" Ko bằng liền từ ta đây đến đi !" Tư Đồ Húc đột nhiên mở miệng
Thái tử cùng Dật vương ở một bên cũng phát hoảng, bọn họ đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tư Đồ Húc
" Tam hoàng đệ , ngươi vừa mới nói ngươi muốn phụ trách nghiệm họa phải ko ?" Thái tử mở miệng hỏi
Thời điểm Tư Đồ Húc mở miệng , thái tử đã cảm thấy bất khả tư nghị. Hắn tuy
rằng cùng Tư Đồ Húc là huynh đệ nhưng là hắn tuyệt ko hiểu biết Tư Đồ
Húc. Tư Đồ Húc thiên tư thông minh , là kỳ tài khó được , vô luận đối
với cái gì năng lực nhận biết đều mạnh mẽ, hơn nữa phụ hoàng cũng thập
phần yêu thương hắn. Người như vậy đối với các hoàng tử khác mà nói liền nhất định là một kẻ địch. Nhưng là ko có một người nghĩ muốn đối phó Tư Đồ Húc. Nguyên nhân rất đơn giản , bởi vì Tư Đồ Húc đối với ngôi vị
hoàng đế một chút dã tâm cũng ko có. Tuy rằng hắn có điều kiện tốt như
vậy nhưng trước giờ lại ko nhậm chức trên triều đình , ko tham gia triều chính , thậm chí đối với mỗi người đều là lạnh lùng nhàn nhạt , đối với mọi sự tình đều một bộ ko quan tâm. Cho nên thái tử cùng Dật vương nghe được Tư Đồ Húc muốn hỗ trợ nghiệm họa đều chấn động
Nghe Thái tử hỏi , Tư Đồ Húc mỉm cười , " Thái tử điện hạ , ta phụ trách nghiệm họa
là ko thể sao ? Vẫn là ngươi ko tin ta đâu ?"
" Tam hoàng đệ nói
cái gì a ! " Thái tử vội vàng nói , " Tài học của ngươi nhưng là ko có
vài người có thể so sánh được, nếu ngươi nghiệm họa vi huynh làm sao có
thể ko tin đâu ?"
Đối với Tư Đồ Húc, thái tử là muốn tranh thủ .
Tuy rằng Tư Đồ Húc ko có thế lực gì nhưng dựa vào phụ hoàng đối với hắn
yêu thương , nếu có thể tranh thủ được hắn kia đối với tương lai là thập phần có trợ giúp. Nhất là hiện tại tình huống vẫn là ko sáng tỏ, Tư Đồ
Húc liền có vẻ càng trọng yếu. Cho nên thái tử đối với Tư Đồ Húc vẫn là
nhìn trúng, cực lực muốn tranh thủ hắn
Nghe được thái tử đáp lời , Tư Đồ Húc nhìn về phía Tần lão phu nhân , " Tần lão phu nhân , bổn
vương đối với tranh chữ vẫn là có một chút hiểu biết thô thiển , ngươi
nếu tin được ko bằng liền để ta đến nghiệm đi !"
Nhìn Tư Đồ Húc,
Tần lão phu nhân vẫn là ko tốt cự tuyệt , nhưng là nàng vẫn ko thể xác
định một bức họa này là thật là giả. Nếu đây là giả , kia thanh danh Khả Nhiên ko phải quét rác sao ? Nhưng nếu là thực , đối với Khả Nhân cũng
tuyệt đối là đả kích trí mạng. Đến cùng là có nên đáp ứng hay ko đâu ?
Tần lão phu nhân lâm vào tiến thoái lưỡng nan. Tuy rằng nàng vừa mới oán trách Triệu Khả nhân nhưng nói như thế nào Khả Nhân vẫn là cháu gái
nàng
Nhìn Tần lão phu nhân trầm mặc , Tư Đồ Húc lại nói , " Tần
lão phu nhân , ngươi nếu cảm thấy ta tài học ko đủ ngươi có thể cự tuyệt , ko cần thiết vì thân phận của ta mà bị làm khó "
Nghe vậy
Triệu Khả Nhiên trừng mắt liếc hắn một cái , người này da mặt thật đúng
là dày a! Hắn đã nói như vậy ko phải rõ ràng là nói cho mọi người , nếu ko để hắn nghiệm họa chính là khinh thường hắn thôi! Hắn đã nói như vậy ai còn có thể cự tuyệt a!
