Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1019: Vô sỉ sắc mặt

- Từ trưởng lão, kẻ này dụng tâm hiểm ác, cũng dám nghi vấn ngài trọng tài, cái này không chỉ là đang khiêu chiến uy nghiêm của ngài, càng là đang khiêu chiến toàn bộ Tề Thiên Giáo, Tề Thiên Giáo uy danh không ngã, nhất định phải gϊếŧ hắn đi!

Ngọc Cuồng Lôi cũng lộ sát cơ, nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam nói.

Trong lòng của hắn cũng tức giận, vốn hôm nay tỷ thí đan đạo là cái sân khấu đi ngang qua, sau đó Ngọc gia có thể thuận lý thành chương tóm thâu Lam gia, nhưng thật không ngờ sẽ xuất hiện nhiều biến cố như vậy.

Hôm nay, chẳng những Lam gia may mắn tránh được một kiếp, hơn nữa Ngọc Khê mưu đồ Lam Tương Hàm cũng thất bại, đây hết thảy đều là vì Khương Tư Nam, hắn tự nhiên cũng hận Khương Tư Nam tới cực điểm.

- Tương Hàm, Lam tiền bối, các ngươi không cần cầu hắn, các ngươi cho rằng hôm nay chuyện này sẽ kết thúc sao? Bọn hắn không có đạt thành mục đích, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, sắc mặt buồn nôn của Ngọc gia các ngươi sớm nên minh bạch mới phải, hơn nữa cái gọi là Tề Thiên Giáo kia cũng không quá đáng là nơi tàng ô nạp cấu!

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam tinh quang lập loè, chậm rãi nói.

- Hảo hảo hảo! Khương Tư Nam đúng không, ngươi thật to gan, chỉ là Thông Thiên Cảnh, cũng dám ở trước mặt lão phu làm càn, xem ra hôm nay nói cái gì lão phu cũng không thể buông tha ngươi rồi!

Từ trưởng lão bước về phía trước một bước, một bước này giống như đạp ở trong lòng mọi người, một cỗ uy áp mênh mông tràn ngập tứ phương, tất cả mọi người sắc mặt trắng bệch, cảm thấy khí tức cực kỳ áp lực.

Từ trưởng lão lăng không mà đứng, hắc y phần phật, khuôn mặt vô cùng uy nghiêm, nhãn quang như điện, rừng rực chói mắt, để cho người không dám nhìn gần, rơi vào trên người Khương Tư Nam, phảng phất như có hỏa tinh bắn ra bốn phía.

Nhưng thần sắc của Khương Tư Nam không thay đổi, rất bình tĩnh, phảng phất như không có bị chút ảnh hưởng nào.

- Khương Tư Nam, ta hỏi ngươi, vừa rồi ngươi sử dụng Thập Nhật Hoành Không luyện đan thánh pháp, rõ ràng là đan đạo thánh pháp của Tề Thiên Giáo ta, ngươi là từ chỗ nào học trộm đến? Cũng dám học trộm thánh pháp của Tề Thiên Giáo ta, hôm nay coi như ta gϊếŧ ngươi, người khác cũng không thể nói cái gì, quay lại đây cho ta!

Từ trưởng lão nghĩa chính ngôn từ, một bộ chính nghĩa lẫm nhiên, hắn đường đường cường giả Hoàng đạo, vốn không nên đi đối phó Khương Tư Nam, nhưng vừa nghĩ tới Thập Nhật Hoành Không thánh pháp để cho trong lòng của hắn tham lam, hắn liền không nhịn được xuất thủ.

Lời nói này chẳng qua là tìm cớ ra tay mà thôi.

Oanh!

Hắn đánh ra một chưởng, vân hà đầy trời bị mang tất cả không còn, chưởng ấn ngang trời mà đến, hóa thành một cự trảo xích sắc, chộp về phía Khương Tư Nam.

- Không tốt!

Lam Nguyên Đức cùng Lam Nguyên Lăng đều biến sắc, không cần suy nghĩ liền xuất thủ, hai đạo quyền cương màu xanh da trời tràn ngập ra, mênh mông như biển, oanh về phía cự trảo.

- Cút!

Ánh mắt của Từ trưởng lão ngưng tụ, quát to một tiếng, một chưởng quét ngang đến, ngọn lửa nóng bỏng mang tất cả không còn, sau đó một chưởng vỗ vào trên người hai người, Lam Nguyên Đức cùng Lam Nguyên Lăng đều kêu rên một tiếng, ho ra máu lui về phía sau.

