Miêu Nghị than nói:
- Hắn rốt cuộc không cách nào lộ diện trong cảnh nội Thiên Đình!
Ánh mắt Hạ Hầu Thác gắng sức nhìn hướng hắn, mỗi một câu nói ra, lực đạo liền yếu hơn một phần, thanh âm lại nhỏ đi một chút:
- Vương gia đi đến bước này, lại há là ai có thể dễ dàng khống chế được nổi? Thật đợi vương gia có thể đạt tới bước trong dự tưởng của hắn, hắn càng không khả năng khống chế nổi vương gia, bằng với Bạch lão tam niết tai trong tay Vương gia, một khi Vương gia tưởng quân lâm thiên hạ, ngay cả Thanh, Phật đều không cần nói tới, quyền lực chi tranh phụ tử đều có khả năng trở mặt thành thù, sợ là uy hϊếp thế nào đối với vương gia đều vô dụng, ai dám cam đoan vương gia sẽ không coi hắn là hậu hoạn? Hắn không ngờ dám mạo hiểm như vậy, thật không nghĩ đến a! Ai có thể ngờ hắn không ngờ dám làm như vậy?
Lời của đối phương khiến Miêu Nghị trầm mặc hồi lâu, thật đến một ngày kia, liệu mình sẽ chắp tay nhường ra miếng thịt đã tới bên mồm? Đáp án là không thể, nếu mình đi tới bước kia, tuyệt đối sẽ không để người khác khống chế vận mệnh trên dưới toàn gia mình được! Liệu mình sẽ xem y là hậu hoạn ư? Hiện giờ hắn cũng không dám bảo chứng!
- Đã minh bạch, bây giờ ta đã minh bạch, a...
Hạ Hầu Thác đột nhiên khẽ nở nụ cười:
- Sợ là Yêu Tăng Nam Ba xuất thế cũng có liên quan đến hắn, khả năng là hắn có ý thả đi ra... Khái khái!
Nói đến đây hơi thở đã rất mệt mỏi, bắt đầu câu được câu mất.
Miêu Nghị nghe vậy cả kinh.
- Yêu Tăng rõ ràng là đào tẩu từ tay hai người Thanh, Phật, làm sao lại là hắn cố ý thả ra?
Hạ Hầu Thác thấp giọng nói:
- Ngươi có thể liên hệ với Lục đạo, chứng tỏ Lục đạo sớm đã nằm trong tầm khống chế của hắn, hắn có thể chưởng khống Lục đạo dám nói không liên quan đến Lục Thánh chủ năm đó? Như vậy, năm đó hắn bỏ qua dư nghiệt Lục đạo, tất nhiên là đã đạt thành giao dịch nào đó với Lục Thánh chủ, không quản là giao dịch gì, có một điều kiện hắn tuyệt sẽ không bỏ qua, đó chính là phong ấn chi địa của Yêu Tăng Nam Ba! Có thể chưởng khống lục đạo chứng tỏ hắn sớm đã biết được bí mật phong ấn chi địa Yêu Tăng từ trong miệng Lục Thánh chủ, công pháp hắn tu hành diệt thần hồn Yêu Tăng không khó, hắn sớm nên gϊếŧ Yêu Tăng mới đúng, nhưng hắn khăng khăng không gϊếŧ, ngươi không cảm thấy kỳ quái ư?
Vừa nghe như thế, Miêu Nghị thật có chút kinh nghi bất định. Đúng vậy a! Vị kia vì cái gì không gϊếŧ Yêu Tăng?
