Vu Thần Kỷ

Chương 1287: Chủ động mời

“Chuyện này, cứ quyết định như vậy đi!”

Chắp tay sau lưng, còng lưng, Cơ Hạo chậm rãi đi từng bước một ra khỏi cửa hàng Bạch Vũ phụ trách. Mười tám viên Thái Âm Ngưng Hồn Bảo Châu, cộng thêm một đống cực phẩm vu tinh, một mình Cơ Hạo đã lũng đoạn toàn bộ quân giới trong tay dị tộc ở chín đại long môn.

Cho dù dị tộc phía sau đám Bạch Vũ muốn từ Lương Chử bổ sung nguồn hàng, tin tưởng triệu tập nhiều quân giới như vậy, đối với dị tộc cũng không phải một việc thoải mái, chắc chắn phải hao phí không ít thời gian.

Mà thời gian, đối với nhân tộc hiện tại cũng vậy, đối với Cộng Công thủy tộc hiện tại cũng thế, đều là khẩn cấp nhất.

Cơ Hạo nắm giữ lô quân giới này, bọn thủy yêu kia cũng chỉ có thể tiếp tục dùng xương cốt, gậy gỗ thô sơ đi chém gϊếŧ với quân đội tinh nhuệ của nhân tộc, bọn hắn vẫn chỉ có thể dựa vào lân giáp trên thân mình ngăn cản đao kiếm sắc bén trong tay chiến sĩ nhân tộc.

Rút củi dưới đáy nồi đóng băng lô quân giới này, sức chiến đấu của đại quân thủy yêu chín đại long môn ít nhất bị suy yếu đi ba thành, con số thương vong cùng tốc độ lên bảng của bọn chúng, cũng sẽ bởi vì một chuyến đi này của Cơ Hạo được nhanh chóng tăng lên.

Mà Cơ Hạo trả giá bé nhỏ không đáng kể, một ít vu tinh đánh cướp từ trong sào huyệt thủy yêu, còn có dùng Thái âm đ*o đài lâm thời ngưng tụ mười tám viên bảo châu Thái Âm chi khí kết tinh. đối với Cơ Hạo có được Thái âm đ*o đài mà nói, loại bảo châu Thái Âm chi khí ngưng tụ thành kết tinh này chỉ cần hao phí chút nguyên khí, muốn bao nhiêu cũng được.

Nhưng đối với người căn bản không thể tìm hiểu Thái Âm chi đạo mà nói, mười tám viên Thái Âm bảo châu này chính là vật báu vô giá thứ thiệt.

“Chuyện này, tự nhiên cứ đặt ra như vậy. Còn mong Hạ Nhật tiên sinh tin tưởng chúng ta thành tín, ngài không mở miệng, không ai có thể điều đi của ngài cho dù một mũi tên.” Bạch Vũ đi theo phía sau Cơ Hạo, cười đến mức mắt cũng nheo lại thành năm đường kẻ.

Trong đại sảnh, một trăm tên lính tôm được lựa chọn kỹ càng mặc vào giáp trụ phù văn Uy Tư Đinh gia tộc rèn kỹ lưỡng, đeo khiên vảy rồng nhẹ, cầm ‘Thứ Long Thương’ đặc chế so với thân thể bọn họ phải dài hơn bảy tám lần.

Giáp trụ kiểu phong bế hết mặc ở trên người, một tầng hào quang phù văn dày bằng bàn tay nhộn nhạo ở mặt ngoài giáp trụ, đây chính là đỉnh cấp giáp trụ cấp Vu Đế công kích cũng có thể ngạnh kháng bảy tám lần! Các lính tôm vốn khí tức nhỏ yếu, thế mà bỗng dưng sinh ra một phần sát khí lẫm liệt, nhìn qua rất uy vũ hùng tráng.

