Đích Trưởng Nữ

Chương 237

Sau giờ ngọ, Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên ăn xong bữa trưa, vốn dĩ muốn đi ra ngoài một chuyến. Trong khoảng thời gian này, bởi vì mang thai, hơn nữa từng gặp tập kích, nàng rất ít xuất phủ. Thấy hôm nay thời tiết tốt như vậy, hai người cũng muốn đi ra ngoài một lát. Nhưng, vừa lúc đó, trong nội cung truyền Tư Đồ Húc, nói là có việc gấp thương lượng. Vạn bất đắc dĩ, hai người không thể làm gì khác hơn là thay đổi kế hoạch.

Sau khi Tư Đồ Húc đi, Triệu Khả Nhiên nhàm chán. Ngay sau đó nàng nhớ hình như đã lâu cũng không có khảy đàn. Nhất thời vui mừng, đến hoa viên đánh đàn tự tiêu khiển.

Một khúc kết thúc, Họa Hương cầm một phong thư trong tay đi tới hoa viên, “Vương phi, Thanh Trúc có tin đưa tới.”

“A, tin của Thanh Trúc.” Triệu Khả Nhiên nhíu mày, “Lại nói, cũng lâu rồi Thanh Trúc không có truyền tin đến. Sao hôm nay lại truyền tin.”

“Vương phi, nhất định là chuyện Thái tử phi mang thai rồi.” Cầm Hương mở miệng cười nói, “Hiện tại ánh mắt của mọi người đều chăm chú vào bụng Thái tử phi! Chứ nói chi là người phủ Thái tử.”

“Cũng không biết hài tử này có thể bình an sinh ra được hay không.” Nói đến chuyện này, Triệu Khả Nhiên không nhịn được thở dài một cái, “Nơi nào có nữ nhân nơi đó có nhiều rắc rối, hài tử trong bụng Tần Y Miểu chỉ là một phôi thai mà thôi, cũng đã có nhiều người thấp thỏm như vậy. Ai, hài tử cuối cùng là vô tội.”

Không biết có phải bởi vì mang thai hay không, bây giờ cảm giác của Triệu Khả Nhiên đối với hài tử rất kỳ diệu. Hơn nữa căn bản nàng cũng không có thù hận với hài tử của Tần Y Miểu. Chỉ là trong lòng của nàng cũng hiểu, hài tử của Tần Y Miểu không nhất định có thể bình an sinh ra. Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khả Nhiên vẫn không dễ chịu.

"Vương phi, e rằng số mạng của hài tử này không do chúng ta quyết định.” Thi Hương mở miệng nói, “Mỗi người đều có vận mệnh của mình, chúng ta ai cũng không ngăn cản được. Số mạng của hài tử kia cũng như vậy, hắn có thể ra đời hay không, thì phải xem hắn có mệnh này hay không, chúng ta không ngăn cản được cái gì, cũng không thay đổi được cái gì.”

Triệu Khả Nhiên rất rõ ràng, Thi Hương nói như vậy là muốn an ủi mình, nàng khẽ mỉm cười, mở miệng nói, “Thi Hương, ngươi không cần lo lắng, bổn vương phi chỉ là nhất thời cảm khái mà thôi. Có lẽ bởi vì chính mình đang mang thai! Cho nên trong khoảng thời gian ngắn có chút cảm giác xúc động mà thôi. Nhưng bổn vương phi sẽ không vì chuyện này mà phí tâm. Được rồi, hiện tại bổn vương phi vẫn nên nhìn một chút, rốt cuộc Thanh Trúc muốn nói chuyện gì với bổn vương phi.”

Dứt lời, Triệu Khả Nhiên nhận lấy trang giấy trong tay Họa Hương, bắt đầu cẩn thận nhìn lại, chờ sau khi xem xong, Triệu Khả Nhiên nhịn người không được cười lạnh một tiếng.

