Tất cả mười người đều trầm mặc. Rất lâu sau, người còn lại trong tỷ muội song sinh mới có chút do dự nói:
- Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, là như vậy. Thân thể có thể bị diệt, ký ức sẽ đánh mất. Nhưng linh... Lại tồn tại vĩnh viễn bất diệt. Ở dưới lục đạo luân hồi chủ đạo, sinh sôi không ngừng. Nhưng có dòng sông dài năm tháng ở đây, lại hoàn toàn bất đồng. Bởi vì sau khi bị dòng sông dài năm tháng cuốn vào, sẽ bị trấn phong vĩnh cửu. Ngoại trừ cơ hội như ngày hôm nay ra. Không có người nào có thể chạy trốn khỏi sự khống chế của nó.
Sở Mặc gật đầu:
- Ta hiểu được. Năm tháng... Nó so với lục đạo luân hồi, càng thêm kinh khủng và tàn nhẫn.
- Đúng vậy.
Mười người cùng nhau gật đầu.
Sau đó bọn họ trở lại bên trong cánh cửa luân hồi, theo cánh cửa luân hồi, biến mất ở chỗ này.
Những lời bọn họ nói chuyện với nhau, cũng không bị sinh linh bên kia mạng lưới phù văn được biết. Bởi vì nơi này đã bị một khí tức huyền diệu khó giải thích bao phủ.
Không có ai biết chuyện gì xảy ra. Cho nên, khi bóng dáng Sở Mặc từ nơi đó đi ra, toàn bộ mạng lưới phù văn này một bên đều hoàn toàn chấn động.
Vô số sinh linh đang hoan hô!
- Thiên Đế đã đánh chiếm được một chỗ cuối cùng! Năm đại thiên chúng ta thắng lợi!
- Tử Kim Thiên được giải trừ nguy cơ. Cảm ơn Thiên Đế!
- Quá kích động, ta cũng khóc!
- Ta cũng khóc... Ta sống đã có mười mấy vạn năm, không nhớ rõ lần trước rơi lệ là lúc nào. Năm đại thiên chúng ta có Thiên Đế, thật sự là may mắn của tất cả sinh linh chúng ta!
Mạng lưới phù văn bên này, gần như tất cả sinh linh của năm đại thiên đều kích động đến mức không kìm chế được. Tuy rằng bọn họ cũng không biết Thiên Đế rốt cuộc là thông qua phương thức gì chiến thắng trận đại kiếp nạn này, giải trừ trận kiếp nạn khủng khϊếp này ở trong vô hình. Nhưng bọn họ lại biết, mình an toàn! Được cứu!
Chỉ có điều, n sinh linh đại lục Thần Linh bên kia, lại đều khóc không ra nước mắt.
Bọn họ gần như là lần đầu tiên, nóng lòng chờ đợi Sở Thiên Đế có thể nhanh chóng chạy tới chỗ của bọn họ như vậy.
- Năm đại trời còn chưa có hoàn toàn an toàn. Còn có đại lục Thần Linh!
- Sở Thiên Đế, ngài mau tới đi, van xin ngài. Đại lục Thần Linh... Cũng sắp rơi vào tay giặc! Tiếp tục như vậy nữa, chúng ta sẽ không kiên trì nổi!
- Sở Thiên Đế, chúng ta cũng là con dân của thế giới năm đại thiên! Cầu ngài!
Đại lục Thần Linh bên này có vô số Thần tộc, thông qua mạng lưới phù văn, trực tiếp phát ra tiếng la hét. Bọn họ không xác định được Sở Thiên Đế có thể nhìn thấy lời bọn họ nói hay không. Nhưng bọn họ hiện tại quả nhiên là quá hi vọng Sở Thiên Đế có thể qua giải cứu bọn họ.
Bảy người Đại Chúa Tể bên kia đều trầm mặc không nói. Bọn họ vẫn đang gian khổ ác chiến cùng thần linh sơ đại từ trong dòng sông dài năm tháng đi ra. Nhưng lúc này, bọn họ cũng đều đã sức cùng lực kiệt. Nếu tiếp tục như vậy nữa, bọn họ thật sự sẽ bỏ mạng ở nơi đây.
Vào giờ phút này, trong lòng của bọn họ rốt cuộc là hi vọng Sở Mặc tới? Hay không hi vọng? Chỉ sợ rằng bản thân bọn họ cũng không nói rõ được.
