- Một trăm hai mươi.
Sắc mặt Tôn Cẩn âm trầm xuống, thanh âm phát ra cũng mang theo vẻ lạnh lẽo, hàn ý kinh người áp bách, lan tràn ra, mơ hồ còn ẩn chứa sự giận dữ trong đó.
Vốn bảo vật đã sắp tới tay lại bị người khác nhúng tay vào, cho dù là ai cũng sẽ không cao hứng nổi.
- Một trăm hai mươi mốt.
Sở Mộ lại lần nữa ra giá.
Trong giới chỉ không gian của hắn quả thực có không ít pháp tắc kết tinh, nhưng mà hắn cũng sẽ không dùng loạn. Bây giờ tăng giá không cần tăng lên tới mười khỏa như trước, bởi vì giá trị của Hắc Long tinh huyết cũng chỉ như vậy mà thôi.
Lại nói, Hắc Long tinh huyết giá trị phi phàm, nhưng mà tinh hoa của lực lượng thiên địa cũng có giá trị phi phàm. Năm đó khi Sở Mộ còn ở Thiên Tài viên trong Thiên Tài thành, đạt được tinh hoa lực lượng thiên địa cũng có thành phần vận khí ở bên trong. Dù sao khi đó mười khối pháp tắc kết tinh cũng có giá trị rất lớn.
Trên thực tế, tinh hoa lực lượng thiên địa cũng không thua kém Hắc Long tinh huyết một chút nào. Chỉ bất quá năm đó số lượng tinh hoa lực lượng thiên địa ít, không có cách nào so sánh với Hắc Long tinh huyết hiện tại. Hơn nữa dưới tình huống lúc ấy giá trị của nó hoàn toàn không thể hiện ra được. Nếu cầm ra đấu giá họi, mang hơn mười, trên trăm khỏa pháp tắc kết tinh ra đấu giá cũng không có gì là lạ.
- Một trăm hai mươi năm, cho ta chút tinh mọn.
Thanh âm trầm thấp của Tôn Cẩn vang vọng toàn trường.
- Một trăm ba mươi, cũng xin các hạ cho ta một chút tình mọn.
Sở Mộ cũng lạnh nhạt nói.
- Ngươi là ai mà dám bảo Tôn Cẩn ta cho ngươi mặt mũi?
Tôn Cẩn thoáng cái bộc phát, khí tức khủng bố nổ tung, trùng kích tám phương, giống như là đánh nát không trung, đánh về phía sương phòng của Sở Mộ. Uy thế của hắn rất mạnh mẽ, đủ để trong nháy mắt đánh nát sương phòng thành bột phấn.
- Ngươi là vật gì mà dám giương oai ở chỗ này?
Trong mắt Không Lưu hiện lên vẻ giận dữ, hắn là người được mời tới tọa trấn đấu giá hội, đương nhiên không cho phép có người quấy rối, như vậy sẽ làm hỏng tới thanh danh của hắn.
Dứt lời, tay của Không Lưu chộp một cái vào hư không. Lập tức trong đấu giá hội xuất hiện một cái bàn tay lớn, hung hăng chộp xuống, trực tiếp bẻ vụn trùng kích của Tôn Cẩn đang đánh tới sương phòng, đồng thời lại đánh về phía xa. Mọi người dường như cũng nhìn thấy hư không chấn động, thủ ấn vô hình rơi vào trong sương phòng của Tôn Cẩn, từ trên cao đánh xuống, trấn áp.
Tôn Cẩn mở miệng, khí lưu quanh thân bắt đầu khởi động, mọi người chỉ cảm thấy cả tòa Đằng Long các dường như cũng run lên theo. Khí tức bá đạo vô cùng hiện lên, toàn lực bộc phát, giống như là Thần ma vậy. Chỉ là tuy rằng hắn lợi hại, nhưng mà lại không thể nào bù đắp được chênh lệch quá lớn. Dù cùng ở cấp độ Nhất luyện hắn cũng không phải là đối thủ của Không Lưu.
Dù sao tu luyện giả Thánh thể chi đạo tuy rằng lợi hại, so với tu luyện giả Nguyên lực chi đạo càng khó có được, trong đồng cấp thường thường tu luyện giả Thánh thể chi đạo cường đại hơn. Chỉ là mọi chuyện không có tuyệt đối, như tu luyện giả tinh tu pháp tắc không gian như Không Lưu, loại cường giả nguyên lực chi đạo như vậy càng thêm đáng sợ hơn.