“Vương phi, rốt cuộc là chuyện gì?” Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương không nhịn được lòng hiếu kỳ, mở miệng hỏi, “Có phải trong phủ Thái tử xảy ra chuyện gì nữa hay không? Hay là Triệu Khả Nhân lại có âm mưu quỷ kế gì.”

“Triệu Khả Nhân có lúc nào chịu ngừng.” Triệu Khả Nhiên cau mày mở miệng nói, “Nhưng dù thế nào bổn vương phi cũng không nghĩ ra, nàng không an tĩnh được, tình huống cũng chỉ mới có chuyển biến tốt, lập tức lại muốn bắt đầu gây chuyện thị phi.”

“Vương phi, Triệu Khả Nhân lại làm cái gì sao?” Họa Hương cũng mở miệng hỏi, “Có phải nàng lại muốn hại người hay không. Trước đó người mới giúp nàng ta, chẳng lẽ nàng ta mau quên như vậy?”

“Hiện tại nàng không có thời gian rãnh đến hại ta.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Hiện tại Tần Y Miểu đã mang thai, nàng căn bản cũng không có thời gian hại ta, dù sao ta không phải là kẻ địch lớn nhất của nàng. Bây giờ mục tiêu của nàng là Tần Y Miểu. Phẩm cấp Tần Y Miểu vốn dĩ cao hơn nàng, hơn nữa nhà mẹ cũng mạnh hơn nàng nhiều, nếu lúc này sinh ra một nam hài, vậy thì nàng ta thật sự không có chỗ đứng.” #?diễn#?đàn??Lê#?Quý#?Đôn?%

“Cho nên Triệu Khả Nhân đang suy nghĩ muốn hại hài tử trong bụng Tần Y Miểu, phải không?” Cầm Hương mở miệng hỏi, “Vậy nàng ta định làm như thế nào?”

“Nàng không có ý định tự mình động thủ.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Nàng muốn khích bác Nhàn Lạc, để Nhàn Lạc động tay.”

“Vậy vương phi, chúng ta cần thông báo Nhàn Lạc không?” Thi Hương mở miệng xin chỉ thị, “Dù sao hiện tại Nhàn Lạc vẫn còn dùng được, nếu như bị Triệu Khả Nhân hãm hại, muốn nằm vùng, chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy.”

“Không cần.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Nhàn Lạc cũng không phải là một nha hoàn đơn giản. Tâm tư nàng cẩn thận, tính toán tỉ mỉ, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện lợi người hại mình. Hơn nữa trong lòng Nhàn Lạc cũng rất rõ ràng, sau này nàng sẽ không có hài tử. Cho nên Tần Y Miểu có mang thai hay không đối với nàng mà nói, căn bản cũng không uy hϊếp gì.”

“Vậy xem ra Nhàn Lạc chắc sẽ không động thủ.” Họa Hương cười hả hê, “Xem ra cũng chỉ có Triệu Khả Nhân đang gấp gáp mà thôi.”

“Không sai, Nhàn Lạc vốn không còn cách nào mang thai được nữa.” Triệu Khả Nhiên cười, mở miệng nói, “Cho nên nàng căn bản cũng không để ý Tần Y Miểu có mang thai hay không. Hơn nữa, nếu là thật, Tần Y Miểu mang thai, đối với nàng mà nói, có lẽ còn là một chuyện tốt!”

“Chuyện tốt?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Cầm Hương có chút nghi ngờ, “Cái này có quan hệ gì với nàng?”

“Mọi người đều biết, Thái tử muốn có hài tử, hơn nữa còn là con trai trưởng, cho nên trong một tháng dường như có hơn nửa thời gian đầu ngủ lại chỗ của Tầm Y Miểu. Cho nên thời gian phân cho Triệu Khả Nhân và Nhàn Lạc thay đổi tự nhiên. Hiện tại Tần Y Miểu mang thai, thì không thể phục vụ Thái tử, ngược lại, Thái tử có thời gian. Cho nên hiện tại việc Nhàn Lạc muốn làm nhất, là khiến Thái tử ở lại chỗ nàng nhiều hơn!”

