“Phá, phá, phá!”
Cộng Công giống như nổi điên, giơ lên hai sợi roi dài ở trong Bàn Cổ Chung đánh phá bừa bãi.
Lấy thực lực của Cơ Hạo, đánh Bàn Cổ Chung chỉ có thể khiến trong phạm vi ba trượng quanh người tái diễn địa thủy hỏa phong, lại hóa hỗn độn Hồng Mông. Thực lực Cộng Công hơn xa Cơ Hạo, một đòn toàn lực chấn động Bàn Cổ Chung đủ để phá nát ngàn dặm hư không.
Nhưng hắn bị giam cầm ở trong Bàn Cổ Chung, ở dưới sự khống chế của Cơ Hạo, tiếng chuông Bàn Cổ Chung chỉ không ngừng chấn động ở trong mấy trượng bên người hắn, toàn bộ sụp đổ hư không, hủy diệt thế giới, một lần nữa diễn hóa lực lượng hỗn độn, tất cả đều bị một mình Cộng Công thừa nhận.
Mắt thấy làn da toàn thân hắn vỡ vụn từng tia, nhìn máu thịt toàn thân hắn không ngừng bong ra, tiếng chuông vang một lần, trên người Cộng Công liền ít đi một tầng máu thịt, toàn bộ máu thịt đều hóa thành hỗn độn chi khí xám xịt bị Bàn Cổ Chung nuốt sạch sẽ.
Sau trăm tiếng chuông ngân, thân thể Cộng Công trở nên rách tung toé, trên thân thể dài ba mươi mấy trượng khắp nơi đều có thể nhìn thấy xương khớp tối như mực giống như hắc thủy tinh bại lộ bên ngoài, dù là bên trên những xương cốt đó cũng rậm rạp đầy vết nứt nhỏ bé.
Một cái chuông nhỏ màu đen lơ lửng ở đỉnh đầu Cộng Công, phát ra các luồng khí đen diễn hóa một mảng lớn sóng biển màu đen bảo vệ toàn thân hắn, miễn cưỡng ngăn cản uy năng đáng sợ của Bàn Cổ Chung. Sau một đợt tiếng chuông, bên trên cái chuông nhỏ màu đen đó cũng nứt ra mấy vết nhỏ bé, không ngừng có khí đen từ trong cái chuông nhỏ chảy ra, hóa thành các điểm ánh sao dung nhập trong vết nứt khẩn cấp chữa trị.
Ngoài ra, còn có một lá cờ màu đen, một cái ấn tỳ màu đen lơ lửng ở cạnh cái chuông nhỏ, cũng phun ra một mảng lớn khí đen hóa thành tầng tầng sóng nước bảo vệ Cộng Công. Cộng Công thở hổn hển toàn thân xụi lơ nằm ở dưới khí đen bao bọc, hai mắt vô thần nhìn Cơ Hạo.
“Đây là bảo bối gì? Bản thần tôn... Chưa bao giờ nhớ, trong thiên địa, có trọng bảo như thế... Hơn nữa, cái chuông này có khí tức của Bàn Cổ thánh nhân.” Cộng Công nhìn Cơ Hạo, uể oải hừ hừ nói: “Là khí tức của Bàn Cổ thánh phụ...”
“Đừng! Tuyệt đối đừng!” Cơ Hạo hướng về Cộng Công cười lạnh: “Huyết mạch Bàn Cổ thánh nhân, theo ta biết chỉ long, phượng, nhân tam tộc mà thôi, long được thân thể cường hãn không thể phá hủy của hắn, phượng được linh hồn mênh mông không lường được của hắn, nhân được huyết mạch cường đại mà tươi tốt của hắn. Các ngươi sao... Nhiều nhất tính là một đám vật liệu đặt chân Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa chế tạo ra, tuyệt đối đừng có xưng hắn là phụ thân!”
