Thí Thiên Đao

Chương 1748: Ông chủ nhà trọ cảnh giới Chí Tôn (1)

Khương Thái Nguyệt nếu có thể nghe thấy đánh giá của Sở Mặc về nàng nhất định sẽ vui đến nở hoa trong lòng, lớn tiếng khen Sở Mặc: Đúng đúng đúng, ngươi nói rất đúng, ta cũng nghĩ như vậy.

Nhưng nếu truyền ra ngoài cho những người biết Khương Thái Nguyệt nghe thấy nhất định sẽ ngất luôn, sau đó ngửa mặt lên trời thở dài: Ma nữ kia... Nàng phân rõ phải trái?

Cho dù như thế nào, ấn tượng của Sở Mặc với Khương Thái Nguyệt cũng không xấu. Diệp Thanh xuất thân từ nơi đó mà ở cạnh mình nhất định sẽ tràn đầy nguy cơ. Có một nữ nhân như Khương Thái Nguyệt che chở, nàng sẽ mạnh hơn so với ở bên cạnh mình nhiều. Cho nên cho dù trong lòng có chút luyến tiếc nhưng hắn vẫn kiên quyết buông tay.

Tiếp đó, Sở Mặc đi dạo trong thành, tìm được một quán trọ nhỏ. Sau khi đi vào lại tiếp tục cạn lời. Bởi vì ông chủ khách sạn nhỏ này lại là một tu sĩ cảnh giới Chí Tôn.

Được rồi, nơi này chính là nơi tùy tính. Sở Mặc ngay cả một người cảnh giới Đế Chủ cũng chưa nhìn thấy.

Đoán chừng hoặc là không vào được, hoặc là sớm đã bị đánh chết... Ông chủ nhà trọ rất nhiệt tình, nhưng lại rất đen tối. Một cái tiểu viện mà một ngày phải trả tận một trăm ngàn cực phẩm Thiên Tinh Thạch. Giá này có thể xây dựng một trăm nhà trọ như của ông ta.

Sở Mặc đương nhiên không phải là vì ở trọ, nếu không hắn đã tùy ý ngồi xuống một nơi đất trống không phải đã xong rồi sao? Hắn muốn tìm hiểu thế giới này một chút, tìm hiểu tình huống cụ thể của Sân Thí Luyện một chút!

Trên thực tế, ở trong tòa thành này mở nhà trọ cũng thật sự không phải để cho người ở! Tuy là vào đến Sân Thí Luyện, số lượng thiên kiêu cũng không phải quá nhiều nhưng cũng không ít, luôn có những người mới tới, cái gì cũng không biết. Bọn họ lựa chọn ở trọ, mục đích giống với Sở Mặc cả.

Cho nên, sau khi trả giá năm triệu cực phẩm Thiên Tinh Thạch, ông chủ nhà trọ trở nên càng nhiệt tình. Trong quá trình bắt chuyện với Sở Mặc, ông chủ nhà trọ cũng là biết thì sẽ nói.

Sở Mặc giờ mới hiểu được, người ta hoá ra gặp được loại người mới của Sân Thí Luyện như mình, cái gọi là ở trọ, còn không bằng nói là phí cố vấn. Vừa nghĩ như thế, năm triệu cực phẩm Thiên Tinh Thạc tiêu cũng không thiệt.

Thông qua ông chủ nhà trọ, Sở Mặc thậm chí đã hiểu rõ đại khái cả Sân Thí Luyện cả bảy đại vực kèm theo La Thiên Tiên Vực. Về phần Đại Vực thứ tám Viêm Hoàng Đại Vực, Sở Mặc dứt khoát không hỏi một tiếng. Đề tài này rất mẫn cảm, rất dễ dàng làm cho người ta nghĩ đến cái khác.

Đối với Sở Mặc, bảy đại vực và chuyện của La Thiên Tiên Vực, hắn biết đại khái thì tốt rồi. Nhưng tình hình của Sân Thí Luyện này đối với hắn là vô cùng hữu dụng. Giống như lúc trước hắn chỉ biết Sân Thí Luyện đích thực là một nơi vô cùng tàn khốc, nhưng đồng thời cũng là một nơi người tu luyện vô cùng nhiều.

Nơi này vừa có cơ duyên tốt, vừa có nguy hiểm rất hung hiểm.

Thiên kiêu có thể xuất hiện ở Sân Thí Luyện mỗi người đều là thiên tài! Vốn không phải kẻ tầm thường!

Nhưng giữa những thiên kiêu cũng có những chênh lệch. Những thiên kiêu tương đối nhỏ yếu ở trong này trên cơ bản đều bị người ta giẫm đạp.