Giờ này phút này, bảy người Đại Chúa Tể thật ra bao nhiêu vẫn có một chút kiêu ngạo. Tuy rằng bọn họ đã biết Sở Mặc liên tiếp cứu vớt thế giới năm đại thiên, còn có đại lục Thiên Cung bên kia. Nhưng bọn họ vẫn cố chấp cho rằng, bởi vì Sở Mặc nắm giữ pháp tắc luân hồi, mới có thể giành được thắng lợi cuối cùng.
Căn bản bọn họ cũng chưa từng nghĩ qua, trong quá trình này, Sở Mặc đã hoàn toàn thăng hoa, thăng cấp... Đạt tới một loại cảnh giới bọn họ không có cách nào tưởng tượng được.
Trong lòng bảy người bọn họ, vẫn ôm loại huyễn tưởng này, cho rằng nếu như bảy người bọn họ xuất thủ, nhất định là có thể trấn áp được Sở Mặc.
Thậm chí, ở sâu trong nội tâm bảy người Đại Chúa Tể này còn đang rầu rĩ. Nếu như Sở Mặc thật sự tới, giải quyết trận nguy cơ này. Bọn họ có nên nhân cơ hội... Hãm hại hắn một lần hay không?
Chỉ có điều... tốt nhất giải trừ nguy cơ trước mắt này đã, rồi hãy nói!
Trong xương cốt bọn họ tuy rằng đều lạnh lùng tàn khốc vô tình, cũng không để ý tới đánh giá của thế gian đối với bọn họ. Nhưng bọn họ lại nhất định phải suy nghĩ nếu quả thật động thủ đối với Sở Mặc vừa cứu bọn họ, có thể khiến cho ngay cả những người Thần tộc này cũng sẽ phản lại trong nháy mắt hay không?
Nhìn loại tình huống này lúc này, tám chín phần mười… sẽ là như vậy!
Thôi!
Nếu như hắn thật có thể tới nơi này, lần này... tạm thời tha cho hắn một lần!
Bảy người Đại Chúa Tể đưa mắt nhìn nhau một cái, lại đều hiểu tâm tư của đối phương.
Lúc này Thần tộc bên này tổn thất đã đặc biệt to lớn. Bọn họ đã có gần một phần năm thần linh… ngã xuống ở trong trận kiếp nạn này.
Đây là một hồi đại kiếp nạn khủng khϊếp, là một trận đại chiến có một không hai!
Toàn bộ Thần tộc ngay cả những thế hệ thần linh già nhất cũng không thể không ra nghênh chiến.
Thần tộc sở dĩ chịu thiệt lớn như vậy, nguyên nhân chủ yếu nhất lại ở chỗ... đại lục Thần Linh quá nhỏ!
Không giống với thế giới năm đại thiên, đại lục Thần Linh chỉ là một mảnh đại lục do năm đại thiên bên này tạm thời chế tạo ra. Nó tuy rằng cũng rất khổng lồ, nhưng trên thực tế lại chỉ là có thể để cho tất cả Thần tộc có chỗ ở lại mà thôi. Cho nên, sinh linh trên đại lục Thần Linh đặc biệt tập trung!
Hơn nữa Sở Mặc cho tới bây giờ còn chưa đến. Những Thần tộc đó trong lúc đang chiến đấu cùng thần linh sơ đại, ngã xuống, cũng chẳng có gì là lạ.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, rất nhiều Thần tộc trên đại lục Thần Linh mới liều mạng phát ra tiếng la hét, hi vọng Sở Mặc có thể qua cứu bọn họ.
Loại thời điểm này, chỉ sợ cũng chỉ có bảy người Đại Chúa Tể mới có thể sinh ra loại này tâm tư phức tạp.
Ngay cả các trưởng lão trước đó tràn ngập sự thù địch và xem thường đối với hạ giới, đều đã loại bỏ tâm tư kia. Bởi vì ở dưới loại kiếp nạn khủng khϊếp này... Có thể sống sót được, cũng đã là một loại thắng lợi cực lớn.
Sở Mặc cuối cùng vẫn tới!
Khi thân ảnh của hắn xuất hiện ở khoảng không trên đại lục Thần Linh, toàn bộ đại lục Thần Linh gần như đều sôi trào!
Trong mạng lưới phù văn bên kia, cũng sôi trào!
Đại lục Thần Linh bên này là một mảnh vui mừng!
- Trời ơi, Sở Thiên Đế nghe thấy được thỉnh cầu của chúng ta, hắn rốt cuộc đã tới!
- Sở Thiên Đế uy vũ!
- Sở Thiên Đế vô địch!