“Bây giờ nàng đã không còn cách nào mang thai.” Thi Hương cũng mở miệng nói, “Cho nên quan trọng nhất chính là làm như thế nào tranh đoạt sủng ái của Thái tử, đó mới việc nàng cần làm nhất.”

“Vậy xem ra Nhàn Lạc thông minh hơn Triệu Khả Nhân nhiều!” Họa Hương mở miệng cười, “Nàng biết mình yếu thế ở nơi nào, cho nên nàng cũng chỉ có thể bắt được cái gì đó, như vậy mới thực tế nhất.”

“Đây chính là chỗ nàng thông minh hơn Triệu Khả Nhân.” Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, mở miệng nói, “Trước kia nàng ở bên cạnh Triệu Khả Nhân, ra không ít chủ ý vì Triệu Khả Nhân. Có thể nói, nếu không có nàng hỗ trợ, có rất nhiều chuyện Triệu Khả Nhân căn bản cũng không hoàn thành dễ dàng như vậy. Nếu nàng còn bên cạnh Triệu Khả Nhân, thì Triệu Khả Nhân còn có thể đấu thắng Tần Y Miểu, chỉ là đáng tiếc, lòng của nàng cũng không dễ dàng thỏa mãn như vậy.”

“Thật ra thì, lúc mới bắt đầu, Nhàn Lạc chỉ xem Triệu Khả Nhân là một khối bàn đạp mà thôi, để nàng có thể bước lên bàn đạp quyền quý.” Thi Hương tỉnh táo phân tích, “Cho nên nảng mới có thể trợ giúp Triệu Khả Nhân như vậy, chỉ là sau đó, nàng phát hiện Triệu Khả Nhân căn bản cũng không nguyện ý giúp nàng, cho nên liền phản bội Triệu Khả Nhân.”

“Chuyện của các nàng, ta cũng không muốn quản.” Triệu Khả Nhiên nhàn nhạt mở miệng nói, “Chỉ là, cũng không biết kế tiếp Triệu Khả Nhân định làm như thế nào? Nhàn Lạc nhất định sẽ không có động tĩnh gì, vậy tiếp đó, Triệu Khả Nhân không phải muốn tự động thủ sao?”

“Có khả năng này.” Thi Hương gật đầu một cái, “Lúc đầu Triệu Khả Nhân cũng không phục Tần Y Miểu có thể ngồi lên vị trí Thái tử phi, chỉ là bởi vì không còn cách nào, cho nên mới phải trơ mắt nhìn mà thôi. Hiện tại Tần Y Miểu còn mang thai, nếu thật sự sinh hạ nam hài, vậy cả đời này của nàng vẫn sẽ bị Tần Y Miểu đè ở dưới. Nàng ta tuyệt đối không thể nhịn được chuyện như vậy.”

“Vậy vương phi, kế tiếp chúng ta làm cái gì?” Cầm Hương mở miệng hỏi, “Có cần động tay hay không, khiến phủ Thái tử náo loạn đến gà chó không yên?”

“Không cần.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Trong những ngày này, phủ Thái tử nhất định sẽ rất náo nhiệt. Cho dù chúng ta không làm gì, cũng sẽ không bình tĩnh. Chúng ta chỉ cần lẳng lặng xem cuộc vui là được.”

“Ha ha, vật nhỏ, nàng lại muốn xem kịch vui của ai vậy.”

Tư Đồ Húc vừa đến hoa viên liền nghe Triệu Khả Nhiên nói, ngược lại rất hăng hái mở miệng hỏi.

“Húc, chàng trở lại.”

Thấy Tư Đồ Húc trở lại, tâm tình Triệu Khả Nhiên rõ ràng trở nên rất tốt, “Sao trở về sớm như vậy!”

“Không phải đại sự gì, rất nhanh giải quyết xong, cho nên trở về.” Tư Đồ Húc trực tiếp đi vào trong lương đình, ngồi cạnh Triệu Khả Nhiên, cười hỏi, “Thế nào, vật nhỏ, các ngươi mới vừa đang nói gì? Nàng đang vụиɠ ŧяộʍ xem kịch hay của ai. Nói ra, để vi phu cùng vui mừng một chút!”

