- Vâng!
Thượng Quan Thanh đi làm theo lệnh.
Nhưng mà sau khi truyền đạt ý chỉ cho mấy vị Thiên vương, sắc mặt Thượng Quan Thanh trở nên khó coi, trả lời:
- Bệ hạ, mấy vị Thiên Vương đều biểu thị kinh ngạc, cảm thấy không thể xảy ra chuyện như vậy được biểu thị sẽ lập tức tra rõ!
Khuôn mặt già nua của Thanh Chủ trong nháy mắt đen kịt lại, tra rõ? Tra rõ cái rắm! Tra rõ tới khi nào? Chỉ sợ đợi khi mấy lão già này báo cáo kết quả điều tra thì mọi chuyện đã qua rồi, hiển nhiên là đều đang trì hoàn thời gian. Nhưng cướp được tới tay chính là bản lĩnh, nếu không giành được thì cũng có thể đẩy trách nhiệm xuống đám thuộc hạ.
Bên trong khu vực trực thuộc của mấy lão già kia, chỉ sợ người phía dưới sẽ cảm thấy vịnh hạnh vì được gánh trách nhiệm cho Thiên Vương, cũng rất tình nguyện.
Nhưng từ chối như vậy hiển nhiên là mấy lão già này không nể mặt mũi hắn, lần huyên náo này còn không thể chấm dứt. Tương tự là hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn xác nhận đó có phải Bất Hủ mộc hay không, Thanh Chủ hắn cũng không tiện hoàn toàn trở mặt, một khi để mấy nhà liên thủ làm phản cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
Ngay cả Thanh Chủ hắn cũng không quản được, Hạo Thiên Vương xui xẻo có thể tưởng tượng được, một đám ngưu quỷ xà thần chạy tới địa bàn của hắn trắng trợn ngang ngược không kiêng dè, Hạo Đức Phương cũng phải nhịn.
- Một đám chó chết!
Thanh Chủ mắng chửi, nhưng cũng không có biện pháp làm gì mấy vị Thiên vương, quay đầu trầm giọng nói với Phá Quân và Vũ Khúc, trầm giọng nói:
- Lập tức điều nhân mã đi giúp đỡ, cần phải mang người tới, trẫm muốn đích thân thẩm vấn.
Chuyện này không cần căn dặn, hai người đều đáp:
- Đã ra lệnh!
- Phù!
Thanh Chủ thở dài một tiếng, đứng dưới mái hiên chắp tay nhìn lên bầu trời, trong lòng cảm khái, nếu thực sự tìm ra Bất Hủ mộc, cho dù không đột phá Thần Hồn cảnh cũng có thể trường sinh!
Đúng lúc này, lông mày Thanh Chủ giật giật, lấy ra tinh linh, cau mày một lúc mới khôi phục khỏi rung động.
Đám người Tư Mã Vấn Thiên đưa mắt nhìn nhau, đều có chút kinh ngạc. Đến giờ người có thể trực tiếp liên hệ với Thanh Chủ không nhiều, cho dù là bọn họ, không có việc gì quan trọng đặc biệt đều trước tiên liên lạc với Quan Thanh xem Thanh Chủ có rảnh rồi hay không.
Thanh Chủ liên hệ tinh linh đột cười lạnh một tiếng, quay đầu hỏi mọi người:
- Có biết ai vừa liên hệ trẫm không?
Mọi người lắc đầu, biểu thị không biết.
Thanh Chủ một lần nữa, quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía bầu trời xa xăm, híp mắt lại nói:
- Phật lão đại.
Phật chủ? Mọi người cả kinh. Thượng Quan Thanh thử hỏi:
- Không biết Phật gia liên hệ bệ hạ vì chuyện gì?
- Phật lão đại nói đã lâu không ra ngoài, muốn tới đây gặp trẫm một chuyến!
Thanh Chủ cười gằn một tiếng, lắc đầu nói:
- Vào lúc này thì có chuyện gì chứ, chỉ e là bị chuyện Bất Hủ Mộc kinh động, động tĩnh lớn như vậy há có thể giấu được hắn, phỏng chừng đứng ngồi không yên muốn tới chia một chén canh, muốn xuống núi!
Mấy người nhìn nhau không nói gì. Phật chủ muốn nhúng tay vào việc bên này cũng không ngăn nổi, ai có thể khiến Phật chủ không tới đây?