Trong thần hồn không gian, hư ảnh dần dần hiện lên, hắn xuyên thấu qua con ngươi Cơ Hạo, nhìn Cộng Công một cái thật sâu, thản nhiên cười một tiếng: “So với vị thuỷ thần đầu tiên trong thiên địa, thằng nhãi này nhỏ yếu cỡ nào? Hơn nữa tâm tính ác liệt như thế, quả thực mất mặt xấu hổ, Bàn Cổ khẳng định sẽ không nhận hắn làm con!”
Cộng Công bị lời Cơ Hạo nói chọc giận đến mức một hơi nghẹn ở trong cổ họng, không thể thở được thật lâu.
Hắn hung tợn nhìn chằm chằm Cơ Hạo, nghiến răng nghiến lợi nổi hung một phen, đột nhiên lớn tiếng quát: “Đều còn làm gì? Gϊếŧ tiểu tử này, đưa bản thần tôn từ trong cái chuông nát này thả ra!”
Gió mây ở bốn phương tám hướng đột nhiên biến đổi, trên bầu trời tiếng sấm từng trận, tia chớp gào thét nện về phía Cơ Hạo.
Lấy đội ngũ vận lương của Đồ Sơn thị làm trung tâm, các vòng sóng nước hình tròn chồng chất xây đắp lên. Càng rời xa đội ngũ vận lương của Đồ Sơn thị, độ cao ngọn sóng lại càng cao, không bao lâu đã có hơn ngàn tầng sóng nước dựng lên từ đất bằng, đem đám người Cơ Hạo vây quanh nhiều vòng ở chính giữa.
Sóng nước gần đội ngũ vận lương nhất cao chỉ trăm trượng, nhưng một tầng sóng cách bọn họ xa nhất đã cao khoảng mấy trăm dặm.
Trên ngọn sóng như tường thành, vô số thủy yêu bộ dạng cổ quái diễu võ dương oai lớn tiếng gào rống, càng có cự yêu lấy hàng ngàn để tính không kiêng nể gì tản mát ra yêu khí khủng bố, đạp những đám bọt sóng hướng Cơ Hạo chậm rãi tới gần.
“Gϊếŧ, gϊếŧ, gϊếŧ!”
Trong thiên địa quanh quẩn tiếng hô gϊếŧ kinh thiên động địa của thủy yêu, vô số trống trận bị đám thủy yêu đó đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, một ít thủy yêu khỏe mạnh cao to mang theo các loại chùy trống cổ quái làm từ xương cốt, hung hăng gõ trống trận, phát ra tiếng nổ vang hỗn độn mà trầm trọng.
“Cơ Hạo, là cơ hội của ngươi!” Trong thần hồn không gian, trong đôi mắt hư ảnh thần quang màu xanh thẳm chiếu rọi vạn dặm, chiếu thần hồn không gian của Cơ Hạo đầy màu xanh thẳm: “Ngươi không thiếu thái dương chi lực, nhưng thái âm chi khí quá mức thiếu thốn... Đám thủy yêu đó sau khi luyện hóa, trong cơ thể ít nhiều cũng có thể có một tia thái âm chi khí tinh luyện ra!”
Cơ Hạo đã hiểu ý tứ hư ảnh, hắn được Đại Xích đạo nhân truyền thụ Thái Cực chi đạo, ở trên thái dương chi đạo, hắn cũng không có cực hạn quá lớn; nhưng ở trên thái âm chi lực, Thái Âm tinh của Bàn Cổ thế giới bị vị đại năng nào đó không biết tên chiếm dụng tư nhân, ngày thường căn bản không hiển lộ trước mặt người ta, muốn tinh tu Thái Cực chi đạo, hắn cần gấp thái âm chi khí bổ sung, từ trong đó cảm ngộ Thái Âm đại đạo huyền diệu.
Thái Cực Càn Khôn Kính mang theo một đạo thần quang phóng lên cao, một mảng lớn thần quang trắng xoá tuôn ra, nháy mắt bao phủ phạm vi ngàn dặm.
