Đích Trưởng Nữ

Chương 20: Cùng kim mama học thêu

“Thế ạ, phải không?” Triệu Khả Nhân cười thập phần miễn cưỡng.

Triệu Khả Nhân nhìn khuôn mặt tươi cười của Triệu Khả Nhiên, trong lòng kêu

không tốt. Dù sao, nàng đã tráo đổi bức tranh “Xuân ca đạp tuyết đồ”

thật của Triệu Khả Nhiên rồi. Chuyện này nếu như để người khác biết

được, như vậy thanh danh tốt nàng vất vả tạo lập được bao lâu nay sẽ bị

hủy hoại trong chốc lát.

“Ha ha, Khả Nhân của chúng ta lúc nào

cũng là tốt nhất.” Tần Hương Hà kiêu ngạo nói. Tuy rằng lần này thọ yến

Lâm phu nhân nàng không tham gia, nhưng Triệu Khả Nhân được mọi người

đánh giá rất cao, nàng vẫn nghe được những điều đó.

Triệu Tùng

cũng khen ngợi gật gật đầu, Khả Nhân là niềm kiêu ngạo của hắn, tương

lai việc hôn nhân của nàng cũng tuyệt đối có thể trợ giúp hắn nâng cao

hơn một bước.

Đối với Tần Hương Hà mà nói, điều khiến nàng kiêu

ngạo nhất đời này chính là đã sinh ra nữ nhi Triệu Khả Nhân. Triệu Khả

Nhân không chỉ có xinh đẹp tuyệt mỹ, hơn nữa đọc đủ thứ thi thư, ở trong kinh thành có danh tiếng không nhỏ. Nàng có thể tưởng tượng đến tương

lai Triệu Khả Nhân sau này, khẳng định sẽ gả cho người gia thế tốt, làm

vẻ vang cho mẫu thân là nàng đây.

Nghĩ vậy, Tần Hương Hà lại nhìn sang Triệu Khả Nhiên, không khỏi thở dài một hơi. Rõ ràng Khả Nhiên

cùng Khả Nhân là tỷ muội song sinh, sao lại có thể kém nhau nhiều như

vậy? Khả Nhân bộ dạng xinh đẹp hào phóng, là một trong tứ đại mỹ nhân

của kinh thành, nhưng Khả Nhiên thì ngược lại, thanh tú có thừa, xinh

đẹp không đủ. Khả Nhân đầy một bụng thi thư, có tiếng là tài nữ trong

kinh thành, nhưng Khả Nhiên lại tư chất tầm thường. Đừng nói Khả Nhân,

mấy tiểu thư thứ xuất khác, bộ dạng đều xinh đẹp hơn so với Khả Nhiên.

Nhưng may mắn là từ nhỏ Khả Nhiên đã đính ước cùng Trung Nghĩa hầu Thế

tử.

Thấy bản thân được cha mẹ khen ngợi, Triệu Khả Nhân cười

ngượng ngùng, nhưng lại quay đầu trao cho Triệu Khả Nhiên một ánh mắt

đắc ý.

Đối với sự thiên vị rõ ràng của Triệu Tùng cùng Tần Hương

Hà, Triệu Khả Nhiên trước kia rất hâm mộ. Từ nhỏ đến lớn, nàng đều thật

hâm mộ Khả Nhân được cha mẹ yêu thương chiều chuộng mọi mặt. Nhưng đã

trải qua một đời, hiện tại Triệu Khả Nhiên so trước kia càng thêm trầm

tĩnh, đối với việc cha mẹ thiên vị, nếu trước kia Triệu Khả Nhiên nhất

định sẽ khổ sở, nhưng hiện tại Triệu Khả Nhiên lại chẳng có cảm giác gì. Dù sao trải qua đời trước bị cha mẹ ghét bỏ cùng bức bách, đời này

tuyệt đối không có khả năng nàng sẽ cảm thấy thương tâm vì những người

như vậy. Cho nên, đối với ánh mắt kɧıêυ ҡɧí©ɧ, đắc ý của Triệu Khả Nhân, nàng lựa chọn bỏ qua, coi như không nhìn thấy.

Thấy Triệu Khả

Nhiên biểu hiện như vậy, Triệu Khả Nhân cảm giác thập phần kỳ quái. Bình thường nếu ở thời điểm cha mẹ khen ngợi nàng trước mặt Triệu Khả Nhiên, Triệu Khả Nhiên nhất định sẽ hâm mộ rồi thương tâm . Hôm nay cha mẹ vừa khen ngợi nàng, Triệu Khả Nhiên làm sao lại bình tĩnh như vậy? Triệu

Khả Nhân trong lòng có chút hoảng, gần nhất Triệu Khả Nhiên biểu hiện có chút kỳ quái. Không biết vì sao, Triệu Khả Nhân cảm thấy dường như mọi

chuyện đã bắt đầu lệch khỏi quỹ đạo ban đầu nàng tính toán, nhưng nàng

lại không nắm bắt được điều gì.

