Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3839: Chém Ꮆiết (Hạ)

Chư Thiên Dương Kiếm cùng Chư Thiên Âm Kiếm dung hợp thành một thanh kiếm càng to lớn hơn, một mặt màu đỏ vàng, một mặt màu xanh đen, ở dưới Sở Mộ điều khiển, trong nháy mắt bắn nhanh ra, gϊếŧ về phía Cự Tượng Viễn Cổ bị Bát Tướng Tỏa Thiên Kiếm Trận ràng buộc.

Sở Mộ có thể tâm phân đa dụng, điều khiển Bát Tướng Tỏa Thiên Kiếm Trận cùng Âm Dương Vô Tướng kiếm tự nhiên không thành vấn đề.

Uy lực của Âm Dương Vô Tướng kiếm rất mạnh, bởi vì trong đó ẩn chứa không chỉ là lực lượng của Chư Thiên Dương Kiếm cùng Chư Thiên Âm Kiếm, còn lấy lực lượng trận pháp xây dựng, kích phát lực lượng của hai loại đến mức tận cùng, đồng thời vượt qua cực hạn, sau đó lực lượng tạo thành Âm Dương Vô Tướng kiếm lại được tăng cường.

Nếu không có lực lượng của trận pháp, chỉ bằng vào Chư Thiên Dương Kiếm cùng Chư Thiên Âm Kiếm hình thành Âm Dương sát kiếm, uy lực cũng không cách nào so với Âm Dương Vô Tướng kiếm, ít nhất cách biệt gấp mấy lần.

Âm Dương Vô Tướng kiếm đâm về phía Cự Tượng Viễn Cổ, Cự Tượng Viễn Cổ bị ràng buộc tận lực giãy dụa, trong lúc nhất thời cũng khó có thể thoát ly Bát Tướng Tỏa Thiên Kiếm Trận ràng buộc, cũng không đủ lực lượng chống đỡ, nhất thời bị đâm phá phòng ngự.

Ở dưới Sở Mộ điều khiển, Âm Dương Vô Tướng kiếm mạnh mẽ chém đi, mạnh mẽ lưu lại một vết cắt to lớn ở trên người Cự Tượng Viễn Cổ.

Cự Tượng Viễn Cổ bị thương giận dữ không thôi, bùng nổ ra tiềm lực, điên cuồng giãy dụa, sợi xiềng xích thứ nhất bị đứt đoạn, âm thanh lớn đến để trái tim mọi người khó chịu.

Sợi thứ nhất bị đứt đoạn, sau đó sợi thứ hai cũng bị đứt đoạn.

- Không tốt.

Sở Mộ thay đổi sắc mặt, uy lực của Ngự Thần Kiếm Quyết vượt qua cực hạn bộc phát, tùy theo, Thái Cổ Kiếm Ấn cũng bộc phát ra, mi tâm có ánh kiếm lấp loé không ngớt, có tới hai mươi đạo, phong mang tăng lên gấp ba, gia trì ở trên Âm Dương Vô Tướng kiếm, để cho uy lực của Âm Dương Vô Tướng kiếm tăng mạnh.

- Chém!

Âm Dương Vô Tướng kiếm mạnh mẽ chém xuống, phảng phất như cắt ra bầu trời, chia Âm Dương hai giới, dưới phong mang đáng sợ, trực tiếp cắt mở phòng ngự của Cự Tượng Viễn Cổ, thế như chẻ tre chém vào.

Sợi xiềng xích thứ ba đứt đoạn, Sở Mộ điều khiển Âm Dương Vô Tướng kiếm công kích Cự Tượng Viễn Cổ lần nữa.

Xiềng xích đứt đoạn một sợi, Cự Tượng Viễn Cổ liền chịu đựng một lần công kích.

Khi xiềng xích đứt đoạn hết, Âm Dương Vô Tướng kiếm của Sở Mộ cũng chém Cự Tượng Viễn Cổ tám lần, mỗi một lần đều lưu lại vết thương thật lớn, khí tức phân tán ra.

- Âm Dương Ngưng Giới Tỏa!

Trong nháy mắt, Âm Dương Vô Tướng kiếm giải thể, hóa thành hào quang màu đỏ vàng cùng màu xanh đen quấn quanh Cự Tượng Viễn Cổ bị thương, chỉ cần một tức liền có thể.

Tám xiềng xích bị đứt đoạn biến mất, một lần nữa hóa thành tám thanh kiếm khí, ở dưới Sở Mộ điều khiển, trong nháy mắt tụ hợp, một lần nữa ngưng tụ thành Bát Cực Phá Thiên Kiếm.

