Không để ý đến sự châm chọc trong giọng nói của đối phương, Bì Quân Tử tận tình khuyên bảo:
- Đại tiên, tiểu nhân không có nói láo, nếu như ngài gϊếŧ một tên liền đi ngay, vậy thì cũng dễ làm, nếu không nhất định sẽ rước lấy sự đuổi gϊếŧ của mọi người!
Vì cái mạng nhỏ của mình, vì để đối phương tin tưởng lời nói của mình, lại bồi thêm một câu vô cùng thật:
- Đại tiên gặp phiền phức sẽ gϊếŧ tiểu nhân làm đệm lót lưng, cho nên tiểu nhân không hi vọng đại tiên gặp phải phiền phức, tiểu nhân còn muốn sống tiếp.
Miêu Nghị im lặng không nói, lời này của người ta có mấy phần đạo lý, nếu đi săn ở Tinh Tú Hải dễ dàng như vậy, chỉ sợ không biết có bao nhiêu tu sĩ tới đây rồi, lại trầm ngâm nói:
- Ta từ rất xa chạy tới, sao có thể tay không mà về, ngươi suy nghĩ lại một chút, có biện pháp nào để cho ta làm một lần kiếm được nhiều một chút hay không?
- Làm một lần?
Bì Quân Tử cười khổ nói:
- Hai tháng sau, trên Quỳnh Tương Ngọc Dịch hội mỗi năm một lần, bảy mươi hai vị trại chủ đều sẽ đến...
Lời không nói hết, ý nói là, đến lúc đó bảy mươi hai vị yêu thú cấp bậc Thanh Liên tề tụ, khi đó nhiều người, nhưng ngươi có bản lãnh một mình đối phó nhiều người như vậy sao? Làm người vẫn là đừng quá tham lam, ngươi nuốt không nổi đâu!
Miêu Nghị hiếu kỳ hỏi:
- Quỳnh Tương Ngọc Dịch hội là cái gì?
Bì Quân Tử giải thích:
- Viên Thống Lĩnh thích rượu thật ngon, vì vậy mỗi năm bảy mươi hai vị trại chủ đều sẽ ủ cất tạo ra một số rượu ngon, mọi người tụ tập lại một chỗ bình phẩm, rượu nào ngon nhất được mọi người công nhận sẽ mang hiến tặng cho Viên Thống Lĩnh. Viên Thống Lĩnh lấy được rượu ngon trước nay vẫn ban thưởng không keo kiệt. Quá trình bảy mươi hai trại chủ bình phẩm rượu ngon được lấy nhã danh Quỳnh Tương Ngọc Dịch hội, thật ra chính là vì hùa theo sở thích của Viên Thống Lĩnh.
- Thì ra là như vậy, một đám nịnh bợ...
Miêu Nghị dường như có điều suy nghĩ gật đầu một cái, ánh mắt lóe lên một trận.
Bảy mươi hai vị trại chủ, đó chính là bảy mươi hai yêu thú cấp bậc Thanh Liên, nếu như chém gϊếŧ bảy mươi hai tên này, đó chính là bảy mươi hai viên yêu đan nhất phẩm.
Hắn suy nghĩ một chút đã cảm thấy tim đập thình thịch, nếu như có thể có thu hoạch này, sau khi trở về cho dù không thể tiếp tục làm động chủ cũng đủ cho mình sử dụng thật nhiều năm. Nhưng vấn đề lớn nhất là, muốn một lần giải quyết hết bảy mươi hai trại chủ cấp bậc Thanh Liên có vẻ không có khả năng, giải quyết một người lại sẽ đánh rắn động cỏ, đến lúc đó sẽ được không bằng mất.
Đã có kinh nghiệm của đám ‘tiểu tử’ gϊếŧ chết Ngũ Hoa phu nhân, Miêu Nghị ngược lại tương đối có nắm chắc đối với đám ‘tiểu tử’.
Thế nhưng sử dụng ‘tiểu tử’ nhất định phải đánh lén, nếu không toàn bộ đám ‘tiểu tử’ phải chết hết.
Muốn đồng thời đánh lén bảy mươi hai người không có khả năng! Trừ phi có biện pháp đến gần bọn họ, còn có thể làm cho bọn họ buông lỏng cảnh giác mới có khả năng đắc thủ, nếu không hoàn toàn không có hy vọng.
Thịt đã nướng chín, Miêu Nghị cắt một nửa ném cho Bì Quân Tử.
Bì Quân Tử vừa cười vừa cảm tạ, ôm lấy bắt đầu gặm.
Miêu Nghị đang cầm miếng thịt của Chương Ngư Tinh do dự một hồi, lúc muốn cắn ăn vẫn không tránh được nhớ tới phụ nhân xinh đẹp kia, không ngờ mình lại muốn ăn nàng...
Từ từ thử cắn một miếng, nhai hai cái, ánh mắt sáng lên, thịt rất thơm, hơn nữa rất ngon, mùi vị tương đối không tồi.
