Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3068: Bức tử (Hạ)

Chiến Vô Cực bạo phát, thực lực trực tiếp đột phá cấp độ nhất luyện, đạt tới cấp độ nhị luyện. Mặc dù không bằng Không Lưu, nhưng mà mỗi một chiêu lại dùng tính mạng để liều. Hoàn toàn không để ý tới bản thân bị thương hoặc là tử vong, bộ dáng như muốn đồng quy vu tận với Không Lưu vậy.

Đương nhiên Không Lưu không thể đồng quy vu tận với hắn. Bất quá hắn tinh tu Không gian chi đạo, thân thể trong nháy mắt nhảy lên trong hư không, đuổi theo Chiến Vô Ảnh.

Chiến Vô Cực dốc sức liều mạng, tạo cơ hội cho Chiến Vô Ảnh chạy thoát, nào có thể để cho Không Lưu đuổi theo Chiến Vô Ảnh được? Tốc độ hắn bạo phát, không ngờ lại thoáng cái đuổi kịp Không Lưu, lực lượng bành trướng, co rút, rồi đột nhiên nổ tung.

Tự bạo.

Tuyệt Thế cường giả nhị luyện tự bạo, uy lực không cần phải bàn cãi, rất là đáng sợ, lập tức hóa thành một mặt trời. Quang mang khủng bố giống như kiếm bắn ra tám phương, xé rách hư không. Không gian trong phương viên mấy vạn trượng trở nên vô cùng hỗn loạn, rung chuyển, bất ổn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới độ nắm giữ lực lượng không gian của Không Lưu.

Loại tình huống này Không Lưu cũng không dám thi triển nhảy qua hư không, nếu không rất có khả năng sẽ mất phương hướng trong loạn lưu không gian, tốc độ hạ thấp lại, không thể nào truy kích Chiến Vô Ảnh được nữa.

Uy lực Tuyệt Thế cường giả nhị luyện vô cùng khủng bố, cho dù là nhị luyện đỉnh phong cũng không có cách nào thừa nhận. Không Lưu đương nhiên sẽ không muốn thừa nhận. Hắn biến sắc, vội vàng lùi về phía sau, phất tay một cái, trước người nhanh chóng hiển hiện một cái thuẫn không gian, chống cự uy lực tự bạo của Chiến Vô Cực.

May mắn mà tự bạo cũng không nhằm về một phương nào, bao trùm toàn bộ, nếu như tập trung một chỗ, Không Lưu nhất định sẽ chết không phải nghi ngờ.

- Không ngờ lại tự bạo.

Trong mắt Không Lưu hiện lên vẻ kinh sợ.

Xa xa, Chiến Vô Ảnh cảm nhận khí tức cường đại mà quen thuộc truyền tới từ sau lưng, trong mắt hiện lên vẻ bi ai. Hắn cắn răng không nói gì, tốc độ trong nháy mắt tăng thêm một phần.

Lần này đi ra, vốn có thể gϊếŧ chết Sở Mộ, thậm chí ngay cả Không Lưu cũng bị diệt trừ theo. Nhưng mà không ngờ sự thực lại trái ngược với suy nghĩ của bọn hắn. Ba người Chiến Vô Danh, Chiến Vô Song, Chiến Vô Cực lại bị gϊếŧ chết. Mà hắn thì hốt hoảng chạy thục mạng.

- Sở Mộ... Không Lưu... Chiến Vô Ảnh ta sẽ không chết không thôi với các ngươi.

Hận ý trong lòng Chiến Vô Ảnh giống như là nước sông cuồn cuộn.

Chiến Vô Cực khủng bố tự bạo, lực lượng của hắn ảnh hưởng tới phương viên mấy vạn trượng, toàn bộ không gian hỗn loạn. Trung tâm có một vòng đen kịt đang nhanh chóng co rút lại, đó chính là lỗ đen không gian do Chiến Vô Cực tự bạo mà tạo thành. Uy lực của nó vô cùng khủng bố, cho dù là Tuyệt Thế cường giả tam luyện cũng không muốn thừa nhận.

Một thời gian ngắn sau, lỗ đen vài trăm mét hoàn toàn khép kín lại, nhưng mà trong phương viên mấy vạn trượng vẫn có một cỗ dư uy kinh người chấn động, rung động khiến cho trong lòng người ta run sợ. Thực lực không tới cấp bậc Tuyệt Thế cường giả, căn bản không cách nào tới gần, bằng không sẽ bị áp chế tới mức không thể nào nhúc nhích được.

Dư uy như vây đủ để tồn tại mấy chục năm, thậm chí là lâu hơn mới có thể tiêu tán.

