Vu Thần Kỷ

Chương 75: Huynh đệ

Khi Cơ Hạo cử hành huyết tế, người xem không chỉ có Cơ Hạ vừa tới.

“Ca ca, chúng ta tựa như có chút vô sỉ!” Giữa sườn núi một ngọn núi rất xa, dưới tán cây dày đặc, Đế La tựa chéo trên một gốc cây Hương Chương, lười biếng hái một cái chồi đặt ở trong miệng nhai loạn: “Đáng thương mỹ nữ vu tế Khương Dao, trái tim của nàng nhất định cũng vỡ rồi… Nàng chưa đợi được chúng ta ra tay, ác, ác, nàng nhất định tan nát cõi lòng rơi lệ!”

Đế Sát vẻ mặt nghiêm túc đứng ở trong một bụi cây, con mắt dựng thẳng ở mi tâm biến thành thuần màu đen quỷ dị, trong con mắt u quang xoay tròn, như một cái lốc xoáy thâm thúy, đem toàn bộ chi tiết hiến tế xa xa Cơ Hạo cử hành quan sát rõ ràng.

Tay trái hắn rụt ở trong ống tay áo rộng thùng thình, ngón tay nhẹ nhàng thưởng thức một cái lệnh bài màu máu to bằng bàn tay.

“Mỹ nữ vu tế? Đệ đệ thân ái nhất của ta, tuyệt đối đừng đối với nữ nhân này có bất cứ ý tưởng gì ngoài việc ‘làm ăn chính đáng’.” Tay phải mang theo một cái roi da nhỏ cán vàng, Đế Sát lật tay cho Đế La một roi: “Ta nghĩ con mắt mới mọc của ngươi hẳn còn có một chút đau đớn lưu lại nhỉ? Hy vọng cái này sẽ làm ngươi tỉnh táo một chút.”

Xoay người, u quang trong con mắt dựng thẳng ở mi tâm bắn ra bốn phía, Đế Sát lạnh lùng nói: “Nhớ kỹ, Đế La, quan hệ giữa chúng ta cùng Khương Dao, chỉ là thuần túy giao dịch, tuyệt đối đừng ở bên trong trộn lẫn bất cứ thứ gì có thể quấy nhiễu sự quyết đoán của ngươi.”

“Ta phụ trách Huyết Nha đoàn, ở rừng rậm Nam hoang lui tới buôn bán nô ɭệ, đã năm trăm năm, Đế La.” Đế Sát rất nghiêm túc nói: “Năm trăm năm, ta nhớ rành mạch, ở trong năm tháng không ngắn này, nô ɭệ bị ta từ vùng đất dã man này bắt đi, buôn bán tổng cộng là hai trăm bảy mươi tám vạn chín ngàn năm trăm ba mươi bảy người (2.789.537).”

“Nhưng trong năm trăm năm này, chiến sĩ Huyết Nha đoàn, ta là nói bản tộc huyết thống cao quý, còn có các chiến sĩ Già tộc kia, chưa tổn thất một người.” Đế Sát vô cùng kiêu ngạo ngẩng đầu: “Tuy đám chiến sĩ nô bộc huyết mạch ti tiện kia, ở trong mấy năm qua tử thương mấy vạn người, nhưng chiến sĩ bản tộc còn có Già tộc, ở trong khoảng thời gian này ta phụ trách Huyết Nha đoàn, chưa tổn thất một ai!”

Đế La nhếch nhếch miệng, ngả ngớn nói: “A, thực rất giỏi, ca ca thân ái của ta, thật sự rất giỏi… Ta là nói, Khương Dao là đại mỹ nữ, nàng và những cô nương ta quen biết hương vị hoàn toàn khác nhau!”

“Gia hỏa chết tiệt!” Đế Sát tức giận, hung hăng dùng tay cầm của roi da gõ đầu Đế La một cái: “Không nên đυ.ng vào nữ nhân này, đừng bị sự mỹ mạo của cô ta mê hoặc. Đế La, năm trăm năm qua, ta chưa tổn thất một chiến sĩ huyết thống cao quý, đó là bởi vì ta đủ cẩn thận, ta cũng đủ bình tĩnh, quan trọng nhất, là ta đủ vô sỉ!”

“Vô sỉ?” Đế La kinh ngạc nhìn Đế Sát: “Ngươi là nói, ngươi rất vô sỉ?”

“Như ngươi vừa rồi nói!” Đế Sát xoay người nhìn về phía tế đàn ánh lửa ngập trời: “Chúng ta đã đáp ứng Khương Dao, phối hợp cô ta khống chế đám sinh vật dã man đó công kích kẻ địch của cô ta. Nhưng chúng ta chỉ ở một bên quan sát, chúng tA Bảo tồn thực lực, chúng ta chưa dựa theo đồng ý đối với cô ta phát động tiến công, loại hành vi này quả thực rất vô sỉ.”

Nhún nhún vai, Đế Sát lạnh lùng nói: “Nhưng vậy thì thế nào? Chúng ta chưa tùy tiện tiến công, cho nên những con chim to đáng sợ kia chưa tổn hại tới đồng bạn của chúng ta. Tộc nhân của chúng ta, còn có các chiến sĩ Già tộc trung thành đáng tin, chúng ta một người cũng chưa tổn hại.”

Cười lạnh một tiếng, Đế Sát chỉ phía tế đàn nghiêm túc nói: “Đệ đệ của ta, nói cho ta biết, nếu dựa theo chúng ta hứa hẹn đối với nữ nhân kia, chúng ta phối hợp đám dã man ngu xuẩn đó phát động tiến công, khi những con chim to đáng sợ này đột nhiên xuất hiện, chúng ta sẽ tổn thất bao nhiêu người?”

