Vu Thần Kỷ

Chương 357: Sậu biến

“Tán!” Các tiễn vệ sợ tới mức hồn vía lên mây, một người trong đó vội vàng rống to thành tiếng.

Những lôi châu này chất chứa lực lượng sấm sét cực kỳ đáng sợ, loại khí tức làm người ta kinh hồn táng đảm đó, thậm chí vượt qua thực lực đỉnh phong Đại Vu nên có. Thậm chí, bọn hắn ở trong những lôi châu này, cảm nhận được một tia dao động đáng sợ gần như Vu Vương.

Dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn đi, bằng không bị lôi châu như vậy nổ gần người một phát, áo lông vũ trên thân bọn hắn cũng không bảo đảm tính mạng cho bọn hắn.

Áo lông vũ của các tiễn vệ có thể giúp bọn hắn tăng tốc độ, làm bọn hắn trở nên càng thêm linh hoạt, mau lẹ, hơn nữa làm bọn hắn lúc cấp tốc lướt đi, sẽ không mang theo bất cứ tiếng xé gió nào. Nhưng lực phòng ngự của những cái áo lông vũ đó thật sự không được tốt, lực phòng ngự nhiều nhất tương đương với ba thành của trọng giáp bình thường!

Nhưng lôi châu có thể tản mát ra gần như một tia dao động Vu Vương, lực sát thương như vậy, không khoác hai mươi tầng trọng giáp, sao có thể chống đỡ được?

“Thiên địa tá pháp!” Cơ Hạo lớn tiếng thét dài, một tay đem mũi tên cắm ở trên cổ cùng trên bàn tay rút xuống.

Khác với các Đại Vu chiến đấu, các Đại Vu chiến đấu, hoàn toàn dựa vào vu lực tích trữ trong vu huyệt tác chiến. Cơ Hạo thi triển là trận pháp Vũ Dư đạo nhân truyền thụ, trận pháp ‘đạo nhân’ am hiểu nhất, là điều động thiên địa nguyên khí để mình sử dụng, tăng cường gấp mười, gấp trăm lần lực sát thương của bản thân, mà bản thân tiêu hao lại cực kỳ bé nhỏ.

Thời gian quá ngắn, phẩm cấp trận pháp không đủ cao, lực sát thương lớn nhất của những lôi châu này, tương đương với mười lần vu lực mạnh nhất của bản thân Cơ Hạo.

Bản thân Cơ Hạo mở tám ngàn vu huyệt, lực sát thương của mỗi một viên lôi châu liền tương đương với một đòn dốc sức của Đại Vu bản thân mở tám vạn vu huyệt. Lực phá hoại cấp độ này, đã mơ hồ mang theo một tia dao động đáng sợ của Vu Vương sau khi câu thông bản mạng vu tinh.

Các tiễn vệ bỏ chạy, dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy trốn, nhưng toàn bộ lôi châu đều như giòi trong xương, nhẹ nhàng theo phía sau bọn hắn theo bọn hắn cùng nhau chạy. Khi các tiễn vệ chạy trốn, bọn hắn nhanh như gió, nhẹ nhàng kéo theo cả mảng lớn tàn ảnh lướt qua hư không.

Nhưng những lôi châu này là lực lượng sấm sét ngưng tụ mà thành, tốc độ phi hành của chúng nó là tốc độ lôi điện bổ qua hư không. Gió nhanh nữa, cũng không cách nào so sánh với lôi điện.

Cơ Hạo nhìn các tiễn vệ này điên cuồng tru lên hướng bốn phía chạy trốn, dùng hết toàn lực chạy trốn, trong nháy mắt đã chạy ra xa mười mấy dặm. Trong nháy mắt, lôi châu đã đến phạm vi cực hạn Cơ Hạo khống chế đồng thời phát nổ.

