- Mục Tiên Thiên có tài đức gì, cũng xứng trở thành Thiên Đế? Đương kim Đế Minh Thiên Đế điểm nào không thể so với hắn? Đế Minh Thiên Đế thân mang chính thống, Tiên Thiên Đế Quân bất quá chỉ là hạng người thô dã, sao có thể đấu thắng được hắn?
Đám Thủ lĩnh Nhân Tộc nhao nhao gật đầu.
- Cho nên ta mới nói các ngươi tầm nhìn hạn hẹp!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Tiên Thiên Đế Quân chính là Tiên Thiên Thần Ma trời sinh đất dưỡng, xuất thân từ Vũ trụ Cổ lão. Chỉ bằng vào xuất thân này đã thắng được Đế Minh Thiên Đế không biết bao nhiêu rồi! Hiện tại Đế Minh Thiên Đế nhìn như vô cùng cường thịnh, chưởng khống Thiên Đình, vạn tộc ủng hộ, nhưng thật ra thế lực của hắn bất quá chỉ là tấm lưới rách nát, khắp nơi đều là lỗ thủng! Dưới trướng hắn có vạn tộc, nhưng chủng tộc thật sự ủng hộ hắn bất quá chỉ một ngàn. Chín ngàn Thần Tộc, Ma Tộc còn lại cũng đều bị những Đế tộc và Hoàng tộc còn lại chia cắt, mười thành thế lực thật ra chỉ có một thành! Mà một ngàn Thần Tộc, Ma Tộc này, thật sự quyết tâm đi theo hắn lại có mấy cái?
Đám Thủ lĩnh Nhân Tộc nhất thời trầm mặc. Chung Nhạc lại cười lạnh, nói:
- Tử Vi Thiên Đình trong mắt của ta, chỉ là địa phương chật hẹp nhỏ bé, vung tay có thể đánh tan. Thiên Đình tuy Thần Ma rất nhiều, nhưng đều là hạng ngồi không ăn bám, đều là hạng rượu thịt vô dụng. Thiên Đình nhìn như cường đại, thật ra lại là trống rỗng, không chịu nổi một kích!
Phù Sơn cao giọng nói:
- Ngươi nói thật giống như có đạo lý! Nhưng ai có thể địch nổi Đế Minh Thiên Đế?
- Tiên Thiên Đế Quân có thể!
Chung Nhạc thản nhiên nói:
- Tiên Thiên Đế Quân tài hoa cái thế, không bao lâu nữa sẽ tu thành Tiên Thiên Thần Đế. Đế Minh Thiên Đế hèn mọn vô năng, sao có thể là đối thủ của Tiên Thiên Thần Đế?
Đám Thủ lĩnh Nhân Tộc vẫn còn có chút do dự, Chung Nhạc đã mỉm cười, nói:
- Ta hiện tại cũng là Nhân Tộc, kiếp trước không còn quan hệ gì với ta, ta tự nhiên cũng phải suy nghĩ cho Nhân Tộc. Chư quân đều là nhân kiệt, thực lực cường đại, là hãn tướng tinh dũng, học được một thân tài nghệ, hàng bán Đế Hoàng gia! Một thân bản lĩnh này nếu như gặp loạn thế mà không thể đầu vào minh chủ, chẳng phải là đã hoang phế rồi sao? Tiên Thiên Đế Quân tương lai tất sẽ là Thiên Đế, nếu chư quân bởi vì đầu nhập sai Chủ công mà chết ở trong trận, một thân bản lĩnh thả trôi theo dòng nước, chẳng phải là đáng tiếc lắm sao?
- Còn nữa, ta cho phép các ngươi tương lai giải phong huyết mạch Nhân Tộc, tới lúc đó, Nhân Tộc khôi phục thành Phục Hy, rạng rỡ tổ tông, tái hiện vinh quang tổ tiên. Nếu các ngươi bởi vì gϊếŧ chết ta và Tam Thái tử mà phá hư tiền đồ rạng rỡ này, chẳng phải sẽ là tội nhân vạn cổ của Nhân Tộc rồi sao?
Ánh mắt Mục Tô Ca càng lúc càng sáng ngời, nhìn về phía đám Dã nhân kia. Chỉ thấy đám Thủ lĩnh Nhân Tộc kia lộ ra thần sắc suy nghĩ, có mấy người còn đang lặng lẽ gật đầu, có mấy người lại đang châu đầu ghé tai, hiển nhiên đã bị Chung Nhạc nói cho tâm động.