“Còn có chỗ nào có kịch hay, không phải là mấy chuyện trong phủ Thái tử sao!” Triệu Khả Nhiên cười lên tiếng, “Hiện tại Tần Y Miểu mang thai, trong phủ Thái tử, sợ là thời gian này cũng không thể ngừng yên tĩnh.”

“Chuyện này rất bình thường, nơi càng nhiều nữ nhân, thì càng nhiều thị phi.” Tư Đồ Húc châm chọc mở miệng nói, “Tư Đồ Thiên có mấy người phụ nhân như vậy, bây giờ còn có một người mang thai. Nếu bình an sinh ra được, đó chính là trưởng tử tử tôn. Hai nữ nhân khác sao có thể ngồi yên được?”

“Cho nên mới có kịch hay để nhìn!” Triệu Khả Nhiên cười khanh khách mở miệng nói. #?diễn#?đàn??Lê#?Quý#?Đôn?%

“Vật nhỏ, vẫn giống ta là tốt rồi!” Tư Đồ Húc cười nhìn Triệu Khả Nhiên, “Nàng xem, ta chỉ có một mình nàng là thê tử, sẽ không có nữ nhân khác lộn xộn lung tung, cho nên trong phủ của chúng ta tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như vậy?”

“Vậy sao?” Triệu Khả Nhiên liếc Tư Đồ Húc một cái, lành lạnh mở miệng nói, “Sao ta lại nhớ, kể từ khi ta mang thai, dường như cũng xảy ra hai chuyện! Mặc dù chàng không có nữ nhân khác, nhưng nữ nhân theo chàng vẫn còn rất nhiều.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc nhất thời liền xẹp xuống. Mà Cầm Hương các nàng nhìn thấy tình cảnh này, cũng không nhịn được, ở phía dưới cười trộm.

“Các ngươi cũng đi xuống trước đi!” Tư Đồ Húc nghiêm mặt, phất phất tay, mở miệng nói.

Nghe Tư Đồ Húc căn dặn, Cầm Hương họ cũng không dám ở lâu, hành lễ một cái, rất nhanh rời khỏi hoa viên, chỉ để hai phu thê ở trong hoa viên mà thôi.

“Vật nhỏ, sao nàng có thể nói như vậy?” Thấy người ngoài cũng rời đi, Tư Đồ Húc liền giả trang bộ dáng đáng thương nhìn Triệu Khả Nhiên, “Tất cả cũng là do những nữ nhân kia tự mình đa tình mà thôi. Vi phu trừ nàng ra, cũng sẽ không nhìn nữ nhân khác một cái. Còn nữa, những nữ nhân kia muốn thương tổn nàng, vi phu một người cũng sẽ không bỏ qua!”

Mặc dù Tư Đồ Húc đang làm trò, bất quá giọng nói nghiêm túc cũng xác xác thật thật, nhất là nói đến câu sau cùng, thậm chí mang theo từng tia sát khí.

“Được rồi, đừng đùa.” Thấy bộ dáng Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhiên nhịn cười không được, “Chàng nha, đường đường một nam tử hán đại trượng phu, sao lại giả bộ như một bộ tiểu tức phụ chứ? Thật sự không thích hợp với chàng!”

Thấy Triệu Khả Nhiên cười, Tư Đồ Húc cũng thu hồi bộ dáng vừa rồi, nhếch miệng cười nhàn nhạt, khuôn mặt tuấn mỹ như thiên thần, thoạt nhìn mê hoặt lòng người, lời nói trong miệng càng thêm dịu dàng, “Chỉ cần có thể để nương tử cười một tiếng, cái gì cũng đáng giá.”

Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Khả Nhiên hiện ra nụ cười ngọt ngào.

