Lần này, Hùng Hồn không có tham gia vào quân viễn chinh do Vô Lượng Thiên Chủ triệu hoán. Toàn bộ Vô Lượng Thiên có bốn phần năm Giới Chủ, tất cả đều bị triệu hoán đi. Nhưng hắn không đi. Hắn là số ít lưu lại. Cũng không phải hắn không tuân theo mệnh lệnh. Mà là Vô Lượng Thiên Chủ cũng không hy vọng Giới Chủ như Hùng Hồn rời đi.
Chiến tranh luôn sẽ có thương vong. Trong lúc đó, Thiên Chủ của Vô Lượng Thiên cũng không cho rằng lần này mình sẽ thất bại. Chỉ có điều hắn nhất định sẽ có tâm lý chuẩn bị trước cho sự hy sinh. Hắn lưu lại hơn năm trăm tên Giới Chủ. Ngoại trừ số ít mấy người như Kim Lý lão tổ hoàn toàn không tuân theo mệnh lệnh, hắn cũng lười để ý tới ra. Số còn lại đều là những Giới Chủ có một giới giàu có nhất trong toàn bộ Vô Lượng Thiên!
Bọn họ không thể chết được!
Vô Lượng Thiên Chủ vẫn trông cậy vào những giới lớn của bọn họ, cách một khoảng thời gian, lại nộp lên cho Vô Lượng Thiên rất nhiều tài nguyên!
Nếu như những Giới Chủ này chết, vậy những giới lớn này cũng gần như bị phế bỏ.
Cho nên Hùng Hồn ở tại chỗ này. Nhưng bây giờ, nội tâm của hắn lại dễ dàng sụp đổ.
Chuyện này vẫn phải nói tới một khoảng thời gian trước.
Thủ hạ của hắn báo cáo với hắn, nói là bắt được một nữ tử nhân loại. Nữ tử nhân loại này đặc biệt xinh đẹp. Bọn họ không có gϊếŧ nàng, mà đưa nàng đến chỗ giới chủ Hùng Hồn.
Hùng Hồn vừa nhìn thấy nữ nhân kia, lập tức lại động tâm!
Nhắc tới cũng lạ. Hùng Hồn chúa tể Hùng Hồn Giới trong năm tháng vô tận, đã từng có một ít đạo lữ. Nhưng những đạo lữ này đều là Thiên Nhân tộc. Nữ nhân của Nhân tộc, Hùng Hồn không phải chưa thấy qua. Mỹ nữ... Càng nhìn thấy qua vô số!
Những năm tháng vô tận tới nay, đám thuộc hạ vì lấy lòng hắn, đã từng đưa tới đủ loại nữ nô nhân loại. Nữ nhân thật đẹp đều có!
Lại nói tiếp, mức độ rất nhiều nữ nô xinh đẹp cũng không thua kém gì vị trước mắt này. Nhưng ở trên người của nữ nô đó lại hoàn toàn không có được loại khí chất như trên người nữ nhân này.
Giống như núi băng, lại lạnh như hoa mai!
Lạnh giá, hơn nữa còn cao quý!
Loại khí chất cao quý này, cho dù là ở trên người những nữ tử Thiên Nhân quý tộc, cũng từ trước tới nay Hùng Hồn chưa từng cảm nhận được.
Thật sự rất cao quý!
Nữ nhân này, ngay cả cũng không nhìn hắn cái nào, nhưng Hùng Hồn vừa liếc mắt đã thích nàng. Thậm chí hắn còn chính miệng hứa hẹn: Nói mình tuyệt đối sẽ không xem nàng như thành là một nhân loại để đối đãi!
Lời này nghe vào giống như là mắng chửi người ta. Nhưng trên thực tế, lại coi như là hứa hẹn đẳng cấp cao nhất của Hùng Hồn.
Bởi vì đối Thiên Nhân mà nói, Nhân tộc... Thật sự chính là chủng tộc cấp bậc thấp nhất!
Cho nên, loại hứa hẹn này của Hùng Hồn, đã coi như là tương đối có thành ý. Không... Chắc hẳn là xem như một câu hứa hẹn có thành ý nhất.
Sau đó, hắn đã bị khống chế.
Loại chuyển biến này, quả thực khiến cho Hùng Hồn sinh linh Thiên Nhân sống qua Vạn Cổ khủng khϊếp có cảm giác muốn khóc. Quá khó để tiếp thu rồi! Vừa nghĩ tới, mũi hắn lại ê ẩm. Bởi vì lúc đó, hắn bị nữ tử này hung hăng tát cho một cái. Ngay cả xương sống mũi... cũng bị nữ tử này tát một mà dập nát!