Chiến Vô Cực tự bạo, cho dù là Thiên Long thành ở phía xa xa cũng có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng. Sắc mặt các cường giả ngưng trọng, mà Tôn Cẩn đang truy kích từ xa tới cũng bị chấn nhϊếp, trong lúc nhất thời dừng lại ở giữa không trung, không dám tiếp utjc đi lên trước. Sắc mặt hắn âm tình bất định, hai mắt lập lòe tinh mang, dường như đang cân nhắc lợi hại.

Khẽ cắn môi, Tôn Cẩn lại lần nữa khởi hành, nhanh chóng đuổi theo phương hướng Sở Mộ rời đi.

Có lẽ hiện tại không thể động thủ, nhưng mà hắn nhất định sẽ theo đuôi đối phương, tìm kiếm cơ hội phù hợp rồi lại ra tay, chém gϊếŧ Sở Mộ. Lại dùng bí pháp tà đạo luyện hóa, làm tăng lên lực lượng bản thân, trở nên càng thêm cường đại.

Trong sơn cốc, mặt đất vỡ vụn vô số, mỗi một vết nứt tối thiểu cũng to bằng cái đùi. Thậm chí so với lưng một số người còn thô hơn rất nhiều, rừng rậm xa xa cũng có một mảng lớn sụp đổ, vô số cây cối tan thành mây khói.

Sở Mộ đứng trong sơn cốc, vết nứt trên người đã biến mất không thấy gì nữa. Nhưng mà thương thế trên người còn chưa có khỏi hẳn, còn thiếu chút nữa mới khỏi. Cảm nhận uy lực tự bạo kinh khủng, trong mắt hắn hiện lên vẻ ngưng trọng. Hắn nhìn thẳng lên trên không trung, dùng ánh mắt hơn người của hắn cũng mơ hồ nhìn thấy một chút. Không Lưu cũng không bị thương mà tránh đi được.

Bằng không nếu như Không Lưu vì vậy bị thương, thậm chí là tử vong, hắn sẽ khó tránh khỏi cảm thấy áy náy, dù sao Không Lưu cũng bởi vì hắn cho nên mới đối địch với Hoàng Đình.

- Lão đệ, làm tốt lắm.

Thân ảnh Không Lưu lập tức xuất hiện trong sơn cốc, ánh mắt nhìn vào người Sở Mộ. Nhìn thấy Sở Mộ dường như cũng không có bị thương một chút nào, vẻ kinh ngạc trong mắt hắn càng thêm rõ ràng. Một mặt cười nói, một mặt hắn duỗi ngón tay cái ra.

Không lâu trước khi hắn trùng hợp gặp Sở Mộ, Sở Mộ đang bị thiên tướng yếu nhất trong ngũ thiên tướng của Hoàng Đình là Chiến Vô Danh đuổi gϊếŧ. Hiện tại mới qua bao nhiêu ngày chứ? Cục diện trực tiếp thay đổi. Thậm chí cả Chiến Vô Song liên thủ với Chiến Vô Danh cũng bị Sở Mộ cùng nhau chém gϊếŧ.

Trong Tuyệt Thế cường giả, muốn chém gϊếŧ đối thủ thì thực lực song phương phải có chênh lệch hết sức rõ ràng mới được, có đôi khi còn cần một ít điều kiện đặc biệt.

Bất kể thế nào Sở Mộ đều làm được, dùng sức một mình chém gϊếŧ hai đại thiên tướng của Hoàng Đình.

- Nếu không có không Lưu lão ca tương trợ, hôm nay chỉ sợ ta không những không gϊếŧ được bất kỳ ai, ngược lại còn có thể bị chém gϊếŧ.

Sở Mộ chân thành nói, đây cũng là sự thực.

- Ta và lão đệ chính là hảo hữu.

Không Lưu cười nói.

- Bất quá, bất kể nói như thế nào ngũ thiên tướng của Hoàng Đình chết đi ba. Tên vừa rồi sau khi trốn trở về nhất định sẽ báo cáo lại. Hoàng Đình giận giữ, có lẽ Chiến Vương đang chấp chưởng Hoàng Đình sẽ đích thân ra tay.

Nói xong, trong mắt Không Lưu hiện lên vẻ ngưng trọng.

Chiến Vương, hai chữ này vừa nói ra dường như có một loại lực lượng khó hiểu, làm cho không khí bốn phía trở nên nặng nề, không gian trở nên áp lực, làm cho hai người Sở Mộ và Không Lưu cảm thấy hít thở cũng trở nên khó khăn. Cho dù chỉ là trong nháy mắt nhưng cũng khiến cho bọn họ giật mình kinh hãi không thôi.