Đích Trưởng Nữ

Chương 172-1: Đề xuất kiến nghị (1)

Cả Thái Sư Phủ đắm chìm trong nỗi vui mừng, bởi vì thiếu gia Thái Sư Phủ trong kỳ thi Hội lấy được thành tích đệ nhất danh. Hiển nhiên không chỉ có Thái Sư Phủ, còn có Trấn Bắc Hầu phủ cũng vui mừng. Ba năm trước, Triệu Khả Phong lấy được thành tích đệ nhất danh, trở thành Giải Nguyên trẻ tuổi nhất, mà bây giờ hắn lại lấy được thành tích đệ nhất danh, trở thành Hội Nguyên mười hai tuổi. Thành tích tốt như vậy, khiến mọi người phải lau mắt mà nhìn.

Trong mấy ngày kế tiếp, tâm tình Triệu Tùng cực kỳ vui vẻ. Bây giờ ông thật sự là thăng quan tiến chức! Hai nữ nhi của ông sắp lập gia đình, con trai ông trong kỳ thi Hội lấy được thành tích đệ nhất danh, chuyện tốt như vậy, trong kinh thành dường như tìm không ra nhà thứ hai rồi. Hơn nữa, theo xu hướng bây giờ, xem ra chẳng mấy chốc ông sẽ trở thành Trấn Bắc hầu rồi. Nghĩ đến đây, ngay cả nằm mơ ông cũng sẽ bật cười.

“Khấu khấu khấu......”

Triệu Tùng đang trong thư phòng xử lý công vụ, đột nhiên liền truyền đến một tràng tiếng gõ cửa. Diễn &đàn {lê:quý >đôn? Trong mắt Triệu Tùng lóe lên một tia nghi ngờ, ông không biết thời điểm là ai sẽ tới tìm mình. Người trong nhà đều biết, lúc ông đang xử lý công vụ, không thích có người quấy rầy, cho nên lúc này, tất cả mọi người sẽ tự giác tránh.

“Vào đi!” Triệu Tùng cau mày lên tiếng. Chỉ là, vừa nhìn thấy người tới, chân mày ông lập tức liền giãn ra.

“Cha, con không quấy rầy người chứ!” Triệu Khả Nhiên đẩy cửa ra, trong tay bưng một chén thuốc bổ, đi vào, “Cha, thật sự xin lỗi, con chỉ là sợ người quá mệt mỏi, cho nên mới bưng tới cho người một chén sâm. Người trước nghỉ ngơi một chút, uống chén canh, rồi tiếp tục xử lý công vụ!”

Thấy người đẩy cửa đi vào là Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Tùng không vui lập tức liền vô ảnh vô tung biến mất. Bây giờ ở trong lòng của ông địa vị Triệu Khả Nhiên vô cùng trọng yếu. Kể từ khi Triệu Khả Nhiên đính hôn, Húc vương liền thường xuyên tới cửa tìm nàng. Mỗi lần Húc vương đến Thái Sư Phủ, thái độ đối với Triệu Tùng cũng coi như là ôn hòa, Triệu Tùng cũng biết, Húc vương vô cùng coi trọng đại nữ nhi của mình. Hơn nữa, kể từ khi chuyện hãm hại Lâm Khê Nhiễm bị Triệu Lâm biết được, Triệu Lâm đối với hắn đều là không lạnh không nóng, nhưng mà đối với với Triệu Khả Nhiên cũng rất ôn hòa. Cho nên, hiện tại Triệu Tùng đối với Triệu Khả Nhiên, đó là tương đối xem trọng.

Mặc dù Triệu Khả Nhân cũng sẽ gả vào hoàng thất, nhưng mà Thái tử chưa từng tới cửa tìm Khả Nhân liên lạc tình cảm, từ đó có thể biết, Thái tử đối với Triệu Khả Nhân mức độ coi trọng không cao. Thật ra thì, trong đáy lòng, Triệu Khả Nhân và Tư Đồ Thiên có gặp nhau, chỉ là Triệu Tùng không biết mà thôi. Hơn nữa, Triệu Khả Nhân còn đắc tội Triệu Lâm, bị Triệu Lâm đuổi ra ngoài. Cho nên, Triệu Tùng cũng không biết nữ nhi này rốt cuộc có thể mang đến cho mình bao nhiêu ích lợi, cũng bởi vì như vậy, ở trong lòng của Triệu Tùng, phân lượng Triệu Khả Nhiên nặng hơn nhiều.

“Khả Nhiên, thì ra là con!” Triệu Tùng mỉm cười hiền lành, “Vẫn là con quan tâm cha! Còn nhớ đưa canh cho cha. Con thật sự là con gái tốt!”

“Cha, người lại đây ngồi trước đi!”

Triệu Khả Nhiên đi tới bên bàn, bỏ đồ cầm trong tay lên mặt bàn, lại múc một chén canh cho Triệu Tùng, đưa đến tay Triệu Tùng. Triệu Tùng ngồi xuống, sau đó cầm chén canh trong tay Triệu Khả Nhiên, uống vài ngụm, mở miệng tán dương,

“Ha ha, Khả Nhiên, cũng là con có tâm, còn nhớ đưa canh cho ta. Chỉ là con cũng sắp cập kê rồi. sau khi cập kê sẽ phải xuất giá, cha thật đúng là không bỏ được!”