Cho nên trong lòng hắn không chỉ chua xót, mặt và mũi cũng đau.
- Ta chưa bao giờ coi ngươi thành một người để đối đãi!
Thời điểm nữ tử này nói những lời này, tràn ngập cao ngạo!
Hùng Hồn căn bản không có biện pháp nào tiếp nhận được lời như vậy. Nhân tộc các ngươi... từ lúc nào trở thành chủng tộc đẳng cấp cao nưh vậy? Cái gì gọi là ngươi sẽ không đối xử với ta trở thành một người? Ta dĩ nhiên không phải là người! Ta là Thiên Nhân! Ta là Giới chủ cổ xưa trong Thiên Nhân!
Chỉ có điều nữ tử này không cho hắn có cơ hội cãi lại, đã dẫn theo hắn, trực tiếp tiến vào mật thất của hắn.
Ở trong ánh mắt không biết phải nói gì của Hùng Hồn, nữ tử này một đường với thế giống như chẻ tre, trực tiếp xông vào nơi sâu nhất bên trong mật thất của hắn. Từ đầu đến cuối, nàng thậm chí cũng không có đưa ra với hắn bất kỳ yêu cầu hay xin giúp đỡ gì cả!
Đây chính là nơi tư mật nhất của Hùng Hồn!
Ngoại trừ chính hắn ra, thế gian này không có bất kỳ người nào từng đi tới chỗ này. Cho dù là Đại Thiên Chủ cũng không được!
Nhưng bây giờ, nó lại bị một nữ tử như vậy cứng rắn xông vào. Điều này làm cho Hùng Hồn có cảm giác hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được. Thậm chí hắn cảm thấy có phải mình đang nằm mơ hay không? Nếu không, nàng làm sao có thể đột nhiên biến thành cái dạng này?
Nữ tử này rõ ràng đã bị thủ hạ của hắn khống chế, vì sao có thể trong lúc bất chợt làm ra phản kích sắc bén như vậy. Vì sao đạo hạnh của nữ tử này rõ ràng nhìn qua không thâm hậu giống như hắn, nhưng lại áp chế chết hắn, khiến hắn ngay cả chút cơ hội phản kháng cũng u không có?
Hùng Hồn Giới này... lại là thế giới của hắn!
Ở dưới tình huống như vậy, vẫn không được? Đây là tình huống gì?
Nữ tử này tất nhiên là Phiêu Linh Nữ Đế.
Bên trong thời điểm này, có thể được người ta dùng một chữ “mạnh” tới đánh giá nữ nhân, khẳng định không mấy người. Nhưng Phiêu Linh Nữ Đế này tuyệt đối là một người trong số đó!
Hơn nữa, thậm chí ở trong lòng của vô số người, nàng còn được công nhận là một nữ nhân mạnh nhất trên thế giới này!
Hiện nay, số lượng nữ tử Nhân tộc cảnh giới Đại Tổg thật ra đã không ít.
Trong Phiêu Miểu Cung, lại thêm đồ đệ của Sở Mặc, người theo đuổi, toàn bộ nữ tử trong vương tộc Sở thị, người còn không có tiến vào Đại Tổ cảnh giới này đã không nhiều lắm.
Nói đến chiến lực, giống như Kỳ Tiểu Vũ, Thủy Y Y, còn có đám người trong Phiêu Miểu Cung, thật ra cũng không yếu. Chiến lực cũng không nhất định thấp hơn so với Phiêu Linh Nữ Đế là bao nhiêu.
Nhưng nói đến mạnh, vậy chỉ còn lại Phiêu Linh Nữ Đế.
Nàng không phải hiện tại mới mạnh như vậy. Mà là ở trong thời đại của nàng, nàng đã một đường mạnh cho tới hôm nay.
Thậm chí còn mạnh hơn so với rất nhiều nam nhân.
Đi tới nơi sâu nhất bên trong mật thất của Hùng Hồn, Phiêu Linh Nữ Đế tiện tay ném hắn một cái. Thậm chí nàng cũng lười đi phong ấn hắn.
Nói cách khác, hiện tại Hùng Hồn thật ra có lực lượng làm ra phản kích!
Nhưng Phiêu Linh Nữ Đế dường như căn bản cũng không quan tâm. Hùng Hồn... thật sự không dám đi làm như vậy!
Cho nên, đây quả thực là một chuyện kỳ lạ.
Phiêu Linh Nữ Đế mạnh, cũng bị thể hiện ra một cách vô cùng nhuần nhuyễn.