Trời gần sáng, Hàn Uyên từ trong cơn say tỉnh lại. Nàng lờ mờ nhận ra mình đang nằm trên giường chứ không phải là ngoài vọng nguyệt lâu. Không nghĩ cũng biết chính là Triệu Linh Tiêu đưa nàng về đây. Và hắn cũng đang ngồi dưới chân nàng, ôn tĩnh tu luyện.
Nàng cứ ngồi trên giường ngơ ngẩn nhìn hắn, vô tình bị khuôn mặt nam nhân ấy cuốn sâu vào không thể thoát ra. Nghĩ đến những lời đã nói khi nãy nàng lại có chút thẹn thùng, lòng lâng lâng chút tư vị ngọt ngào.
Đối với nàng hắn là một nam nhân tốt hiếm có, thực sự hiện tại nàng chỉ muốn chiếm lấy hắn, không muốn hắn rời đi.
Không biết nàng trong đầu nghỉ gì mà sau đó lại nhích tới ôm lấy lưng hắn.
Triệu Linh Tiêu bị cái ôm của nàng làm kinh động, cảm ngộ tu luyện bị cắt ngang từ từ tỉnh lại.
•Nàng tỉnh rồi à...
Triệu Linh Tiêu hoàn toàn không có chút gì là giận, ngược lại còn mỉm cười ôn hòa nắm lấy tay của nàng.
Hàn Uyên không trả lời, chỉ áp sát gò má vào lưng hắn, Triệu Linh Tiêu có thể cảm nhận được rõ ràng hai bầu ngực của nàng đang ép sữa trên lưng mình.
Ôm một lúc như vậy Hàn Uyên mới chịu dứt ra. Triệu Linh Tiêu sau đó xoay người, không chút khách khí nhất nàng đặt lên đùi. Triệu Linh Tiêu yêu thương vuốt ve mái tóc của nàng, đó là hành động hắn thích nhất.
Hàn Uyên ngồi trên đùi của Triệu Linh Tiêu miên man suy nghĩ. Không biết nàng suy nghĩ cái gì, rồi nàng lại nắm lấy cổ tay hắn, sau đó nhẹ nhàng thốt lên..
•Onni – chan... À không. Tiêu ca, ca có muốn cùng muội...
Nàng nói nữa câu đến đoạn gây cấn thì ngừng bặt vì ngượng, mặt nàng ửng đỏ tận mang tai, đầu khẽ nghiên nghiên không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
Triệu Linh Tiêu có hơi bất ngờ nhưng tự nhiên là không bối rối, đối với một tên trải qua vô số kinh nghiệm như hắn thì vấn đề này không phải lớn lao gì. Trừ phi là đang ngủ mà bị người ta thông mới khiến hắn kinh hồn thôi.
Triệu Linh Tiêu ấy vậy mà lại rút tay khỏi ngực nàng. Hàn Uyên tưởng đâu là hắn từ chối mình, ánh mắt có chút thất lạc, vẻ mặt buồn tủi rất đáng thương. Triệu Linh Tiêu dường như bỏ qua những điều đó, đoạn hắn ôm ghì lấy nàng dùng lực mạnh mẽ từ cánh tay kéo nàng lên, phút chốc hắn trao cho nàng một nụ hôn thật sâu, thật say đắm. Hàn Uyên hơi bất ngờ vì hành động của hắn nhưng cũng rất nhanh tiếp nhận nó. Nàng vòng tay ôm cổ hắn, chủ động truyền đầu lưỡi mềm mịn ngọt ngào của mình qua miệng hắn. Triệu Linh Tiêu bất giác rơi vào thế bị động, đầu lưỡi cũng hòa theo dòng cảm xúc trong khoang miệng.
Khí nóng tràn lan khắp châu thân, nóng đến mức cả hai phải đem y phục của đối phương từng cái cởi ra. Từng mảnh vải tung bay là từng phần da thịt lộ ra mơn mởn. Triệu Linh Tiêu nghịch ngợm mơn trớn khắp nhục thể của nàng, hắn hầu như tận dụng toàn bộ những thứ mình có như tay chân, lưỡi, miệng... Để chà sát lên người nàng. Thân thể Hàn Uyên co giật từng cơn, sự khoái lạc khiến nàng không ngừng rêи ɾỉ. Mắt nàng lim dim mơ màng, và nơi đó đã sớm ướt nước. Bây giờ nàng chỉ còn một mong muốn là hắn sẽ đem thứ đó của mình lấp đầy khoảng trống trong nàng, một cảm giác bứt rứt khó chịu khiến nàng sắp điên lên.
•Tiêu ca, muội chịu hết nổi rồi, giải thoát cho muội đi...
Đoạn nàng chịu hết nổi đành nhỏ giọng cầu xin. Nhìn vẻ mặt ướŧ áŧ của nàng thú tính trong người hắn lại trỗi dậy. Hắn không những không hành động ngay mà còn cố tình mơn trớn cơ thể nàng khiến nàng run rẩy lên.
