Bọn họ tuy là ở sâu trong nội tâm ít nhiều có chút khinh thường Lam Quang lão tổ cùng quân đoàn phía sau hắn vì đánh thua trận. Nhưng cũng hiểu một việc: Đổi lại là bọn họ, lúc mới đến, gặp phải tấn công mạnh mẽ của Sở Mặc cũng chưa chắc có thể so sánh với quân đoàn Đại Tự Tại Vô Lượng giới.
Tên Sở Mặc kia, quả thực là một đối thủ mạnh mẻ.
Chủ tướng của Đại Từ Đại Bi Nam Vô giới tên là Tuệ Thiên, là một lão có tu vi gần như Giới Chủ. Hắn và Lam Quang lão tổ giống nhau, cũng là thiên nhân thuộc nhóm trưởng thành sớm nhất. Đến nay không biết đã trải qua bao nhiêu lần luân hồi. Nhưng mỗi lần, hắn đều có thể dùng thời gian ngắn nhất một nữa trở về tu luyện.
Hơn nữa, theo chiều sâu không ngừng của cảnh giới, khoảng cách thời gian mỗi lần hắn luân hồi, cũng ngày càng dài.
Sức mạnh toàn thân, có thể nói sâu không lường được.
Chủ tướng của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới tên là Thẩm Khê, mặc áo bào trắng thêu cẩm tú sơn hà, áo dài đến eo, bên hông đeo một khối ngọc bội cá chép, tay phải cầm một cây sáo ngọc xanh biếc trong suốt.
Cả người nhìn qua phong độ, cực kỳ phóng khoáng. Nếu xuất hiện trong thành thị của loài người, nhất định sẽ thu hút vô số cái nhìn của nữ tử, thậm chí sinh lòng ái mộ.
Dáng dấp của thiên nhân vốn rất đẹp, nam thì khôi ngô tuấn tú, nữ thì dung mạo tú lệ, Thẩm Khê càng là loại nhân tài kiệt xuất.
Chủ tướng của Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim giới lại là một nữ đạo sĩ.
Tên của nàng là Kinh Hồng, cả người có khí chất thoát tục. Dung mạo đẹp đến khiến người khác không thể thở nổi. Nàng Mỹ lệ, nhưng không đẹp, tiên khí trên người bay bay, đến những thiên nhân ở nơi này chưa từng gặp nàng cũng không nhịn được đều liếc mắt.
Bọn họ theo thứ tự là tứ đại chủ tướng của tứ đại thiên giới, lúc này tụ tập cùng nhau. Lam Quang vốn là dùng lời nói ngắn gọn giới thiệu một chút vè tình hình của thế giới Bàn Cổ. Đồng thời, hắn cũng công bằng khách quan đánh giá thực lực của Sở Mặcl
- Hắn còn rất trẻ tuổi, so với chúng ta, quả thực hình dáng giống như là một hài nhi, nhưng hắn rất mạnh, chiến lực của hắn, dựa vào tính toàn của ta, hắn phải ngang tầm với chúng ta.
Lam Quang lão tổ nói.
- Làm sao có thể?
Người tỏ vẻ kinh ngạc là Thẩm Khê, hắn nhìn Lam Quang lão tổ, sau đó cười nói:
- Lam Quang đạo hữu, người sẽ không phải là bị tiểu oa nhi kia hù dọa chứ? Hắn chẳng qua là ỷ vào giới thứ năm vừa hình thành tích lũy loại khí thế này, nhân cơ hội đánh lén các ngươi. Hắn mới tu luyện bao nhiêu năm? Nói cách khác, thế giới thân thể Bàn Cổ, mới có tồn tại bao lâu? Hắn coi như trải qua vô số lần luân hồi. Nhưng tổng thể thời gian cũng là có hạn. Sức mạnh linh hồn của hắn có thể mạnh bao nhiêu?
Nghi ngờ của Thẩm Khê không thể nói là không có đạo lý, thực ra đây cũng chính là nguyên nhân căn bản khiến mọi thiên nhân coi thường nhân loại.
So sánh với quần tộc thiên nhân này, nhân loại tuy cũng đủ cổ xưa, nhưng nhân loại ở thế giới thân thể Bàn Cổ lại quá trẻ tuổi.
Lúc này, Tuệ Thiên nói rằng:
- Thẩm Khê đạo hữu chớ quên, Bàn Cổ năm xưa mang đi vô số linh hồn của nhân loại. Thời gian tồn tại của linh hồn bọn họ kỳ thực so với chúng ta còn cổ xưa hơn. Phương diện này dính đến nghĩa sâu xa của luân hồn. Rất khó nói, sức mạnh linh hồn của chúng thực sự yếu so với chúng ta.
