“Ngươi muốn cứu hắn? Không ~ có ~ khả năng!”
Bì Thỉ Nu cất tiếng cười, hắn dùng một bàn tay chắn về phía chân của Cơ Hạo đạp bay đến, trên một bàn tay khác xuyên thấu ngực Ngao Hạo sương khói màu đỏ rực càng thêm nồng đậm, hiển nhiên hắn đang chuẩn bị chiêu thức mạnh mẽ nào đó, gắng đạt tới một đòn hoàn toàn diệt sát Ngao Hạo.
Huyết lôi đài là pháp khí quyết đấu độc đáo của Xích Nhật nhất mạch, nó chỉ ước thúc người trong lôi đài không thể tự nhiên rời khỏi, đối với người muốn đi vào lôi đài tham gia huyết chiến cũng không từ chối ngoài cửa. Chân Cơ Hạo ở trong hư không kéo ra một dấu vết màu đen thẳng tắp, hung hăng đá vào trên bàn tay Bì Thỉ Nu.
Trên chín cái đầu Thương Khung Chi Chủ thân thể khổng lồ phía sau Bì Thỉ Nu tổng cộng hai mươi bảy con mắt chợt trợn tròn. Bì Thỉ Nu phát ra tiếng gào thét thống khổ, bàn chân Cơ Hạo hung hăng quét ở trên bàn tay hắn, theo tiếng nứt xương chói tai, mọi người đều nhìn thấy bàn tay Bì Thỉ Nu cấp tốc vặn vẹo, biến hình, mấy chục cái gai xương nứt vỡ xuyên thấu cơ thịt hắn lồi ra.
Không kịp hạ sát thủ đối với Ngao Hạo, Bì Thỉ Nu hướng về phía sau bước mạnh một bước.
Quanh thân Thương Khung Chi Chủ nổi lên từng đợt không gian dao động mơ hồ, Bì Thỉ Nu mang theo các đạo tàn ảnh rõ ràng có thể thấy được, muốn rời khỏi phạm vi công kích của Cơ Hạo. Nhưng hắn vừa mới lui về một bước, thân thể Cơ Hạo cũng ở trong hư không để lại một tàn ảnh rõ ràng, bản thể hắn lại quỷ dị vạn phần xuất hiện ở phía sau Bì Thỉ Nu.
Không dùng vũ khí, khuỷu tay Cơ Hạo đánh vỡ hư không, theo một tiếng vang lớn đánh về phía hậu tâm Bì Thỉ Nu.
Thương Khung Chi Chủ phía sau Bì Thỉ Nu tức giận nhìn Cơ Hạo, thân thể nó nhoáng lên một cái, thân hình Bì Thỉ Nu chợt lóe, ở trước khi cùi trỏ của Cơ Hạo nện ở trên lưng hắn, đột nhiên xuất hiện ở trong một góc của huyết lôi đài.
Đây là chỗ cường đại nhất của bản mạng hồn thú, nó và Bì Thỉ Nu tâm thần tương thông, chi tiết Bì Thỉ Nu ở lúc chiến đấu không chiếu cố đến, bản mạng hồn thú giúp hắn bổ sung lại, càng có thể giúp Bì Thỉ Nu làm ra ứng đối thỏa đáng nhất.
Hỗn độn đạo đài của Cơ Hạo hai tay kết ấn, từng đợt không gian chấn động cũng từ trong cơ thể Cơ Hạo khuếch tán ra. Hắn xuyên qua hư không, hầu như là ở cùng lúc Bì Thỉ Nu dịch chuyển đến góc huyết lôi đài, Cơ Hạo cũng xuất hiện ở bên người hắn, hai nắm tay như sao băng mang theo các luồng sáng đánh về phía Bì Thỉ Nu.
Bì Thỉ Nu kêu một tiếng quái dị, thân thể hắn ở trong hư không lóe lên bất định, trên toàn bộ huyết lôi đài khắp nơi đều là tàn ảnh Bì Thỉ Nu lóe ra. Cơ Hạo thúc dục Thiên Địa Kim Kiều, hắn cũng rất có lĩnh ngộ đối với không gian pháp tắc, hắn xuyên qua hư không, không tụt lại chút nào theo sát ở phía sau Bì Thỉ Nu.
