Ầm ầm!
Dưới chân Khương Tư Nam chấn động, một cỗ lực lượng bàng bạc bay lên, hắn hóa thành một tia chớp kim sắc, một quyền ngang trời mà đến!
Thanh niên xấu xí cười lạnh một tiếng, cũng không tránh không né vọt lên.
Bàn tay của hắn phảng phất như hóa thành một Thông Thiên cự trảo, bộ lông màu đen phía trên như thần kiếm, một trảo này rơi xuống phảng phất như ngay cả một tinh thần cũng có thể trảo thành phấn vụn, vô cùng lăng lệ ác liệt.
Tu vi của hắn đã đạt đến Yêu Hoàng đỉnh cấp, ở trong cảm giác của hắn, khí tức của Khương Tư Nam còn không bằng mình, bởi vậy liền không kiêng nể gì cả vọt lên, muốn trước hết gϊếŧ Khương Tư Nam.
Ầm ầm!
Nhưng sau một khắc, thần sắc của thanh niên xấu xí liền thay đổi, hắn cảm thấy một cỗ lực lượng mênh mông, loại cảm giác này phảng phất như trầm luân ở trong biển rộng, tràn đầy tuyệt vọng.
Két sát!
Quyền mang của Khương Tư Nam cùng Thông Thiên cự trảo tiếp xúc, chỉ nghe một tiếng giòn vang, sau đó thần quang vô tận dâng lên, Thông Thiên cự trảo hóa thành phấn vụn, một cánh tay của thanh niên xấu xí nổ tung, huyết vụ tràn ngập, mặt mũi của hắn dữ tợn, thê thảm đau đớn rống lên.
Thanh niên xấu xí kêu đau, rốt cục kinh động đến Hổ Tôn ở đằng sau, Hổ Tôn nguyên bản sắp gϊếŧ Võ Chiếu thấy một màn như vậy, hai mắt lập tức bịt kín một tầng huyết sắc, sát khí xông lên trời.
- Ta muốn gϊếŧ ngươi!
Hổ khiếu sơn lâm, thanh âm như Cửu Thiên Lôi Đình ầm ầm, tràn đầy cừu hận, đây là nhi tử bảo bối nhất của hắn, lại bị người thương thành như vậy, hắn làm sao không phẫn nộ?
Mà giờ khắc này, Khương Tư Nam ngẩng đầu lên, trong ánh mắt nhìn về phía Hổ Tôn, lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, trên quyền mang có tia chớp kim sắc bốc lên, ẩn ẩn cùng thiên địa chung quanh cộng hưởng, ẩn chứa lực lượng to lớn.
Mặc dù tốc độ của Hổ Tôn nhanh đến cực hạn, nhưng lòng của hắn lại chậm rãi trầm xuống.
- Nếu ngươi dám gϊếŧ hắn, ta tất cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, trảm ngươi mười thế!
Trong thanh âm của Hổ Tôn vậy mà mang theo một tia run rẩy, tiếng uy hϊếp này dù là chính bản thân hắn, cũng cảm giác được vô lực như vậy.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam quyền mang kiên định, trong ánh mắt lạnh như băng, ánh lấy thần sắc tuyệt vọng sợ hãi của thanh niên, sau đó Lôi Đình kim sắc bao phủ thanh niên xấu xí.
Hôm nay lực lượng thân thể của Khương Tư Nam, coi như là cường giả Chí Tôn cũng không dám kháng, hơn nữa hắn đạo tắc viên mãn, ẩn ẩn có một loại dung ở thiên địa, cùng Đại Đạo cộng hưởng, một quyền này Chu Thiên nhất thể, lại ôm hận mà ra, thanh niên xấu xí làm sao có thể chống đỡ được?
Chỉ một lát tầm đó, thanh niên xấu xí liền ở trong hư không nổ tung, thân thể hóa thành tro bụi, ngay cả Nguyên Thần cũng bị Lôi Đình rừng rực mài thành hư vô, triệt để hồn phi phách tán, chết không thể chết lại!
Cái miệng nhỏ nhắn của Võ Mị Nhi nới rộng ra, trong ánh mắt xinh đẹp tràn đầy thần sắc kinh ngạc đến ngây người, hoàn toàn không thể tin tưởng trước mắt mình chứng kiến?
Khương Tư Nam như thế nào trở nên mạnh như vậy?
- Quá hung tàn rồi! Nhưng Bổn công chúa thích!
Ngao Hinh Nhi lầm bầm một câu, mắt to lóe lên thần sắc kích động, hận không thể mình cũng xông lên đại sát một hồi.
Mà giờ khắc này, thiên địa nghẹn ngào, Hổ Tôn nhìn hết thảy trước mắt, không dám tin vào hai mắt của mình.
Con của mình, cứ như vậy chết?
Hơn nữa là bị oanh gϊếŧ thành cặn bã, chết không toàn thây, ngay cả Nguyên Thần cũng bị diệt, coi như là Đại La Kim Tiên cũng cứu không được!
- Ngươi vậy mà thật sự dám gϊếŧ hắn... Ngươi vậy mà thật sự dám gϊếŧ hắn...