‘Xẹt lạp ~ oành’! Hai mươi tư cột điện quang màu tím phóng lên trời. Vừa mới bắt đầu chỉ là một đường điện quang rất nhỏ, sau đó nhanh chóng bành trướng, cuối cùng hóa thành cột lôi quang khổng lồ đường kính trăm trượng đứng sừng sững ở trên mặt đất.

Từng đạo điện quang ở trong cột lôi quang khổng lồ gào thét dâng trào, điên cuồng xé nát tất cả trong cái cột khổng lồ. Hai mươi tư tiễn vệ ở trong cột khổng lồ gào rống, giãy dụa, điên cuồng mắng rít gào. Bọn hắn ùn ùn lấy ra các loại bùa hộ mệnh, từng đống bùa hộ mệnh phẩm cấp cực cao ở trong tay bọn hắn vỡ nát, phát ra từng tấm khiên vu pháp bảo vệ đem bọn hắn gắt gao bảo vệ ở chính giữa.

“Lôi lạc như vũ!” Cơ Hạo biến hóa pháp ấn, ba cái lôi ấn hấp thu đủ thiên địa nguyên khí đã bành trướng đến phạm vi cả trượng, trên lôi đình ấn tỳ vuông vức đã mơ hồ có thể thấy được hư ảnh lôi thú ngửa mặt lên trời rít gào như ẩn như hiện.

Hai mươi tư cột lôi quang khổng lồ bắt đầu hướng vào phía trong sụp đổ, từ to trăm trượng dần dần áp súc đến to mười trượng. Cột khổng lồ thẳng tắp đứng sừng sững ở giữa thiên địa, kéo dài mãi đến trong lôi vân trên trời cao không biết tụ tập từ khi nào.

Vô số thiên địa nguyên khí gào thét hội tụ đến, ở dưới ba cái lôi ấn khống chế chuyển hóa thành lôi điện uy lực cương mãnh tuyệt luân, theo hai mươi tư cột lôi quang khổng lồ dẫn dắt, hóa thành từng luồng sét to cả trượng không ngừng rơi ở trên người các tiễn vệ.

Mỗi một đạo lôi quang đều uy lực cực lớn, mỗi một đạo lôi quang đều như núi lớn áp đỉnh. Sấm sét gào thét không ngừng nổ tung, nổ khiến vu pháp hộ thuẫn trên người các tiễn vệ tràn đầy màu sắc, không ngừng vỡ vụn. Bọn hắn đau khổ chống đỡ, gian nan lấy ra từng cái vu phù không ngừng bóp vỡ, nhưng trên người bọn hắn có nhiều hộ thân vu phù nữa, cũng không cách nào chống đỡ thiên địa nguyên khí cuồn cuộn vô cùng trong thiên địa.

Uy lực trận pháp, là ở dùng khí lực ít nhất, vây gϊếŧ kẻ địch nhiều nhất, mạnh nhất. Trận pháp không triệt tiêu, trận pháp công kích sẽ cuồn cuộn không dứt. Cơ Hạo đứng ở chính giữa ba cái lôi ấn, khống chế sấm sét không ngừng hạ xuống, trong ba cái lôi ấn không ngừng có thiên địa nguyên khí tinh thuần bù đắp lại cho Cơ Hạo, đan nguyên pháp lực trong tử phủ kim đan trừ lúc vừa mới bắt đầu ngưng tụ lôi ấn tiêu hao một bộ phận, hiện tại ngược lại hoàn toàn khôi phục, hơn nữa còn được tăng cường không nhỏ.

“Tiểu tử! Ngươi dám đối nghịch với Nghệ Thần bộ chúng ta?” Những tiễn vệ kia càng thêm hoảng hốt khí loạn, bọn hắn dốc hết toàn lực muốn lao ra khỏi cột lôi quang khổng lồ giam cầm, nhưng bốn phương tám hướng áp lực vô cùng lớn, lấy thân thể bọn hắn bị sấm sét làm bị thương nặng, thế mà không thể lao ra.