- Dĩ nhiên là Hoàng giả hậu kỳ?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, theo cự trảo của Từ trưởng lão ngang trời mà đến, cảm nhận được một cỗ uy hϊếp trí mạng, Hoàng Đạo pháp tắc mênh mông bao phủ đến, để cho toàn thân hắn bị giam cầm, ngọn lửa nóng bỏng bao phủ, phảng phất như muốn triệt để thiêu đốt hắn.

Trong nội tâm Khương Tư Nam thở dài, tuy hôm nay chiến lực của hắn cường hoành, nhưng ở trước mặt cường giả Hoàng đạo vẫn rất nhỏ yếu, dưới một trảo tùy ý của Từ trưởng lão, hắn dĩ nhiên không có lực trở tay.

- Gϊếŧ!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, toàn thân hắn kim quang mênh mông vô tận đột nhiên xông lên trời, thần hà lập loè, quanh thân dâng lên thiên địa tinh khí, 12 vạn 9600 không gian huyệt khiếu bộc phát, cả người hắn như một Chân Long hình người, lập tức ngang trời mà lên.

Ầm ầm!

Quyền cương mênh mông, tràn ngập Lôi Đình tử sắc, rừng rực vô cùng, Khương Tư Nam lập tức cùng Từ trưởng lão đối chiến một kích, sau đó thần quang vô tận bộc phát ra, thân hình Khương Tư Nam ở trong hư không nổ bắn ra trăm trượng, còn Từ trưởng lão, vậy mà cũng đứng không vững, lui về phía sau vài bước, trên mặt vô cùng khϊếp sợ.

- Ngươi vậy mà ẩn tàng tu vi?

Từ trưởng lão biến sắc, hôm nay Khương Tư Nam, khí huyết như rồng, khí tức toàn thân mênh mông mà thần bí, hơn nữa có một loại lực lượng để cho hắn cảm giác được kinh hồn táng đảm.

- Dù ẩn tàng tu vi thì như thế nào? Ngươi cũng không quá đáng là Vương Thiên cảnh, hôm nay ta muốn nhìn ngươi làm sao có thể chạy ra lòng bàn tay của lão phu!

Thanh âm của Từ trưởng lão lạnh như băng, nhưng vẻ tham lam trong lòng của hắn lại càng nồng đậm, thân phận của Khương Tư Nam càng thần bí, hắn bắt lấy Khương Tư Nam tâm tình cũng càng vội vàng.

- Từ trưởng lão, Khương Tư Nam mạo phạm lão nhân gia ngài, Lam gia chúng ta sẽ bồi thường, đây là thiên tài địa bảo Lam gia ta trên trăm năm qua lấy được, hi vọng Từ trưởng lão bớt giận, có thể bỏ qua cho hắn một mạng!

Khóe miệng Lam Nguyên Đức để lại một tia vết máu, tuy hắn là Vương giả đỉnh cấp, nhưng đối mặt Từ trưởng lão căn bản không đủ xem, vừa rồi dưới một kích, hắn liền bị thương thế không nhẹ.

Nhưng hiện tại, chứng kiến Từ trưởng lão hùng hổ dọa người, muốn gϊếŧ Khương Tư Nam, Lam Nguyên Đức lập tức không để ý thương thế của mình, vọt lên, mang trên mặt khẩn cầu.

- Lam tiền bối!

Khương Tư Nam thở dài một hơi, trong lòng cũng hiện lên một dòng nước ấm, Lam Nguyên Đức đối với hắn như thế, làm cho trong nội tâm hắn có chút cảm kích.

Nhìn Lam Nguyên Đức dâng đến không gian giới chỉ, Từ trưởng lão vung tay áo, không chút khách khí thu xuống, sau đó ánh mắt lạnh lẽo nói:

- Nể tình những bảo vật này, hôm nay ta bỏ qua cho Lam gia các ngươi, nhưng tiểu tử này dám mạo phạm ta, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngươi cút cho ta!

Từ trưởng lão cười lạnh một tiếng, một tay ngang trời mà đến, lập tức quét bay Lam Nguyên Đức.

- Đệ tử Ngọc gia nghe lệnh, Lam gia phản bội Lam Ngọc Thành, kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tề Thiên Giáo, tội không dung thứ, Ngọc gia đệ tử theo ta gϊếŧ!

Giờ phút này Ngọc Cuồng Lôi cũng nhân cơ hội hét lớn một tiếng, suất lĩnh Ngọc gia đệ tử ngang trời mà đến, đánh về phía Lam gia đệ tử, hơn nữa ở trong Ngọc gia, còn có một lão giả như rồng như hổ, diện mục hung ác nham hiểm, bao phủ ở dưới hắc y, vậy mà đã đạt đến Hoàng Giả, vừa ra tay, liền trực tiếp gϊếŧ hai vị Lam gia trưởng lão.&