Trong phòng nghỉ, bảy người Sở Mộ đều tự mình ngồi xuốgn. Dương Liên Phong lạnh lùng quét mắt nhìn Sở Mộ, những người khác thì dò xét lẫn nhau một phen. Ngũ tú tương đối quen thuộc đối phương, nhưng mà lại cạnh tranh với nhau, bởi vậy khi ánh mắt nhìn nhau không quá hữu hảo.
- Vị huynh đệ này, ta gọi là Phương Chuyên, ngươi tên là gì?
Nam Kiếm giả trung niên chừng hơn bốn mươi tuổi ngồi bên cạnh Sở Mộ, thấp giọng hỏi. Sau lưng hắn không có chỗ dựa lớn nào, thế đơn lực bạc. Không kéo được quan hệ với Thánh Thành ngũ tú, nhìn tới nhìn lui, cho nên chỉ có thể chọn người lạ mặt như Sở Mộ.
- Ta gọi là Sở Mộ.
Sở Mộ mỉm cười nói.
- Sở huynh đệ xem ra tuổi còn rất trẻ nha, còn chưa tới ba mươi tuổi.
Phương Chuyên giống như quen biết Sở Mộ từ trước, chậm rãi nói:
- Có lẽ là lần đầu tiên tham dự khảo hạch Kiếm thú đúng không? Một lần đã thông qua, quả thực rất lợi hại.
Sở Mộ khẽ cười một tiếng, không có đáp lại.
- Khảo hạch kiếm thú này ta đã tham gia nhiều lần. Đây là lần thứ sáu. Rốt cuộc cũng có thể thông qua.
Phương Chuyên nói với Sở Mộ, lại có chút lầm bầm, ngữ khí vô cùng cảm khái, khiến cho Sở Mộ liên tục ngạc nhiên.
Sáu lần.
Hắn không khỏi cảm thấy kinh ngạc vì nghị lực của Phương Chuyên. Mỗi một lần khảo hạch Kiếm thú đều là liều mạng, không cẩn thận sẽ bỏ mạng trong đó. Coi như là Thánh Thành ngũ tú cũng có thể chết ở bên trong.
Phương Chuyên này không ngờ lại tham dự những sáu lần, mỗi một lần đều sống sót. Lần này còn thông qua khảo hạch, không thể không nói, chấp niệm đối với danh xưng kiếm thú của đối phương rất mạnh, hơn xa người bình thường.
Cũng may lần này hắn vượt qua. Bằng không sẽ tham dự lần thứ bảy, thứ tám, mãi cho tới khi chết hoặc là qua mới thôi.
Lúc này lão giả mặc áo bào trắng tiến vào trong phòng nghỉ, trên mặt vô cùng vui vẻ, khiến cho người ta nhajant hấy hắn thực sự vui mừng trong lòng.
- Chúc mừng các ngươi đều thông qua khảo hạch, trở thành một kiếm thú.
Đổng trưởng lão vui vẻ không thôi, gật đầu nói với bảy người.
Vốn hắn dự tính sẽ có sáu người qua, nhưng mà không ngờ lại có bảy người. So với lần trước đó hơn những năm người, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng có mặt mũi, mặt mày hồng hào.
- Đây là lệnh bài kiếm thú của các ngươi, bên trong có tin tức tương quan về các ngươi. Có thể dùng tinh thần ý niệm xem xét qua.
Đổng trưởng lão vung tay lên, bảy khối kiếm lệnh màu xanh da trời phân biệt bay tới trước mặt bảy người:
- Đây là kiếm lệnh của kiếm thú sơ cấp. Các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ của Kiếm thú phủ đạt được điểm tích lũy. Sau khi tích lũy tới trình độ nhất định, nếu như các ngươi cảm thấy mình có đủ thực lực thì có thể xin khảo hạch kiếm thú trung cấp.
- Kiếm thú sơ cấp.... Kiếm thú trung cấp, như vậy lên trên nhất định còn có kiếm thú cao cấp.
Sở Mộ nghe vậy thầm nghĩ, Triệu Khai Minh cuối cùng cũng chỉ là một tiểu nhân vật, chuyện hắn hiểu về Kiếm thú cũng không có nhiều.
- Bất quá kiếm thú Trung cấp phải có thực lực săn gϊếŧ Man Hoang cự thú Phá Sơn cấp, Kiếm thú cao cấp thì cần có thực lực chống lại Man Hoang cự thú Hám Tinh cấp.
Trên mặt Đổng trưởng lão hiện lên nụ cười như có như không.
- Phá Sơn cấp...
- Hám Tinh cấp..
Bảy người cảm thấy kinh ngạc.
