Nguy cơ và kỳ ngộ tồn tại cùng nhau.
Khi những kiếm giả này tới nơi, khách sạn Nghênh Phong chật ních, các khách sạn khác trong thành Hám Yêu cũng kín người.
Đương nhiên lai lịch và đủ loại lời đồn trong thành Hám Yêu cũng truyền vào tai những người này, nhất là Sở Mộ danh tiếng rất lớn, kiếm bạo Tà Dương và đạt được danh hiệu Thiên Kiếm, lại lưu lại cùng thành Hám Yêu cùng tồn vong.
Nếu như nói trơớc kia Sở Mộ đạt được xưng hô Thiên Kiếm được rất nhiều người khen, như vậy hiện tại hắn đã được toàn bộ kiếm giả thành Hám Yêu tán thành.
Khen và tán thành là hai việc khác nhau, khen là người khác nói như vậy nhưng nội tâm chưa chắc đã nghĩ như vậy, nếu tán thành thì đó là tôn trọng từ nội tâm.
Lúc những người ngoài nghe sự tích của Sở Mộ cũng ngạc nhiên, có tỏ vẻ khinh thường, có không quan tâm.
Kiếm giả tương đối cường đại sẽ bị thế lực trong thành Hám Yêu mời chào, ví dụ như Hồng Y Hội, Huyễn Long Trang và Viêm Hổ môn...
Bởi vì có rất nhiều kiếm giả đi tới thành Hám Yêu, tăng thêm bộ phận kiếm giả từ bên ngoài đến đã nhét đầy khách sạn, những kiếm giả có thân phận không muốn sống chung với người khác.
Mà thế lực như Hồng Y Hội có ý định kết giao, ở sành ăn tốt, song phương cũng ăn nhịp với nhau.
Lúc này trong một đình viện của Hồng Y Hội có hai mươi mấy kiếm giả áo đen tụ tập, những kiếm giả này lớn tuổi nhất chỉ hai mươi mấy tuổi chưa đến ba mươi tuổi, nhìn tiêu chí trên ống tay áo của bọn là đệ tử hạch tâm của Ma La Kiếm Tông.
- Phương sư huynh, Hồng Y Hội hội chủ quá ngây thơ, thật cho rằng thiết yến chiêu đãi là có thể thu mua chúng ta, nhờ chúng ta xuất lực giải quyết phiền toái cho hắn.
Một kiếm giả chừng hai mươi tuổi cười nói.
- Đúng vậy, thật cho rằng chúng ta là một đám thái điểu không hiểu chuyện hay sao, ý định dùng chúng ta như vũ khí, Phương sư huynh, ngươi nói chúng ta có nên cho Hồng Y Hội chủ ăn chút thiệt thòi hay không?
Có khác một kiếm giả chừng hai mươi tuổi lên tiếng.
Người được gọi là Phương sư huynh có diện mạo hơn ba mươi tuổi. Tướng mạo anh tuấn, nhất là đôi mắt sáng ngời có thần của hắn giống như có thể xuyên thủng mọi thứ, mặt mày ấn chứa một tia ngạo nghễ.
- Chỉ là Hồng Y Hội không đáng giá nhắc tới.
Phương sư huynh phất tay cười nói, trong mắt hắn Hồng Y Hội chỉ là tiểu thế lực mà thôi, so với Ma La Kiếm Tông chỉ là con đom đóm nhỏ. Cho dù Hồng Y Hội có cường giả Nguyên Cực Cảnh làm chỗ dựa nhưng Ma La Kiếm Tông có không biết bao nhiêu kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, cả hai căn bản không cùng cấp bậc.
Bất kể nói thế nào, Hồng Y Hội có chiêu đãi đệ tử Ma La Kiếm Tông nhiệt tình, cung cấp nơi ở không tệ, mặc dù có chút tâm tư cũng không cần so đo.
- Vẫn là Phương sư huynh tâm tư nhân hậu.
- Thiên Kiếm Sở Mộ...
Phương sư huynh cau mày, trong mắt có một tia suy nghĩ:
- Ta nhớ trong bổn tông có một nhiệm vụ hạch tâm nhắc tới cái tên Sở Mộ, không biết có phải là người này hay không?
- Bổn tông thật sự có nhiệm vụ hạch tâm như thế, Sở Mộ là đệ tử Đại Khôn Kiếm Phủ trên Đồng Kiếm Bảng, tục truyền có thể đối kháng kiếm giả Khí Hải Cảnh tiểu thành, xem như một thiên tài.
Kiếm giả ba mươi tuổi lên tiếng.