Quả nhiên vừa nghe Tư Đồ Húc nói , Tần lão phu nhân vội vàng nói , " Húc vương điện hạ quá khiêm nhường, thần
phụ làm sao có thể cảm thấy tài học ngươi ko đủ đâu? Phải biết là tài
học của Húc vương điện ở ngươi ở trong vương triều đều là số một số hai "
Những lời này của Tần lão phu nhân tuyệt đối ko giả , cũng ko có một chút ý
tứ nịnh nọt , nàng nói đều là thật , ai chẳng biết tam hoàng tử Tư Đồ
Húc từ nhỏ thiên tư thông minh , hai tuổi có thể viết chữ, ba tuổi làm
thơ , năm tuổi vụиɠ ŧяộʍ chạy tới tham gia khoa cử còn thi đậu Trạng
nguyên. Nhân tài như vậy vốn là có cơ hội có thể đi lên vị trí cao nhất
nhưng là vì mẹ đẻ hắn đã sớm mất , ko có thế lực gì hơn nữa bản thân hắn đối với ngôi vị hoàng đế ko có hứng thú cho nên các hoàng tử cũng ko có đem hắn làm đối thủ cạnh tranh
Nghe xong Tần lão phu nhân nói Tư Đồ Húc liền mở miệng , " Cho nên ý của Tần lão phu nhân là đồng ý ta đến nghiệm hoa a !"
Ở ột bên thái tử cùng Dật vương đối với hành động của Tư Đồ Húc là tương
đương ko hiểu , nhưng là lúc bình thường Tư Đồ Húc làm việc cũng đều là
bằng tâm làm. Bất quá chính là bởi vì một tâm tùy tính này cũng để cho
thái tử đối với hắn càng thêm yên tâm. Có người hoàng đế nào có thể tùy
tâm sở dục làm việc, Tư Đồ Húc này một phần tùy tính cũng đủ tuyệt đối
sẽ ko có lợi thế đi lên ngôi vị hoàng đế ( Tò nhâm rồi cha nội )
Bất quá tại trường hợp như vậy , thái tử vẫn là giúp đỡ Tư Đồ Húc. Vì thế
hắn mở miệng nói , " Tần lão phu nhân có phải hay ko có cái gì ko tiện
đâu ? Phải biết là tài học của vị tam đệ này của ta ở trong vương triều
đều là số một số hai , ngươi còn có cái gì lo lắng đâu ?"
Liền
ngay cả thái tử cũng mở miệng , tần lão phu nhân cũng ko có biện pháp gì cự tuyệt , vì thế nàng quay đầu nhìn về phía Triệu Khả Nhiên cùng Triệu Khả Nhân , " Khả Nhiên , Khả Nhân các ngươi có ý kiến gì sao ? Ta cảm
thấy chủ ý Húc vương điện hạ nghiệm họa ko sai , tn tưởng lấy tài học
của hắn muốn nghiệm ra thật giả là ko khó , các ngươi nói đúng ko ?"
Tuy rằng mặt ngoài Tần lão phu nhhaan là trưng cầu ý kiến hai người các nàng , nhưng là giọng điệu cũng là ko thể nghi ngờ
Triệu Khả Nhiên cùng Triệu Khả Nhân nghe nói xong đứng dậy , phúc phúc thân
mình rồi cùng kêu lên đáp , " Bằng ngoại tổ mẫu làm chủ "
Triệu
Khả Nhiên mặc dù ko biết Tư Đồ Húc muốn làm cái gì nhưng là nàng tin
tưởng vững chắc Tư Đồ Húc sẽ ko hại mình. Nàng cũng ko biết cổ tín nhiệm này đến cùng làm sao đến , chỉ là nàng tin tưởng như vậy , cho nên đối
với hắn nghiệm họa nàng một chút ý kiến đều ko có
Mà Triệu Khả
Nhân đâu ? Nàng luôn đều tin tưởng vững chắc họa của mình là thật cho
nên Húc vương đến nghiệm họa nàng ko phản đối. Lại nói chỉ cần ko phải
Tần Y Miểu nghiệm , như vậy do ai đến nàng cũng ko phản đối , dù sao bức họa trước mắt này nhất định là giả , nàng tuyệt ko lo lắng. Bất quá
Triệu Khả Nhiên liền ko có vận tốt như vậy đi ! Ko biết Triệu Khả Nhiên
ngu ngốc biết họa của mình là giả sẽ phản ứng thành cái dạng gì đâu ?