Thanh âm của Hổ Tôn lạnh như băng, phảng phất như chết lặng, nhưng một lát sau, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt sát cơ phảng phất như có thể nứt vỡ cả phiến thiên địa.
- Ngươi gϊếŧ hắn, vậy thì đi chôn cùng hắn a! A a a...
Hổ Tôn rống lớn một tiếng, cả người tung thiên mà lên, hắc y phần phật, phảng phất như che đậy cả phiến thiên địa, Yêu khí vô tận tràn ngập ra, ở phía sau của hắn xuất hiện một Cự Hổ màu đen, trên người bộ lông như kiếm, khí thế ngập trời.
Oanh!
Hổ Tôn giống như điên cuồng, cả người đánh gϊếŧ mà đến, song chưởng hóa thành hai thanh đao, sắc bén mà cương mãnh, phát ra ô quang ngập trời.
- Không tốt! Khổng Huyền ca ca, nhanh đi cứu Xú tiểu tử kia, thằng này quá liều lĩnh, lỗ mãng rồi!
Ngao Hinh Nhi biến sắc, lập tức tràn đầy vẻ lo lắng, nhìn Khổng Huyền hô lớn.
- Yên tâm, có ta ở đây, tiểu tử này sẽ không có sự tình!
Thần sắc của Khổng Huyền lạnh nhạt, trong con ngươi có Ngũ Sắc Thần Quang lưu động, rực rỡ tươi đẹp chói mắt, hắn đứng ở nơi đó, cũng có một loại khí độ vô địch.
- Chỉ là một tán tu Yêu Tôn, cũng dám giương oai, thực là muốn chết!
Khổng Huyền nói, trong ánh mắt của hắn Ngũ Sắc Thần Quang càng ngày càng sáng chói, đến cuối cùng phảng phất như muốn hóa thành năm chuôi thần kiếm xông lên trời.
- Ồ?
Sau một khắc, Khổng Huyền liền ngừng lại.
Hắn phát hiện, thời điểm Khương Tư Nam đối mặt Hổ Tôn, căn bản không có e ngại gì, hơn nữa trong ánh mắt chiến ý bốc lên, tràn đầy khát vọng.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam không tránh không né, trực tiếp tung thiên mà lên, Hổ Tôn này tuy mạnh, nhưng cũng chỉ tương đương Tử Thuần Phong mà thôi, mình không có lý do gì sẽ sợ hắn.
Hơn nữa đạt đến cảnh giới như Khương Tư Nam hôm nay, đối thủ càng cường đại càng có thể kích phát tiềm lực, càng có thể làm cho hắn rất nhanh đột phá, thẳng đến cuối cùng đánh vỡ bình chướng, trở thành Chí Tôn!
Oanh!
Khương Tư Nam di chuyển, đồng thời trên người của hắn có vô số tinh thần kim sắc sáng lên, ẩn ẩn có kinh âm thần bí, hắn oanh ra một quyền, cương mãnh bá đạo, không khí trước mắt bị áp súc, ở trước mặt Hổ Tôn nổ tung.
Loong coong!
Hỏa tinh bắn ra bốn phía, đao quang của Hổ Tôn ô quang ngập trời, nhưng bị Khương Tư Nam một quyền oanh lên, thần quang nổ tung, để cho Hổ Tôn cảm giác được cánh tay có chút run lên.
- Tại sao có thể có thân thể biếи ŧɦái như thế?
Trong nội tâm Hổ Tôn chấn động, hắn cảm giác được Khương Tư Nam giờ phút này, ở đâu là một Hoàng giả? Quả thực là một Thượng Cổ Thần Thú hình người, khí huyết thao thiên.
Ầm ầm!
Hai người lập tức giao thủ trên trăm hiệp, mặc cho Hổ Tôn khí thế ngập trời, nhưng Khương Tư Nam như một bất diệt Kim Cương, tất cả công kích của Hổ Tôn đều tiếp được, hơn nữa năng lực cận chiến khủng bố của hắn, để cho Hổ Tôn cũng cảm giác được kinh hãi không thôi.
- Tiểu tử này... Thực biếи ŧɦái!
Ngao Hinh Nhi nhếch miệng, cảm giác được mình vẫn là đánh giá thấp tiểu tử thúi kia, lại có thể dùng Hoàng cảnh, vượt cấp chiến đấu chiến cường giả Chí Tôn, nếu truyền đi chỉ sợ sẽ chấn kinh thiên hạ a?
Mà Khổng Huyền ở bên cạnh Ngao Hinh Nhi, ánh mắt cũng sáng quắc, nhìn Khương Tư Nam, lộ ra chiến ý nồng đậm!
Ngao Hinh Nhi dứt khoát không suy nghĩ thêm nữa, trực tiếp thả người bồng bềnh mà lên, đập chết tất cả Yêu Hoàng vây công Võ Chiếu cùng Nam Cung Cầm, sau đó mang theo hai người bay tới!
- Mẫu thân!
Con mắt Võ Mị Nhi đỏ hồng, lập tức nhào vào trong ngực Võ Chiếu.
Nguyên lai tưởng rằng là sinh ly tử biệt, nhưng cuối cùng nhất gặp dữ hóa lành, loại cảm giác này thật sự là rất tốt!