•Aaaa.. Đừng mà, dừng lại, dừng lại đi, tha cho muội đi...
Hàn Uyên lúc này đã kích động đến ứa nước mắt, tiếp tục nữa nàng sẽ phát điên lên vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
•Aaa... Tiêu ca, Tiêu ca...
Nàng lúc này không thể nói một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể bấu lấy tay mà không ngừng gọi tên hắn.
Triệu Linh Tiêu nở nụ cười gian manh, hắn hiểu nàng đã đến cực hạn. Hắn cũng không nỡ hành hạ thể xác của nàng nữa nên nhẹ nhàng buông lỏng tay ra, lại đem hung vật của mình lê đến động tiên. Triệu Linh Tiêu đùa dai lại dùng nó khều qua khiều lại nơi hạt tiêu nhạy cảm làm nàng suýt thét lên. Hàn Uyên đã bị Triệu Linh Tiêu bắt nạt đến khóc ròng.
Triệu Linh Tiêu vừa thích vừa thương, không đành lòng nhìn nàng chịu khổ nên nhẹ nhàng đẩy hông. Vì cửa động đã ướt hết vì nước nên quá trình vô cùng dễ dàng, tọt một cái hung vật đã chui sâu vào trong, lấp đầy khoảng trống trong nàng.
•Aaaaaa..
Hàn Uyên đã không còn để ý đến ý tứ, nàng mở miệng hét lên, hai mắt trợn tròng, miệng há hốc. Bên dưới nàng rất đau, nhưng ngoại trừ sự đau đớn đó còn có một sự thỏa mãn. Mọi sự bứt rứt khó chịu lúc trước như bị một cơn lũ cuốn trôi sạch sẽ, ngay cả suy nghĩ cũng bị cuốn mất, chỉ còn lại sự trống rỗng.
Triệu Linh Tiêu vốn kinh nghiệm dồi dào, đối với lần đầu của nữ nhân hắn hiểu rất rõ. Hắn không mạnh bạo mà nhẹ nhàng đẩy đưa hông, hung vật chui ra chui vào. Một lát sau hắn cảm thấy bên trong nàng đã không còn siết chặt mà từ từ thả lỏng, không những thế còn có bóp từng hồi. Triệu Linh Tiêu bắt được thời cơ liền nhấp hông nhanh hơn, không gian yên tĩnh vang lên âm thanh lẹp bẹp.
Cảm giác sướиɠ khoái từ hạ bộ truyền lên tới não khiến thần kinh nàng tê dại, tay nàng bấu chặt lấy tấm chăn để ngăn bản thân hét lên vì kɧoáı ©ảʍ. Đầu óc của nàng đã bị hung vật của Triệu Linh Tiêu đυ.c ruỗng, không còn biết đến những thứ xung quanh mà chỉ đắm chìm vào trong dục lạc đê mê.
•Ưʍ... Ư...
Hàn Uyên không ngừng phát ra những âm thanh rêи ɾỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ máu nóng trong người Triệu Linh Tiêu, hắn hấp hông liên tục, hung vật đẩy mạnh phầm phập vào trong khiến nước dục văng tung tóe. Triệu Linh Tiêu lại giở ra tuyệt chiêu đoạt mệnh mà bất cứ nữ nhân nào cũng phải gục ngã. Hung vật đúng như tên của nó, dưới sự điều khiển của Triệu Linh Tiêu nó bắt đầu cương to lên như cái chày. Hàn Uyên đột nhiên cảm giác không ổn, cái đó của hắn đột ngột chướng to quá cờ, cảm giác bên trong nàng bị nong căng ra sắp rách. Cảm giác đó có thể nói là vừa đau vừa sướиɠ, nó vượt qua sự chịu đựng của nàng. Đầu nàng nổ ong ong, mắt nổ đom đóm, hiện tại nàng không còn khống chế được cảm giác của mình, đến nỗi nước bọt chảy ra mà không biết. Trong đầu nàng bây giờ chỉ có sự sướиɠ khoái đến tột cùng. Triệu Linh Tiêu sử chiêu nhất trụ kình thiên đẩy nàng đạt đến đỉnh cao của dục lạc. Cảm xúc của cả hai nhưng núi lửa sắp sửa bùng nổ.
Aaaaaaaaa
Hai tiếng la hòa quyện vào nhau, hai con người bùng nổ cảm xúc. Triệu Linh Tiêu rướn mạnh người đem dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng bơm đầy vào trong tử ©υиɠ của nàng. Nơi đó của nàng cũng liên hồi co giật, xuất tinh ào ạt. Triệu Linh Tiêu không lập tức rút ra mà để bên trong một lúc lâu, khi hắn lôi hung vật ra khỏi động tiên cũng là lúc một dòng nước trắng đυ.c theo đó tuôn trào. Hàn Uyên cảm thấy bên trong mình đầy ấp, hai người cũng thỏa mãn bất giác nhìn nhau mỉm cười âu yếm.