Nghĩ vậy , trong mắt Triệu Khả Nhân thoáng qua quang mang ác ý
Triệu Khả Nhân hướng Tư Đồ Húc phúc phúc thân mình , khóe mắt mang lệ , điện
đạm đáng yêu nói , " Húc vương điện hạ , mời ngươi nhất định phải cho
thần nữ một cái công đạo a "
Đối với Húc vương anh tuấn , Triệu Khả Nhân là mười phần động tâm , cho nên nàng mới muốn ở trước mặt Tư
Đồ Húc phô diễn sức quyến rũ bản thân. Mặc kệ bên ngoài vẫn là bối cảnh , Húc vương so với Lâm Khê Nhiễm tốt hơn nhiều lắm. Giờ phút này Triệu
Khả Nhân có chút hối hận , sớm biết ở hôm nay gặp được thái tử, Húc
vương cùng Dật vương , nàng sẽ ko cần cứ thế cùng Lâm Khê Nhiễm đính
hôn. Nếu nàng có thể gả nhập hoàng gia , liền nhất định sẽ càng thêm
phong cảnh
Thấy được hành động của Triệu Khả Nhân , đáy lòng
Triệu Khả Nhiên cười lạnh . Triệu Khả Nhân ngươi đang lúc này thế nhưng
còn nghĩ muốn lợi dụng sắc đẹp đến dụ dỗ người khác, thật đúng là lợi
hại a ! Bất quá ko biết Tư Đồ Húc có phải hay ko chịu ảnh hưởng. Tuy
rằng Tư Đồ Húc luôn cùng nàng nói thích nàng nhưng nàng vẫn ko có can
đảm tin tưởng. Nhất là trong tình huống đối lập với Triệu Khả Nhân ,
nàng ko biết Tư Đồ Húc có phải hay ko bị dụ hoặc. Nếu Tư Đồ Húc có một
chút dao động, như vậy nàng liền nhất định sẽ kiên quyết bảo vệ tốt tâm
của mình. Nghĩ vậy Triệu Khả Nhiên vụиɠ ŧяộʍ nhìn về phía Tư Đồ Húc
Tư Đồ Húc khi nhìn về hướng Triệu Khả Nhân, trong mắt thoáng qua một tia
chán ghét , nhưng là rất nhanh liền tiêu thất, trên mặt mang theo tươi
cười thỏa đáng , " Triệu nhị tiểu thư yên tâm , bổn vương nhất định sẽ
công chính nghiêm minh , tuyệt đối ko thiên vị bên nào "
Nghe Tư Đồ Húc nói Triệu Khả Nhân lại cho rằng Tư Đồ Húc là đáp ứng nhất định
sẽ giúp đỡ nàng. Nghĩ vậy trong mắt Triệu Khả Nhân lóe ra quang mang ác ý . Triệu Khả Nhiên tự nhiên cũng chú ý tới ánh mắt Triệu Khả Nhân vui
sướиɠ khi người gặp họa , bất quá nàng cũng tuyệt ko lo lắng, tự nàng
biết bức họa là thật. Lại nói , vừa rồi Tư Đồ Húc đối với Triệu Khả Nhân chán ghét nàng vẫn là nhìn thấy nhất thanh nhị sở. Hơn nữa nàng vẫn tin tưởng vô luận như thế nào Tư Đồ Húc đều sẽ ko thương tổn bản thân
Còn có , ko biết Triệu Khả Nhân có hay ko chú ý tới hành động của nàng đã
chọc hiện trường ko ít người khách sao. Còn có nàng đại khái đã quên ,
mẫu thân Lâm Khê Nhiễm - bà bà tương lai của nàng còn ở đâu ! Thế nhưng
còn dám minh mục trương đảm hấp dẫn người khác như vậy , thật đúng là ko thể ko nói thật là mặt dày thiên hạ vô địch a ! Nhìn xem , khuôn mặt
Lâm lão phu nhân thật đúng là đen triệt để a !