“Đúng rồi Húc, vừa rồi phụ hoàng gọi chàng vào cung gấp, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Chắc là có chuyện lớn gì! Nếu không, sao lại đi vội vã như vậy?”

“Nàng đoán đúng rồi.” Tư Đồ Húc gật đầu cười, “Thật sự là xảy ra chuyện lớn. Bên trong kinh thành, chỉ sợ lại sắp xảy ra một phen phong vân rồi!”

“Vậy rốt cuộc là chuyện gì?’

“Chính là chuyện trước đó Tư Đồ Thiên gặp tập kích.” Giọng nói Tư Đồ Húc tràn đầy châm chọc, “Bây giờ đã tìm ra người phía sau. Sáng sớm mai lên triều, sẽ báo lên. Phụ hoàng kêu ta vào cung, chính là muốn nói cho ta biết một tiếng trước, để ta chuẩn bị tâm lý mà thôi.”

“Xem ra Tư Đồ Hàn thật sự sắp kết thúc.” Triệu Khả Nhiên cười than nhẹ, “Vốn ta còn tưởng rằng lấy tài trí của Tư Đồ Hàn có thể tranh đấu với Tư Đồ Thiên một hồi, không nghĩ tới nhanh như vậy liền thua.”

Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Nếu chỉ có Tư Đồ Thiên, vậy chỉ sợ hắn cũng không đấu lại Tư Đồ Hàn. Nhưng sau lưng Tư Đồ Thiên có hoàng hậu bày mưu tính kế, cho nên Tư Đồ Hàn nhất định thua.”

“Sợ rằng mấy ngày tiếp theo, tất cả mọi người đều không an ổn!” Triệu Khả Nhiên mở miệng, nhưng trong giọng nói không có nhiều lo lắng, “Xem ra những ngày kế tiếp phải bận rộn rồi, cũng không biết phải bận rộn bao lâu.”

“Sẽ không lâu đâu.” Tư Đồ Húc cười sờ tóc Triệu Khả Nhiên, “Hoàng hậu sẽ không để chuyện này kéo dài, kéo càng lâu, đối với nàng càng bất lợi. Nếu để lâu, chỉ sợ bí mật của nàng sẽ bị bại lộ! Cho nên, nàng nhất định sẽ lựa chọn đánh nhanh thắng nhanh.”

“Xem ra tâm cơ hoàng hậu cũng không cạn!” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Chỉ cần Tư Đồ Hàn xảy ra chuyện, sợ rằng không có người nào có thể chống lại Tư Đồ Thiên. Tư Đồ Thiên cưới Tần Y Miểu, như vậy thì thế lực phủ Tần quốc công đã đứng về phía hắn. Còn có Tư Đồ Vân cưới Lâm Tú Tú, Lâm Uy cũng sẽ đứng về phía hắn, sau này, cũng không có vị hoàng tử nào có thể uy hϊếp được địa vị của hắn. Chỉ cần chờ phụ hoàng trăm tuổi, hắn có thể danh chính ngôn thuận lên ngôi vị hoàng đế.”

“Chỉ sợ dã tâm của hắn còn muốn lớn hơn.” Tư Đồ Húc lạnh lùng cười, “Bây giờ đích xác là không có người có thể

chống đối với hắn. Nhưng, có lẽ, trong lòng của hắn cũng không muốn đợi” #?diễn#?đàn??Lê#?Quý#?Đôn?%

“Húc, chàng có ý gì?” Trong lòng Triệu Khả Nhiên cả kinh, vội vàng mở miệng hỏi, “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”

“Gần đây Tư Đồ Thiên có không ít mờ ám.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Ta sợ rằng hắn đã không có kiên nhẫn chờ đợi.”

Tư Đồ Húc dừng một chút, nhìn bốn phía một chút, mới nghiêm túc mở miệng nói, “Ta xem Tư Đồ Thiên không muốn đợi nữa, mà là muốn mau chóng ngồi lên vị trí đó.”