Hai cái bóng người như hai con bướm xuyên hoa, ở trên huyết lôi đài truy đuổi, dây dưa lẫn nhau, Thương Khung Chi Chủ không ngừng phát ra tiếng gầm kinh sợ giận dữ đan xen, rất hiển nhiên con dị thú đến từ Bàn Ngu thế giới này nằm mơ cũng không ngờ, nó lại có thể đυ.ng phải một sinh linh ở trên lĩnh ngộ không gian pháp tắc không yếu hơn mình.
Tuy con Thương Khung Chi Chủ này từ trong ấp trứng sinh ra còn chưa được mấy năm, nhưng Thương Khung Chi Chủ chủng tộc này là một loại ‘sinh vật không gian’, xuyên qua hư không đối với bọn chúng mà nói là một loại thiên phú bản năng, giống như cá bơi, sự nắm giữ của bọn chúng đối với không gian vượt xa bất cứ tộc đàn nào khác.
Bị Cơ Hạo gắt gao dây dưa không thể thoát thân, con Thương Khung Chi Chủ nhỏ tuổi này điên cuồng rít lên, chợt hư không bên người Bì Thỉ Nu tan rã, vô số mảnh vỡ hư không sắc bén vô cùng ngưng tụ thành các mảng đao ảnh màu đen, mang theo tiếng rít bén nhọn hướng quanh thân Cơ Hạo chém tới.
“Định!” Cơ Hạo thét dài một tiếng, Bàn Cổ Chung từ đỉnh đầu lao ra, một lực lượng kỳ dị nặng nề dị thường, hùng hồn khó cản quét ngang bốn phía, hư không sụp đổ chợt khép lại, toàn bộ đao ảnh màu đen trong nháy mắt tan thành mây khói.
‘Ông’ một tiếng chuông ngân, hư không trên huyết lôi đài bị Bàn Cổ Chung mạnh mẽ trấn áp, trở nên dị thường chắc chắn, so với ngày thường chắc chắn hơn đâu chỉ gấp trăm lần. Bóng người như bướm xuyên hoa của Bì Thỉ Nu chợt cứng đờ, hắn thét lớn một tiếng, trong miệng phun ra mảng lớn sương máu.
Hư không bị Bàn Cổ Chung gia cố, Bì Thỉ Nu và Thương Khung Chi Chủ giống như hai con cá ở trong nước cấp tốc xuyên qua, vốn bọn họ tự do tự tại ngao du bốn phương, nhưng nước chảy ngày thường quen thuộc đột nhiên biến thành cả khối thép dày nặng cứng rắn, lực lượng cắn trả thật lớn nháy mắt làm bị thương nặng thân thể bọn họ, ngay cả linh hồn bọn họ cũng chịu thương tổn nặng nề thê thảm.
Bì Thỉ Nu hộc từng ngụm từng ngụm máu, bóng dáng Thương Khung Chi Chủ chợt trở nên ảm đạm mơ hồ, thiếu chút nữa đã tán loạn.
Ánh mắt Bì Thỉ Nu cực kỳ oán độc nhìn Cơ Hạo, xét cho cùng, chính hắn cũng chưa phải cường giả Nhật Nguyệt cảnh, con Thương Khung Chi Chủ còn nhỏ này tất nhiên là dị thú thuần huyết, nhưng nó dù sao chưa trưởng thành, thực lực của nó quá yếu quá yếu.
Thần thông bí pháp của Cơ Hạo, thậm chí vài món dị bảo trên người hắn thứ nào cũng có thể vừa vặn là khắc tinh của Bì Thỉ Nu. Bàn Cổ Chung vừa ra, Bì Thỉ Nu và Thương Khung Chi Chủ lập tức bị thương nặng.
