Ân Sư Thừa Hoan

Chương 3: (H)

Nụ hôn kết thúc, Tôn Xán Tình đem ngón tay vói vào miệng Tần Duyệt đùa bỡn đầu lưỡi y, thuận tiện đem ngón tay làm ướt, tiếp theo cởi dây nịt y ra, tay từ mặt sau dò xét đi vào, ngón tay ướŧ áŧ nhắm huyệt khẩu nhẹ nhàng xoa nắn, thình lình cắm vào một ngón tay, Tần Duyệt khẽ rên một tiếng, nửa thân mình treo trên người Tôn Xán Tình, ngón tay hắn càng thêm thâm nhập, xoa ấn nơi mẫn cảm vách trong, hắn dán lỗ tai nói Tần Duyệt:

"Bên trong lão sư thật chặt, dù làm bao nhiêu lần, bên trong vẫn chặt như thế."

Tần Duyệt chịu không nổi nhất là thời điểm hắn thân thiết nói da^ʍ từ lãng ngữ, y một bên thừa nhận Tôn Xán Tình làm càn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, một bên nghiến răng nghiến lợi:

"Cậu đừng...... Đừng nói nữa."

"Nhưng lão sư không phải thích nhất nghe tôi nói lời này sao, mỗi lần nghe xong đều đặc biệt có cảm giác."

Tôn Xán Tình lại hướng bên trong cắm vào một ngón tay, hướng điểm Tần Duyệt mẫn cảm đè xuống thật mạnh.

"A!......"

Eo Tần Duyệt mềm nhũn, miệng mị kêu một tiếng, môi lại câu lên môi Tôn Xán Tình.

Hai ngón tay Tôn Xán Tình quen lối ở hậu huyệt y đâm vào rút ra khuếch trương, cười:

"Lão sư cơ khát như thế, có phải hay không vừa rồi trên đường tới đã ướt?"

"Mới...... Mới không có."

Tần Duyệt rêи ɾỉ đứt quãng nói chuyện, "Tôi lại không biết...... Cậu là vì cái này...... Mới gọi tôi tới."

"Lão sư lại gạt người."

Tôn Xán Tình cắn lỗ tai y, một tay khác cầm dương v*t cương cứng y trên dưới vuốt ve.

"Rõ ràng lúc trước đều ở chỗ này đã làm rất nhiều lần, lúc này gọi lão sư tới, chẳng lẽ còn có thể có mục đích khác sao?"

"Tôi...... Không biết......"

Tần Duyệt chịu giáp công trước sau, thân thể bị trêu chọc đến choáng váng, chỉ cảm thấy chỗ sâu trong hậu huyệt càng thêm hư không, cũng không có tinh lực cùng hắn cãi cọ, nhịn không được vặn vẹo thân mình khát cầu càng nhiều, đầu v* mẫn cảm dán ngực Tôn Xán Tình không ngừng cọ xát, sớm đã sung huyết đứng thẳng lên.

Tôn Xán Tình xoa nắn đản đản của(trứng~) y, động tác ngón tay trong thân thể y ra ra vào vào cũng nhanh hơn.

"Miệng nhỏ lão sư vẫn tham ăn như vậy, kệp tôi đến hảo chặt."

Hậu huyệt Tần Duyệt bị hắn nói kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút lại, ngoài miệng nhịn không được kêu lên:

"Ân a...... Lại, lại sâu một chút......"

Tôn Xán Tình cố ý buồn bã nói:

"Nhưng ngón tay thật sự cắm sâu không được, làm sao bây giờ?"

Tần Duyệt biết hắnmuốn bức mình nói ra lời không biết cấu hổ, y cắn chặt môi không mở miệng, chủ động cởϊ qυầи Tôn Xán Tình, kéo qυầи ɭóŧ hắn xuống, dương v*t thô to sung huyết liền bắn ra, Tần Duyệt gấp không chờ nổi ngồi xổm xuống ngậm lấy qυყ đầυ, tay cầm hành thân không ngừng vuốt ve, như nhấm nháp mỹ vị mê muội mυ'ŧ vào, tiếp theo lại dùng đầu lưỡi liếʍ hai viên tinh hoàn, lại đem dương v*t thô dài ra sức toàn bộ hàm vào miệng, mắt Tần Duyệt ướŧ áŧ như lấy lòng từ dưới hướng lên nhìn Tôn Xán Tình, đỏ mặt không lên tiếng cầu xin đối phương mau dùng đại gia khỏa này thỏa mãn chính mình.

Tôn Xán Tình bị bộ dáng này của y câu đến thần hồn điên đảo, rốt cuộc kìm nén không được, một tay kéo y lên, lại đè lưng y về phía mình ghé vào bàn bên cạnh, thô bạo kéo quần y xuống, mở mông y ra nhắm ngay lỗ nhỏ cơ khát dùng sức đâm vào.

Tần Duyệt lập tức lãng kêu một tiếng, chỉ cảm thấy mặt sau bị căng tràn đầy, vừa trướng đau vừa sảng khoái, nhịn không được nhếch mông về sau đong đưa cọ xát, thúc giục cự bổng Tôn Xán Tình trong thân thể mau động.

Tôn Xán Tình hưởng thụ cảm giác vách tường Tần Duyệt ấm áp bao vây, hắn đem dương v*t rút ra phân nửa, lại hung hăng xâm nhập, cảm nhận cả người Tần Duyệt run rẩy một trận, Tôn Xán Tình thỏa mãn ở kiều mông(mông cong) tuyết trắng dùng sức vỗ hai cái, tràn ngập âm thanh nɧu͙© ɖu͙© bạch bạch vang lên trong phòng học tối tăm.