“Cái gì?” Triệu Khả Nhiên thất kinh, “Húc, chàng có ý gì, chàng nói là Tư Đồ Thiên, hắn, hắn muốn…”

“Không sai.” Không đợi Triệu Khả Nhiên nói xong, Tư Đồ Húc đã trả lời, “Gần đây Tư Đồ Thiên thường bí mật lui tới gặp Lâm Uy, còn thường chạy đến phủ Tần quốc công. Điểm quan trọng nhất chính là, hắn bắt đầu vụиɠ ŧяộʍ đổi ngự lâm quân trong nội cung thành tâm phúc của mình.”

“Trời ơi!” Triệu Khả Nhiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, “Hắn cư nhiên to gan như vậy. Phải biết, bây giờ phụ hoàng còn rất khỏe mạnh? Sao hắn có thể làm như vậy? Chẳng lẽ hắn sẽ không sợ tương lai lưu lại tiếng xấu trên sách sử sao?”

“Từ xưa tới nay. Thắng làm vua thua làm giặc, hắn chỉ muốn leo lên ngôi vị hoàng đế, như vậy mặc kệ quá trình như thế nào, cũng sẽ không có câu nào nói xấu hắn.” Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Trên sách sử gì đó, thật ra thì nói trắng ra là, chỉ là người nắm quyền bút mà thôi, bọn họ muốn viết như thế nào thì viết cái đó, người thất bại căn bản cũng không chỗ tranh luận.”

“Xem ra Tư Đồ Thiên thật sự quá gấp, nếu không sao làm ra chuyện như vậy!” Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi, “Vậy hoàng hậu cũng biết chuyện này sao? Tư Đồ Thiên làm vội vàng như vậy, sợ rằng căn bản cũng không thành công. Phụ hoàng tai thính mắt tinh, chắc chắn sẽ không thể nào không biết chuyện hắn mờ ám.”

“Nếu hoàng hậu biết, chắc sẽ không để Tư Đồ Thiên làm như vậy.” Tư Đồ Húc khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc, “Hoàng hậu và Tư Đồ Thiên bất đồng, nàng tỉnh táo hơn nhiều, tính nhẫn nại mạnh hơn nhiều, cho nên nàng sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy. Bây giờ Tư Đồ Thiên căn bản là cánh chim chưa cứng cáp, tuy nhiên vội vã làm chuyện như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có số phận thất bại!”

“Thật ra nói thật buồn cười.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười, “Hoàng hậu phái người đi ám sát Thái tử, dùng cái này giá họa cho Tư Đồ Hàn, thế nhưng gạt Tư Đồ Thiên. Mà Tư Đồ Thiên thì sao? Hắn cũng âm thầm an bài, ý đồ mưu đoạt ngôi vị hoàng đế. Mà hắn làm những chuyện này cũng gạt hoàng hậu. Hai mẹ con bọn họ làm việc đều có một mục đích, đó chính là để Tư Đồ Thiên lên vị trí cao nhất, nhưng bọn hắn làm chuyện gì cũng gạt đối phương.”

“Bởi vì sợ đối phương phản đối!” Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Nhưng cũng vì như vậy, mới lộ ra nhược điểm trí mạng của bọn họ. Đó chính là, mặc dù bọn họ là mẫu tử, tuy nhiên cũng không thể hoàn toàn tin tưởng đối phương.”

“Như vậy mẫu tử bọn họ thật sự đáng buồn.” Triệu Khả Nhiên thở dài một cái, “Tương lai ta tuyệt đối sẽ không như vậy với hài tử của mình. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, làm mẫu thân cũng nên tin tưởng hài tử của mình mới đúng!”

“Yên tâm.” Tư Đồ Húc mở miệng cười trấn an,”Tương lai ta nhất định sẽ hảo hảo giáo dục hài tử, tuyệt đối sẽ không để cho hắn trở thành dáng vẻ kia, nàng cứ yên tâm.”

“Húc, sau này chúng ta phải làm như thế nào?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Cứ để Tư Đồ Thiên tùy ý làm như vậy sao? Còn nữa, cữu cữu bọn họ, thật sự sẽ đứng về phía Tư Đồ Thiên sao?”

