Ngao Trác hơi có thâm ý nhìn thoáng qua Ngao Hinh Nhi, đám người Quy thừa tướng, cũng không nói lời nào, mà từ trong hư không rơi xuống, đi về phía Lôi Anh.
- Lôi Anh huynh, nhiều ngày không thấy, phong thái như trước a! Lần này không có từ xa tiếp đón, khuyển tử lại có nhiều mạo phạm, kính xin Lôi Anh huynh thứ lỗi!
Ngao Trác mang trên mặt dáng tươi cười, cực kỳ thân thiết nói, phảng phất như gặp bằng hữu cũ nhiều năm không thấy, cùng hình tượng uy nghiêm vừa rồi tưởng như hai người.
- Ngao Trác huynh khách khí! Đều là tiểu bối ở giữa luận bàn, khí phách chi tranh, không có gì mạo phạm không mạo phạm! Ngược lại là chúng ta không mời mà tới, còn xin Ngao Trác huynh đừng trách mới được!
Lôi Anh cũng cười tủm tỉm nói.
- Lôi Anh huynh nói gì chứ, Hinh Nhi sớm muộn gì cũng phải gả tới Thần Tiêu Cung, sớm một ngày muộn một ngày cũng không có quan hệ gì!
Ngao Trác cười nhạt một tiếng nói.
Tuy hắn một mực bế quan, nhưng sự tình Hắc Thủy Lôi Thần đại náo Thần Tiêu Cung, đã có người nói cho hắn biết, hắn tự nhiên biết rõ vì sao Lôi Anh lại tới đây.
Nhưng hắn và Thần Tiêu Cung vốn là quan hệ hợp tác, thậm chí hắn ước gì Ngao Hinh Nhi sớm ngày gả đi, như vậy chờ Lôi Càn Khôn khống chế Cửu Thiên Lôi Thần kiếm, là có thể trợ giúp hắn phá vỡ Tổ Long Thiên Bích, đạt được đồ vật trong đó.
Ngày hôm nay, hắn đã đợi quá lâu rồi.
Ánh mắt Ngao Hinh Nhi buồn bã, trong nội tâm ẩn ẩn có chút đau đớn.
Tuy nàng đã từ chỗ Long Hoàng biết được âm mưu cùng ý đồ của Ngao Trác, nhưng lại một mực khó có thể tin, giờ phút này chứng kiến Ngao Trác mặt không đổi sắc gả nàng cho Lôi Chấn, hơn nữa ngay cả liếc nhìn nàng một cái cũng không có, để cho trong nội tâm nàng cực kỳ khổ sở.
Đồng thời, trong lòng của nàng cũng hơi có chút lo lắng, vừa rồi nàng tiến vào Hóa Long Trì, Ngao Trác có được ba kiện Tiên Khí, khẳng định đã phát hiện.
Nếu bị Ngao Trác phát hiện trong Hóa Long Trì có Long Hoàng, chỉ sợ đến lúc đó hết thảy đều xong.
Cho nên nàng phải phải nghĩ biện pháp, vì Long Hoàng kéo dài thời gian, chỉ có chờ Long Hoàng xuất quan, mới chân chính có vốn liếng chống lại Ngao Trác.
- Lôi Anh huynh, mời!
Ngao Trác khẽ vươn tay, thân mật đón Lôi Anh, đi về phía cung điện cực lớn.
- Chúng ta cũng đi theo!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lặng lẽ truyền âm cho Ngao Hinh Nhi.
Chứng kiến Ngao Hinh Nhi có chút khó hiểu, Khương Tư Nam giải thích nói:
- Chúng ta đi theo, thứ nhất là xem lần này Lôi Anh đến đây có ý đồ gì, hai là Ngao Trác có ba kiện Tiên Khí, tùy thời có thể tiến vào Hóa Long Trì, cho nên chúng ta nhất định phải ở bên cạnh hắn, phòng ngừa hắn tâm huyết dâng trào, tiến vào trong Hóa Long Trì dò xét! Vô luận như thế nào, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp giúp Long Hoàng kéo dài thời gian!
- Tốt!
Ngao Hinh Nhi kiên định nhẹ gật đầu, đi theo vào.
Mà Quy thừa tướng cũng nhãn quang lóe lên, lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ, mang theo Hắc Thủy Lôi Thần biến thành Ngao Phong cùng Ngao Vũ, còn có Sư Báo Nhị Nguyên soái chung một chỗ, tất cả đều đi vào trong cung điện.
Ở đây đều là nhân vật trọng yếu của Tổ Long cung, tự nhiên không cần lảng tránh, nhất là trong đó còn có Ngao Hinh Nhi.
Trong ánh mắt Lôi Chấn nhìn về phía Khương Tư Nam, lộ ra một tia kích động cùng nghi hoặc, hắn thoáng trầm tư một phát, nhưng vẫn đi theo vào.
Lôi Chấn lặng lẽ truyền âm cho Lôi Anh, sau khi Lôi Anh nghe được hắn nói, trong ánh mắt lập tức lộ ra một tia kích động cùng thần sắc mừng rỡ.
- Chấn nhi, ngươi lời ấy là thật?
Lôi Chấn khẳng định truyền âm nói:
- Phụ thân, ta có chín thành nắm chắc, nếu có thể bắt lấy hắn, Thần Tiêu Cung chúng ta có thể đạt được một loại truyền thừa cường đại bất diệt từ cổ chí kim!
- Việc này liên quan trọng đại! Chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, hôm nay đầu tiên muốn làm, chính là xem Ngao Trác có biết chuyện này hay không, nếu hắn không biết dĩ nhiên là dễ xử lý rồi, nhưng nếu hắn biết mà nói, vậy thì khó làm rồi!
