Đứng ở trên đài mây trước cửa chính thiên đình, mũi chân Cơ Hạo nhẹ nhàng đá đá cái đầu Minh Ma.
Nhỏ yếu ngoài dự liệu. Minh Ma Lâu Trượng quả thực có được uy năng khủng bố, Cơ Hạo âm thầm tính toán, cho dù là Ngao Bạch và Thanh Tường, nếu không có thần thông bí pháp thích hợp, căn bản không thể tiêu diệt các yêu hồn gào khóc kia, kết cục duy nhất chính là bị xé thành phấn, linh hồn bị triệt để cắn nuốt.
Cho dù có khí vận thiên đình che chở, cao thủ như Ngao Bạch và Thanh Tường đối mặt uy năng khủng bố của Lâu Trượng, nhiều nhất có thể tử thủ bảo vệ được bản thân, muốn phản kích tiêu diệt các yêu hồn gào khóc kia lại là cực kỳ không dễ dàng.
Dù sao cũng là bí bảo khủng bố hao tổn toàn bộ sinh linh của ba mươi sáu thế giới luyện chế ra, uy năng của Lâu Trượng đủ khiến người bình thường tuyệt vọng.
Nhưng tu vi bản thân Minh Ma sao... Qua lại nhiều năm với các quý tộc Ngu tộc, Cơ Hạo rõ ràng cảm nhận được nguồn suối lực lượng của Minh Ma đến từ Minh Nguyệt của Bàn Ngu thế giới, đó là lực lượng nắm giữ tử vong và chuyển đổi linh hồn. Minh Ma thân là trượng hào thánh tôn, hắn đối với Minh Nguyệt lực lượng, hoặc nói nắm giữ đối với bổn nguyên đại đạo Bàn Ngu thế giới Minh Nguyệt đại biểu chỉ có thể tính là bình thường.
Hắn có lẽ nắm giữ một phần trăm Minh Nguyệt đại đạo?
Thua xa Huyết Miện thánh tôn, lại càng không bằng mấy vị miện hào thánh tôn kia dưới trướng Ngu Man.
Cối xay đại đạo lẳng lặng xoay tròn, vô số yêu hồn gào khóc ở trong cối xay bị nghiền thành mảnh vụn, từng hạt linh hồn không ngừng dung nhập luân hồi pháp tắc của Bàn Cổ thế giới. Từng cột sáng công đức từ trên trời giáng xuống, mang theo thiên âm huyễn âm kỳ diệu rót vào trong cơ thể Cơ Hạo.
Cối xay đại đạo của Cơ Hạo trở nên ánh vàng rực rỡ hoa lệ dị thường, hắn chợt bay lên một cước đem đầu Minh Ma từ trên đài mây đạp xuống, thuận thế một cước đem thân thể gã cũng từ trên cao đạp xuống, thuận tay đem vòng tay trữ vật đeo trên cổ tay gã đoạt lấy.
Dù sao cũng là trượng hào thánh tôn, trong vòng tay rực rỡ muôn màu, nhét đầy các thứ đồ chơi cổ quái, Cơ Hạo nhận biết, không biết, nhiều bảo bối toàn thân hào quang loá mắt, tản mát ra khí tức to lớn mà quái dị, hiển nhiên đều là thứ tốt lai lịch phi phàm.
“Thằng nhãi này, sẽ không là dựa vào gia thế của mình, do đó mới trèo lên ngai báu trượng hào thánh tôn chứ?” Cơ Hạo nhíu mày: “Xem ra, đối với Bàn Ngu thế giới, chúng ta hiểu biết quá ít. Có cơ hội bắt mấy người sống đủ địa vị, xem Bàn Ngu thế giới bọn hắn rốt cuộc là vận chuyển như thế nào, đám miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn kia lai lịch ra sao!”
Vừa suy nghĩ, Cơ Hạo vừa đưa mắt chung quanh, mượn dùng lực lượng ánh nắng bao phủ toàn bộ Bàn Cổ mỗ đại lục, hắn rõ ràng thấy được phương hướng Lương Chử, đám cao tầng dị tộc kia đang không ngừng phóng ra các cái chuông màu đen, vô số cái chuông màu đen tản mát ra gợn sóng không gian cường đại, nháy mắt xuyên thấu thông đạo vượt giới khổng lồ kia biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Rất hiển nhiên, đám quý tộc Bàn Ngu thế giới đang điều binh khiển tướng, chuẩn bị tổ chức một đợt quân đội càng cường đại hơn đến công phạt Bàn Cổ thế giới.
Cơ Hạo cau mày, suy tư thủ đoạn ứng đối kế tiếp. Hắn sẽ không chân chất đến mức giống thiên đế của thượng cổ thiên đình, rời khỏi Thiên Địa Thần Tháp có được ưu thế chiến lược, rời khỏi thiên đình, giao chiến khắp nơi với đám đại quân dị tộc kia.
Thiên đình có được Thiên Địa Thần Tháp, có thể xưng là trận pháp cân đối nhất, thuộc tính tổng hợp toàn diện nhất của toàn bộ Bàn Cổ thế giới, vô luận công phòng đều là tồn tại đứng đầu, dựa vào thiên đình đại chiến với dị tộc, đây mới là cách làm thông minh nhất.
Không thể dùng Bồ Phản làm chiến trường, nếu không Bồ Phản chỉ cần một lần giao thoa sẽ bị san thành bình địa.
Không thể dùng đất tổ các đại thị tộc làm chiến trường, những vùng đất tổ đó tuy cũng bố trí vu trận cường đại, cũng không ngăn được đại quân dị tộc ập tới như thủy triều.