- Căn cứ nghe đồn, Thiên Kiếm Sở Mộ có tu vi Khí Hải Cảnh tiểu thành, ít nhất có được thực lực Khí Hải Cảnh viên mãn, hẳn không phải cùng một người.
Bọn họ không tin có người trong thời gian ưửa năm ngắn ngủi đột phá Hóa Khí Cảnh viên mãn và tăng tu vi lên Khí Hải Cảnh tiểu thành.
- Lý sư đệ, ngươi ra ngoài tìm hiểu tin tức, cũng tận lực tìm hiểu các tin tức khác trong thành Hám Yêu, còn có tin tức Thiên Kiếm Sở Mộ, xem hắn có tài năng thế nào mà dám đảm nhận danh xưng Thiên Kêếm.
Phương sư huynh nói.
- Vâng!
Một kiếm giả áo đen gương mặt lanh lợi lên tiếng.
...
- Thiên Kiếm... Sở Mộ... Thật là ngươi sao?
Thân ảnh mặc trường bào bạch kim đứng trước cửa sổ, hắn chắp tay sau lưng nhìn dóng người hối hả bên ngoài, lầm bầm lầu bầu nói ra, giọng nói nội liễm nhưng mang theo chiến ý bừng bừng. Thân thể hắn không phải cường tráng cao lớn lại tràn ngập khí tức bá đạo đến cực điểm, giống như bá chủ quân lâm thiên hạ.
Rất nhiều kiếm giả bởi vì lần đầu tiên đi vào thành Hám Yêu, cho nên nghe được rất nhiều lời đồn trong thành Hám cho nên vô cùng hiếu kỳ, nhất là bọn họ nghe được danh tiếng bốn người Hung Kiếm Đồ Không liền hiếu kỳ không thôi.
- Hung Kiếm Đồ Không, Huyết Kiếm Phần Liệt, Yêu Kiếm Quỷ Vụ, Thiên Kiếm Sở Mộ... Hừ, ta sẽ cho các ngươi biết các ngươi không phải là cái gì cả.
Cũng có người không đặt đám người Sở Mộ vào trong mắt, cho rằng chỉ là một ít kiếm giả lợi hại cố lộng huyền hư mà thôi.
Cũng bởi vì không ít kiếm giả từ bên ngoài tới đây, hơn nữa còn có không ít kiếm giả trở về thành Hám Yêu, trong thành Hám Yêu đã chật kín người, bởi vì đại quân yêu thú tập hợp, hơn nữa quy mô ít nhất trăm vạn cho nên áp lực vô cùng nặng nề.
Đủ loại lời đồn làm kiếm giả trong thành Hám Yêu phấn khởi, cho nên trong thời gian ngắn xuất hiện rất nhiều mâu thuẫn, cũng xuất hiện không ít chuyện tàn tật.
Thậm chí có kiếm giả từ bên ngoài tới vận dụng kiếm khí tạo thành tổn hại cho một cửa hàng, làm cho ba người vô tội tử vong, đương nhiên kiếm giả này cũng bị cường giả Nguyên Cực Cảnh đánh chết tại chỗ, dùng cảnh cáo kiếm giả khác không nên nháo sự trong thành Hám Yêu.
Trong tơời khắc mấu chốt như thế này phải hạ nặng tay mới chấn trụ đám kiếm giả, nếu không đại quân yêu thú chưa tới trong thành đã đại loạn, chỉ sợ không cần yêu thú bạo động, thành Hám Yêu tự sụp đổ.
Sở Mộ tu luyệ hoàn tất, hắn lại vào phòng khách chỉ điểm Âu Thành Lạc một phen, hắn lại quay về phòng trọ của mình, suy nghĩ nên ra khỏi khách sạn thăm dò tình huống.
Lời hắn vừa định rời đi lại có Hàn Diệp gõ cửa.
Xem như người quen biết cũ, Sở Mộ mời Hàn Diệp vào phòng, Hàn Diệp cũng không nói lời khách sáo, trực tiếp mang một thanh kiếm màu đỏ giao cho Sở Mộ.
Sở Mộ không nhận, hắn dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn Hàn Diệp.
- Sở huynh đệ, đây là đồ yêu kiếm lệnh, cả thành Hám Yêu chỉ có một ngàn khối.
Hàn Diệp vội vàng giải thích.
Nghe Hàn Diệp giải thích Sở Mộ mới hiểu rõ, thì ra vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhiệt tình và chiến ý của kiếm giả thành Hám Yêu đối kháng đại quân yêu thú, các cường giả Nguyên Cực Cảnh thành Hám Yêu Nguyên đặc biệt chế tạo đồ yêu kiếm lệnh.
