo.
- Năm xưa các tổ bối chạy ra khỏi Tử Vi, tới nay cũng đã hơn tám vạn năm rồi, không ngờ còn có ngày quay trở lại Tử Vi!
Phù Kỳ Chi lệ rơi đầy mặt, quỳ rạp xuống đất, hôn mảnh đất này, lẩm bẩm:
- Nhân Tộc tới lúc nào mới có thể một lần nữa thẳng lưng lên? Khi nào mới có ngày tái hiện lại vinh quang của tổ bối?
Đám Thủ lĩnh Nhân Tộc còn lại nhìn về phía xa xa. Nơi đó, tám ngàn Phục Hy đang điều động Chư Thần nô ɭệ chế tạo từng kiện từng kiện Thần binh uy năng đáng sợ, trong lòng không khỏi dâng lên một loại cảm giác kỳ dị quái lạ thời không sai biệt.
- Tám ngàn Phục Hy a! Thời đại của Phục Hy thị đã tái hiện rồi sao?
Phù Kỳ Chi đứng dậy, suất lĩnh các vị Trưởng lão, Thủ lĩnh của Nhân Tộc nhất tề thi lễ với Chung Nhạc, trầm giọng nói:
- Khí vận sở chung! Lễ kính Chủ công!
- Khí vận sở chung! Lễ kính Chủ công!
Chung Nhạc cười ha hả, nâng bọn họ đứng dậy, nói:
- Mười vạn năm trước là người một nhà, cần gì đa lễ? Đứng lên! Tất cả đứng lên!