Huống chi Không Lưu lại là một Tuyệt Thế cường giả nhị luyện.
Chưởng ấn vô hình đánh xuống, hung hăng vỗ, trực tiếp trấn áp Tôn Cẩn đang toàn lực bộc phát, khiến cho hắn không thể động đậy một chút nào. Hai mắt Tôn Cẩn trừng lớn, tràn ngập tơ máu, không cam lòng, nhưng cũng không thể nào tránh được.
Tuyệt Thế cường giả nhị luyện vừa mới ra tay, lập tức trấn áp mọi người, khiến cho mỗi người đều kinh hãi không thôi.
- Tiền bối, xin thu tay lại.
Tôn Cẩn rốt cuộc cũng ý thức được thực lực đối phương hơn xa mình, không phải là người mình có thể so sánh. Nếu như tiếp tục phản kháng, chỉ sợ sẽ chính thức chọc giận đối phương, đối phương đánh chết bản thân, khi đó được không bù mất.
Phải biết rằng trước kia hắn đã từng đạt được kỳ ngộ, nhận truyền thừa của cường giả. Để đạt được cấp độ như hiện tại không biết hắn đã trải qua bao nhiêu gian khổ, cho nên hắn sao có thê can tâm bị gϊếŧ chết như vậy được chứ?
- Ta bỏ cạnh tranh, hơn nữa giao ra các loại linh dược cần thiết để luyện chế Hắc Long Vương Huyết đan, kính xin tiền bối tha cho ta lần này.
Tôn Cẩn vội vàng nói thêm, lúc này so với tính mạng mà nói, tất cả đều là hư ảo.
Chỉ là vẻ mặt hắn cung kính vô cùng, nhưng trong lòng lại như rắn độc, vô cùng oán hận, nhưng hắn che giấu rất sâu. Vừa rồi không có trực tiếp tiếp xúc cho nên Không Lưu cũng không biết suy nghĩ trong lòng đối phương.
- Giao ra đây rồi cút ra ngoài.
Không Lưu thu tay lại, nói.
- Vâng.
Tôn Cẩn tranh thủ lấy ra các loại linh dược cần thiết để luyện chế Hắc Long Vương huyết đan, sau đó đứng dậy, nhanh chóng rời khỏi sương phòng, rời khỏi Đằng Long các.
Sau khi đi ra khỏi Đằng Long các, vẻ mặt Tôn Cẩn âm trầm, lửa giận tăng vọt, cả người giống như một tòa núi lửa sắp bộc phát, tản mát ra khí tức khủng bố chấn động. May mà hắn còn có chút lý trí, không có bạo phát ra. Nếu không chỉ sợ hắn sẽ trêu vào Thành chủ Thiên Long thành, khiến cho Tuyệt Thế cường giả thần bí kia ra tay, đối với hắn sẽ rất bất loại.
- Không cần biết ngươi là ai, nỗi nhục này hôm nay Tôn Cẩn ta ghi nhớ. Ngày sau nhất định sẽ báo đáp ngươi gấp mười, gấp trăm lần.
Tổn Cẩn quay đầu nhìn Đằng Long các, âm thầm nghiến răng nghiến lợi nói, việc này hắn sẽ không để yên.
Mặc dù rời khỏi Đằng Long các nhưng mà hắn không có đi xa, hắn vẫn ở lại trong Thiên Long thành. Bởi vì hắn muốn tìm hiểu cho rõ, rốt cuộc là ai thu được Hắc Long tinh huyết...
Tôn Cẩn rời khỏi Đằng Long các, không tham dự đấu giá hội, hơn nữa lại có uy thế Không Lưu thể hiện ra, Hắc Long tinh huyết tự nhiên không có bất kỳ ngoài ý muốn nào, rơi vào trong tay Sở Mộ. Vì vậy Sở Mộ dùng cái giá một trăm ba mươi khối pháp tắc kết tinh mua được Hắc long tinh huyết.
Đối với Hắc Long tinh huyết mà nói, cái giá một trăm ba mươi khối pháp tắc kết tinh tuyệt đối là vượt qua giá trị ban đầu của nó. Giá trị ban đầu chỉ khoảng một trăm khỏa, nhưng mà đối với Sở Mộ mà nói, Hắc Long tinh huyết lại có giá trị không gì so bì nổi, đừng nói là một trăm bă mươi khỏa pháp tắc kết tinh, cho dù là hai trăm khỏa pháp tắc kết tinh, Sở Mộ cũng nguyện ý trả giá.