Linh Vực

Chương 1697: Tương hỗ lạc ấn (2)

“Ngươi cũng có điều phát hiện?” Xích Huyết Viên Vương ngạc nhiên nói.

“Xích Huyết đại nhân, ngươi cảm giác được?” Đồng Yên chấn động, nói: “Ta còn cho rằng là ta ảo giác, nếu ngươi cũng có cảm giác, vậy nhất định thực có biến hóa!”

“Hỏa diễm linh lực quấn quýt Chu Tước giới, tựa như trở nên nồng đậm hơn một chút, mặc dù chỉ có một chút, nhưng thực đang biến hóa.” Xích Huyết Viên Vương lại thể ngộ một hồi, mới nói: “Ở trong cảm giác của ta, Chu Tước giới... như còn trở nên có sinh cơ hơn.”

Lời vừa nói ra, mắt toàn bộ Chu Tước đều sáng lên.

Cũng ở lúc này, một đạo hỏa viêm lưu tinh phá vỡ bầu trời, đột nhiên từ ngoài bầu trời rơi xuống.

Hắn hướng thẳng tắp về miệng núi lửa chỗ mọi người.

“Khí tức thật cường đại!” Sắc mặt Xích Huyết Viên Vương biến đổi.

Vẻ mặt Đồng Yên và Đồng Chân Chân đều kinh biến.

Chỉ có lão ẩu Đồng Anh kia ngẩng đầu nhìn một cái, đột nhiên rất cung kính nói: “Ra mắt nhân tộc Viêm đế!”

“Viêm đế!” Đồng Yên với Đồng Chân Chân kinh hô.

Xích Huyết Viên Vương trải qua Đồng Anh hô, tập trung cẩn thận cảm giác, vẻ mặt cũng rõ ràng thả lỏng xuống.

“Đã lâu không gặp.” Hắn hướng người tới thét to.

“Quả thật đã lâu không gặp, sắp hai vạn năm rồi nhỉ? Thực không ngờ ngươi còn có thể đến Chu Tước giới.” Người tới cười dài nói.

Hiển nhiên, hắn biết ân oán giữa các thú vương Cổ Thú tộc, cùng Chu Tước nhất tộc.

Đồng thời, có một đạo băng quang khác lóa mắt, bay vυ't về phía phương vị khác của Chu Tước giới.

Đồng Anh vội vàng nhìn về phía nơi đó.

“Đừng khẩn trương, là Băng đế.” Viêm đế cười hắc hắc, nói: “Hắn là phát hiện đến một Hàn Băng Phượng Hoàng có sâu xa với hắn, cũng vừa vặn ở Chu Tước giới, liền đi qua gặp một chút.”

Vừa nghe là Băng đế, liên tưởng tới tên Lâm Lương Nhi, là do Băng đế đặt, mọi người lập tức yên tâm.

Viêm đế tướng mạo thô, một mái tóc rối, bất luận là thần thái, hay là hình dạng, thế mà đều có mấy phần tương tự với Viêm ma Đường Bắc Đẩu ở Bạo Loạn Chi Địa.

“Xích Huyết, ngươi cảm giác không sai, Chu Tước giới quả thật đang phát sinh biến hóa.” Viêm đế từ miệng núi lửa kia nhìn xuống phía dưới, nói: “Ai ở bên dưới?”

“Tần Liệt.” Xích Huyết Viên Vương nói.

“Thế mà là hắn.” Viêm đế kinh ngạc nói.

Đồng Anh mắt thấy Viêm đế đột nhiên đến, trong lòng cũng rất là kinh dị, âm thầm đoán Viêm đế đến, tám chín phần mười có liên quan với Chu Tước giới biến hóa.

Bà ta trước kia ở Chu Tước giới từng thấy Viêm đế...

Rất nhiều năm trước, lúc huyết mạch bà ta chỉ có cấp tám, Viêm đế từng đến Chu Tước giới tu luyện.

Khi đó, Viêm đế cũng từng đến miệng núi lửa trước mắt, cũng từng hướng bên dưới xâm nhập.

Bà ta còn nhớ, khi ấy Chu Tước giới chưa có Chu Tước cấp mười tồn tại, toàn bộ Chu Tước cấp chín đều hội tụ ở đây, muốn đem Viêm đế từ trong núi lửa kia đuổi đi.

Nhưng năm ấy Viêm đế chỉ Vực Thủy cảnh sơ kì, đúc ra bảy tầng hồn đàn, lại khiến toàn bộ Chu Tước đều bất lực mà về.

Rất nhiều Chu Tước cấp chín, ở lúc Viêm đế lặn xuống núi lửa bên dưới, cũng không thể bám theo dấu chân Viêm đế.

Chu Tước cấp chín khó có thể thừa nhận nhiệt độ cao khủng bố như vậy...

Cuối cùng, những Chu Tước cấp chín đó đều chỉ có thể chờ ở phụ cận miệng núi lửa.

Bọn họ chờ một lần, là chờ suốt bảy năm.

Bảy năm sau, Viêm đế mới từ dưới núi lửa kia đi ra, sau đó cười dài, hài lòng rời khỏi Chu Tước giới.