“Đáng chết, Nghiêu Hầu Cơ Hạo, ngươi phá hủy tử vong quyết chiến thần thánh nhất, ngươi phải trả giá đắt!” Bì Thỉ Nu tức giận nhìn Ngao Hạo đã lui đến phía sau, đã ăn vào vài liều đan dược cứu mạng, lỗ thủng lớn ở ngực đang cấp tốc khép lại, hổn hển chỉ vào Cơ Hạo hét lên.
Huyết lôi đài kịch liệt run rẩy, binh khí vô số tia sét ngưng tụ thành như điên cuồng hướng Cơ Hạo chém xuống, càng có vô số lôi quang không ngừng ngưng kết ra đao thương kiếm kích các loại binh khí mới. Các cột lửa không ngừng từ trên mặt đài phun ra, toàn bộ cột lửa đều hướng về Cơ Hạo cuốn tới.
“Đây là pháp khí quyết chiến công bằng của Xích Nhật nhất mạch các ngươi? Ha ha, tất cả trên huyết lôi đài này, đều chịu ngươi khống chế ư?” Cơ Hạo cười lạnh trào phúng, Bàn Cổ Chung phóng ra các luồng hỗn độn khí bao phủ toàn thân, mặc cho tia sét bổ loạn, ánh lửa thiêu đốt, toàn thân Cơ Hạo không tổn hao gì, chỉ là thân thể chịu lực đánh vào to lớn chấn động có chút nhoáng lên.
“Cái này...” Bì Thỉ Nu, còn có hai đại quyền lực trưởng lão của Xích Nhật nhất mạch đều trợn tròn mắt.
Huyết lôi đài là thánh khí đặc thù của Xích Nhật nhất mạch, vô số năm qua, không biết bao nhiêu chiến sĩ ở trên đó tiến hành sinh tử quyết đấu, tinh hồn toàn bộ chiến sĩ chết trận đều bị huyết lôi đài cắn nuốt, dẫn tới uy lực của huyết lôi đài càng ngày càng mạnh.
Huyết lôi đài hiện nay, thậm chí đối với cường giả Vu Thần cấp cũng có thể tạo thành uy hϊếp không nhỏ, Cơ Hạo lại ở trong công kích như vậy không mất một cọng lông, cứng rắn chống đỡ huyết lôi đài điên cuồng oanh tạc còn chưa có bộ dáng cố hết sức thế nào, không có đạo lý nào lại thế nhỉ?
“Không có khả năng!” Bì Thỉ Nu lớn tiếng rống to.
“Không có gì là không có khả năng!” Cơ Hạo lớn tiếng quát tương tự. Hai tay hắn kết ấn, Cửu Long Xa Liễn từ đỉnh đầu hắn bay ra, phóng ra vô lượng cường quang làm toàn bộ người xem cuộc chiến theo bản năng nhắm mắt lại.
Ngay cả Bì Thỉ Nu cũng trong nháy mắt này nhắm mắt, Cửu Long Xa Liễn phát ra hào quang quá mãnh liệt.
Ngay trong nháy mắt này, lòng bàn tay Cơ Hạo phun ra một đạo thần quang năm màu, cái đỉnh tròn nhỏ giấu ở trong bụng hắn cấp tốc nhảy lên, một lực hút đáng sợ tuôn ra, gắt gao quấn lấy Thương Khung Chi Chủ phía sau Bì Thỉ Nu.
Thương Khung Chi Chủ phát ra một tiếng rêи ɾỉ hoảng sợ, thần quang năm màu chợt sáng ngời, mạnh mẽ đem nó túm vào trong cái đỉnh nhỏ năm màu.
Cái đỉnh nhỏ năm màu này ngay cả đại năng cấp tôn giả trong Vực Ngoại Thiên Ma cũng có thể trấn áp, huống chi là Thương Khung Chi Chủ con bản mạng hồn thú còn chưa trưởng thành này?
Bì Thỉ Nu chợt mất đi bản mạng hồn thú, hắn phát ra một tiếng rống giận hoảng sợ, trong bát khiếu (người thường thất khiếu, Ngu tộc có 3 mắt nên là bát khiếu) không ngừng có máu tươi ‘ồ ồ’ chảy ra.