Rất nhah Tư Đồ Húc cũng đã tiếp nhận bức họa bắt đầu tinh tế xem. Mọi người đều sốt ruột
chờ đợi kết quả. Nhất là Tần lão phu nhân cùng Tần Hương Hà. Tuy rằng
Tần Hương Hà luôn đều ko có mở miệng nhưng là trong lòng vẫn thực sốt
ruột , nàng biết vô luận thế nào hôm nay đều có một cái nữ nhi xảy ra
chuyện xấy. Tuy rằng Khả Nhiên cùng Khả Nhiên đều là nữ nhi của nàng
nhưng trong tư tâm nàng vẫn thiên vị Khả Nhân. Cho nên nàng vẫn là hi
vọng bức họa trước mắt là giả. Khả Nhân là nữ nhi nàng tối đắc ý , tuyệt đối ko thể xảy ra một chút sai lầm. Về phần Khả Nhiên ! Ai , nếu thật
sự xấu mặt thì cũng chỉ trách nàng tự làm tự chịu. Nếu ko phải Khả Nhiên hôm nay đem bức họa lấy ra thì sự tình liền sẽ ko phát sinh. Bất quá
nhìn đến Khả Nhân bộ dáng tự tin , Tần Hương Hà yên tâm ko ít. Dù sao
Khả nhân tương đối thông minh , bằng ko cũng sẽ ko cứ như vậy đồng ý
người khác nghiệm họa
Đại khái qua một ly trà nhỏ thời gian , Tư
Đồ Húc nở nụ cười sau đó buông xuống bức họa trong tay. Theo hành động
của hắn , mọi người chỉ biết hắn đã nghiệm xong. Mọi người đều đang chờ
đợi kết quả, nhưng là Tư Đồ Húc cái gì cũng đều ko có nói , chỉ nhẹ
nhàng mà đem bức họa đứng lên đưa cho Tần lão phi nhân. Tần lão phu nhân ko biết này đến cùng là ý tứ gì , chỉ có thể bị động tiếp nhận
Thấy Tư Đồ Húc hành động , mọi người đều ko hiểu , bức họa này đến cùng là
thật là giả a? ngươi hảo hảo nói a ? Mọi người trong lòng đều hò hét
nhưng Tư Đồ Húc tựa hồ ko có nghe được tiếng lòng của mọi người , như
trước ko nói gì. Nhưng ở đây ko có người nào dám mở miệng hỏi. Người ở
đây ko dám loạn mở miệng , nhưng là đã có 1 người có thể tùy ý mở miệng , thì phải là thái tử
" Tam đệ , bức họa này đến cùng có phải bút tích của Ngô chu tử ko a ?"
Tư Đồ Húc cũng ko có trực tiếp trả lời mà cười cười , " Thái tử điện hạ
ánh mắt tốt, ngươi ko phải đã biết rồi sao ? Như thế nào còn muốn hỏi ta đâu ?"
Nghe Tư Đồ Húc trả lời , mọi người đều ko hiểu , cái gì
gọi là Thái tử điện hạ đã biết rồi , còn có thái tử điện hạ ánh mắt tốt
là chuyện gì xảy ra ? chẳng lẽ nói thái tử điện hạ đã sớm biết , nhưng
là thái tử rõ ràng cũng mở miệng hỏi a !
Mọi người bắt đầu hồi tưởng vừa rồi thái tử cái gì cũng ko có nói qua. Ko bao lâu mọi người đã nghĩ ra lời thái tử nói qua ,
" Thật đúng là một bộ hảo họa a , Ngô Chu tử quả là danh bất hư truyền !"