Hạ Hầu Thác tiếp tục nói:
- Yêu Tăng gϊếŧ Sư phụ hắn, về tình về lý dù là để diệt trừ hậu hoạn, hắn cũng không đạo lý không gϊếŧ Yêu Tăng, không khả năng cho Yêu Tăng cơ hội đông sơn tái khởi. Như vậy liền có thể lớn mật suy đoán, đương sơ sau khi Bạch lão tam tìm đến Yêu Tăng, khẳng định là muốn gϊếŧ Yêu Tăng, nhưng Yêu Tăng tất nhiên sẽ không ngồi chờ chết, song Yêu Tăng đã là khốn thú trong l*иg, căn bản không thể trốn. Yêu Tăng có thể làm thế nào? Khả năng lớn nhất có thể là Yêu Tăng đưa ra cho Bạch lão tam lợi ích nào đó, để bản thân tranh thủ được cơ hội hoàn chết. Kết quả đến sau Bạch lão tam bên này vương phải phiền toái, huynh đệ trở mặt thành thù. Yêu chủ Nhược Thủy rơi vào trong tay hai người Thanh, Phật, cho dù như thế, hắn đã bố cục đến bước kia, trước khi sa lưới muốn gϊếŧ Yêu Tăng vẫn có đầy đủ thời gian, nhưng hắn vẫn không xuống tay, vì cái gì? Bởi vì hắn lưu lại Yêu Tăng là có ý đồ! Như quả ta nhớ không lầm, năm xưa Huyết yêu cùng ngươi kết oán, người biết trên tay Huyết yêu có bí mật thần thảo sợ là không nhiều a? Khăng khăng là Huyết yêu tới phong ấn chi địa liền bị Yêu Tăng khống chế, bạo lộ bí mật thần thảo, ngươi không cảm thấy kỳ quái ư?
Miêu Nghị kinh hãi:
- Ngươi là nói hắn muốn cho Yêu Tăng báo thù? Nhưng không đúng, Yêu Tăng rõ ràng là đào tẩu từ tay hai người Thanh, Phật, nếu hắn muốn tha, sớm đã có thể tha rồi, cần gì kéo đến sau này?
Hạ Hầu Thác thanh âm nhỏ yếu nói:
- Điểm này ta cũng nghĩ không thông, chẳng qua có một điểm ta có điều hoài nghi, Yêu Tăng tuy thiên phú kỳ tài, nhưng đầu óc đấu đá chưa hẳn hơn được Thanh, Phật, nếu không năm đó ta cũng không dễ dàng vặn ngà hắn như vậy, nhưng thu pháp trốn thoát của Yêu Tăng cũng không đơn giản, chẳng lẽ là phong ấn nhiều năm như vậy đầu óc trở nên càng lợi hại? Có một điểm, luận về hiểu rõ hai người Thanh, Phật, Bạch lão tam so với ta chỉ nhiều không ít, nếu thật là Bạch lão tam sớm có dự mưu trợ giúp Yêu Tăng, như vậy đương thời Yêu Tăng có thể chạy thoát ngay trước mắt hai người Thanh, Phật cũng không có gì là quái lạ!
Miêu Nghị:
Nếu thật là như vậy, thì vì cái gì khiến hắn phải làm thế?
- Ngươi không kinh lịch qua, là sẽ không hiểu được niềm thương yêu của Bạch lão tam đối với Yêu chủ, nếu không như thế, Bạch lão tam cũng sẽ không bị người nắm chặt nhược điểm mà đến nổi thảm bại. Vì có thể cứu Yêu chủ thoát khốn, chắc không có chuyện gì là Bạch lão tam làm không được, nếu thật là như thế, khả năng giữa Bạch lão tam cùng Yêu Tăng đã đạt thành giao dịch nào đó, ngươi nơi này rất có khả năng chỉ là một trong những thủ đoạn chuẩn bị của Bạch lão tam, vì bảo chứng tuyệt đối có thể cứu ra Yêu chủ, Bạch lão tam rất có khả năng lưu một tay, chưa hẳn sẽ đem toàn bộ hi vọng ký thác trên người ngươi, Yêu Tăng khả năng là chuẩn bị dự phòng. Nhưng trong này lại có rất nhiều chỗ mâu thuẫn, hiện giờ ta tinh lực bất tế, sợ là không cơ hội suy nghĩ quá nhiều.
Nói đến đây, Hạ Hầu Thác cũng đích xác đã không được thanh âm nhỏ yếu như ruồi muỗi vậy.
Miêu Nghị thần tình căng chặt, trong não rất loạn, đợi đến phát hiện ngón tay Hạ Hầu Thác khẽ lay động, mới thanh tỉnh lại, chỉ thấy miệng môi Hạ Hầu Thác mấp máy, tựa hồ muốn nói gì với hắn. Miêu Nghị vội vàng ghé tai xuống.
- Cao... Cao Quán…
Hạ Hầu Thác lờ mờ nói ra một cái tên, sau cùng miệng môi cùng đôi mắt triệt để ngừng động tĩnh, cả người sa vào trong an tĩnh vĩnh viễn.