Đế La trầm mặc một phen, sau đó gật gật đầu: “Cẩn thận, bình tĩnh, còn có vô sỉ. Được rồi, ta nhớ rồi.”

Đế Sát thâm trầm nhìn Đế La một cái, sau đó khẽ thở dài một hơi: “Hy vọng ngươi thật sự nhớ kỹ, Đế La.”

Hung hăng vụt một roi ở trên bụi cây một bên, cả mảng lớn cành cây non nớt bị đánh gãy, chất lỏng màu xanh lục nhạt phun ra, trong không khí tràn ngập một mùi cỏ cây thoang thoảng.

Con mắt dựng thẳng ở mi tâm Đế Sát chậm rãi nhắm lại, hắn thản nhiên nói: “Hôm qua ta vừa lấy được điều lệnh, bởi vì ta năm trăm năm qua lập công huân, ta sẽ trở thành Huyết Nguyệt tướng lĩnh, ba ngày sau, ta phải mang theo toàn bộ nô ɭệ lần này rời khỏi. Về sau Huyết Nha đoàn sẽ thuộc ngươi chưởng quản, Đế La.”

Kinh ngạc lại kinh hỉ nhìn huynh trưởng nhà mình một cái, Đế La mỉm cười hướng Đế Sát hạ thấp người hành một lễ: “Đế Sát thân ái, ca ca thân ái nhất của ta, ngươi cứ yên tâm đi. Ở dưới sự dẫn dắt của ta, Huyết Nha đoàn sẽ chỉ càng thêm cường đại!”

Đế Sát hít sâu một hơi, dùng sức nắm bả vai Đế La: “Hy vọng là như thế… Đế La, ngươi phải nhớ kỹ, Huyết Nha đoàn quan hệ ích lợi căn bản của gia tộc, ngươi tuyệt đối không thể phạm bất cứ sai lầm nào.”

Vươn tay, dùng sức vỗ hốc mắt Đế La trước đó vài ngày bị Cơ Hạo móc mắt, Đế Sát trầm giọng nói: “Nhớ kỹ, bởi vì ngươi xúc động và liều lĩnh, ngươi thiếu chút nữa đem mạng mình để lại rừng rậm chết tiệt này. Đây là bài học đầu tiên Nam hoang tặng cho ngươi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ.”

Trên tế đàn xa xa truyền đến tiếng quạ kêu cao vυ't như mây, từng đợt sóng nhiệt màu đỏ vàng mắt thường có thể thấy được không ngừng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, một ngọn núi này chỗ Đế Sát, Đế La cũng bị sóng nhiệt ập tưới, mảng rừng rậm lớn nhanh chóng khô quắt mất nước, một số thảm thực vật vốn đã héo rũ cành khô và lá rụng càng nhanh chóng cháy lên.

“Đi thôi, chúng ta ở đây, quá bắt mắt chút.” Đế Sát kéo Đế La nhanh chóng rời khỏi, vừa đi, hắn vừa tha thiết hướng Đế La cường điệu sự lợi hại của Hỏa Nha bộ: “Đế La, nhớ kỹ, muốn khoái hoạt sống sót ở thế giới dã man này, không ngừng cướp đoạt tài phú cùng công huân, thì phải cẩn thận, đồng thời thu thập tất cả tình báo ngươi có thể lấy được.”

“Ví dụ như nói những sinh vật dã man này của Hỏa Nha bộ, trong bọn hắn có một số kẻ thị lực rất đáng sợ, thậm chí có đôi khi, bọn hắn cách mấy trăm dặm, cũng có thể phát hiện chi tiết người thường không thể phát hiện.” Đế Sát cẩn thận nói: “Cho nên, như hiện tại loại tình huống này, khi thảm thực vật không thể che chở thân thể chúng ta, chúng ta phải ngay lập tức rời khỏi.”

“Nhất định phải nhớ kỹ, Đế La, chúng ta đến Nam hoang, là vì tài phú và công huân, mà không phải bất cứ thứ gì khác! Giữ được mạng mình, giữ mạng chiến sĩ Huyết Nha đoàn, đây là giới luật tương lai sau khi trở thành thủ lĩnh Huyết Nha đoàn, lúc nào cũng phải nhớ ở trong lòng.”

Đế La ‘Ừm’ đáp ứng, hắn thỉnh thoảng quay đầu hướng tế đàn liếc một cái, trong con ngươi lóe ra ánh sáng kỳ dị.

Đế Sát từ từ nói: “Ta thật hy vọng, ta có thể dẫn dắt ngươi rèn luyện thêm vài năm, như vậy ta có thể yên tâm rời khỏi. Nhưng, thời gian quá khẩn trương, điều lệnh Huyết Nguyệt bên kia là ta không thể vi phạm, gia tộc đã lựa chọn ngươi, như vậy ta cũng chỉ có thể tín nhiệm ngươi.”

Hai huynh đệ nhanh chóng rời khỏi ngọn núi này, bọn họ từ một mặt khác của ngọn núi xuống đến chân núi, ở trong một cái sơn cốc thật sâu hội hợp mấy trăm chiến sĩ Già tộc chờ ở nơi này, chưa kinh động bất luận kẻ nào lặng yên đi xa.

Đế Sát cũng chưa chú ý, Đế La thỉnh thoảng quay đầu hướng ánh lửa bên kia núi liếc một cái, trong con ngươi tràn đầy không phục cuồng ngạo cùng thù hận thấu xương.