“Đúng rồi, Khả Nhiên, Khả Nhân,

đại bá mẫu các con mời Kim mama dạy biểu tỷ học tập tú công, các con

cũng cùng nhau học tập với biểu tỷ đi!” Tần Hương Hà bình tĩnh mở miệng

nói ra một câu lại giống như ném một hòn đá to vào mặt hồ đang tĩnh

lặng, tạo nên từng đợt sóng lớn.

Vừa nghe được lời Tần Hương Hà

nói, Trương di nương cũng bất chấp tôn ti, lập tức mở miệng hỏi hỏi:

“Phu nhân nói Kim mama nổi danh trong kinh thành được mọi người xưng là

người có ‘Bàn tay vàng’?”

Kim mama rất có tiếng ở trong kinh

thành. Kim mama vốn là mama ở Tú cục (phòng thêu, trang trí) trong hoàng cung, tay nghề tú công rất cao, khéo léo. Sau khi ra khỏi cung, nàng

dạy dỗ truyền thụ kinh nghiệm cho các tiểu thư nhà quan trong kinh

thành. Những quan gia tiểu thư được Kim mama dạy dỗ, tay nghề tú công

đều rất cao, bởi vậy Kim mama được các phu nhân nhà quyền quý trong kinh thành rất thán phục. Những đồ do Kim mama thêu, ngay lập tức sẽ được

các nhà quyền quý truy mua. Nếu có thể trở thành đệ tử của Kim mama, đối với các tiểu thư khuê các mà nói, đó được coi là loại vinh hạnh, hơn

nữa cũng có thể có thanh danh trong giới quyền quý, tương lai không cần

lo lắng không có được mối hôn nhân tốt.

Nghe Trương thị nói, Tần

Hương Hà nhíu mày. “Đó là chuyện đương nhiên, muốn chỉ dạy cho chất nữ

cùng nữ nhi của ta, tuyệt đối không thể là nhân vật bình thường.”

Lời vừa nói ra, Triệu Oánh, Triệu Lâm, Triệu Hồng ánh mắt đều nhìn về phía

bàn chủ thượng. Các nàng cũng muốn cùng Kim mama học tập, các nàng là

thứ nữ, muốn tìm được mối hôn nhân tốt cũng không dễ dàng, nhưng nếu như có thể trở thành đệ tử của Kim mama, như vậy mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.

“Đại tẩu có tâm.” Triệu Tùng rất cao hứng, dù sao thanh

danh Kim mama hắn cũng biết đến, nếu được Kim mama chỉ đạo dạy dỗ, Khả

Nhiên cùng Khả Nhân tương lai sau này sẽ không cần lo lắng.

“Đúng vậy!” Tần Hương Hà thoạt nhìn cũng vô cùng cao hứng. “Lần này đại tẩu

mời Kim mama là vì Y Miểu, nhưng nàng nhớ đến còn Khả Nhiên cùng Khả

Nhân, cho nên muốn để cho mấy đứa cùng nhau học tập.”

Nói xong,

nàng quay đầu nhìn về hướng Triệu Khả Nhiên cùng Triệu Khả Nhân. “Khả

Nhiên, Khả Nhân, các con nhất định phải ngoan ngoãn học tập cùng Kim

mama, biết không?”

“Vâng, mẫu thân.”

Triệu Khả Nhiên cùng Triệu Khả Nhân đồng thanh trả lời.

“Đại nương, Oánh nhi rất ngưỡng mộ Kim mama, người có thể cho Oánh nhi cùng

đi học với các tỷ được không?” Triệu Oánh mở miệng thỉnh cầu.

“Đúng vậy, Đại nương, chúng ta cũng rất ngưỡng mộ Kim mama.”

Vừa nghe Triệu Oánh đề nghị như vậy, Triệu Lâm cùng Triệu Hồng cũng lập tức mở miệng, sợ nói chậm hơn sẽ chịu thiệt.

Nghe thế, Tần Hương Hà nhíu mày. “Lần này được Kim mama chỉ đạo, là do đại

tẩu của ta nhớ đến Khả Nhiên cùng Khả Nhân, mới kêu 2 đứa cùng nhau đến

học, các ngươi có thân phận gì, cũng tưởng đi theo, nếu chọc giận Kim

mama, các ngươi có thể xoay sở được sao?”

Vừa nghe đến lời này,

Triệu Oánh, Triệu Lâm, Triệu Hồng lập tức cúi đầu không dám nói cái gì

nữa, nhưng lại cảm thấy vô cùng không cam lòng.

Một bữa tối mà trong lòng mọi người đều mang đầy tâm sự cứ tiếp tục tiếp diễn như vậy.