“Nàng yên tâm.” Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Cho tới nay Tần quốc công luôn trung thành cảnh cảnh đối với phụ hoàng. Hơn nữa mấy động tác của Tư Đồ Thiên, sợ rằng phụ hoàng cũng đã chú ý tới, chỉ là không có ngăn cản mà thôi.”

"Húc, phụ hoàng thật sự rất thương chàng, phải không!” Triệu Khả Nhiên nhìn Tư Đồ Húc, đột nhiên mở miệng nói, “Thật ra thì phụ hoàng làm nhiều như vậy, cũng chỉ vì chàng! Thật ra thì nói thật, trong lòng ta và chàng cũng rõ ràng, rốt cuộc trong lòng của hắn suy nghĩ gì.”

“Vật nhỏ, rốt cuộc nàng muốn nói gì, cứ việc nói thẳng! Chẳng lẽ chúng ta nói chuyện, cũng cần che che giấu giấu như vậy sao?” Tư Đồ Húc mở miệng nói.

“Húc, ta không muốn nói gì?” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Ta chỉ cảm thấy, mặc kệ là đối với phụ hoàng, hay là đối với Tiêu di, cũng không phải nói chàng lạnh nhạt! Nhưng chung đυ.ng, căn bản cũng không giống như là phụ tử hoặc là mẫu tử. Sau khi Tiêu di trở về, ta vẫn cảm thấy, thái độ của chàng đối với Tiêu di giống như đối với một người khách, lễ độ nhưng xa cách.”

“Vật nhỏ.” Tư Đồ Húc thở dài một cái, “Chuyện giữa ta và bọn họ, nàng cũng rõ ràng. Có lẽ trời sinh ta đã lãnh tình như vậy! Mặc kệ như thế nào cũng được, sợ rằng ta và bọn họ vĩnh viễn không có cách nào chung sống như con trai và cha mẹ gia đình bình thường.”

“Húc, ta cũng không phải yêu cầu chàng nhất định phải đối với họ như vậy.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Ta biết rõ có một số chuyện muốn thay đổi ngay là rất khó khăn, nhưng ta chỉ muốn quan hệ giữa chàng và bọn họ thay đổi một chút mà thôi.”

“Thay đổi?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc nhíu mày, “Vật nhỏ, nhiều năm như vậy, muốn thay đổi cũng không phải chuyện dễ dàng.” #?diễn#?đàn??Lê#?Quý#?Đôn?%

“Ta biết rõ.” Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, nhưng vẫn mở miệng cười khuyên, “Húc, chàng may mắn hơn ta, bởi vì thật ra thì cho dù là phụ hoàng, hay là Tiêu di, bọn họ yêu thương chàng thật lòng. Có lẽ trước kia bọn họ thật sự làm sai, nhưng mà, bây giờ bọn họ yêu thương chàng là thật lòng không thể nghi ngờ. Bọn họ và phụ mẫu của ta bất đồng, không biết dùng giá trị lợi dụng để cân nhắc tầm quan trọng của một người. Cho nên, cho dù chàng không thể như hài tử mà đối xử với họ, vậy cũng coi bọn họ như bằng hữu bình thường mà đối đãi đi! Có lẽ tương lai không lâu, quan hệ mọi người sẽ có thay đổi.”

“Được rồi! Vật nhỏ.” Tư Đồ Húc bất đắc dĩ thở dài một cái, “Nảng cũng biết, cho dù ta có thể cự tuyệt người trong thiên hạ, lại duy chỉ không thể cự tuyệt nàng. Nàng nói, ta sẽ hảo hảo suy nghĩ một hồi, cũng sẽ nỗ lực thử một chút, nhưng mà ta không bảo đảm nhất định có thể.”

“Ta không bắt buộc.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói “Chàng nguyện ý đi thử, như vậy là đủ rồi.”

Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng rúc vào ngực Tư Đồ Húc.