Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Lông mày nhíu chặt của Tần Liệt buông lỏng ra, gật gật đầu, nói: “Đều đứng lên đi”.
Rất nhiều tộc nhân U Nguyệt tộc chợt đứng dậy.
“Hiện tại có thể đem truyền thừa giao cho bọn họ hay không?”. U Dạ hỏi.
“Có thể rồi”. Tần Liệt đáp.
Thân là chủ của ‘Nguyệt Lệ’, bất cứ khác thường nhỏ bé nào của khí hồn U Dạ, hắn đều có thể sâu sắc phát hiện.
Hắn nếu là không đồng ý, U Dạ căn bản không có cách nào đem truyền thừa bí thuật U Nguyệt tộc trong Nguyệt Lệ nhất nhất báo cho những tộc nhân U Nguyệt tộc kia.
“Đa tạ”. Trong mắt U Phủ hiện ra sự vui mừng.
Các vầng trăng tròn nhỏ bé, trên đó lóe ra cổ văn trăng non tinh xảo đẹp đẽ, những văn tự thần bí đó trải qua U Dạ tổ hợp sắp xếp, hình thành các chùm tia sáng như sao băng.
Chùm tia sáng như mưa nhỏ, rơi vào một cái Toái Niệm tinh, hóa thành văn tự U Nguyệt tộc U Phủ quen thuộc.
Sau đó không lâu, trong một viên Toái Niệm tinh đó đã tràn ngập bí thuật truyền thừa của U Nguyệt tộc.
Hai tay U Phủ nắm chặt Toái Niệm tinh, hai vai run rẩy, trong mắt bắn ra nét mừng như điên rõ ràng.
Hắn biết, có được một viên Toái Niệm tinh này, về sau bọn họ có thể tu luyện cổ xưa của U Nguyệt tộc.
Hắn tin tưởng thực lực tộc bộ U Nguyệt tộc ở Bạc La giới sẽ đạt được tăng trưởng trên diện rộng.
“Tộc nhân U Nguyệt tộc tu luyện, cần linh tài thế nào, các ngươi đưa ra cái danh sách, sau đó giao cho Cát Vinh Quang ở Cổ Thú tộc bên kia”. Tần Liệt lạnh nhạt nói.
Mắt U Phủ sáng lên, vội khom người nói: “Cảm tạ lần nữa”.
Tần Liệt gật gật đầu, trầm ngâm một chút, lại nói với U Dạ: “Chờ thời cơ thành thục, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi đem tộc nhân U Nguyệt tộc phân tán tinh hải khác, cũng đưa đến Bạc La giới”.
“Vẫn là cần giải quyết phiền toái Bạc La giới trước”. U Dạ tỏ thái độ.
Thái Dương cung và Thái Âm điện hai đại thế lực cấp Hoàng Kim thứ cấp này, không cần bao lâu sẽ ở Bạc La giới xây dựng lại cánh cửa bí cảnh, đến lúc đó cường giả hai đại thế lực này, sẽ không lưu tình chút nào càn quét Bạc La giới.
Nếu không qua được một ải đó, toàn bộ dị tộc Bạc La giới đều có thể bị gϊếŧ sạch.
Ở dưới loại thế cục này, cho dù là tìm được tộc nhân U Nguyệt tộc phân tán ở tinh hải khác, cũng không thích hợp di chuyển đến.
“Ừm, U Nguyệt tộc các ngươi tích tụ nhiều lực lượng đi, chuẩn bị tốt ở trong mười năm tham dự huyết chiến của Bạc La giới với Thái Dương cung, Thái Âm điện”. Tần Liệt quay đầu, nhìn thoáng qua Thái Lặc, nói: “Từ nay về sau, Hắc Ngục tộc sẽ không đến phạm, các ngươi cũng ước thúc tốt tộc nhân, không được đi địa giới Hắc Ngục tộc gây chuyện nữa”.
“Không dám!”. U Phủ tỏ thái độ.
“Vậy cứ thế”. Tần Liệt gật gật đầu, liền muốn rời khỏi.
“Chủ nhân, ta, ta làm sao bây giờ?”. Trang Tĩnh sốt ruột nói.
Lận Tiệp cũng trông mong nhìn về phía hắn.
“Các ngươi...”. Tần Liệt khẽ cau mày, nói: “Trước hết nán lại nơi này đi”.
Nói xong, không để ý u oán trong mắt Trang Tĩnh, hắn và đám người Đằng Viễn rời khỏi khe núi của U Nguyệt tộc.
Ở lúc các vầng trăng dần dần tiêu ẩn, hắn và Đằng Viễn, Thái Lặc xuất hiện ở Ma Long tộc.