Mọi người ko hẹn mà cùng nhớ tới lời thái tử vừa nói , tựa hồ minh bạch cái gì
Mà Triệu Khả Nhân tựa hồ cũng nghĩ đến , sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt , chẳng lẽ nói ---- nhưng là ko đúng , nàng đưa cho Lâm bá mẫu kia một bộ mới là thật , cho nên bức họa này làm sao có thể là thật đâu ? Nhất
định mình nghĩ sai lầm rồi . Triệu Khả Nhân dùng ánh mắt ước ao nhìn về
phía Tư Đồ Húc, hi vọng có thể từ trong miệng Tư Đồ Húc được đến đáp án
phủ định
Thái tử tiếp tục truy vấn , " Tam đệ ý tứ là ---"
Tư Đồ Húc cười cười , " Thái tử vừa mới ko phải nói sao ? Đây là một bức
hảo họa a, đã là một bức hảo họa như thế này làm sao có thể là giả đâu
?"
Nghe Tư Đồ Húc nói , Tần lão phu nhân kinh hỉ hỏi , " Húc
vương điện hạ ý là , bộ họa này là thật phải ko ?" Tuy rằng đối với hai
cái ngoại tôn nữ đều là yêu thương nhưng đối với Khả Nhiên nàng vẫn là
tương đối thương tiếc. Ko chỉ vì Khả Nhiên lớn lên giống nàng trước kia , càng thêm bởi vì Lão quốc công sinh tiền thích nhất là Khả Nhiên
Nghe được Tần lão phu nhân hỏi , Tư Đồ Húc cười cười gật đầu , " Ko sai ,
bức [ Xuân ca đạp tuyết đồ ] này thật là bút tích của Ngô chu tử. Điểm
này bổn vương vẫn là có thể khẳng định "
Tư Đồ Húc vừa dứt lời , mọi người liền biết đến kết quả rồi. Biết xong mọi người đều dùng ánh
mắt hèn mọn nhìn về phía Triệu Khả Nhân còn có Lâm lão phu nhân ( Trong
cv ghi là Tần lão phu nhân nhưng ta nghĩ ở đây phải là Lâm lão phu nhân
mới đúng ) .
Nghe được Tư Đồ Húc khẳng định , Triệu Khả Nhân sắc mặt một chút liền trắng , thậm chí còn ko cố kỵ hô ," Điều đó ko có khả năng, bức họa này làm sao có thể là thật đâu ?"
Nhìn Triệu Khả
Nhân ko khống chế được hành động, Tần Hương Hà muốn tiến lên an ủi nàng
nhưng nàng còn chưa đi qua , Tần Y Miểu ở một bên liền đã đứng ra khuyên nhủ , " Khả nhân biểu muội a ! Ngươi như thế nào có thể hoài nghi lời
của Húc vương điện hạ đâu ? Phải biết tài học của Húc vương điện hạ cả
Hoàng thượng đều chính mình tán thưởng qua. Còn có Thái tử điện hạ vừa
rồi liếc mắt một cái cũng nhận ra đây là bút tích thực, chính là bởi vì
ngươi hoài nghi mới có thể để Húc vương nghiệm một lần mà thôi. Lại nói
vừa rồi đề nghị Húc vương nghiệm họa ngươi chẳng phải đồng ý sao ?"
Tần Y Miểu nói những câu có lý , Triệu Khả Nhân tuy rằng ko thể tin được
nhưng nàng còn ko có hoàn toàn mất đi lý trí , " Y Miểu biểu tỷ nói đùa, Khả Nhân làm sao có thể ko tin ánh mắt Húc vương điện hạ đâu ?"
Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhân , cười cười " Triệu nhị tiểu thư , liền tính ngươi ko tin ta , hẳn là cũng muốn tin tưởng ngoại tổ phụ ngươi a !
Phải biết là Cố quốc công bác học đa tài , liền cả hắn cũng nói bức [
Xuân ca đạp tuyết đồ ] này là thật, ta làm sao dám ở trong này múa bút
trước cửa Lỗ Ban đâu ?"
