Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3439: Ngộ Trần Duyên (Thượng)

Đối với nắm chắc thời cơ, Sở Mộ gần đây rất sở trường, Thần Nguyệt Lưu Tô vừa lui về phía sau, lập tức đã bị Sở Mộ nắm lấy thời cơ, một hồi tấn công điên cuồng mãnh liệt, căn bản không cho đối phương cơ hội phản kích, mà Sở Mộ đã nắm lấy cơ hội, cũng không có khả năng cho đối phương cơ hội phản kích.

Áp chế!

Tại thực lực toàn bộ triển khai dưới tình huống, Thần Nguyệt Lưu Tô trực tiếp bị Sở Mộ áp chế.

Vấn Đạo Kiếm Thuật, Sở Mộ trước mắt chỉ sáng tạo ra 14 thức, mà hắn theo thức thứ nhất tu luyện tới thứ mười ba thức, nhất thức nhất thức thi triển.

Mỗi một chiêu Vấn Đạo Kiếm Thuật uy lực bất đồng, năng lực riêng phần mình cũng bất đồng, Sở Mộ tổ hợp lại, biến thành liền chiêu.

Khởi đầu không quan trọng hèn mọn, ngược dòng dũng mãnh tiến lên, sát ý của Sát Lục Chi Kiếm trùng kích, Phong Vân Hóa Long gào thét chấn nhϊếp, Thâm Lam Thế Giới trấn áp, Tiểu Hư Không thôn phệ, Ngã Vi Chủ bá đạo...

Không ngừng thi triển, tới tới lui lui lặp lại nhiều lần, mỗi một lần thi triển, Sở Mộ lĩnh ngộ Vấn Đạo Kiếm Thuật càng thêm xâm nhập, tuy môn kiếm thuật này là Sở Mộ sáng chế, tổng hợp đủ loại kinh nghiệm của hắn, nhưng trong đó ẩn chứa ảo diệu lại vô hạn.

Truy cầu đại đạo, đại đạo cao cao tại thượng, vô cùng vô tận, có vô số ảo diệu, cho dù là chí cường giả cũng không dám nói mình có thể triệt để lĩnh ngộ đại đạo, huống chi là Sở Mộ hiện tại.

Lĩnh ngộ càng sâu, kiếm thức của Vấn Đạo Kiếm Thuật càng thêm tinh diệu.

Sát ý của Sát Lục Chi Kiếm càng thêm ngưng tụ, Thương Long của Phong Vân Hóa Long trông rất sống động, màu sắc của Thâm Lam Thế Giới càng thêm thâm thúy, Tiểu Hư Không phảng phất như ảnh thu nhỏ của Đại Hư Không...

Đồng dạng mười ba chiêu kiếm thức, lặp lại nhiều lần thi triển, nhưng mỗi một lần thi triển đều sẽ xuất hiện biến hóa rất nhỏ, mỗi một lần thi triển, đều sẽ xuất hiện chiêu thức bất đồng, cái này để cho Thần Nguyệt Lưu Tô mệt mỏi ứng phó, bởi vì căn bản của nàng không biết chiêu kiếm thức tiếp theo của Sát Lục Chi Kiếm sẽ là cái gì.

Có thể là Phong Vân Hóa Long gào thét uy hϊếp, cũng có thể là Thâm Lam Thế Giới trấn áp, còn có thể là Tiểu Hư Không thôn phệ...

Không cách nào biết rõ, liền khó có thể ứng phó, hơn nữa nàng cũng cảm thấy được, mỗi lần đối phương thi triển, đều càng thêm tinh diệu, để cho mình ứng đối càng thêm gian nan.

Theo thời gian trôi qua, thời gian Toái Nguyệt bí pháp cùng Sát Lục phù văn kéo dài càng lúc càng ngắn, mà Sở Mộ, lại phảng phất như tiến nhập một loại trạng thái không hiểu.

Ở dưới loại trạng thái kỳ lạ này, hắn lý giải Vấn Đạo Kiếm Thuật đã có tăng lên.

Cơ hội như vậy là cực kỳ khó được, bởi vì chỉ có ở dưới áp lực cường đại, mới có thể xuất hiện tình huống như vậy, Thần Nguyệt Lưu Tô, thiên kiêu của Thần tộc, thậm chí có thể xưng là tuyệt thế thiên kiêu, có đủ thực lực mang đến áp lực cho Sở Mộ, cũng có đủ thực lực kiên trì ở dưới kiếm của Sở Mộ.

Trong lúc nhất thời, Thần Nguyệt Lưu Tô phảng phất như biến thành đối tượng luyện kiếm cho Sở Mộ. Loại cảm giác này làm cho nàng khổ sở đến cơ hồ thổ huyết, càng là một loại sỉ nhục, lúc nào, mình đường đường một thiên kiêu của Thần tộc. Vậy mà luân lạc thành đối tượng luyện kiếm cho Nhân tộc, cái này đối với Thần Nguyệt Lưu Tô có dã tâm kinh người mà nói, không thể nghi ngờ là một loại nhục nhã, không biết so với trực tiếp lột hết y phục của nàng nhét vào trong bầy Ma tộc, cung cấp cho người thưởng thức chênh lệch bao nhiêu.