"Cha, người cứ yên tâm, cho dù ta gả đi, thì cũng vĩnh viễn là nữ nhi của người!”

Mặc dù trên mặt Triệu Khả Nhiên tràn đầy vui vẻ, nhưng mà trong lòng thì đang cười lạnh, xem ra bản lĩnh gạt người của phụ thân thật đúng là cao! Ông không bỏ được mình, chỉ sợ bây giờ ông muốn mau gả mình ra ngoài, giành nhiều lợi ích tốt hơn cho ông đi! Hiện tại nàng là Húc vương phi tương lai, có thể mang đến lợi ích cho ông, thì nàng chính là con gái tốt. Trước kia nàng không có tiếng tăm gì, sao lại không nghe thấy ông khen ngợi nàng như vậy, đời trước, khi nàng bị hãm hại, sao không có nghĩ qua, nàng là một con gái tốt!

Triệu Tùng cũng không biết trong lòng Triệu Khả Nhiên nghĩ như thế nào, nhưng mà nghe được Triệu Khả Nhiên nói, ông cười càng thêm rực rỡ, theo ý ông, ý của Triệu Khả Nhiên chính là, cho dù nàng thật sự gả đi, nàng cũng sẽ không quên phụ thân là ông. Như vậy, chỉ cần Khả Nhiên gả cho Húc vương, ông liền trở thành cha vợ của Húc vương rồi, sau này nếu ông muốn thừa kế tước vị Trấn Bắc hầu, đó chính là chuyện dễ dàng rồi.

“Cha, gần đây tâm tình dường như rất tốt!” Triệu Khả Nhiên ngồi xuống, nhìn như lơ đãng mở miệng, “Có phải hay không bởi vì chuyện của Phong nhi, cho nên người đặc biệt vui mừng!”

“Ha ha ha. Khả Nhiên, con thật đúng là hiểu rõ tâm tư của ta!” Vừa nghe Triệu Khả Nhiên nhắc tới Triệu Khả Phong. Triệu Tùng liền mặt mày hớn hở, “Phong nhi thật đúng là thông minh! Lúc mười tuổi, liền trở thành Giải Nguyên, dien#dan%TruyenHD$don* mà bây giờ còn trở thành Hội Nguyên. Xem ra kế tiếp thi Đình, hắn nhất định là không thành vấn đề rồi.”

“Đúng vậy, Phong nhi đích xác là vô cùng thông minh.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Hắn tuổi còn trẻ, cho nên mới lấy được thành tích tốt như vậy, rất nhiều người cũng thua kém!”

“Không sai, không sai, có thể có một đứa con trai như vậy, cuộc đời này của cha thật sự chính là không uổng công!” Triệu Tùng hết sức hả hê nói, chỉ là, sau đó ông nghĩ tới Triệu Khả Nhiên còn ở bên cạnh, vội vàng thêm một câu, “Dĩ nhiên, trong lòng cha, Khả Nhiên, con và Phong nhi quan trọng như nhau, có thể có một đôi nam nữ như vậy là phụ thân

kiêu ngạo.”

“Cha, người không cần phải kiêng nể con... quan hệ giữa con và Phong nhi, người cũng biết.” Triệu Khả Nhiên cười đến hết sức dịu dàng, “Đối với việc Phong nhi có thể lấy được thành tích như vậy, con đây là tỷ tỷ, cũng rất vui mừng.”

“Ai, Khả Nhiên, vẫn là con hiểu chuyện!” Nhìn dáng vẻ Triệu Khả Nhiên bảo vệ Triệu Khả Phong, Triệu Tùng không nhịn được thở dài một cái, “Nếu mẹ của con và Khả Nhân đều có thể rộng lượng như con thì tốt. Mặc kệ nói thế nào cũng được, Phong nhi cũng là

nhi tử của ta, ta hy vọng nhất chính là huynh đệ tỷ muội các con hảo hảo chung sống.”

“Cha, người cứ yên tâm, Phong nhi là đệ đệ của ta, điểm này vĩnh viễn đều sẽ không thay đổi. hắn chính là người nhà của ta!” Triệu Khả Nhiên cười trả lời. Nàng nói toàn bộ đều là lời trong lòng, trong nhà này, nàng cũng chỉ thừa nhận Tôn di nương và Triệu Khả Phong là người nhà duy nhất của nàng, bởi vì trong lúc nàng nguy nan, cũng chỉ có bọn họ chịu bảo hộ nàng mà thôi.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Nghe được Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Tùng cảm thấy vô cùng vui mừng, “Khả Nhiên, tương lai con và Phong nhi nếu có thể giúp đỡ lẫn nhau, vậy cha liền hài lòng."

