Thần Hậu nương nương trong Cổ địa vực Thần Tàng cảm ứng được từng tôn từng tôn Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Ma Thần vẫn lạc, cảm ứng được khí tức của những tồn tại cường đại không gì sánh được nhao nhao biến mất khỏi thiên địa, cảm ứng được ức vạn vạn sinh linh bị hủy diệt, sinh mệnh trên từng khỏa từng khỏa Tinh cầu đang nhanh chóng tiêu vong. Đây chính là tràng chiến dịch Thượng Cổ kia, trận chiến tranh đáng sợ đã huyết tẩy vô số ngôi sao vũ trụ, vô số Văn minh.
Toàn thể vũ trụ cũng đều kinh sợ. Sau một ngàn năm Phục Mân Đạo Tôn đích thân chinh chiến, toàn bộ chiến loạn đều bình phục lại, vô số cường giả căng căng thẳng thẳng, bắt đầu ẩn tàng, không dám lại sinh ra lòng phản loạn nữa.
Nhưng Phục Mân Đạo Tôn vẫn tiếp tục chinh phạt, xử tử những tồn tại cường đại đã từng có công với thiên địa, tiếp tục chế tạo hoàn thiện ba ngàn Lục Đạo Giới.
Đế tử Phục Thương bởi vì trạch tâm nhân hậu, rất nhiều tồn tại Đế cấp đã nhao nhao đầu nhập vào dưới trướng hắn, khẩn cầu sinh lộ. Phục Thương dùng thân phận Đế tử che chở bọn họ, cường giả dưới trướng tụ tập đông đúc. Hắn thậm chí còn từ dưới Đế kiếm của Phục Mân Đạo Tôn liều mình bảo hộ đám Đại năng sắp sửa bị chém chết kia. Không biết bao nhiêu Đại năng Thượng Cổ dưới sự che chở của Đế tử Phục Thương nhao nhao chuyển thế tới Phục Hy thị, mai danh ẩn tích, tìm đường sinh tồn.
Danh vọng của Đế tử Phục Thương đạt tới đỉnh phong trước giờ chưa từng có. Mà vào lúc này, hắn phát hiện ra một bí mật kinh thiên, một bí mật thay đổi toàn bộ Phục Hy Thần Tộc, một bí mật phá hủy cả Thời đại Địa Kỷ. Hắn đã tiết lộ bí mật này ra ngoài!
- Phụ thân, chính là ngươi đã tạo nên trận chiến giữa Tiên Thiên Thần và Tiên Thiên Ma Thần! Chính là ngươi đã nhấc lên trận loạn lạc thổi quét tất cả các chủng tộc này!
Đế tử Phục Thương bi phẫn gần chết. Hắn suất lĩnh rất nhiều tồn tại Đế cấp đi chất vấn Phục Mân Đạo Tôn. Hắn phát hiện ra cha của mình chính là hắc thủ sau màn của cuộc động loạn này.
Phục Mân Đạo Tôn một tay nhấc lên trận chiến giữa Tiên Thiên Thần và Tiên Thiên Ma Thần, sau đó âm thầm quấy chọc thế cục, khiến cho vô số cường giả của vô số Thần Tộc, Ma Tộc bị cuốn vào trong trận ác chiến này. Phục Mân Đạo Tôn đích thân dẫn người xuất chinh, diệt trừ những cựu thần đã từng có công với thiên địa, diệt trừ các tôn Đế đã quang diệu Chư Thiên kia. Hết thảy mọi chuyện đều là xuất từ mưu tính của hắn, sách lược của hắn.
- Ngươi có ý đồ độc chiếm thiên hạ!
Phục Thương nổi giận quát tháo lão phụ thân của chính mình. Hắn nói năng mạnh mẽ hữu lực, cực kỳ có khí phách:
- Ngươi sát hại cựu thần, sát hại Đại năng có công với thiên hạ xã tắc, là vì bình định chướng ngại để cho ta thuận lợi kế vị sao? Cái thiên hạ bẩn thỉu này, ta không cần!
Vị Thiên Đế cường đại nhất từ trước tới nay, vị Thiên Đế tài học mưu lược uyên bác nhất, cuối cùng bị bại bởi chính con trai của mình.
- Ngươi hồ đồ rồi! Ngươi không xứng làm Thiên Đế! Ngươi đã phụ thương sinh thiên hạ!
Thanh âm Phục Thương đinh tai nhức óc. Phục Mân Đạo Tôn thân bại danh liệt, bị ép phải từ đi bảo vị Thiên Đế.
- Ta không phải là vì ngươi, ta là vì Phục Hy Thần Tộc!
Toàn thân vị lão Thiên Đế già nua này uể oải, nhàn nhạt nói với hắn:
- Ta còn sống, sẽ có thể trấn áp được Chư Đế, trấn áp Vạn Tộc, trấn áp Thiên, duy trì Thần triều. Sau khi ta chết, Phục Hy Thần Tộc tất nhiên sẽ trở thành cây đinh trong mắt, cái gai trong thịt các tộc. Thiên sẽ diệt Thần Tộc ta, Chư Đế sẽ diệt Thần Tộc ta, Vạn Tộc sẽ diệt Thần Tộc ta! Ngươi tài sơ học thiển, bảo vệ không được Phục Hy Thần Tộc! Ta chỉ là muốn trước khi chết, làm chút việc cho chủng tộc của mình mà thôi…
- Ngươi thật sự lẩm cẩm rồi!
Phục Thương vô cùng đau đớn trách mắng hắn.
- Nếu ta không làm, Phục Hy Thần Tộc sẽ không còn tồn tại!
Lão Thiên Đế run rẩy nói:
- Sự nhân từ của ngươi sẽ hủy diệt chủng tộc chúng ta! Nếu ngươi còn xem ta là cha của ngươi, lập tức chém gϊếŧ hết thảy đám Thần Ma chuyển thế tới Phục Hy thị dưới trướng ngươi kia! Không phải tộc ta, tất có dị tâm…
- Dùng nhân tâm bình thiên hạ, các tộc nhất thống, không phân ngươi ta, Phục Hy như thế nào không còn tồn tại?
Phục Thương lớn tiếng nói:
- Ta đối với Vạn Tộc như đối với Phục Hy, Vạn Tộc đối với ta như đối với chí thân! Thiên hạ đại nhất thống, không có tôn ti quý tiện, đây mới là huy hoàng thịnh thế của Thời đại Địa Kỷ! Phụ thân, ngươi năm xưa anh minh tới mức nào, thần võ tới mức nào? Lúc tuổi già như thế nào lại lẩm cẩm như vậy? Ngươi quá khiến cho ta thất vọng rồi!
Một ngày này, Phục Mân Đạo Tôn băng hà, vị Thiên Đế cường đại nhất từ trước tới nay đã qua đời.
- Chỉ mong ngươi có thể bảo trụ lại một điểm huyết mạch cho Phục Hy thị…
Phụ thân hắn trước khi lâm chung, đã nắm lấy tay của hắn, nghĩ muốn dặn dò, lại bị hắn giãy thoát, buông tay rời đi.
Chuyến đi này, chính là vĩnh biệt, chính là sự hủy diệt của cả Phục Hy Thần Tộc.