- Cái miệng này của Dịch tiên sinh thật sự thiên hạ vô địch, người chết cũng có thể nói cho sống lại, không hỗ cái danh tiên sinh a!
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, lão giả Nhân Tộc kia đột nhiên lần nữa mở miệng, nói:
- Ngươi nói tới mức ngàn hoa nở loạn, cũng khó thoát khỏi cái chết! Nhân Tộc Tinh Hồng Bảo chúng ta đã bắt giữ Mục Tam Thái tử, sớm đã đắc tội Tiên Thiên Đế Quân rồi. Tiên Thiên Đế Quân có thể dung chúng ta, nhưng Mục Tam Thái tử chưa chắc đã dung chúng ta, tương lai chúng ta ắt sẽ ngộ hại!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Tiên Thiên Đế Quân dung các ngươi, Mục Tam Thái tử cũng sẽ dung các ngươi. Ta có thể để cho Mục Tam Thái tử phát thệ!
Mục Tô Ca liên tục gật đầu.
Lão giả Nhân Tộc kia cười lạnh, nói:
- Ta không tin được hắn! Còn nữa, Nhân Tộc ta đã bắt giữ Nhị đệ tử Phù Thử của Tiên Thiên Đế Quân, hiện tại Phù Thử đã sớm bị chúng ta bán đi. Tiên Thiên Đế Quân cho dù hiện tại chiêu an chúng ta, tương lai bình định thiên hạ rồi, hắn cũng sẽ lại tính sổ a!
Chung Nhạc nói:
- Các ngươi xem lòng dạ Đế Quân quá nông cạn rồi! Dưới trướng ta có tám ngàn Phục Hy, Đế Quân còn có thể dung bọn họ, sao không có khả năng dung các ngươi?
Lão giả kia vẫn còn lộ ra vẻ do dự, Chung Nhạc đã mỉm cười, nói:
- Ta cũng có thể bảo đảm tương lai Tam Thái tử sẽ không tính sổ các ngươi…
- Không!
Lão giả kia cười lạnh, nói:
- Chúng ta không tin được vị Tam Thái tử này! Thật không dám giấu diếm, ba năm này chúng ta cũng không thiếu dằn vặt hắn, khiến cho hắn chết đi sống lại, tương lai hắn tất sẽ hoàn trả lại chúng ta gấp bội!
Mục Tô Ca vội vàng nói:
- Ta có thể thề! Ta phát huyết thệ!
Lão giả kia đối với hắn vẫn là làm như không thấy, ánh mắt rơi xuống trên người Chung Nhạc, nhìn thẳng vào cặp mắt hắn, giọng nói như chuông đồng:
- Dịch tiên sinh, chúng ta chỉ tin ngươi! Nếu Tinh Hồng Bảo chúng ta quy về dưới trướng của ngươi, chúng ta sẽ tiếp nhận trận chiêu an này! Ngoại trừ cái này ra, còn cần Tiên Thiên Đế Quân hạ chỉ chiêu an! Bằng không, hai vị chỉ có chết ở nơi này!
Chung Nhạc thoáng chần chờ một chút, nhìn về phía Mục Tô Ca, nói:
- Điện hạ, chuyện tình Đế Quân hạ chiếu chiêu an…
- Giao cho ta!
Mục Tô Ca vội vàng nói.
- Nhị đệ tử Đế Quân Phù Thử…
- Ta sẽ giải thích!
Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:
- Nếu đã như vậy, sao còn trói Tam Thái tử Điện hạ? Sao còn nấu chảo dầu?
Đám Thủ lĩnh Nhân Tộc cười ha hả, nhao nhao triệt hạ núi đao chảo dầu, thu hồi binh khí. Mấy gã Nhân Tộc tiến lên, cởi trói cho Mục Tô Ca. Đám người nhao nhao tiến lên, nói:
- Tam Thái tử Điện hạ, vừa rồi có nhiều đắc tội, còn xin Tam Thái tử thứ lỗi!
- Ba năm này chúng ta đã kiến thức khí khái của Tam Thái tử Điện hạ, đều không khỏi kính phục vạn phần a!
- Tu vi và phong thái của Tam Thái tử khiến cho chúng ta cực kỳ tôn kính a!
- …
Mục Tô Ca triệt để yên lòng, lặng lẽ giơ ngón tay cái về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc khẽ mỉm cười.
- Dịch tiên sinh một mình xông vào doanh trại địch, không đánh mà thắng, dễ dàng hàng phục một đại thế lực, thật sự là trí tướng vô song, phúc tướng vô song! Tử Quang Quân Vương căn bản là thúc ngựa cũng không bằng!