“Cha, tương lai con và Phong nhi nhất định sẽ như vậy.” Triệu Khả Nhiên cười, thở dài một cái, bắt đầu đổi đề tài, “Cha, vốn là Phong nhi lấy được thành tích tốt như vậy, mà con và Khả Nhân lại sắp gả vào hoàng gia, vào lúc này, vốn là người là có cơ hội thừa kế tước vị của tổ phụ nhất, chỉ là đáng tiếc.”

“Cái gì?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Tùng nhướng mày, “Khả Nhiên, con nói lời này là có ý gì! Tại sao đáng tiếc, chẳng lẽ con cho là cha không có tư cách thừa kế Hầu vị sao?”

“Cha, người đừng vội, con không phải ý này.” Triệu Khả Nhiên cười, mở miệng trấn an, “Cha, con biết, mỗi phương diện người đều mạnh hơn Nhị thúc, chẳng qua trong lòng vẫn rất đáng tiếc, chính là có một điểm, người cũng không so được với Nhị thúc, mà hết lần này đến lần khác điểm này là quan trọng nhất.”

“Là cái gì?” Triệu Tùng giật mình. Đối với tước vị Trấn Bắc hầu này, ông là tình thế bắt buộc, cho nên khi nghe được ông có một phần kém hơn Triệu Dũng, trong lòng ông hết sức gấp gáp, muốn biết mình rốt cuộc là có nào kém Triệu Dũng.

“Chính là con cháu!” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Nhị thúc có Khả Lễ!”

“Ta cũng có Phong nhi!” Triệu Tùng phản xạ

mở miệng, hết sức kiêu ngạo nói, “Mặc dù ta và Nhị thúc con đều chỉ có một nhi tử, chỉ là, Phong nhi so với Khả Lễ mạnh hơn nhiều, con không thấy tổ phụ của con thương yêu Phong nhi bao nhiêu sao? Còn nữa, bây giờ Phong nhi đã là Hội Nguyên. Dien.dtndan.dtnle.dtnquy.dtndon Chẳng mấy chốc sẽ tham gia thi Đình rồi, đến lúc đó, dựa vào bản lĩnh Phong nhi, nếu không đậu Trạng Nguyên, thì tuyệt đối có thể đi vào vòng tam giáp.”

“Cha, con không phải ý này.” Triệu Khả Nhiên mở miệng giải thích, “Không sai, người có con trai là Phong nhi, nhưng mà, cha, trong lòng của người cũng rõ ràng, Phong nhi lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là một con thứ mà thôi. Nhưng mà Khả Lễ của Nhị thúc là trưởng tử danh chánh ngôn thuận! Liền chỉ một điểm này, Phong nhi cũng đã kém hơn rồi.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, chân mày Triệu Tùng không nhịn được nhíu lại, “Khả Nhiên, ý của con là…”

“Cha, người cũng không phải không biết, tổ phụ lớn tuổi như vậy, coi trọng nhất chính là con cháu. Phong nhi đích xác là rất được lòng tổ phụ, chỉ là, nếu thật sự mà nói, ta tin tưởng, trong lòng của tổ phụ, phân lượng của Khả Lễ nhất định lớn hơn Khả Phong.” Triệu Khả Nhiên len lén nhìn Triệu Tùng, thấy chân mày Triệu Tùng nhíu chặt hơn, nàng cũng biết lời của nàng... đã dâng lên gợn sóng trong lòng Triệu Tùng.

“Cha, thật sự là đáng tiếc, mẫu thân không thể vì người sinh hạ con trai trưởng, nếu không, bây giờ người có thể đã là Trấn Bắc hầu rồi.” Dáng vẻ Triệu Khả Nhiên vô cùng tiếc hận, “Còn có Phong nhi, hắn thật sự là rất lợi hại, nhưng mà mặc kệ nói thế nào, hắn cũng chỉ là con thứ mà thôi, tương lai cũng không biết nên tìm gia đình nhà nào tốt. Tìm tốt thì chán ghét thân phận của hắn, tìm kém chút nữa, lại không xứng với hắn.”

Sau khi nói xong, hai tay Triệu Khả Nhiên chống trên mặt bàn, đôi tay chống cằm, một bộ dáng vô cùng phiền não.

Mà Triệu Tùng sau khi nghe lời Triệu Khả Nhiên nói, không nhịn được rơi vào trầm tư, không biết rốt cuộc là đang suy tư chuyện của mình, hay là đang tự hỏi chuyện của Triệu Khả Phong.

Nhìn bộ dáng Triệu Tùng, Triệu Khả Nhiên biết, bây giờ nàng đã thành công một nửa, nàng vội vã thu hồi khóe miệng cười trộm, ddiieennddaannlqd kêu lên, “Cha, cha, người rốt cuộc đang suy nghĩ gì! Nghĩ đến mê mẫn như vậy.”

“Không có gì.” Nghe Triệu Khả Nhiên gọi, Triệu Tùng vội vàng phục hồi tinh thần, “Ta chỉ là đang suy nghĩ

lời con mới vừa nói mà thôi.”

“Cha, con cũng chỉ tùy tiện nói mà thôi.” Triệu Khả Nhiên vội vàng mở miệng, “Người không cần nghĩ quá nhiều, ta cũng chỉ đột nhiên nghĩ ra mà thôi.”