Tương tự là tấm khiên có thể đỡ được công kích cấp Vu Đế, cộng thêm ‘Thứ Long Thương’ bí pháp Uy Tư Đinh gia tộc chế tạo, có thể thoải mái xuyên thủng thân thể Vu Vương đỉnh phong, lại thêm trên đầu thương bôi một tầng độc tố đáng sợ, các lính tôm thực lực ngay cả Tiểu Vu bình thường cũng không bằng đã có lực lượng ở trên chiến trường uy hϊếp cường giả cấp Vu Vương.

“Rất khá, Hạ Mễ à, hai ngày nay vất vả một chút, đem bọn nhỏ bên người chúng ta đều võ trang hẳn lên.” Cơ Hạo còng lưng, hài lòng nhìn đám lính tôm đứng chỉnh tề ở trước mặt, cười ha ha nói: “Chọn mười vạn lính tôm mặc trọng giáp, cầm trường thương đại kích chuẩn bị chém gϊếŧ cận thân, lính tôm tướng cua khác, có bao nhiêu tính bấy nhiêu, toàn bộ mặc khinh giáp, dùng cung nỏ!”

‘Không tệ’, đứng ở một bên Bạch Vũ âm thầm cho Cơ Hạo một tiếng tán thưởng, không ngờ được lão tôm tít tinh này còn biết một ít đạo dụng binh.

Đám lính tôm tướng cua cho dù mặc vào giáp trụ cường đại hơn nữa, cầm binh khí hoàn mỹ nữa, cơ sở của bọn họ vẫn là lính tôm tướng cua, phản ứng, tốc độ, lực lượng cùng thần thông bí pháp… của bọn họ gầy yếu như cũ, chiến lực bọn họ ở trên chiến trường chính diện có thể phát huy vẫn có hạn.

Nhưng phát cho lượng khổng lồ cung nỏ phù văn, không quan tâm vạn mũi tên cùng bắn mà nói, cho dù là lính tôm tướng cua, cũng có khả năng loạn tiễn bắn chết Vu Vương.

“Còn cần phiền Bạch Vũ tiên sinh... trên toàn bộ mũi tên, đều tẩm độc đi!” Cơ Hạo cười ha ha xoay người, hạ giọng hướng Bạch Vũ nói thầm một câu.

Bạch Vũ cười gật gật đầu, hắn nghiêm túc nói: “Hạ Nhật tiên sinh yên tâm, giao cho Uy Tư Đinh gia tộc chúng ta, khẳng định tẩm lên mũi tên của ngài kịch độc mãnh liệt nhất. Dùng ở trên chiến trường, tự nhiên là phát tác hiệu lực càng nhanh càng tốt, càng trí mạng càng tốt!”

Cơ Hạo cười liếc Bạch Vũ một cái, hai người đồng thời cười lên ‘Ha ha’.

Cười vài tiếng, tay phải Bạch Vũ thò vào tay áo trái, nhẹ nhàng rút ra một phần thiệp mời dùng miếng ngọc chế thành, bên trên dùng tơ vàng khảm ra đồ án phức tạp hoa mỹ. Đem thiệp mời đưa tới trong tay Cơ Hạo, Bạch Vũ khẽ cười nói: “Hạ Nhật tiên sinh là khách nhân tôn quý nhất của chúng ta, cho nên hội đấu giá loại lớn đêm mai, ngài nhất định phải tham dự, nếu không hội đấu giá này cũng sẽ mất đi hào quang.”

Râu dài dưới cằm Cơ Hạo run lên, hắn ở chỗ Bạch Vũ đặt hàng lượng quân giới khổng lồ, thiệp mời hội đấu giá này liền tự động tới cửa?

Như vậy cũng tốt, đỡ cho hắn còn cần tự đi hao phí tâm tư tìm hiểu sự việc phương diện này. Thưởng thức thiệp mời chế tạo tinh mỹ, Cơ Hạo mỉm cười nói: “Còn có loại chuyện này? Hội đấu giá? hắc hắc, xem ra ta cần chuẩn bị thêm chút vu tinh rồi!”

