- Chấn Thiên chiến đội, có chuyện gì vậy?
Người Tinh Trần chiến đội đi tới, trực tiếp hỏi.
- Ta tìm Tư Không Chiến.
Sở Mộ nói.
- Tìm tổng đội trưởng của chúng ta làm gì?
Người Tinh Trần chiến đội lần nữa hỏi.
- Bảo Tư Không Chiến ra chiến với ta một trận.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói một tiếng.
- Cái gì?
Người Tinh Trần chiến đội cho rằng minh nghe nhầm, mà những người đi theo đuôi phía sau thì kích động. Quả nhiên mục đích của Sở Mộ này là chiến một trận với Tư Không Chiến.
- Chỉ bằng ngươi cũng muốn khiêu chiến tổng đội trưởng của chúng ta hay sao?
Người của Tinh Trần chiến đội dò xét Sở Mộ một phen, cảm nhận không được khí tức chấn động của Sở Mộ, cho nên dùng ngữ khí khinh miệt nói.
Trên thế giới này, có một ít người không tận mắt nhìn thấy thì không biết lợi hại, không biết trời cao đất rộng.
Hai mắt Sở Mộ nhíu lại, có hàn mang như điện bắn ra. Làm cho người của Tinh Trần chiến đội không tự chủ được run lên. Giống như trong nháy mắt cả linh hồn bị cắt nát, cảm giác sợ hãi từ tận sâu trong lòng toát ra, khiến cho hắn vội vàng lui về phía sau vài bước.
Chân bước ra, không nhìn Sở Mộ mà nhanh chóng chạy đi. Đám người Tần Sơn Hà cũng nhanh chóng đuổi kịp. Đám Kiếm giả vây quanh quá nhiều, ngăn không được. Cảnh tượng trong lúc nhất thời trở nên có chút hỗn loạn.
- Mau mời người.
Thành viên của Tinh Trần chiến đội bị Sở Mộ liếc mắt bức lui nhìn thấy không khống chế được cục diện cho nên vội vàng hét lớn.
Một đường thông suốt, nhanh chóng tiến sâu vào trong Kiếm lâu quần của Tinh Trần chiến đội. Sở Mộ lần nữa bị cản đường. Người ngăn lại hắn cũng là một thành viên của Tinh Trần chiến đội. Khoảng chừng hơn mười, mỗi một người đều là Kiếm giả Nguyên cực cảnh cực hạn. là cao thủ ngũ chuyển hoặc là lục chuyển.
Hơn mười người hợp thành khí thế, cũng rất lớn mạnh. Chỉ là mặc kệ thế nào cũng không chút dao động nào tới Sở Mộ.
Thân thể bất động, chỉ tản mát ra một cỗ khí thế đã trấn áp khí thế của hơn mười đội viên của Tinh Trần chiến đội.
Tiếng xé gió sưu sưu vang lên. Từng đạo thân ảnh vội vàng từ phía xa chạy tới, xuất hiện trước mặt Sở Mộ. Tổng cộng có chín người, toàn bộ đều tản mát ra khí tức Thần Ngưng cảnh, ngưng tụ vào làm một thể, giống như hóa thành một thanh cự kiếm, giơ lên cao rồi chém về phía Sở Mộ.
Trong nháy mắt, gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc, có không khí rít gào, như sóng cồn ngập trời, ngọn núi sụp đổ. Khiến cho đám người ths biến sắc, cũng làm cho đám đệ tử tinh anh phía sau đang chạy tới kinh hô.
Chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh cùng nhau phóng thích khí thế, sau khi ngưng tụ vào làm một cỗ, càng thêm mạnh mẽ, càng thêm kinh người. Bọn hắn cảm thấy có lẽ Sở Mộ khó có thể đối kháng được.
Thân thể của Sở Mộ đứng thẳng, hai mắt giống như phóng điện. Tóc dài màu đen bay bổng, kiếm thế mạnh mẽ như thần kiếm rời khỏi vỏ. Một kiếm phá không chém ra, lập tức đánh tan khi thế của chín đại cao thủ Thần Ngưng cảnh liên hợp, đồng thời còn phản kích lại. Khiến cho chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh kia biến sắc, miệng kêu lên một tiếng, thân thể lắc lư.
- Chuyện.... này...
Các đệ tử tinh anh vây xem và đám người Tinh Trần chiến đội ngây ngốc nhìn trân trối. Trái lại, người Chấn Thiên chiến đội thì mặt mày hớn hở, bọn hắn đã tiến gần hơn một bước nhận thức sự cường đại của Sở Mộ.