Đối mặt sấm sét công kích cuồn cuộn không ngừng, dù là bọn hắn tâm cao khí ngạo, ngay từ đầu căn bản không đem Cơ Hạo để ở trong lòng, hiện tại cũng nhịn không được lớn tiếng rống giận, chuẩn bị dùng thân phận mình chấn nhϊếp Cơ Hạo, bức bách Cơ Hạo buông tha bọn hắn.

“Nghệ Thần bộ? Chưa từng nghe nói!” Cơ Hạo thản nhiên nói: “Các ngươi muốn gϊếŧ huynh đệ của ta, ta sẽ gϊếŧ các ngươi. Nếu Nghệ Thần bộ phía sau các ngươi có gì bất mãn, cứ để bọn hắn tới tìm ta đi.”

Cười quỷ dị, Cơ Hạo chậm rãi nói: “Tựa như các ngươi vừa rồi nói, ta làm thịt các ngươi, chuyện tử vô đối chứng, ai biết là ta gϊếŧ các ngươi? Sau khi gϊếŧ các ngươi, người sau lưng các ngươi cũng không biết Phong Hành ở đây, về sau cũng sẽ không có ai tới tìm chúng ta làm phiền.”

“Hắn không tên Phong Hành!” Một tiễn vệ dồn dập quát: “Hắn lừa các ngươi, hắn vốn tên Nghệ Phong!”

Phong Hành hít sâu một hơi, hắn muốn nói cái gì đó với Cơ Hạo, Cơ Hạo đã cất tiếng cười to lên: “Người ta cả đời này, ai cũng sẽ đối mặt một số chuyện bất đắc dĩ, sửa cái tên thậm chí thay hình đổi dạng, cũng không tính là chuyện gì to tát cả! Ta cũng không tên Cơ Hạo, ta tên là ‘Thanh Long’!”

Cười một tiếng điên cuồng, báo ra danh hiệu kiếp trước của mình trong lòng Cơ Hạo đột nhiên thoải mái một phen, chỉ cảm thấy trao đổi với thiên địa nguyên khí càng thêm ăn ý hòa hợp, tựa như tầm mắt trước mắt cũng chợt rõ ràng trong vắt hơn rất nhiều.

Uy lực của lôi trận bỗng dưng gia tăng hơn ba phần, sấm sét gào thét hạ xuống như lôi chùy oanh kích, đập các tiễn vệ không thẳng nổi lưng, từng người chật vật quỳ rạp xuống đất, thậm chí có người vu phù trên thân hao hết, bị lôi quang đánh cho sứt đầu mẻ trán, cả người nát bét nằm dưới đất.

Cơ Hạo nheo mắt, không ngừng biến ảo ấn pháp, sau ba cái lôi ấn, lại có sáu cái lôi ấn bay ra.

Ba tòa Thiên Địa Nhân Tam Tài Hàng Ma Lôi Trận liên hoàn khảm, uy lực lôi trận lại tăng thêm, một lại một tiễn vệ kêu thảm thê lương ngã xuống đất.

Sau thời gian non nửa chén trà nhỏ, hai mươi bốn tiễn vệ hao hết toàn bộ hộ thân vu phù, đều bị lôi quang luyện thành một đám tro tàn phiêu tán.

Chậm rãi, Cơ Hạo thu hồi lôi trận, tại chỗ chỉ để lại hai mươi bốn lỗ thủng cực lớn. Hắn nhìn Phong Hành cười cười, dùng sức cho Phong Hành một quyền vào ngực: “Khốn kiếp, về sau đem chúng ta coi là huynh đệ, thì không cần việc gì cũng tự mình gánh!”

Lời mới ra khỏi miệng, Phong Hành khàn giọng kêu đau, một mũi tên xuyên thủng ngực hắn, hung hăng cắm ở trên ngực Cơ Hạo.