- Được được được... Tú nhi, ngươi đột phá đến cảnh giới Chí Tôn, đợi sau này đi ra, tham gia tranh đoạt Thiên đế, có lão tổ tông chống lưng, ngươi sẽ thành đời Thiên đế tiếp theo!
Lúc này, cao hứng nhất không ai khác ngoài gia chủ Tổ Tộc Tổ Dương.
Vị trí Thiên đế của Thiên Đế Sơn thống soái tám đại gia tộc, có thể tọa trấn ngàn năm, hiện nay Thiên đế nhà Mộ Dung sắp phải thoái vị, công cuộc giác trục Thiên đế đời tiếp theo chuẩn bị bắt đầu.
Vốn Tổ Tú tịnh không có hi vọng quá lớn, rốt cuộc Khương Vô Địch và Độc Cô Kiếm Ma đều quá mạnh, trong tám đại thiên kiêu, Tổ Tú chỉ được xếp thứ ba.
Chẳng qua lần này may mắn có lão tổ tông Tổ Ma Đao hạ giới, lại còn đồng thời đi cùng Mộ Dung Chân, đến lúc đó tất định sẽ khiến Tổ Tú bước lên vị trí Thiên đế.
Tổ Dương có vẻ khiêu hấn nhìn Khương Thái Nhất một cái, nói:
- Khương đạo huynh, xem ra giác trục Thiên đế lần này, các ngươi e là phải thua!
Khương Thái Nhất lành lạnh nói:
- Cái đó thì chưa chắc! Phải biết, Khương Tư Nam của Khương Tộc ta sớm đã đột phá đến cảnh giới Chí Tôn, hơn nữa Vô Địch cũng đột phá, ngươi dám khẳng định Tổ Tú có thể chiến thắng hai người bọn hắn?
Mộ Dung Thừa Đức cũng khẽ cười nói:
- Lão tổ tông nhà ta nói, lần này sẽ ủng hộ Tổ Tú trở thành Thiên đế đời tiếp theo! Khương đạo huynh, xem ra Khương Tộc các ngươi đành phải đợi thêm một ngàn năm!
Tính cách Khương Thái Xung rất nóng nảy, nghe vậy bèn cười lạnh đáp:
- Chẳng lẽ hai vị Chân Tiên đều không để ý tới quy củ giác trục Thiên đế? Giác trục Thiên đế phải đi qua chiến đấu, chỉ người mạnh nhất mới có thể trở thành Thiên đế!
- Quy củ tự nhiên là phải giữ, chẳng qua lần này sợ rằng Khương tộc các ngươi đã không còn cơ hội!
Tổ Dương cười lạnh một tiếng nói.
- Ngươi có ý gì?
Thần sắc Khương Thái Nhất chợt lóe, nhàn nhạt hỏi.
- E là các ngươi vẫn còn chưa biết? Các ngươi có biết vì sao lần này Chân Tiên hạ giới lại không có Chân Tiên của Khương Tộc các ngươi? Đó là bởi vì Khương Tộc các ngươi đắc tội với người không thể đắc tội, đã rơi vào tình trạng tự thân khó bảo toàn! Hơn nữa Tiên giới Thiên Đế Sơn đã tuyên bố xóa tên Khương Tộc, thế nên sau này tám đại gia tộc Thiên Đế Sơn chỉ còn lại bảy đại gia tộc!
Tổ Dương âm trầm nói, hắn đã được đến tin tức tỉ mỉ từ phía lão tổ tông, lần này Khương Tộc đã triệt để suy bại.
- Cái gì?!
Thần sắc đám người Khương Thái Nhất cùng Khương Thái Xung đều chấn động, trên mặt toàn là vẻ khó mà tin tưởng.