Tôn Xán Tình một bên xoa mông Tần Duyệt, một bên duỗi tay lên phía trước nắm đầu v* y, ngón tay dùng sức véo, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tần Duyệt lập tức lại lãng kêu.

Tôn Xán Tình đĩnh dương v*t ở tràng đạo quấy loạn, nói:

"Lão sư vừa mới còn ở lớp học nghiêm túc dạy học sinh, hiện tại liền chạy đến nơi đây dẩu mông để tôi thao, em nói nếu bọn họ nhìn em dạng này, sẽ có phản ứng gì?"

Động tác Tôn Xán Tình không chỉ không giải khát được Tần Duyệt, ngược lại bức cho y càng thêm dục hỏa khó nhịn, y khẩn cầu:

"Đừng nói nữa...... Mau, mau động."

Tôn Xán Tình tiếp tục động tác, giả vờ không rõ hỏi:

"Lão sư, tôi hiện tại bất động sao?"

Tần Duyệt rốt cuộc bất chấp hổ thẹn, cầu xin:

"Cậu đâm tôi..."

"Nguyên lai lão sư muốn tôi như vậy."

Tôn Xán Tình lập tức không khách khí ở hậu huyệt y đâm vào, tiết tấu chín nông một sâu thẳng tiến, chốc lát hung hăng tiến nhanh đại lùi, hận không thể đem tràng đạo y đâm xuyên, lại cố ý hướng tới tuyến tiền liệt nghiền áp đảo lộng, thẳng đem Tần Duyệt thao làm kêu to không ngừng, d*m thủy giàn giụa, đằng trước cao cao nhếch lên vì động tác đâm vào mà run rẩy.

Để làʍ t̠ìиɦ tăng thêm một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Tôn Xán Tình một bên tàn nhẫn cắm Tần Duyệt, một bên nói:

"Lão sư, chúng ta hiện tại đang ở trong lớp học, em ghé vào trên bục giảng cởϊ qυầи để tôi cắm em, mông nhếch cao, còn chủ động mở ra miệng nhỏ thúc giục tôu đi vào, học sinh phía dưới đều xem ngây người, không biết Tần lão sư bọn họ sao lại đột nhiên biến thành dạng này, tôi hung hăng cắm vào bên trong mông em, em một bên tự sờ một bên vặn eo, kêu đến thật lớn. Sau lại có một học sinh hỏi em:

"Tần lão sư, hôm nay chúng ta không đi học sao" em trả lời: "Không a, hôm nay chúng ta không học toán học, học thao làm. ""

Tần Duyệt nhắm mắt lại dùng sức lắc đầu:

"Đừng nói nữa...... Đừng nói nữa......"

Tôn Xán Tình miêu tả hình ảnh rõ ràng ở trong đầu y hiện ra, phảng phất y thật sự trước mặt đám hài tử bại lộ mặt dâʍ đãиɠ nhất, hổ thẹn làm y vừa sợ hãi vừa hưng phấn, từ nửa người dưới truyền đến kɧoáı ©ảʍ cũng trở nên càng thêm mãnh liệt, từng đợt từng đợt nhấn chìm hoàn toàn Tần Duyệt.

Tôn Xán Tình hạ thân không ngừng cố gắng mãnh cắm, ngoài miệng cũng không buông tha y.

"Rồi tôi đem em đặt trên bàn học thao, bên cạnh đứng đầy người, đều đang nhìn miệng nhỏ phía dưới em như thế nào hút tôi, lão sư hút đến tôi thật thoải mái...... vừa chặt lại nóng...... Đem hồn tôi đều hút đi......"

Tần Duyệt bị hắn làm dục tiên dục tử, thần trí mê mang, liêm sỉ gì đều vứt trên chín tầng mây, chỉ biết điên cuồng vặn vẹo thân mình da^ʍ kêu:

"Ân...... Hảo sâu...... Dùng sức làm tôi a......"

Tôn Xán Tình dùng sức thao lộng tiểu huyệt Tần Duyệt không biết thỏa mãn, bắp đùi dùng sức đánh vào hai mông thịt trắng nõn. Trong phòng học quanh quẩn âm thanh da^ʍ mĩ, bàn bị động tác hai người kịch liệt làm lung lay. Cuối cùng Tôn Xán Tình dùng sức vuốt ve véo lộng mông Tần Duyệt, thỉnh thoảng dùng sức tàn nhẫn đánh vài cái, côn th*t thô dài hung hăng đỉnh tuyến tiền liệt Tần Duyệt, thao y đến vui sướиɠ đạt tới cao trào, phía trước Tần Duyệt phun ra ra một cổ nùng tinh trắng đυ.c, Tôn Xán Tình ôm sát eo y, cũng thỏa mãn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình bắn vào thân thể y.

Tần Duyệt toàn thân xụi lơ, Tôn Xán Tình lấy khăn giấy giúp y lau sạch hạ thân, tiếp theo hắn ôm y ngồi xuống ghế bên cạnh. Tần Duyệt mặt đỏ bừng dựa vào vai Tôn Xán Tình, còn chưa từ dư vị cao trào vừa rồi phục hồi tinh thần, Tôn Xán Tình yêu thương khẽ hôn mặt và môi y, nói:

"Thân thể lão sư càng ngày càng mềm mại, cùng em làm như thế nào cũng không đủ."

Hắn lại ở trên môi Tần Duyệt hôn một cái thật mạnh.

"Cả đời cũng không đủ."

Tần Duyệt bất đắc dĩ cười một chút, y nhìn sườn mặt Tôn Xán Tình anh tuấn, người trước mắt rõ ràng người còn trẻ như thế, tình cảm hai người cũng có không khí lão phu lão thê, Tần Duyệt một bên bình phục chính hô hấp, một bên nhớ lại chuyện năm đó hai người tương giao(kết duyên~).