Chu Tước của Chu Tước giới sau đó quan sát gắt gao tin tức của Viêm đế, biết được Viêm đế sau khi từ Chu Tước giới rời khỏi, tựa như thực lực tăng vọt, nhận thức đối với hỏa diễm chi lực đạt tới một độ cao kinh người.

Chu Tước nhất tộc đều cảm thấy chấn kinh.

Một số năm sau đó, Chu Tước cường đại đều thử xâm nhập lòng đất núi lửa.

Bọn họ cho rằng ở lòng đất núi lửa, nhất định tiềm ẩn bí mật thật lớn, chính là bởi vì bí mật đó mới khiến thực lực Viêm đế tăng vọt.

Đáng tiếc, chờ Chu Tước tộc có Chu Tước cấp mười sinh ra, cũng chưa thể thật sự xâm nhập đến lòng đất núi lửa.

Bọn họ cũng mãi chưa thể đào móc ra bí mật đó.

Mãi cho đến Lục Đạo Minh xâm nhập, đem Chu Tước giới chiếm lấy, Chu Tước tộc cũng chưa cởi bỏ được bí mật đó.

Thương Viêm phủ Thái Xán lúc biết được Viêm đế từng đến Chu Tước giới, cho rằng Viêm đế để lại lực lượng áo bí truyền thừa ở Chu Tước giới.

Vì thế, hắn cẩn thận điều tra cả Chu Tước giới, nhưng cái gì cũng chưa phát hiện được.

Tu vi của Thái Xán chưa đạt tới Vực Thủy cảnh. Mặc dù hắn biết Viêm đế từng xuống đáy núi lửa kia, cũng không thể xâm nhập điều tra.

Sau đó cũng liền không có gì nữa.

Thời gian cách nhiều năm, ở sau Viêm đế, một tiểu tử nhân tộc khác, bỏ qua thân thể máu thịt, lấy hình thế hồn đàn lại một lần nữa xâm nhập tâm núi lửa.

Hắn giống Viêm đế, như đã tới sâu trong lòng đất Chu Tước giới, như dẫn lên dị biến cả Chu Tước giới.

Ngay cả Viêm đế... Cũng bị hắn hấp dẫn mà đến.

Cái này khiến tâm thần Đồng Anh kinh hãi.

“Đường Viêm, ngươi là bởi Tần Liệt mà đến?” Xích Huyết Viên Vương quát.

Hắn quen Viêm đế, cũng biết Viêm đế họ Đường, tên Đường Viêm.

“Ta không phải bởi vì Tần Liệt mà đến.” Viêm đế lắc lắc đầu, cười nói: “Ta là bởi vì cảm giác được thiên địa quy tắc của Chu Tước giới đang lặng lẽ xảy ra biến hóa, cho nên mới tới đây xem chân tướng chút.”

“Nghe nói ngươi trước kia từng đi xuống? Bên dưới... rốt cuộc có cái gì?” Xích Huyết Viên Vương ngạc nhiên nói.

Lời vừa nói ra, Đồng Chân Chân, Đồng Anh và Đồng Yên cũng đều toát ra vẻ mặt chờ mong.

Hứa Nhiên kết thành vợ chồng với Đồng Chân Chân, bởi vì không pHải tộc nhân Chu Tước tộc, cho nên hắn và Lâm Lương Nhi giống nhau, cũng ở lại bên ngoài.

“Nói thật, mặc dù là ta, năm ấy cũng chưa nhìn thấy thứ đó.” Viêm đế cười cay đắng, “Năm ấy ta ở Vực Thủy cảnh sơ kì, có bảy tầng hồn đàn, ở lúc xâm nhập dưới lòng đất, ta cũng đem hồn đàn bay khỏi bản thể. Nhưng mà...”

Nói tới đây, mắt Viêm đế hiện ra nét kinh dị, nhìn thật sâu về phía miệng núi lửa, nói: “Bảy tầng hồn đàn của ta, sau khi hướng bên dưới lặn xuống một phen, cũng không thể không dừng thế rơi xuống.”

“Vì sao?” Đồng Chân Chân thấp giọng nói.

Viêm đế cũng không che che dấu dấu, thản nhiên thừa nhận nói: “Bởi vì tiếp tục xuống, bảy tầng hồn đàn kia của ta sẽ bị thiêu đốt thành dịch lửa.”

“A! Sao có thể như vậy?” Đồng Chân Chân cả kinh, nói: “Tần Liệt rõ ràng chỉ có một tầng hồn đàn, ta cảm giác một tầng hồn đàn đó của hắn đã lặn xuống rất rất lâu!”

“Nếu ta không đoán sai mà nói, một tầng hồn đàn đó của Tần Liệt, hẳn là đã lặn xuống đáy, hơn nữa nhìn thấy vật thần kỳ ngay cả ta năm ấy cũng chưa nhìn thấy.” Viêm đế nghiêm túc nói.

“Cái này sao có khả năng?!” Đồng Yên và Đồng Anh đều kinh hãi thất sắc.

“Sẽ không chứ?” Khuôn mặt Xích Huyết Viên Vương cũng đầy sự không thể tưởng tượng.

Cũng bỏ lại thân thể máu thịt, lấy hồn đàn lặn xuống dưới đáy núi lửa, hồn đàn Viêm đế là bảy tầng, hồn đàn Tần Liệt chỉ có một tầng.