Trên thực tế đâu chỉ là Phật chủ biết tin tức này, tuy rằng thế lực khắp nơi đều cố ẩn giấu tin tức, thế nhưng chỉ có thể giấu được đại thể người vô tri trong thiên hạ, nhưng lần này dùng quá nhiều người, ai có chút thế lực đều biết là xảy ra chuyện gì.
Chỉ có điều thứ này có người dám cướp, có người không dám cướp, ngay cả chư hầu một phương nắm mấy chục triệu nhân mã trong tay như Miêu Nghị cũng không dám dể dàng nhúng tay vào, có thể tưởng tượng ra thế lực bình thường như nào. Trừ phi có thể âm thầm chiếm được Bất hủ mộc, bằng không đây chính là họa sát thân, thế lực bình thường chỉ có thể đứng một bên nhìn thèm mà thôi.
Thiên Cốc môn tọa lạc ở trong dãy núi phong quang tú lệ.
Quân Cận vệ chạy tới đầu tiên, sau đó từng đội nhân mã đuổi theo từ trên trời giáng xuống, nhân mã đông đảo lơ lửng giữa không trung, nhìn cảnh tượng đổ nát thê lương bên dưới.
Cung điện sụp đổ. Sơn băng địa liệt, sông suối khô cạn, vết bùn đất vẫn còn mới, hiển nhiên vừa mới xảy ra chiến đấu không lâu trước. Tất cả mọi người đều ý thức được chính mình đã tới chậm, đã có người tới trước đắc thủ.
Thổ địa và sơn thần nơi này rất nhanh đã bị bắt tới, ép hỏi:
- Đây là Thiên Cốc môn sao?
- Vâng vâng vâng, đúng thế.
- Nơi này xảy ra chuyện gì?
- Tiểu nhân cũng không biết rõ!
- Các ngươi là sơn thần thổ địa nơi này, xảy ra chuyện lớn như vậy các ngươi lại không biết gì, tội thất trách các ngươi chịu nổi sao?
- Tiểu nhân thực sự không biết, vừa rồi nghe được động tĩnh tới phát hiện một đám người áo đen bịt mặt vây công Thiên Cốc môn, Thiên Cốc môn hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương, thực lực hai bên cách biệt quá xa, rất nhanh đã bị một lưới bắt hết, đệ tử Thiên Cốc môn ở đây trên căn bản đều bị bắt đi toàn bộ.
Rất hiển nhiên là đã có người nhanh chân tới trước, trước khi họ tới đây đã tận diệt Thiên Cốc môn.
Thế lực khắp nơi tập trung lại đây, đều đưa mắt nhìn nhau một chút, dường như chị không thấy người Hạ Hầu gia tộc, chẳng lẽ là người Hạ Hầu gia tộc đắc thu trước?
Hoài nghi như vậy cũng không phải là không có lý do, với con đường tin tức của Hạ Hầu gia tộc hoàn toàn có thể đi trước mọi người một bước, họ cũng có thực lực này. Tất cả các bên đều vội vàng cấp báo tình hình.
Tin tức này truyền lại, tất cả các thế lực đều hạ lệnh tranh đoạt ba cô gái kia bằng mọi giá, tranh cướp ngày càng kịch liệt hơn, người tranh cướp đều nhận được mệnh lệnh nhất định phải bắt sống!
Cho dù cây trâm gài tóc kia làm từ Bất Hủ mộc nhưng mục tiêu của mọi người cũng không phải cây trâm cài tóc kia mà là lai lịch của cây trâm gài tóc, gϊếŧ chết ba nàng làm sao có thể hỏi ra lai lịch của trâm gài tóc?
Đồng thời tất cả toàn diện triển khai tìm kiếm tung tích Thiên Cốc môn, cho dù khi trước không biết chuyện thì giờ cũng hoàn toàn biết chuyện này có quan hệ với Thiên Cốc môn, bất kỳ thế lực hay người nào có đi lại với Thiên Cốc môn đều nằm trong phạm vi điều tra, người nào bắt đi người của Thiên Cốc môn cũng nằm trong phạm vi điều tra, tất cả các tinh môn trong cảnh nội Nam quân đều nhanh chóng bố trí cửa ải.
- Bất Hủ mộc?