Bất quá ngẫm lại cũng đúng. Nhân vật thiên tài có thể một kiếm miểu sát thiên tài các tộc như Thiên yêu tộc kia, sao lại không mạnh được cơ chứ?
- Các ngươi lui ra.
Một đạo thanh âm kiêu căng từ bên trong truyền ra. Ngay sau đó có một đạo thân ảnh nhảy ra, đứng trước mặt chín đại Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.
Đội trưởng.
Chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh của Tinh Trần chiến đội liên tục lên tiếng.
Người vừa mới tới là một Kiếm giả thân mặc trường bào, nhìn qua chừng không tới ba mươi tuổi. Hai hàng lông mày có chút tương tự với Tư Không Chiến, chỉ có điều có chút lạnh lẽo, dường như cảm thấy mình là siêu nhiên, nhất đẳng.
- Ngươi là Sở Mộ, từng có ước định với đường ca ta hay sao?
Tư Không Ngạo lạnh lùng nhìn qua mặt Sở Mộ rồi nói.
- Gọi Tư Không Chiến vdid ra.
Sở Mộ nói.
- Ngươi muống khiêu chiến, ta có thể tiếp.
Tư Không Ngạo nói.
Sở Mộ lắc đầu, Tư Không Ngạo này quá mức tự tin.
Ngón tay như kiếm điểm ra một cái. Trong nháy mắt sắc mặt Tư Không Ngạo đại biến. Hắn chỉ thấy thế giới trước mắt nhanh chóng tán loạn, chỉ có một ngón tay, giống như hóa thành tuyệt thế thần kiếm, xé rách không trung mà tới.
Không thể nào trốn tránh, không thể nào đối kháng, phong mang cực hạn bắn tới, làm cho toàn thân hắn đau đớn. Phảng phất như bị ngàn vạn lưỡi đao sắc bén đồng thời cắn vào, một loại cảm giác run rẩy từ sâu trong lòng sinh ra, dường như bị phong mang cắt nát.
Trong mắt mọi người, chỉ thấy toàn thân Tư Không Ngạo run rẩy kịch liệt, đầu dường như cũng run rẩy, sắc mặt tái nhợt tựa như mất máu. Đồng tử co rút lại như châm, vẻ mặt kinh hãi, tuyệt vọng hiển hiện rõ ràng trên mặt hắn.
Trong mắt bọn hắn, Sở Mộ rất nhẹ nhàng điểm ra một ngón tay, không hề có chỗ thần kỳ nào. Hơn nữa tốc độ cũng không nhanh, nhìn qua gióng như là tiện tay điểm ra. Thế nhưng hết lần này tới lần khác phản ứng của Tư Không Ngạo lại lớn như vậy, khác thường như thế. nhìn qua giống như hai người đã sớm thương lượng qua, phối hợp diễn kịch vậy.
Nhưng mà người hiểu rõ Tư Không Ngạo đều biết, hắn ngạo khí mười phần, căn bản không có khả năng đi đùa giỡn chuyện như vậy.
Không phải diễn kịch, như vậy chỉ có thể giải thích. Một ngón tay kia của Sở Mộ ẩn chứa huyền cơ lớn lao, có uy năng kinh người tới cực điểm ở bên trong.
Tư Không Ngạo rút kiếm, vung về phía trước, nhìn như hỗn loạn, hoàn toàn không phải là hành động mà một cao thủ nên có. Môt ngón tay kia của Sở Mộ đã chấn nhϊếp tâm thần của hắn, khiến cho hắn rối loạn trận tuyến.
Giống như nằm mơ vậy, Tư Không Ngạo thấy kiếm chỉ trước mắt biến mất, khôi phục bình thường. Giống như chưa từng xuất hiện qua. Chỉ là trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ vui vẻ.
- Ngươi quá yếu.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, vẻ mặt Tư Không Ngạo biến đổi, vẻ mặt tái nhợt trở nên còn tái nhợt hơn, lại vô lực phản bác.
Một ngón tay vừa rồi thể hiện ra thực lực phi phàm và thủ đoạn khó lường của Sở Mộ, có thể khẳng định hắn không phải là đối thủ của đối phương. Đã như vậy cho dù có ra tay tiếp cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Phanh phanh phanh.
Có tiếng vỗ tay truyền tới, tiếng vỗ tay kia ẩn chứa tiết tấu gì đó. Lập tức phá vỡ bầu không khí rung động mà Sở Mộ tạo ra cho mọi người. Khiến cho sự chú ý của mọi người bị hấp dẫn qua. Chỉ thấy một Kiếm giả mặc trường bào đang cất bước đi tới.