Sau vài ngày, Tần Liệt dẫn Lâm Lương Nhi, du lịch Kình Thiên thành một phen.
Rất lâu chưa gặp, Tần Liệt dò hỏi tình huống gần đây của Lâm Lương Nhi, biết nàng luôn cùng một chỗ với Chu Tước Đồng Yên, có lúc ở Hàn Tịch Thâm Uyên, có lúc ở Bạc La giới, khi rảnh rỗi về Khư Địa Hàn Băng đảo một chuyến.
Nàng là ở sau khi biết Băng đế hiện thân Kình Thiên thành, mới quyết định đến Kình Thiên thành, lấy thân phận vãn bối đến gặp mặt Băng đế.
Chỉ là, mấy ngày trước Băng đế vừa mới rời khỏi, nàng nay mới tới, tự nhiên chưa thể gặp được Băng đế.
Ngay cả Tần Liệt cũng không biết Băng đế khi nào mới sẽ về Kình Thiên thành.
Hắn dẫn Lâm Lương Nhi đi dạo ở Kình Thiên thành mấy ngày, phát hiện Băng đế vẫn chậm trễ chưa quay về, bản thân Lâm Lương Nhi dẫn đầu không còn kiên nhẫn.
“Nếu không, chúng ta đi Băng Phượng giới trước đi?” Lâm Lương Nhi nói.
“Đi như thế nào?” Tần Liệt kinh ngạc.
Băng Phượng giới đã ở dưới sự khống chế của Lục Đạo Minh, cũng chỉ có thể thông qua cánh cửa vực giới của Lục Đạo Minh, hướng tới Băng Phượng giới.
Bằng không, lấy phương thức lữ trình ngân hà, có thể cần mấy năm thời gian, mới có thể bay tới Băng Phượng giới.
“Có cách đơn giản.” Lâm Lương Nhi định liệu trước, nói: “Chúng ta có thể từ Chu Tước giới chuyển đường, Chu Tước giới và Băng Phượng giới chúng ta cách nhau không xa, chỉ cần đến Chu Tước giới, liền có thể nhanh chóng tới Băng Phượng giới.”
Tần Liệt trừng mắt nhìn nàng một cái, nói: “Huyết mạch ngươi chưa đột phá đến cấp chín, mạo muội tiến hành lữ trình giữa tinh hải, không phải một ý kiến hay.”
“Không sao, ta còn mời người khác.” Lâm Lương Nhi mỉm cười nói.
“Còn có ai?” Tần Liệt ngạc nhiên nói.
“Đi ngươi sẽ biết.” Lâm Lương Nhi nhướng mày nói.
“Được rồi.” Tần Liệt gật đầu.
Ở dưới sự an bài của Lâm Lương Nhi, bản thể hắn theo Lâm Lương Nhi về đến Bạc La giới trước.
Cánh cửa vực giới Bạc La giới thiết lập ở lãnh địa Cổ Thú tộc.
Chu Tước Đồng Yên, Tịch Diệt tông Đồng Chân Chân, Hứa Nhiên, thế mà đã sớm chờ trước.
“Hứa thúc, Đồng thẩm, chúc mừng các ngươi.” Tần Liệt cười nói.
Hắn liếc một cái nhìn ra, Hứa Nhiên đã đúc ra tầng hồn đàn thứ tư, cảnh giới đã bước vào Hư Không cảnh sơ kì.
Đồng Chân Chân cũng đột phá đến huyết mạch Chu Tước cấp chín.
Đồng Yên lãnh tụ Chu Tước nhất tộc ở Bạc La giới, thì là huyết mạch cấp chín đỉnh phong, tựa như cách cấp mười huyết mạch cũng chỉ có một bước chi xa.
Cách mấy năm, cảnh giới cùng cấp bậc huyết mạch của vợ chồng Hứa Nhiên, Đồng Yên, Lâm Lương Nhi, hiển nhiên đều có đột phá trình độ khác nhau.
Đương nhiên, huyết mạch hắn cũng đã đạt tới cấp tám, mà lực lượng một tầng hồn đàn của hắn có thể thích phóng, thậm chí còn vượt qua cường giả hai tầng cùng ba tầng hồn đàn.
Lại càng không cần nhắc tới Hồn Thú phân thân của hắn, còn có những hồn nô kia, có thể mang tới cho hắn lực lượng ngoài định mức.
“Ha ha, những năm qua, chúng ta chinh chiến ở Hàn Tịch Thâm Uyên, cũng chịu một ít khổ.” Hứa Nhiên mỉm cười, “Chỉ cần có thể sống sót ở Hàn Tịch Thâm Uyên, cảnh giới cùng cấp bậc huyết mạch của chúng ta, muốn không đột phá cũng khó!”
Tần Liệt nghĩ một chút, gật gật đầu, nói: “Cũng đúng.”
Những năm qua, cường giả các phe dị tộc Bạc La giới, các thế lực cấp Bạch Ngân ở Bạo Loạn Chi Địa, đều nối đuôi nhau gϊếŧ vào Hàn Tịch Thâm Uyên.
Thâm Uyên Ác Ma, mỗi một kẻ đều cường đại hung tàn, rất nhiều người trong bọn họ cũng bị ác ma xé nát cắn nuốt.
Có thể thích ứng Thâm Uyên tàn khốc, ở dưới sự bắt gϊếŧ của những ác ma ngang cấp kia, võ giả còn sống sót đều đã hoàn thành lột xác.