Nghe Tư Đồ Húc nói mọi người ở đây đều
chấn động , nhưng là Triệu Khả Nhiên cũng thập phần trấn định bởi vì
nàng biết những lời này của Tư Đồ Húc là ý tứ gì
" Xin hỏi Húc
vương điện hạ , lời này của ngươi là ý tứ gì đâu ?" Tần Y Miểu ko hiểu
hỏi , " Vì sao ngươi nói tổ phụ ta cũng cho rằng bức họa này là thật đâu ?"
Mọi người đều tò mò nhìn về phía Tư Đồ Húc hi vọng hắn có thể giải đáp vấn đề. Nhất là Triệu Khả Nhân , nàng ko biết Tư Đồ Húc nói là thật là giả, còn có vì sao bức họa trước mắt này sẽ là thật đâu ? Rõ
ràng một bức họa thực kia đã bị nàng đổi đi rồi . Còn có hắn nói lại là ý gì , vì sao lại nói liền cả ngoại tổ phụ cũng đồng ý bức họa này là
thật đâu?
Tư Đồ Húc cười cười nói , " Tần lão phu nhân , ngươi có thể mở bức tranh ra xem một chút, ở góc bên phải mặt trái bức tranh có
con dấu của cố Tần quốc công "
Nghe vậy mọi người đều chấn động , Tần lão phu nhân vội vàng nhìn , thật là có một con dấu. Thấy được con
dấu này Tần lão phu nhân nhịn ko được lệ nóng doanh tròng
" Thật là con dấu của lão nhân , thật là "
Triệu Khả Nhiên đối với cái này tuyệt ko ngoài ý muốn, kỳ thực ngoại tổ phụ
trên mỗi kiện đồ cất giữ đều lưu lại con dấu , đây là thói quen của
ngài. Nàng sớm đã phát hiện cho nên một chút nàng cũng ko lo lắng Triệu
Khả Nhân đổi được họa của nàng , bởi vì nàng biết thế nào mới là thật
Theo hành động của của Tần lão phu nhân mọi người đều tinh tường biết kết
quả một bộ họa kia mới là thật. Biết xong chân tướng mọi người đều dùng
ánh mắt hèn mọn nhìn về phía Triệu Khả Nhân còn có Lâm lão phu nhân
Chú ý tới ánh mắt của mọi người , nội tâm Lâm lão phu nhân thực tức giận ,
hung hăng trừng Triệu Khả Nhân , nếu ko phải Triệu Khả Nhân đem một bộ
đồ dỏm đưa cho nàng, nàng hôm nay làm sao có thể mất mặt như vậy đâu ?
Mệt nàng trước kia còn đối xử tốt với nàng ta như vậy , còn luôn muốn
nàng ta làm con dâu của mình , ko nghĩ tới nàng cũng dám lừa gạt mình.
Xem ra chính mình trước kia thật đúng là bị Triệu Khả Nhân lừa , cái gì
biết chuyện nhu thuận , hiền lương thục đức, nếu thật sự biết chuyện nhu thuận làm sao có thể lấy một bộ họa giả lừa gạt mình , nếu thật sự hiền lương thục đức làm sao có thể mượn cơ hội hấp dẫn Húc vương chú ý
Hiện tại lòng Lâm lão phu nhân tràn đầy hối hận a! Nhất là chuyện ra như vậy , ngày mai nàng nhất định sẽ trở thành trò cười cho toàn giới xã hội
thượng lưu Kinh thành
Triệu Khả Nhân hiện tại ko có chú ý tới Lâm lão phu nhân bất mãn, nàng hiện tại cũng tự thân khó bảo toàn. Trước
kia mọi người nhìn nàng đều là tràn ngập hâm mộ nhưng hiện tại mọi người nhìn nàng ánh mắt cũng là tràn ngập hèn mọn. Chênh lệch như vậy nàng
tuyệt đối chịu ko nổi. Còn có , nàng nhớ được bản thân đã đem bộ bút
tích thực đánh tráo, nhưng là vì chuyện gì sẽ biến thành cái dạng này
đâu ?
Nhìn Triệu Khả Nhân thất lạc, Tần Y Miểu trong lòng thực
cao hứng , ở hôm nay , Triệu Khả Nhân cũng đã đắc tội nàng vài lần , vốn nàng luôn đem cơn tức nghẹn ở trong lòng nhưng ko nghĩ tới hôm nay
Triệu Khả Nhân thế như xảy ra chuyện xấu như vậy , thật đúng là thống
khoái a !