- Hoặc là giống như chúng ta, dứt khoát mở cửa hàng kinh doanh một chút. Ở trong thành này cũng an ổn, không ai tìm chúng ta gây phiền phức, còn có thể kiếm được một ít tài nguyên. Cũng rất tốt.

Ông chủ nhà trọ nói ra nguyên nhân vì sao Sân Thí Luyện lại có thành thị.

- Sân Thí Luyện là một Đại Thế Giới mênh mông, rất khổng lồ. Lại nói, thậm chí không nhỏ hơn bao nhiêu khi so với một Vực. Trong đây có tam đại cấm địa.

Ông chủ nhà trọ nhìn Sở Mặc:

- Người trẻ tuổi, đừng nghe thấy cấm địa đã hai mắt tỏa ánh sáng thế. Cấm địa của Sân Thí Luyện là cấm địa thật sự! Thánh nhân đi vào cũngkhông thể ra được!

...

Sở Mặc đen mặt.

Ông chủ nhà trọ không nói nhiều về đề tài này, nói tiếp:

- Đồng thời còn có Lục Đại Hung Địa, so ra thì Lục Đại Hung Địa tuy rằng cũng vô cùng hung hiểm nhưng cũng có người còn sống trở về từ đó, mang theo cơ duyên khó có thể tưởng được. Nhưng mà chỗ đó cũng không thích hợp để cậu đi. Đừng trách ta nói chuyện không dễ nghe. Người trẻ tuổi, cảnh giới của cậu nói ra thì vẫn là khá kém. Sở Mặc gật đầu, trên mặt cũng không có bất kỳ không vui nào.

Ông chủ nhà trọ nói:

- Sân Thí Luyện có ba bảng Thiên Địa Nhân. Ba bảng này không phải danh sách sắp xếp người mà là ở Sông Luân Hồi có ba tấm bia đá đứng vững vàng. Ba tấm bia đá kia nghe nói ghi chép những tu sĩ đã vào đến Sân Thí Luyện. Nhưng không đạt được tiêu chuẩn, tấm bia đá sẽ không hiện ra tên của cậu.

- Sông Luân Hồi?

Sở Mặc hơi hơi nhíu mày, hắn nghĩ tới ao Luân Hồi Thủy. Hiện giờ trong thế giới của Thương Khung Thần Giám, Tạo Hóa Ngư còn là donăm đó Sở Mặc ngẫu nhiên lấy một ít U Minh Trùng cho cá ăn, nhưng Tạo Hóa Ngư lại không có cách nào tự đẻ trứng, sinh sôi nảy nở hậu duệ.

Sở Mặc vẫn cảm thấy trên người Tạo Hóa Ngư cất dấu bí mật rất lớn. Bởi vì cho dù là đến cảnh giới của hắn bây giờ cũng vẫn không nhìn thấu được bí mật của Tạo Hóa Ngư. Cho nên, đối với ao Luân Hồi Thủy này hắn vẫn rất để bụng.

- Đúng vậy, sông Luân Hồi ở sâu giữa Luân Hồi Vực, có ao Luân Hồi Thủy.

Ông chủ nhà trọ nói:

- Nhưng nước này là nước Chí âm, người bình thường không dám chạm vào. Nhất là trong ao Luân Hồi còn có đại hung vật. Ta chưa nghe nói có người nào dám đi vào chỗ đó. Nhưng sông Luân Hồi lại không giống, chỗ đó không nguy hiểm.

- Nơi sông Luân Hồi đó có thể xem được ba bảng Thiên Đại Nhân?

Sở Mặc nhìn ông chủ nhà trọ:

- Mỗi bảng danh sách có bao nhiêu người vậy?

- Bảng Nhân có 3000, bảng Địa 100, bảng Thiên 10.

Ông chủ nhà trọ nói. Sở Mặc không nhịn được hít một nơi khí lạnh, lẩm bẩm:

- Nữ nhân Khương Thái Nguyệt không ngờ lại lợi hại vậy sao?

Ông chủ nhà trọ trong nháy mắt đã ngơ ngẩn, hô hấp muốn ngừng lại, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Sở Mặc:

- Cậu, cậu quen Khương tiểu thư à?

- Đúng vậy, từng gặp mặt một lần mà thôi.

Sở Mặc không muốn dùng người khác để thϊếp vàng lên mặt mình. Hắn chỉ nghĩ ở trong lòng: Khương Thái Nguyệt mạnh như thế nào, mình so với nàng lại kém quá xa thế nào. Nhân bảng 3000, Địa bảng 100, Thiên bảng cũng chỉ có 10. Bởi vậy có thể thấy được, có thể đi lên Thiên bảng chắc chắn đều là thiên kiêu cao nhất!

Người trên Thiên bảng hẳn là tu sĩ cao nhất của các Đại Vực?