- Trong vòng ba năm ta nhất định sẽ trở thành Kiếm thú cao cấp.
Dương Liên Phong nắm chặt hai tay, cất cao giọng nói. Những người khác không có nói chuyện nhưng mà đều có suy nghĩ giống vậy.
- Có chí tiến thủ như vậy là tốt, nhưng mà không nên theo đuổi quá cao xa.
Đổng trưởng lão nhìn Dương Liên Phong, lạnh nhạt nói.
Hắn sống mấy trăm năm, thiên tài gì mà chưa từng gặp qua chứ? Thường thườn gcó rất nhiều Kiếm giả thiên tài giai đoạn trước tu luyện tiến triển thần tốc, nhưng mà tới sau này, giống như tiềm lực bị dùng hết vậy, cơ hồ khó có thể tiến thêm.
Về phần trong ba năm muốn từ kiếm thú sơ cấp thăng tiến trở thành kiếm thú cao cấp mà nói, ít nhất trong Man Hoang thánh thành này còn chưa có xuất hiện qua tiền lệ như vậy.
- Đa tạ trưởng lão dạy bảo.
Vẻ mặt Dương Liên Phong khẽ động, trên mặt hiên lên vẻ khiêm tốn, nhưng mà trong lòng lại không có một chút suy nghĩ khiêm tốn nào.
Đổng trưởng lão già mà thành tinh, sao không nhìn ra một chút suy nghĩ trong lòng Dương Liên Phong chứ? Vốn bằng vào thân phận của hắn nhắc nhở một câu như vậy đã được rồi.
- Được rồi, mấy tiểu gia hỏa các ngươi từ nay về sau có thể hưởng thụ tài nguyên cao cấp trong Thánh thành. Cố gắng tăng lên thực lực đi.
Đổng trưởng lão nói xong rồi vung ống tay áo lên, quay người đi ra khỏi phòng nghỉ.
Sở Mộ đem tinh thần ý niệm truyền vào trong kiếm lệnh kiếm thú sơ cấp. Lập tức nhìn thấy tin tức của mình, tên, tuổi tác, còn có điểm tích lũy săn bắn...
- Sở Mộ, ngươi có dám chiến một trận với ta hay không?
Dương Liên Phong đột nhiên xuất hiện trước mắt Sở Mộ, khí tức sắc bén, lăng lệ như kiếm tập trung vào Sở Mộ, đồng thời lạnh lùng quát.
Mọi người đang rời đi lập tức dừng bước, quay đầu nhìn về phía Dương Liên Phong và Sở Mộ, trên mặt hiện lên nụ cười chờ mong.
- Thời gian, địa điểm.
Sở Mộ vô cùng trực tiếp trả lời khiến cho mọi người kinh ngạc.
- Rất tốt, có chút gan.
Dương Liên Phong không ngờ tới Sở Mộ lại dứt khoát đồng ý với hắn như vậy. Hắn giật mình, sau đó lạnh lùng cười cười:
- Gần đây ta còn có một số việc muốn làm, chỉ sợ mất mấy tháng.
- Vậy thì nửa năm sau đi.
Sở Mộ quyết đoán nói.
- Nửa năm sau? Rất tốt, thừa dịp còn nửa năm, sống cho tốt vào, ăn uống được gì thì ăn, hưởng thụ thời gian nửa năm cuối cùng trên cõi đời này đi.
Dương Liên Phong cười ha hả:
- Nếu như nửa năm sau ngươi không dám hiệnt hân, chỉ cần ngươi vẫn ở trong Man Hoang thánh thành, cho dù đào ba thước đất ta cũng sẽ tìm ra ngươi. Đến lúc đó ngươi sẽ biết thế nào là hối hận.
- Người như Dương Liên Phong tuy rằng ưa thích làm náo động, nhưng mà thực lực vẫn có vài phần. bất quá Kiếm giả gọi là Sở Mộ này khiến cho ta nhìn không thấu, nói không chừng nửa năm sau chính là một hồi long tranh hổ đấu.
Phong Thất nói.
- Tóm lại nửa năm sau có chuyện hay để xem rồi.
Tô Tiểu Tiểu cười nói.
Trên mặt Cửu Man mang theo nụ cười ôn hòa, Diệp Vô Song thì lạnh nhạt như việc này không liên quan tới mình cho nên hắn không quan tâm. Lúc này hắn là người đầu tiên quay người rời đi.
Bất quá tin tức tân kiếm thú Sở Mộ và Dương Liên Phong nửa năm sau sẽ tiến hành chiến đấu sinh tử bị người cố ý truyền ra ngoài. Trong khoảng thời gian ngắn cơ hồ tất cả thánh thành đều biết được tin tức này.