Lôi Anh áp chế vui sướиɠ trong thanh âm, tỉnh táo truyền âm nói.
- Đúng vậy, cho nên chúng ta cần thăm dò một phen, phụ thân, một hồi ngươi như vậy...
Lôi Chấn truyền âm nói một phen, ánh mắt Lôi Anh cũng sáng lên.
- Tốt! Cứ dựa theo ngươi nói xử lý!
Lôi Anh gật đầu nói.
Hai người bọn họ truyền âm đều âm thầm tiến hành, hơn nữa biểu hiện ra đều che dấu vô cùng tốt, bởi vậy coi như là Ngao Trác cũng không có phát hiện có cái gì không đúng.
Mọi người ở trong đại điện ngồi xuống, Lôi Anh liền khẽ mĩm cười nói:
- Ngao Trác huynh, ngươi xem hôn sự của Chấn nhi cùng Hinh Nhi cũng đã định ra rồi, lần này chúng ta đến là muốn tiếp Hinh Nhi về Thần Tiêu Cung cử hành hôn lễ, không biết Ngao Trác huynh định như thế nào?
- Ha ha ha, ta tự nhiên là không có ý kiến! Hơn nữa Hinh Nhi đã sớm ngưỡng mộ Lôi Chấn đã lâu, hôn sự của hai người bọn họ, nhất định là ông trời tác hợp! Hôm nay, Lôi Anh huynh ngươi có thể tiếp Hinh Nhi trở về!
Ngao Trác vung tay lên, vô cùng hào khí nói.
Khương Tư Nam chứng kiến Nhi sắc mặt của Ngao Hinh rất khó nhìn, phảng phất như muốn phát tác, lập tức lặng lẽ bắt được bàn tay nhỏ bé của nàng, âm thầm truyền âm nói:
- An tâm một chút chớ vội! Trước không cần vội vã sinh khí, nhớ lấy nhiệm vụ của chúng ta, tận lực kéo dài thời gian quan trọng hơn!
Cảm giác được trong tay Khương Tư Nam truyền đến nhiệt độ, khuôn mặt Ngao Hinh Nhi đỏ lên, nhưng trong lòng cũng thời gian dần qua bình tĩnh lại, nàng hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên càng kiên định.
- Ngao Trác huynh, ta có một yêu cầu quá đáng, không biết ngươi có thể đáp ứng hay không?
Trên mặt Lôi Anh treo dáng tươi cười nồng đậm, nhưng ánh mắt lại nhìn biểu lộ trên mặt Ngao Trác, lên tiếng hỏi.
- A? Lôi Anh huynh cứ nói!
Trên mặt Ngao Trác lộ ra vẻ tò mò, khẽ cười nói.
Lôi Anh dấu diếm dấu vết nhìn thoáng qua Long Ngũ bên người Ngao Hinh Nhi, cũng là Khương Tư Nam, khẽ mĩm cười nói:
- Ngao Trác huynh, vừa rồi thị vệ Long Ngũ bên người Hinh Nhi công chúa, chiến lực bất phàm, lại có thể ở trong tay Chấn nhi chống đỡ mấy chiêu, ta muốn mang hắn về Thần Tiêu Cung, không biết Ngao Trác huynh có thể bỏ những thứ yêu thích không?
Sau khi Lôi Anh nói xong, tuy thần sắc thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, nhưng âm thầm quan sát biểu lộ của Ngao Trác.
- Long Ngũ sao?
Ngao Trác sững sờ, Long Ngũ là một thị vệ hắn để ở bên người Ngao Hinh Nhi, tuy chỉ là Hoàng giả sơ kỳ, nhưng chiến lực bất phàm, cũng là vì giúp hắn giám thị Ngao Hinh Nhi, nhưng muốn nói Long Ngũ có thể cùng Lôi Chấn chống lại, vậy liền có chút khó tin rồi.
Nhưng Ngao Trác cũng không có đa tưởng, Lôi Anh đã muốn thị vệ này, hắn nghĩ nghĩ cũng không có gì không ổn, liền cười nói:
- Nguyên lai là sự tình này, Ngao Trác huynh đã nâng đỡ, vậy sau này Long Ngũ sẽ là người của Thần Tiêu Cung!
Lôi Anh cẩn thận liếc nhìn Ngao Trác, cảm giác được nét mặt của hắn không giống giả bộ, trong nội tâm lập tức kích động, cùng Lôi Chấn trao đổi một ánh mắt, đều thấy được vẻ hưng phấn trong ánh mắt đối phương.
Nguyên lai Ngao Trác này thật sự cái gì cũng không biết!
Vậy chuyện này liền dễ làm rất nhiều.
Không đề cập tới Lôi Anh cùng Lôi Chấn trong lòng hưng phấn, trong nội tâm Khương Tư Nam lại cả kinh.
Lôi Anh vậy mà chỉ mặt gọi tên muốn mang hắn về Thần Tiêu Cung, cái này với hắn mà nói, tuyệt đối không phải một tin tức tốt.
Chẳng lẽ là vừa rồi trong chiến đấu, mình biểu hiện quá mức nghịch thiên sao? Nhưng dù như thế, Lôi Anh cũng không có khả năng nói thẳng cùng Ngao Trác muốn một thị vệ a?
Vậy Lôi Anh rốt cuộc là vì cái gì cùng Ngao Trác muốn mình? Trên người mình lại có cái gì có thể hấp dẫn Lôi Anh?
Bỗng nhiên, trong nội tâm Khương Tư Nam cả kinh, nghĩ tới một khả năng, lập tức liền để cho trong lòng của hắn trầm xuống!