Lam Quang lão tổ thấy có người đồng ý với mình, hơi gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta nói đều là sự thật, hiện tại nhân loại ở thế giới Bàn Cổ như thế nào khó mà nói, nhưng ít ra vị Chúa Trời mới kia không yếu hơn so với chúng ta. Các ngươi hẳn rất rõ, năng lực lĩnh ngộ và học tập của loài người vốn dĩ là còn hơn chúng ta. Mà chúng ta, thực ra giai đoạn thủy tổ cũng là từ hình thái loài người mà thay đổi.
- Thì tính sao?
Chúng ta đã thoát khỏi sự tồn tại của nhân loại, đến nay không hề có chút quan hệ nào với nhân loại.
Thẩm Khê dùng tay nhẹ khẽ vuốt ngọc bội cá chép, từ tốn nói. Trên mặt lộ vẻ ngạo nghễ.
Lúc này, Kinh Hồng nhìn hắn một cái, bỗng nhiên yếu ớt nói rằng:
- Ta xem ngươi bây giờ, ngược lại hoàn toàn giống với một loài người.
- Ta? Cười nhạo!
Thẩm Khê lạnh lung nói:
- Ngươi là nói cách mặc đồ này của ta?
Kinh Hồng gật đầu:
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Thẩm Khê lắc đầu, nói rằng:
- Đây chẳng qua là thói quen và yêu thích của ta mà thôi. Không có gì đáng nói.
Kinh Hồng gật đầu, không cùng hắn tranh cãi.
Lam Quang lão tổ nói rằng:
- Cho nên, về trận chiến tranh này, đề nghị của ta là trực tiếp nổ nát vách giới của thế giới Bàn Cổ, sau đó, bốn nhánh quân đoàn chúng ta trực tiếp áp lên, tiếp đó làm cho người của chúng ta gϊếŧ tất cả nhân loại và sinh linh khác ở thế giới Bàn Cổ! Sau đó, bốn người chúng ta, cùng thiên nhân tu sĩ đứng đầu làm một việc: Bao vây Sở Mặc! Cần phải hoàn toàn ngăn chặn hắn. Sao đó cùng nhau gϊếŧ chết hắn.
Thẩm Khê cười lắc đầu:
- Ta cảm thấy, căn bản không cần như vậy, đối phó tên Sở Mặc kia, một mình ta là đủ rồi.
Lam Quang lão tổ nhìn Thẩm Khê, ít nhiều có chút tức giận nói:
- Ngươi căn bản không phải là đối thủ của hắn!
Thẩm Khê vẫn mỉm cười lắc đầu:
- Không, hắn không phải là đối thủ của ta.
Khóe miệng Lam Quang lão tổ hơi co quắp, hắn tự nhiên là từng nghe tên của Thẩm Khê, là tâm phúc của Chúa Trời Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới, cũng là thiên nhân tu sĩ thực lực sâu không lường được. Đồng thời, cũng là một nhóm thiên nhân xưa nhất.
Nhưng ở chỗ này, trong bốn người bọn họ, ai hơn ai?
Cho nên, thái độ này của Thẩm Khê đặc biệt làm cho hắn khó chịu. Vì vậy, cứ không nhìn Thẩm Khê, mà là đưa mắt về phía Tuệ Thiên và Kinh Hồng:
- Hai vị đạo hữu, các người cảm thấy thế nào?
Tuệ thiên gật đầu:
- Chúng ta lúc này đây, mục đích chỉ có một, gϊếŧ Sở Mặc, tiêu diệt thế giới Bàn Cổ, giải quyết triệt để điều phiền toái này. Cho nên, chúng ta hành sự nên vững chắc một chút. Ta tán thành ý kiến của Lam Quang đạo hữu.
Kinh Hồng gật đầu:
- Tán thành.
Thẩm Khê cười khúc khích, sau đó lắc đầu, nhìn qua một cái bất đắc dĩ vài phần:
- Được rồi, được rồi, sợ các ngươi, các ngươi định đoạt. Cứ dựa theo lời các ngươi nói...
Đúng lúc này, bốn người bọn họ, hầu như cũng trong lúc đó, đưa mắt về phía giới vách giới bên kia.
- Lại tới
Lam Quang lão tổ giận quát một tiếng, trực tiếp đứng lên, hướng về phía kia.
Chỉ có điều, sau đó thân hình của hắn dừng tại chỗ, không hề động.
Hắn không động, ba chủ tướng khác, cũng không động.