“Nhất định khiến ngài không uổng chuyến đi này, nhất định sẽ không làm ngài thất vọng!” Bạch Vũ cười rất sáng lạn, hắn cố ý vô tình lộ ra nói: “Trên hội đấu giá đêm mai, sẽ có chí bảo từ trong long cung long tộc tuồn ra xuất hiện, đối với thủy tộc hiệu lực cực lớn, ngài tuyệt đối đừng bỏ lỡ.”

Chí bảo từ Long cung tuồn ra?

Nói như vậy, sào huyệt long tộc cũng xuất hiện lỗ thủng rồi? Cơ Hạo nhìn Bạch Vũ, ra vẻ kinh hỉ cười nói: “Như vậy sao? vậy, đêm mai ta là nhất định phải lấy được bảo bối kia.”

Ở dưới Hạ Mễ và Hoành Hành nâng đỡ, ‘run rẩy’ cưỡi ở trên lưng cá ngựa, Cơ Hạo quát khẽ một tiếng, con cá ngựa nhẹ nhàng trượt về phía trước. Bạch Vũ và một đám cấp dưới đứng ở trước cửa hàng, mặt mang nụ cười mỉm hướng Cơ Hạo cúi đầu hành lễ thật sâu, nhìn theo hắn dẫn người rẽ qua góc đường phía trước, lúc này mới cười ha ha trở về trong cửa hàng.

Vừa mới đi qua góc đường, ven đường một ngã rẽ đầu đường đã có một nam tử trung niên mặc áo dài màu xanh, bộ dạng tiêu sái tuấn lãng bước ra vài bước, cười ha ha chặn vật cưỡi của Cơ Hạo.

“Chắn đường ta, ngươi là chuẩn bị đánh cướp?” Cơ Hạo nhìn nam tử trung niên khí chất tiêu sái, dung mạo tuấn lãng, càng kiêm làn da trắng nõn trơn bóng này, quái thanh quái khí nói: “Nhưng đánh cướp ư, ngươi không thấy được, phía sau ta có nhiều người như vậy sao?”

‘Soạt’ một cái, một trăm lính tôm đồng thời giơ Thứ Long Thương, mũi thương đẩy ở trên trường bào của nam tử trung niên, chỉ cần hơi dùng sức một chút, là có thể đâm vào trong thân thể hắn.

“Hạ Nhật tiên sinh chớ trách, ở nơi này, tại hạ sao dám làm ra việc xấu như vậy? Không, không, không, cho dù là ở bên ngoài, Đồ Sơn Mặc Thạch ta, cũng không có khả năng làm ra việc ác như vậy!” Nam tử trung niên Đồ Sơn Mặc Thạch vội vàng hướng Cơ Hạo ôm quyền mỉm cười, rất cung kính nói: “Tại hạ Đồ Sơn Mặc Thạch, là đại quản sự của Đồ Sơn thương hội ở Quỳ Môn, cố ý mời Hạ Nhật tiên sinh, đi trong cửa hàng Đồ Sơn thương hội ta giám bảo!”

‘Giám bảo’?

Cơ Hạo cười, hắn ở cửa Uy Tư Đinh gia tộc lấy ra nhiều vu tinh như vậy, làm một phen, không phải chính là vì khiến Đồ Sơn Thương hội chú ý sao? Xem ra không uổng phí tâm tư, Đồ Sơn thương hội xem như mắc câu rồi.

“Đồ Sơn thương hội các ngươi... có thể có bảo bối gì?” Cơ Hạo lười biếng nói: “Bảo bối bình thường, ta cũng không có hứng thú.”

“Trọng bảo, trọng bảo, ngài nhất định sẽ thích!” Đồ Sơn Mặc Thạch vội vàng nói: “Ngài chỉ cần đi theo ta, nếu ngài thấy bảo bối còn không hài lòng, cứ việc đập cửa hàng của chúng ta là được.”

Râu dài của Cơ Hạo run lên, không chút để ý nói: “Đã là như thế, vậy đi xem thôi!”

Đồ Sơn Mặc Thạch ở phía trước dẫn đường, đoàn người Cơ Hạo từ cửa sau vào cửa hàng của Đồ Sơn thương hội.