Sinh mệnh dao động cuồn cuộn của các con Ma Long cùng Tà Long, phân tán ở Ma Long sơn mạch liên miên phập phồng, rất nhiều Ma Long ở trong khe núi, hồ sâu, còn có long huyệt vốn lười biếng đợi, vừa cảm giác được khí tức của Đằng Viễn, Thái Lặc, còn có Ban Đức Lạp Tư, Ma Long đều bị kinh động.
Từng tiếng rồng gầm chấn cho Ma Long sơn mạch như đang động đất.
Mấy năm nay, Cổ Thú tộc, Cự Nhân tộc và Hắc Ngục tộc liên hợp triển khai chinh phạt đối với dị tộc khác của Bạc La giới, làm Bạc La giới ở trong sự rung chuyển thật lớn.
Ma Long tộc, tuy ở Bạc La giới cũng là chủng tộc cực kỳ cường hãn, nhưng cũng tự biết không phải đối thủ của Cổ Thú tộc, Hắc Ngục tộc, Cự Nhân tộc.
Lúc này, bọn họ cảm giác được cường giả ba tộc đồng thời đến, lập tức khẩn trương hẳn lên.
“Ta là Tần Liệt!”.
Trong từng tiếng long ngâm rít gào, một thanh âm Nhân tộc to rõ, tỏ ra có chút đột ngột đặc biệt.
Nhưng, lại chính là ở sau khi thanh âm này vang lên, những Ma Long còn có Tà Long kia chợt an tĩnh lại.
Không lâu trước đây, rất nhiều Ma Long theo Ba Lôi Đặc hướng tới Bạo Loạn chi địa, giúp Tần Liệt chống lại ba đại Quỷ tộc.
Bọn họ biết Ba Lôi Đặc và Tần Liệt đạt thành ăn ý.
Tần Liệt đến, làm bọn họ biết đám người Đằng Viễn cùng nhau hiện thân, có lẽ cũng không phải xuất phát từ ác ý.
“Ngươi thật sự là Tần đại ca?”.
Trong Ma Long sơn mạch, một khe núi truyền đến tiếng kinh hỉ đan xen của Hoa Vũ Trì.
Chợt, hắn và Viên Văn Trì bọn tộc nhân Viên gia cùng nhau vội vã chạy tới.
Hoa Vũ Trì và tộc nhân Viên gia chạy vượt trước Ma Long, đứng ở bên cạnh Tần Liệt, ánh mắt mỗi người nhìn về phía hắn tràn ngập kích động cùng mừng như điên.
“Ngươi thật sự là Tần thiếu gia?”. Viên Văn Trì vội nói.
Ba trăm năm trước, Viên gia chính là thế lực phụ thuộc của Tần gia, chỉ là bởi Tần gia trong tranh đấu với sáu thế lực lớn của trung ương thế giới thất lợi, bị ép lui khỏi trung ương thế giới, Viên gia vì sinh tồn, mới ở dưới Tần Sơn an bài đầu nhập vào Bổ Thiên cung.
Nhưng ở sâu trong lòng, Viên gia, vẫn đem bản thân coi là kẻ dựa vào Tần gia.
Thời gian cách nhiều năm, Tần gia đã biến mất khỏi trung ương thế giới, mà thiếu gia Tần gia vốn đã chết, lại hiện thân ở Bạc La giới.
Điều này làm Viên Văn Trì vô cùng giật mình.
“Không giống, ngươi không giống Tần thiếu gia trước kia, bộ dáng và khí chất đều không giống”. Viên Văn Lương nói.
“Quả thực không quá giống”. Hoa Vũ Trì cũng nói.
Bọn họ sau khi tới đây, tỉ mỉ đánh giá Tần Liệt một phen, đều là liên tục lắc đầu.
Trong mắt những người này tràn đầy thất vọng.
“Cùng trước kia so sánh, ta quả thực biến hóa rất lớn, hơn nữa ở sau khi chết một lần, ta ngay cả ký ức cũng đã đánh mất rất nhiều”. Đối mặt ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Tần Liệt cười tự giễu: “Từng chết một hồi, ngược lại làm ta thức tỉnh huyết mạch, cũng là bởi vì huyết mạch thức tỉnh, ta mới có thể trở lại đây...”.
Hắn đem lời đã sớm nghĩ tốt nói rõ, chợt thúc giục huyết mạch chi lực, giống với lúc trước để chứng minh thân phận mình.
Đợi một mái tóc dài, con ngươi đều biến thành màu sắc đỏ đậm như lửa, đợi toàn thân hắn phóng ra khí tức lửa nóng dung nham cuồng bạo, đám người Viên Văn Trì và Hoa Vũ Trì đều ầm ầm chấn động.