Phong Thanh Vũ vung tay áo, Hạo Dịch Cầm bay lên, xoay tròn trên đỉnh đầu hắn, âm luật biến hóa liên tục vọng tới tấn công Chung Nhạc.
Ống tay áo của Phong Thanh Vũ bay phần phần, cũng thi triển một môn tuyệt học khác, hắn cười:
- Gϊếŧ Phục Hy là việc ta thành thạo nhất. Tuyệt học của các đời Thiên Đế Địa Hoàng Phục Hy thị, ta cũng biết mười bảy loại, còn những dã tính Phục Hy như các ngươi thì cùng lắm học được một hai loại. Trong mắt ta chỉ yếu ớt như trẻ con mà thôi. Hơn nữa tuyệt học của Phục Hy thị có khiếm khuyết, thiếu Lục Đại Luân Hồi, các ngươi thi triển bất cứ loại nào thì trong mắt ta cũng có sơ hở!
Thân pháp của hắn biến hóa, giống như rồng bay rắn lượn, biến hóa to nhỏ không thể nắm bắt. Bất cứ công thế nào của Chung Nhạc cũng không trúng được người hắn. Phong Thanh Vũ nhàn nhã nói:
- Đây là tuyệt học của Thiên Đế Phục Hy đời thứ hai mươi hai Thái Hà Đế, sở trường là biến hóa thân pháp, được xưng tụng là “hư không bất phá, thái hà trường lưu”. Thái hà ở đây chính là “Thái Xà”, là Tiên Thiên Thần Xà, vũ trụ thần mẫu, Hoa Tư chi tổ. Ngươi cũng không biết, có phải ngươi thấy rất bất lực không?
Huyền công của hắn lại biến đổi, lại thi triển ra một loại tuyệt học đế cấp khác, đại khai đại hợp, có xu hướng khai thiên lập địa, lấy cứng chọi cứng với Chung Nhạc. Sóng dư từ thần thông của hai người khiến bề mặt vầng mặt trời này không bừng phát nổ. Nhật Diệu giống như những cây thương lớn đâm xuyên mặt trời, giống những con giao long xung phá bầu trời, giống như đao rìu chém lên bầu trời, vô cùng đáng sợ, vô cùng ác liệt!
- Môn tuyệt học này là của Thiên Đế thứ mười bảy của Phục Hy thị, Bằng Hà Đế. Bằng Hà Đế nổi danh với tu vi hùng hồn, tuyệt học của hắn chính là bá đạo như vậy!
Phong Thanh Vũ cười ha hả, thần thông lại biến đổi, biến thành Thiếu Hạo Chung, tiếng chuông chấn động, hắn cười:
- Thiếu Hạo Chung của Thiếu Hạo Đế tấn công thính giác, được gọi là chiếc chuông cảnh tỉnh thế gian!
- Tượng Đoàn Cổ của Tượng Đoàn Đế được xưng tụng là “diệt thế ma âm”!
- Tam Thập Tam Trùng Đại Diệu Thiên Kinh của Đại Diệu Đế được gọi là tuyệt học cương mãnh bá đạo nhất!
…
Phong Thanh Vũ giống như khổng tước, chuyển đổi công pháp liên tục, khoe khoang những tuyệt học của Phục Hy hắn biết với Chung Nhạc. Mười bảy môn tuyệt học đế cấp của Phục Hy thị, hơn nửa là Tân Hỏa cũng chưa từng thấy hay nghe về nó. Đó là những tuyệt học mà Phục Hy thị khai sáng sau khi Tân Hỏa chìm vào giấc ngủ sâu. Là kết tinh trí tuệ của các đời Thiên Đế Phục Hy thị thống tri thời đại Địa Kỷ.
Và giờ rơi vào tay ngoại tộc chuyển thế vào Phục Hy thị, và hắn dùng để đối phó Phục Hy!
- Ta có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của ngươi, cảm nhận được sự phẫn nộ, sự bất lực từ ngươi!
Công thế của Phong Thanh Vũ như cuồng phong vũ bão, các loại tuyệt học biến hóa, công phá Thần Ma Thái Cực Đồ của Chung Nhạc khiến Chung Nhạc ngày một nhiều vết thương. Phong Thanh Vũ cười:
- Ta từng thấy sự tuyệt vọng, phẫn nộ và sự bất lực trước khi chết của những Phục Hy đã chết dưới tay ta. Nhưng số ngươi vẫn tốt hơn họ, vì ta sẽ không gϊếŧ ngươi, ta chỉ bắt ngươi, ngươi hà tất phải phản kháng? Ngươi nên thấy may mắn mới phải.
- Nhạc tiểu tử, để ta!
Tân Hỏa nộ hỏa xung thiên, hắn nổi giận lôi đình trong thức hải của Chung Nhạc:
- Để ta, để ta gϊếŧ chết tiểu tử này!
- Không cần!
Chung Nhạc sắc mặt vẫn bình tĩnh, một đạo kiếm quang xẹt qua mặt hắn để lại một vết máu.
Tân Hỏa phẫn nộ:
- Ta tinh thông mọi tuyệt học Toại Hoàng của thời kỳ Hỏa Kỷ. Chắc chắn tên tiểu tử này không biết tuyệt học của Toại Hoàng, chắc chắn có thể gϊếŧ hắn!
- Ta đã nói không cần là không cần!
Chung Nhạc đột nhiên gầm lớn, há mồm thật lớn, vầng mặt trời đột nhiên bắt đầu vỡ ra, chui vào mồm Chung Nhạc.
Phong Thanh Vũ chấn kinh, thấy Chung Nhạc nuốt mặt trời, nuốt vầng mặt trời đang phình to điên cuồng. Vầng mặt trời dừng biến to, rồi nhanh chóng nhỏ lại.
Phong Thanh Vũ kinh hãi, vội lùi về sau:
- Đây là huyền công tuyệt học của triều Phục Hy nào?
Chung Nhạc mặt biến dạng, một hơi nuốt một phần mười vầng mặt trời, vung Tiên Thiên Thần Đao lên chém một nhát!
Thảm liệt!
Một đao vô cùng thảm liệt!
Một phần mười năng lượng mặt trời mà hắn nuốt khiến thiên lô trong bụng hắn cũng không chịu nổi, nhục thân bắt đầu phát nổ, toàn thân máu me be bét!
Quanh người Phong Thanh Vũ bay ra vô số đồ đằng văn, thi triển Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, thân hình biến mất, định nhảy ra khỏi phạm vi của đao ý.
Nhưng lúc này sáu quầng sáng sau đầu Chung Nhạc xoay chuyển, không ngừng mở rộng, bên trong đều là đồ đằng văn của Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, nháy mắt đã tạo nên hệ thống không gian Đại Lục Đại Luân Hồi.
Phong Thanh Vũ vừa bỏ chạy thì đã bị gắn chặt trong Lục Đại Luân Hồi, hắn kêu lên thất thanh:
- Ngươi dùng Lục Đại Luân Hồi bổ khuyết cho Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh?
Chung Nhạc chém đao xuống, một cái đầu bay lên.
Phong Thanh Vũ bị chém bay đầu, cảm thấy nhục thân của mình bị cắt đứt, nguyên thần bị cắt đứt, không thể nối liền lại, không thể trùng sinh, ánh mắt không khỏi lộ ra sự kinh hoảng.
Đây là thần thông cường đại ẩn chứa trong đao quang của Chung Nhạc, trực tiếp tách rời đầu và thân hắn, phong ấn vết thương của hắn lại!