Hơn nữa vừa nuốt vào bụng rất nhanh liền cảm nhận được một dòng nước ấm khuếch tán khắp toàn thân, thịt yêu tinh tu luyện nhiều năm không biết đã hấp thu bao nhiêu tinh hoa thiên địa này quả nhiên không giống bình thường, không phải gia cầm bình thường có thể so sánh, khó trách Hắc Thán và đám ‘tiểu tử’ đều thích.
Miêu Nghị cầm thịt nướng yên lặng gặm hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu hỏi:
- Ngươi có biện pháp giúp ta lẫn vào trong Quỳnh Tương Ngọc Dịch hội hay không?
- Hả...
Bì Quân Tử đang ăn đột nhiên ngẩng đầu, thất thanh nói:
- Đại tiên, ngài thật sự muốn đi sao? Đại tiên cần phải biết, tu vi của bảy mươi hai vị trại chủ đều tương đương với tu sĩ cấp bậc Thanh Liên, cho dù là lẫn được vào cũng rất khó có cơ hội hạ thủ!
- Có cơ hội hay không trước tiên lẫn vào xem một chút rồi nói, không vào xem một chút làm sao biết có cơ hội hay không? Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có biện pháp nào giúp ta lẫn vào hay không?
- Việc này...
Bì Quân Tử ngỡ ngàng suy tư một hồi, suy nghĩ một chút vẫn lắc đầu nói:
- Ngũ Hoa phu nhân thỉnh thoảng sẽ đi tham gia góp vui, nàng từng dẫn ta đi qua mấy lần, theo tình huống lúc đó, ngoại nhân không được phép muốn tự tiện lẫn vào không có nhiều khả năng.
Miêu Nghị hỏi:
- Vậy phải thế nào mới có thể được phép tiến vào?
- Trừ phi có người quen dẫn đại tiên đi vào, hoặc là đại tiên có đủ thực lực bối cảnh để bọn họ hoan nghênh mới được, mặc dù Ngũ Hoa phu nhân không có rượu ngon dâng lên tham dự, thế nhưng nàng có chỗ dựa là Bích Du thủy phủ, lại quen biết Viên Thống Lĩnh, mới được đi tham gia náo nhiệt, nếu không căn bản không cách nào tiến vào.
- Bích Du thủy phủ...
Miêu Nghị ngẩn người, trong đầu đột nhiên thoáng qua điều gì, bàn tay vừa lật, một tấm lệnh bài thủy tinh trong suốt đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay, phía trên điêu khắc chữ Bích rõ ràng đập vào mắt. Trực tiếp ném cho Bì Quân Tử hỏi:
- Ngươi xem giúp ta lệnh bài này có quan hệ với Bích Du thủy phủ hay không?
Bì Quân Tử cầm vào tay không cần nhìn lâu, kinh ngạc nói:
- Đây là lệnh bài của Ngũ Hoa phu nhân, chính là xuất từ Bích Du thủy phủ...
Y hiểu ra rất nhanh, lệnh bài này chắc chắn là người ta lấy được sau khi gϊếŧ Ngũ Hoa phu nhân.
Năm ngón tay của Miêu Nghị mở ra, hút lệnh bài trở lại trong tay, lắc lắc hỏi:
- Có lệnh bài này có thể lẫn vào Quỳnh Tương Ngọc Dịch hội không?
Bì Quân Tử gật đầu liên tục nói:
- Có lệnh bài này trong tay vậy có nghĩa có được chỗ dựa của Bích Du thủy phủ, Bích Du Ba và Viên Thống Lĩnh làm bạn tâm đầu ý hợp, bảy mươi hai vị trại chủ tự nhiên phải nể mặt, không đến nỗi ngăn trở. Chỉ là trên người đại tiên không có một chút yêu khí nào, sợ là đến lúc đó sẽ làm cho người ta nghi ngờ.
Nói đến đây, Bì Quân Tử khẽ động trong lòng.
Nếu như đối phương muốn gϊếŧ mình, vậy sớm hay muộn vẫn muốn động thủ với mình, đợi đến khi mình không có giá trị lợi dụng rồi, chỉ sợ sẽ là thời điểm hạ thủ.
Nếu như đối phương muốn đi Quỳnh Tương Ngọc Dịch hội, sao không giúp hắn một tay? Chắc hẳn một mình hắn không dám đi, chỉ cần mang mình đi cùng, vừa hay mình có cơ hội thoát thân, nếu không một mực bị kiềm chế thế này khi nào mới có thể thoát khỏi biển khổ?
Miêu Nghị khẽ vuốt cằm cau mày, lời của đối phương cũng có đạo lý, trên người mình không có yêu khí, cho dù đi cũng sẽ lộ tẩy.
Ai ngờ Bì Quân Tử sửa lời nói:
- Cũng không phải là không có biện pháp, đại tiên cầm lệnh bài của Bích Du thủy phủ trong tay, nhất định không ai dám hoàn toàn lục soát đại tiên. Đại tiên chỉ cần bảo trì một chút yêu khí trên người, nhất định có thể không chút sai sót.