Chỉ có dựa vào thiên đình, để bọn dị tộc kia đến tấn công thiên đình. Nhưng vừa rồi bị Cơ Hạo rất không đạo đức ‘Ở trên cao ném đồ’ làm hại một lượt, đại quân dị tộc theo nhau mà đến cho dù ngu xuẩn nữa, kiêu ngạo nữa, bọn họ cũng sẽ không ngu đến mức chịu thiệt lần thứ hai, mắc bẫy lần thứ hai.
“Cho nên, tìm mục tiêu các ngươi không thể không đến công kích, tìm mục tiêu công kí©ɧ ŧɧí©ɧ hợp nhất với các ngươi.” Cơ Hạo đột nhiên nhếch miệng cười lên: “Xem ra, Đế Úc tồn tại, đối với Bồ Phản, đối với nhân tộc còn là một chuyện tốt!”
Đế Úc câu kết làm bậy với bọn dị tộc, bọn họ xem như đứng ở trên cùng cái trận doanh, bởi vì bọn họ là người một nhà, cho nên đại quân dị tộc sẽ không công kích Bồ Phản, vô số con dân nhân tộc Bồ Phản sẽ không bị chiến hỏa xâm hại.
Đế Úc câu kết làm bậy với bọn dị tộc, như vậy các đại thị tộc, đại bộ tộc quy phụ Đế Úc, bọn họ cũng sẽ không bị dị tộc công kích. Con dân các đại thị tộc, đại bộ tộc này, cũng sẽ tránh được chiến hỏa một lần này.
Để Đế Úc thượng vị, để Đế Úc trở thành Nhân Hoàng, ban đầu, quả thực sẽ chọc giận người ta muốn chém người. Nhưng hiện tại xem ra, tựa như thật sự là một chuyện không tệ nhỉ?
Cơ Hạo không khỏi có chút kinh ngạc —— Đế Thuấn là thật bị người ta ngầm khống chế, hay là hắn cố ý làm như vậy?
Càng tiếp xúc một số bí ẩn của Bàn Cổ thế giới, Cơ Hạo càng không dám xem nhẹ bất cứ một người nào. Đế Thuấn là có ý đem Đế Úc đẩy lên ngai báu Nhân Hoàng à? Là cố ý nhỉ? Cơ Hạo càng nghĩ, càng cảm thấy gã là thật sự cố ý làm như vậy?
“Bồ Phản không thể làm chiến trường, bọn họ cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức tiếp tục bay lên trời cao để công kích thiên đình, như vậy, ngay tại phía dưới thiên đình, tìm một mục tiêu công kích tốt nhất cho bọn hắn!” Cơ Hạo nhếch miệng cười lên, hắn nhìn về hướng đông bắc của Bồ Phản, nhìn về phía Nghiêu Sơn thành đứng sừng sững ở cạnh Nghiêu Sơn.
“Thần sông núi, nghe ta hiệu lệnh!” Cơ Hạo giơ lên thiên đế ấn tỳ của mình, hướng về Nghiêu Sơn và Nghiêu Sơn thành quơ quơ. Hắn xoay người, hướng đám thần nhân huynh đệ Khoa Nga thị cười nói: “Cho các ngươi nửa tháng thời gian, đem Nghiêu Sơn thành xây dựng thêm gấp trăm lần, trong ngoài phải có mười hai tầng tường thành l*иg ghép, có thể làm được không? Toàn bộ nhân thủ của cả thiên đình, điều phối hết cho các ngươi.”
Khoa Nga thị vốn cau mày muốn tố khổ nửa tháng khẳng định không làm được, nhưng vừa nghe toàn bộ nhân thủ cả thiên đình điều phối hết cho bọn hắn, Khoa Nga thị đại huynh lập tức ưỡn ngực, lớn tiếng cười nói: “Nếu năm vị thiên đế cũng nghe ta điều phối, mười ngày, chỉ cần mười ngày, Nghiêu Sơn thành xây dựng thêm gấp trăm lần, chỉ là chuyện bình thường nhẹ nhàng. Thượng cổ thiên đình làm một tòa thành, cũng chỉ là một đêm công phu mà thôi!”
Đang lúc Khoa Nga thị đại huynh nói chuyện, Nghiêu Sơn thành ‘Oành’ một tiếng run lên một cái.
Mặt đất giống như sóng nước sôi trào lên, toàn bộ Nghiêu Sơn thành tính cả trên trăm triệu dặm điền dã màu mỡ xung quanh, tính cả mấy chục ngọn núi lớn xung quanh giống như một con thuyền khổng lồ vô cùng, bị mặt đất như sóng nước thúc đẩy, gào thét hướng ngay phía dưới thiên đình, cũng chính là vị trí trụ trời Bất Chu sơn năm đó dâng trào mà đến.
Lúc ban đầu tốc độ còn rất chậm, tốc độ chỉ tương đương với tuấn mã, theo Cơ Hạo điều động lực lượng địa mạch càng ngày càng cường đại, Nghiêu Sơn thành khổng lồ nhanh như điện chớp như gào thét mà đến, nổi lên từng đạo tàn ảnh, nháy mắt mấy vạn dặm, mấy chục vạn dặm chạy băng băng.
Một tòa thành trì khổng lồ phun ra mây khói sương mù dày đặc, ở sau một ngày một đêm ngắn ngủn, bị Cơ Hạo mạnh mẽ dịch chuyển đến ngay phía dưới thiên đình.
“Xây dựng mở rộng thành trì, nơi này sẽ là chiến trường chúng ta quyết chiến với dị tộc!” Cơ Hạo quan sát Nghiêu Sơn thành ngay phía dưới, ôn hòa nói: “Xây dựng thêm gấp trăm lần, đem địa mạch của tòa thành này, nối liền một thể với toàn bộ Thiên Địa Thần Tháp. Ta muốn ở nơi đây, chảy cạn máu dị tộc.”