Một kiếm lại một kiếm, kiếm kiếm tương liên kiếm kiếm đoạt mệnh, bỗng nhiên Sở Mộ có một loại hiểu ra.

Thiên Địa một đường!

Một kiếm nhanh nhất phá không gϊếŧ ra.

Âm Ảnh!

Một đường ẩn núp ở giữa thiên địa lao ra, một kích trí mạng.

Thâm Lam Thế Giới!

Tiểu Thế Giới hàng lâm, trấn áp mà đi.

Phong Vân Hóa Long!

Thương Long màu trắng đột nhiên từ trong Thâm Lam Thế Giới lao xuống, gào thét một tiếng, uy hϊếp kinh người, cùng trấn áp chi lực của Thâm Lam Thế Giới điệp gia.

Sát Lục Chi Kiếm!

Thương Long màu trắng gào thét, từ trong miệng nó phun ra một đạo kiếm quang, cái kia là sát ý thuần túy ngưng tụ thành kiếm quang, sát ý khủng bố trùng kích ra, tính cả Thương Long màu trắng gào thét uy hϊếp, cùng Thâm Lam Thế Giới trấn áp, tiến thêm một bước đạt được cường hóa.

Vương Huyết!

Trên kiếm quang do sát ý ngưng tụ thành, một vòng màu đỏ như máu tràn ngập, cái kia phảng phất như Vương giả chi huyết.

Ngã Vi Chủ!

Sát ý chi kiếm tràn ngập huyết quang lập tức chém rụng, biến thành trung tâm của Thâm Lam Thế Giới, trong thế giới ta làm chủ, trên trời dưới đất Duy Ngã Độc Tôn.

Nháy mắt, uy lực đủ loại kiếm thức, ở dưới kiếm của hắn, ngưng tụ cùng một chỗ, thẳng hướng Thần Nguyệt Lưu Tô.

Uy lực không cách nào hình dung, ánh mắt của Thần Nguyệt Lưu Tô che kín kinh hãi.

Trọng điệp giao tiếp mấy kiếm, uy lực cùng hiệu quả của nó điệp gia, làm cho nàng khó có thể nhúc nhích, chỉ có thể nhìn một vòng kiếm quang kia chém rụng, phảng phất như mình bị chém đứt vậy.

- Thần Nguyệt hữu thể!

Thần Nguyệt Lưu Tô bộc phát lực lượng, Minh Nguyệt rực sáng, trường kiếm vung vẩy, ánh trăng tràn ngập, phảng phất như trong cơ thể nàng có một vòng Minh Nguyệt, lúc này bị nàng kích phát ra, hóa thành một đoàn viên nguyệt bao vây thân thể của nàng lại, trăng tròn kia mang theo lực phòng ngự kinh người, bảo vệ Thần Nguyệt Lưu Tô.

Thần Nguyệt sáng ngời chấn động, kiếm thức của Sở Mộ công kích, đều oanh kích chém gϊếŧ lên ánh trăng, lại bị Thần Nguyệt ngạnh sanh ngăn cản.

Nhưng mỗi một lần oanh kích chém gϊếŧ, Thần Nguyệt đều run rẩy, khóe miệng của Thần Nguyệt Lưu Tô tràn huyết, bị trọng thương.

Vòng Thần Nguyệt này, là căn bản của nàng, một khi nghiền nát, liền ý nghĩa căn cơ của bản thân triệt để nghiền nát, nhưng không có cách nào, đối mặt Sở Mộ, nàng chỉ có thể như thế.

Cuối cùng, Thần Nguyệt cũng không có nghiền nát, lại xuất hiện từng đạo vết rách, nhưng kiếm thức của Sở Mộ cũng bị ngăn cản.

Thần Nguyệt Lưu Tô lại không có ý định thừa cơ bỏ chạy, nàng có ý niệm không gϊếŧ Sở Mộ thề không bỏ qua trong đầu, cầm kiếm lần nữa gϊếŧ đến, kiếm quang Minh Nguyệt phá không, sắc bén vô cùng.

Sở Mộ lại phảng phất như chưa tỉnh, tùy ý Minh Nguyệt kiếm quang gϊếŧ đến.

Bỗng nhiên, hai con ngươi của hắn tựa hồ có một vòng thần quang hiện lên, như lưu tinh phía chân trời, nhanh đến khó có thể cảm thấy, một loại khí tức khó hiểu, từ dưới kiếm của Sở Mộ tràn ngập ra.

Cái này, là một loại tổng kết, là một loại giải quyết xong trần duyên, chặt đứt nhân quả.