Thiên địa đột nhiên biến thành một mảng tĩnh mịch, Cơ Hạo vẫn là lần đầu tiên toàn lực thúc dục Thái Cực Càn Khôn Kính, hắn cũng không ngờ sẽ tạo thành hiệu quả kỳ dị như thế ——hư không phạm vi ngàn dặm đột nhiên đông lại, thiên địa như biến thành một khối huyền băng long lanh, sạch sẽ, trong trẻo lộ ra một luồng khí âm nhu không hiểu.
Vô luận là cự yêu cùng hung cực ác vây lên, hay là tiểu yêu đánh trống reo hò kêu gào, bọn chúng tu luyện đều là yêu pháp hành thủy, trong cơ thể bọn chúng có một tia tiên thiên thái âm chi khí nấp trong khiếu huyệt cực sâu trong thân thể.
Cơ Hạo toàn lực thúc dục Thái Cực Càn Khôn Kính, trong phạm vi ngàn dặm, một tia tiên thiên thái âm chi khí kia trong cơ thể toàn bộ cự yêu, đại yêu, tiểu yêu đột nhiên bị dẫn cháy. Đốm lửa nhỏ bé, có thể cháy lan ra đồng cỏ, tiên thiên thái âm chi khí chính là một đốm lửa đó, mà thân thể lũ thủy yêu, huyết nhục tinh khí của bọn chúng, yêu lực bọn chúng đau khổ tu luyện ra, thậm chí yêu hồn của bọn chúng, chính là thảo nguyên dày đặc cỏ hoang!
Từng đám lửa cực kỳ âm hàn màu xám trắng hừng hực thiêu đốt, đám thủy yêu trong phạm vi ngàn dặm đồng thời khàn cả giọng khóc than, tất cả bọn chúng đều biến thành ngọn lửa hình thù kỳ quái, lửa xám trắng bao phủ thân thể bọn chúng, tận tình đốt cháy tất cả trong cơ thể bọn chúng.
Chỗ khác nhau là, lũ tiểu yêu thực lực thấp kém chỉ khóc lóc một hai tiếng đã bị đốt thành một mảng hư vô, chỉ có một tia thái âm chi khí xám trắng rất nhỏ, so với tóc tơ còn nhỏ bé hơn lơ lửng ở không trung.
Mà các đại yêu, cự yêu thực lực mạnh mẽ có thể so với Vu Vương, Vu Đế, thời gian bọn chúng thiêu đốt dài hơn rất nhiều.
Trong cơ thể bọn chúng tích trữ lượng lực lượng âm thuộc tính khổng lồ, thái âm chi hỏa thong thả rèn luyện thân thể cùng linh hồn bọn chúng, chậm rãi đem từng tia thái âm chi khí trong cơ thể bọn chúng rèn luyện tinh thuần, thong thả đem trong cơ thể thái âm chi khí bọn chúng rút ra từng tia một.
Tiếng trống hỗn độn mà trầm trọng chợt ngừng lại, xa xa trên các tầng sóng nước vô số thủy yêu trợn mắt há hốc mồm nhìn đồng bạn bị thái âm chi hỏa màu trắng bao trùm.
Thân thể Cộng Công kịch liệt run rẩy một lần, hắn hoảng sợ nhìn Cơ Hạo khàn giọng nói: “Thái âm chi lực? Hiện thế còn chưa ai có thể tu luyện thái âm chi lực? Ngươi, ngươi... Cùng tiến lên, cùng tiến lên, gϊếŧ hắn, gϊếŧ hắn!”
Ấn tỳ màu đen ở đỉnh đầu Cộng Công kịch liệt nhoáng lên một cái, một cơn sóng màu đen thổi quét thuỷ vực phạm vi mấy chục vạn dặm.
Vô số thủy yêu không tự làm chủ được lớn tiếng hò hét, điên cuồng hướng Cơ Hạo xung phong.
Đám người Đào Sát đồng loạt hò hét, bọn họ đang muốn ra tay giúp Cơ Hạo, Cơ Hạo đã lớn tiếng la lên: “Các vị trưởng lão chớ động thủ, lũ không biết chết sống, một mình ta là đủ!”