Thành Hám Yêu bị khí tức cường giả Nguyên Cực Cảnh bao phủ, bởi vậy bọn họ dễ dàng cảm ứng khí tức kiếm giả cường đại nhất trong thành Hám Yêu, phân phó thủ hạ thu thập tin tức của những kiếm giả này, cuối cùng tuyển ra một ngàn danh sách.
Cuối cùng lại cho thủ hạ mang đồ yêu kiếm lệnh cho các cường giả Khí Hải Cảnh.
Đồ yêu kiếm lệnh chỉ có một chức năng ghi chép số lượng chém gϊếŧ yêu thú trung cấp, yêu thú đê cấp không nằm trong phạm vi này, bởi vì yêu thú đê cấp không có lực uy hϊếp kêếm giả Khí Hải Cảnh.
Tại sao lại dùng đồ yêu kiếm lệnh ghi chép số yêu thú Trung cấp do cường giả Khí Hải Cảnh chém gϊếŧ.
Rất đơn giản, người lọt vào top mười sẽ có ban thưởng, Hàn Diệp nói ra danh sách ban thưởng từ bài danh thứ mười đến thứ nhất, Sở Mộ cũng phải động tâm không nhỏ, cho dù là ban thưởng của người thứ mười cũng làm người ta nhiệt huyết sôi trào.
Hơi suy nghĩ một chút, Sở Mộ cầm đồ yêu kiếm lệnh, Hàn Diệp như trút được gánh nặng.
Bởi vì hắn quen biết Sở Mộ cho nên cường giả Nguyên Cực Cảnh truyền âm ký thác nhiệm vụ cho hắn, cũng bảo hắn giao đồ yêu kiếm lệnh cho Sở Mộ, mặc dù nói hoàn thành nhiệm vụ không được ban thưởng gì, không hoàn thành nhiệm vụ cũng không bị trừng phạt, nhưng dầu gì cũng là cường giả Nguyên Cực Cảnh ủy thác.
Cùng lúc đó các nơi trong thành Hám Yêu đều diễn ra tình huống như thế, cuối cùng một ngàn khối đồ yêu kiếm lệnh cũng lọt vào tay các cường giả Khí Hải Cảnh.
Thứ nhất là ban thưởng top mười rất lớn, cho dù là cường giả Kiếm Hào cũng động tâm, thứ hai là khích lệ.
Nghĩ lại mà xem, một ngàn Khí Hải Cảnh được năm cường giả Nguyên Cực Cảnh thành Hám Yêu công nhận lợi hại nhất, nếu như không nhận được đồ yêu kiếm lệnh, đây không phải nói mình không thuộc hàng ngũ một ngàn Khí Hải Cảnh mạnh nhất sao?
Lợi ích dụ dỗ tăng thêm tán thành thanh danh, kiếm giả khó tránh khỏi sinh ra ngạo khí, cho dù không có ngạo khí cũng có thể ngông nghênh, trước khi chưa chính thức phân thắng bại, cũng không phải ai cũng phục đối phương.
Năm kiếm giả Nguyên Cực Cảnh thành Hám Yêu cũng nhìn chuẩn điểm này, cũng ra tay từ nhân tính, một ngàn kiếm giả Khí Hải Cảnh cường đại tự nguyện tiếp nhận đồ yêu kiếm lệnh.
Vừa rỗi rãnh trò chuyện một phen, nói đại quân yêu thú dưới Loạn Yêu Sơn, Hàn Diệp lại cáo từ rời đi.
Sở Mộ nhỏ một giọt máu tươi lên đồ yêu kiếm lệnh, sau ba hơi thở hắn đã có liên hệ yếu ớt với đồ yêu kiếm lệnh.
Sau khi thu đồ yêu kiếm lệnh vào trong không gian oản luân, Sở Mộ đứng dậy ra khỏi khách sạn Nghênh Phong.
Trong khách sạn Nghênh Phong có cường giả Nguyên Cực Cảnh tọa trấn nên không có cảm giác gì, nhưng vừa đến bên ngoài khách sạn lại cảm giác được khí tức áp lực trong không khí.
Mưa gió sắp đến phong mãn lâu!
Năm cường giả Nguyên Cực Cảnh đồng thời phát lực, khí thế ngập trời xua tan mây đen nặng nề ra khỏi thành Hám Yêu, mây đen chỉ có thể bao phủ mười dặm bên ngoài thành Hám Yêu là cực hạn.