Chẳng qua nội tâm bọn họ cũng đều trầm xuống, phần nào tin tưởng lời Tổ Dương vừa nói, bởi vì liên hệ giữa Khương Tộc cùng Tiên giới sớm đã đứt từ năm ngàn năm trước,
Bọn hắn căn bản không biết năm ngàn năm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tuy bọn họ sớm đã hoài nghi, Khương Tộc ở Tiên giới đã xảy ra chuyện, nhưng trong lòng vẫn còn một tia hi vọng.
Bây giờ nghe được Tổ Dương nói như vậy, sắc mặt toàn bộ người Khương Tộc đều trắng bệch.
- Các ngươi đừng yêu ngôn hoặc chúng! Vạn năm trước Khương Tộc lão tổ Khương Ngọc hoàng đã thành tựu vô thượng tiên vương, có lão nhân gia phù hộ, Khương Tộc ta sao có thể suy bại?
Khương Vô Địch đứng ra, giáp trụ đen trên người tán phát hàn mang sắc bén, trong mắt chớp lên sát khí băng lãnh.
Đệ tử Khương Tộc đều biết, hơn một vạn năm trước, sau khi phi thăng Tiên giới, Khương Ngọc hoàng lão tổ dùng thời gian không đến năm ngàn năm, cũng tức là vào một vạn năm trước liền đã thành vô thượng tiên vương của Tiên giới.
Cường giả Tiên Vương, dù đặt ở Thiên Đế Sơn cũng không mấy người làm được, có thể nói là đại thế lực uy chấn một phương Tiên giới, làm sao có thể xảy ra chuyện?
Mộ Dung Thừa Đức cũng đứng ra, khẽ cười nói:
- Vô Địch hiền điệt, ngươi nói không sai, Khương Ngọc Hoàng lão tổ chính là cường giả mạnh nhất của Thiên Đế Sơn chúng ta, từ một vạn năm trước hắn đã đột phá trở thành tiên vương, nhưng sợ rằng các ngươi còn không biết, năm ngàn năm trước lão nhân gia đã vấn đỉnh vị trí Tiên đế, trở thành một trong những chủ tể của Tiên giới, hơn nữa còn khai sáng Ngọc Hoàng Thiên Đình, được xưng Ngọc Hoàng đại đế!
Nói tới đây, ngay trên mặt Mộ Dung Thừa Đức cùng Tổ Dương cũng đều toát ra vẻ kính sợ.
Tiên đế, ý nghĩa nó nặng lắm.
Đặt ở Tiên giới, hai chữ này đại biểu cho chiến lực vô địch, đại biểu cho người chủ tể và chưởng khống Tiên giới.
Trăm ngàn vạn năm Tiên giới chưa hẳn đã có thể xuất hiện một tôn Tiên đế, nhưng ai có thể ngờ Khương Ngọc Hoàng cánh nhiên gần gần mới phi thăng Tiên giới vạn năm đã trở thành một đời Tiên đế?
Thiên tư tuyệt thế như vậy, khiến tất cả chúng nhân đều u ám thất sắc, thậm chí lòng mang kính sợ.
- Cái gì?!
Thần sắc đám người Khương Thái Nhất đều đại chấn, năm ngàn năm trước chính là thời điểm bọn họ mất đi liên hệ cùng người Khương tộc trên Tiên giới, bọn họ không biết Khương Ngọc hoàng lão tổ cánh nhiên trở nên cường đại đến thế!
- Nhưng mà...
Trong ý cười của Mộ Dung Thừa Đức thấp thoáng một tia hạnh tai nhạc họa (cười trên nỗi đau của người khác), nói:
- Năm ngàn năm trước Khương Ngọc Hoàng khai sáng Ngọc Hoàng Thiên Đình, quét ngang Bát Hoang Lục Hợp, Ngọc Hoàng Thiên Đình uy chấn một phương, lại cũng đắc tội rất nhiều tông môn, Tiên quốc, nhưng bởi khϊếp sợ Khương Ngọc hoàng nên không ai dám phản kháng! Nhưng các ngươi biết không? Năm ngàn năm trước, Khương Ngọc Hoàng đột nhiên tan biến khỏi Tiên giới, dẫn đến Ngọc Hoàng Thiên Đình phân liệt tan rã, Khương Tộc bị rất nhiều thù địch trước kia đuổi gϊếŧ, phải chạy trốn tứ tán giống như chó nhà có tang!