Tần Liệt tin tưởng, lực lượng của vợ chồng Hứa Nhiên, nay đã vượt qua võ giả ngang cấp xa xa!
“Nghe nói, huyết mạch ở Hàn Tịch Thâm Uyên vừa đột phá đến cấp mười, liền có thể phải nghênh đón Thâm Uyên đại lĩnh chủ khiêu chiến?” Sắc mặt Đồng Yên nghiêm túc, “Ta nghe Ban Đức Lạp Tư nói, nếu không phải ngươi ngăn cản Đạo Sâm, hắn cho dù ở Hàn Tịch Thâm Uyên đem huyết mạch đột phá đến cấp mười, cũng không thể còn sống từ Hàn Tịch Thâm Uyên trở về, có phải như vậy hay không?”
Tần Liệt nghĩ một chút, nói: “Ngươi là sắp đột phá phải không?”
“Không sai, ta có dự cảm huyết mạch sắp đột phá, liền lập tức từ Hàn Tịch Thâm Uyên trở về. Ta nếu không có vận khí của Ban Đức Lạp Tư, không được ngươi ngăn cản Đạo Sâm gia hỏa như vậy, không phải sẽ chết ở Hàn Tịch Thâm Uyên? Ta cũng không muốn mạo hiểm.” Đồng Yên lắc đầu nói.
“Ngươi chỉ cần nhớ, huyết mạch vừa đột phá đến cấp mười, liền lập tức quay về Bạc La giới, hẳn sẽ không có phiền toái.” Tần Liệt cười cười, nói: “Ta có giao ước ngầm với Đạo Sâm.”
Khuôn mặt Đồng Yên đầy nét kinh dị, ngạc nhiên nói: “Ngươi sao lại có giao tình với Đạo Sâm?”
Nàng không biết huyết mạch Tần Liệt kỳ diệu, không rõ nguyên cớ trong đó, cho nên cảm thấy kinh ngạc khó hiểu.
Đối với vấn đề này của nàng, Tần Liệt cũng chỉ cười thần bí, tự nhiên không có khả năng giải thích.
Cũng may, Đồng Yên cũng không tiếp tục truy hỏi, mà là cất giọng nói: “Đi thôi, đi Chu Tước giới của chúng ta trước!”
“Được.” Lâm Lương Nhi nói.
Tần Liệt cũng gật đầu.
Đồng Yên biết tọa độ không gian của Chu Tước giới, nàng ở trên cánh cửa vực giới kia gạt một phen, liền dẫn đầu tiến vào.
Tần Liệt và Lâm Lương Nhi ở sau vợ chồng Hứa Nhiên, cũng tiến vào Chu Tước giới.
Chu Tước giới, ban ngày so với Bạc La giới, còn nóng nực khó chịu hơn!
Tần Liệt vừa từ cánh cửa vực giới đi ra, liền cảm giác được sóng nhiệt vỗ thẳng vào mặt. Hắn đứng ở một quảng trường hỏa diễm thạch rộng rãi, phía sau chính là cánh cửa vực giới kỳ lạ.
Hắn nhìn về chung quanh, phát hiện lọt vào trong tầm mắt, đều là các ngọn lửa phun trào.
Các dòng suối nham tương, ở trong khe rãnh bên cạnh hắn chậm rãi chảy, phóng thích nhiệt độ cao kinh người.
Ngẩng đầu, hắn nhìn thấy một mặt trời nóng rực, treo khá thấp ở bầu trời.
Chu Tước giới mặc dù chỉ có một mặt trời, nhưng mặt trời đó cách Chu Tước giới lại cực kỳ gần, gần như với tay có thể chạm.
Hít thật sâu một ngụm không khí viêm nhiệt của Chu Tước giới, Tần Liệt nhếch miệng cười, nói: “Thế mà so với Cực Viêm Thâm Uyên còn nóng nực hơn một ít.”
Hắn phóng thích ra linh hồn ý thức cảm giác, phát hiện Chu Tước giới có thể nóng nực so với Cực Viêm Thâm Uyên, nhưng địa giới... Lại so với Viêm Nhật Thâm Uyên nhỏ hơn rất nhiều.
“Chu Tước giới chỉ là vực giới loại nhỏ, còn chưa lớn bằng Bạo Loạn Chi Địa.” Đồng Chân Chân giải thích.
“Tiểu thư trở về rồi!”
Một Chu Tước cấp sáu, còn chưa có năng lực biến hóa thành người, vỗ cánh cháy đỏ rực, kêu ở giữa không trung.
Tần Liệt trong cơ thể dùng rất nhiều huyết mạch hiếm có, nghe hiểu ngôn ngữ Cổ Thú tộc, biết hàm nghĩa mà con Chu Tước này hò hét đại biểu.
Hắn tò mò đánh giá con Chu Tước đó.
Chu Tước cấp sáu vui vẻ bay múa, dừng ở trên vai Đồng Chân Chân, hướng gò má Đồng Chân Chân mổ một cái.
Đồng Chân Chân cười hì hì không ngừng, nói: “Tần Liệt, ngươi khó được đến Chu Tước giới một chuyến, nán lại thêm hai hôm, thế nào?”
Tần Liệt nhún vai, không có gì nói: “Xem nàng đã.”
Hắn nhìn phía Lâm Lương Nhi.