Bất quá tuy rằng ở trong nội tâm vui sướиɠ khi người
gặp họa nhưng trên mặt Tần Y Miểu vẫn là giả một bộ an ủi, " Khả Nhân
biểu muội ngươi cũng ko cần suy nghĩ nhiều quá, này chẳng phải lỗi của
ngươi "
Quả nhiên mọi người nhìn đến biểu hiện của Tần Y Miểu đều khen ngợi
" Tần quốc công phủ đại tiểu thư chính là ko giống với "
" Đúng vậy , Y Miểu tỷ thật đúng ko hổ là một trong " Tứ đại mỹ nữ " , thật đúng là ôn nhu a !"
Nghe được mọi người âm thầm khen ngợi , Tần Y Miểu cười đến càng thêm ôn nhu , bất quá trong mắt cũng là tràn ngập vui sướиɠ khi người gặp họa, mà
Triệu Khả Nhân vừa thấy Tần Y Miểu như vậy trong lòng liền càng thêm tức giận , một phen đẩy Tần Y Miểu ra , chạy ra bên ngoài, vô luận thế nào
nàng đều ko tiếp thu được mọi người khinh bỉ nàng. Trước khi chạy ra
Triệu Khả Nhân còn hung hăng trừng Triệu Khả Nhiên một cái
Bất
quá Triệu Khả Nhân bốc đồng như vậy cũng chọc mọi người ở đây đều nghị
luận. Mà ở đây mọi người đều ko có chú ý tới , thái tử nhìn về bóng lưng Triệu Khả Nhân trong mắt lóe ra quang mang săn bắn
Nhìn Triệu
Khả Nhân chạy ra ngoài , Tần Hương Hà vội vàng đi theo ra, nàng thực lo
lắng cho Triệu Khả Nhân. Trước khi đi , Tần Hương Hà cũng là liếc mắt
nhìn Triệu Khả Nhiên đầy bất mãn. Ở nàng thấy , chính là vì Triệu Khả
Nhiên nên Triệu Khả Nhân mới nhận đến đãi ngộ như vậy
Mà Triệu
Khả Nhiên đâu ? Vô luận là đối với địch ý của Triệu Khả Nhân hay bất mãn của Tần Hương Hà nàng đều ko có phản ứng. Ở nàng thấy , hai người kia
bất quả chỉ là so với người xa là tốt hơn một chút mà thôi
Luôn luôn yên lặng chú ý Triệu Khả Nhiên , Tư Đồ Húc ánh mắt thoáng qua thương tiếc.
Thấy được sự tình phát triển thành cái dạng này , Tần lão phu nhân vội vàng
hòa giải , " Các vị , thật có lỗi , phát sinh chuyện như vậy. Bất quá
chuyện này là tiểu hài tử cãi nhau ầm ĩ mà thôi , mọi người ko cần quá
để ý. Còn có , Khả Nhân thân thể ko thoải mái muốn đi trước nghỉ ngơi
một chút, mọi người ko cần để ý "
" Đương nhiên , đương nhiên " Mọi người đều cười trả lời
Có thể đến nơi này tham gia thọ yến đều ko phải người thiên chân vô tà, tự nhiên là biết ý tứ Tần lão phu nhân. Bất quá mọi người tuy rằng ngoài
miện gnois như thế này nhưng nội tâm có phải hay ko nghĩ như vậy chỉ sợ
cũng ko ai có thể biết
" Tốt lắm, mọi người trong này cũng đủ lâu , ko bằng để người trẻ tuổi đi tới hoa viên trước thôi !" Tần lão phu
nhân nói , " Chúng ta này đó lão nhân ở trong này nói chuyện bọn họ
người tuổi trẻ đại khái cũng ko thích "
Nghe Tần lão phu nhân đề
nghị mọi người đều tỏ vẻ đồng ý. Rất nhanh các tiểu thư liền đi ra
ngoài. Mà thái tử, Húc vương cùng Dật vương cũng đi theo ly khai đại
sảnh