- Không khả năng! Điều này căn bản không khả năng!
Tròng mắt đám người Khương Thái Nhất, Khương Thái Xung đều đỏ lên, thần sắc đầy vẻ khó mà tin tưởng.
Khương Ngọc Hoàng lão tổ có thể nói là thiên tài chói mắt nhất từ trước tới nay của Khương Tộc, không có một trong, quang mang của hắn che phủ vạn cổ thời không, khiến phiến thiên địa này đều vì đó mà run rẩy.
Nhưng ai có thể ngờ, Ngọc Hoàng Thiên Đình mà Khương Ngọc Hoàng lão tổ khai sáng lại sẽ phân liệt tan rã, dẫn đến người Khương Tộc rơi vào đại kiếp?
Cơ Kiếm Hình nãy giờ vẫn luôn trầm mặc cũng đi ra, than thở nhẹ giọng nói:
- Khương đạo huynh, điều bọn họ nói là thật!
Lão tổ tông Cơ tộc ta cũng nói, bởi vì chuyện của Ngọc Hoàng Thiên Đình khiến cho Thiên Đế Sơn chịu ảnh hưởng rất lớn, thế nên Thiên Đế Sơn cũng là bất đắc dĩ mới phải xóa tên Khương Tộc. Hiện nay Khương Tộc đã tan biến khỏi Tiên giới, không biết ẩn tàng ở nơi nào!
Lời của Cơ Kiếm Hình phảng phất trở thành căn rơm rạ sau cùng đè sập tia hi vọng duy nhất trong lòng chúng nhân Khương Tộc, nháy mắt, thần sắc Khương Thái Nhất và Khương Thái Xung đều chợt trở nên già nua mấy chục tuổi.
Ngay cả thế hệ thanh niên như Khương Vô Địch, Khương Ngọc Khanh cũng chợt như người mất hồn.
- Khương Thái Nhất, sau này Thiên Đế Sơn không còn đất dung thân cho Khương Tộc các ngươi nữa! Thế nên nếu thức thời, có lẽ chúng ta còn có thể thu lưu các ngươi, nếu không, các ngươi chờ chết đi!
Tổ Dương ha ha cười nói, lúc này phảng phất tất cả buồn bực trong lòng khi trước đều bị quét sách.
Giờ khắc hiện tại, Khương Thái Nhất phát hiện, trừ Độc Cô nhất tộc và đám người Cơ tộc là trên mặt hiện vẻ đồng tình ra, toàn bộ năm đại gia tộc khác đều tỏ vẻ hạnh tai nhạc họa hoặc là lãnh mạc, có phần nịnh nọt dựa sát về phía Tổ Dương cùng Mộ Dung Thừa Đức.
- Khương đạo huynh! Ba vị Chân Tiên lão tổ đã quyết định, tạm thời lưu lại các ngươi là để hấp dẫn Khương Tư Nam, chỉ cần bắt được Khương Tư Nam, sưu hồn đoạt phách, được đến Lôi Đế Tiên Kinh, truyền thừa Thái Sơ Thiên đế và các bảo vật trong người hắn, sau đó liền gϊếŧ sạch toàn bộ các ngươi! Nghe ta khuyên một câu, các ngươi nhanh nhanh rời khỏi đây, Hồng Mông Tạo Hóa tháp không tranh cũng được, ngàn vạn đừng khiến Khương Tộc bởi thế mà bị diệt tộc!
Cơ Kiếm Hình đột nhiên truyền âm cho Khương Thái Nhất cùng Khương Thái Xung, trong thanh âm đầy nôn nóng cùng khuyên nhủ.