Bát Cực Phá Thiên Kiếm phảng phất như nổ nát vòm trời hạ xuống, như thiên thạch sao rơi, mang theo uy lực cực kỳ áng sợ.

Một đòn như vậy, có thể gϊếŧ chết Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn bình thường, đạt đến cấp độ Tiểu Chúa Tể cảnh vô địch, mà Cự Tượng Viễn Cổ đã bị thương, lực lượng rõ ràng suy yếu, căn bản là vô lực chống đỡ chiêu kiếm này.

Tiếng nổ vang rền từ xa đến gần, sắc bén đến mức tận cùng, như muốn xé rách màng nhĩ của mỗi người, kiếm quang bùng nổ ra ánh sáng cực kỳ mãnh liệt, tia sáng kia tập kích bốn phương tám hướng, cuồn cuộn mãnh liệt, để người không cách nào nhìn thẳng, cũng khó có thể nghe được.

Ở dưới Bát Cực Phá Thiên Kiếm, Cự Tượng Viễn Cổ rốt cục không chịu nổi mà giải thể, khi ánh sáng tan hết, mọi người nhìn thấy năm cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh của Cự Tượng thế gia sắc mặt trắng bệch, tuy trên người không có vết máu gì, nhưng khí tức uể oải, vừa nhìn liền biết là bị thương rất nặng.

Sở Mộ cũng không ung dung chút nào, tiêu hao tuyệt đại đa số lực lượng, không cách nào tiếp tục duy trì Bát Cực Phá Thiên Kiếm, một lần nữa tản ra hóa thành tám thanh Chư Thiên kiếm khí, trong nháy mắt hạ xuống.

- Dừng tay!

Cự Tượng Cổ Sơn thay đổi sắc mặt, vội vã quát, nhưng này không cách nào ngăn cản sát ý của Sở Mộ.

Chiến đấu đến nước này, thật vất vả mới đánh tan Cự Tượng Viễn Cổ của đối phương, Sở Mộ làm sao có khả năng ngừng tay, vậy tuyệt đối là cách làm của kẻ ngu si.

Tám ánh kiếm vô cùng ác liệt, trong nháy mắt xuyên thủng năm cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh của Cự Tượng thế gia, còn là từ mi tâm xuyên qua, trực tiếp giảo diệt đại não, đánh tan linh hồn, chết đến không thể chết lại.

Sau khi chém gϊếŧ đối phương, Sở Mộ vội vã triển khai bí pháp Cấp Tốc Khôi Phục, hô hấp trong lúc đó, lực lượng tiêu hao hầu như không còn cấp tốc khôi phục lại.

Xa xa, mọi người đều choáng váng, từng cái từng cái chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt là hư huyễn như vậy.

Một Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn, ở trong chiến đấu một đối một, đánh tan Cự Tượng Viễn Cổ tương đương với Tiểu Chúa Tể cảnh vô địch, cuối cùng còn chém gϊếŧ năm cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

Loại thực lực đáng sợ này, để bọn họ cảm thấy khϊếp sợ không gì sánh nổi, dĩ nhiên có thể vượt qua phạm vi lớn như vậy chiến đấu, thực sự là quá đáng sợ.

Sau tám tức, lực lượng của Sở Mộ khôi phục hoàn toàn, sắc mặt cũng biến thành hồng hào, mười đạo Chư Thiên kiếm khí vờn quanh, chợt, không gian giới chỉ của năm Tiểu Chúa Tể cảnh Cự Tượng thế gia, toàn bộ rơi vào trong tay Sở Mộ.

- Linh nhi, đi.

Sở Mộ nói, lần thứ hai lên đường, cùng Tuyết Ngân Linh nhanh chóng phóng đi.

Chém gϊếŧ năm cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh của Cự Tượng thế gia, trong đó bốn cái là Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn, một cái là Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn, tổn thất như vậy không chỉ nói Cự Tượng thế gia, coi như là Vô Tướng Thần cung cũng là tổn thất thương gân động cốt, có thể dự kiến, Cự Tượng thế gia nhất định sẽ phát điên, sẽ điều động cường giả Đại Chúa Tể truy sát.

Thực lực của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh là không tệ, nhưng hạn chế ở cấp độ Tiểu Chúa Tể cảnh, bất luận cường giả Đại Chúa Tể nào ra tay, bọn họ cũng khó chống đỡ, đương nhiên, Tuyết Ngân Linh có lá bài tẩy, nhưng không thể luôn dựa vào lá bài tẩy, thực lực của bản thân nhất định phải vững vàng mới được.

Không cách nào đối kháng, biện pháp tốt nhất, chính là không nên đối kháng, thừa dịp người của Cự Tượng thế gia còn chưa kịp phản ứng, rời khỏi Đại thế giới này.