Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 291: Người đầu tiên

Điện thoại mới vang chuông đầu tiên đã truyền đến tiếng của Lãnh Tử Mặc.

”Anh đang họp, có chuyện gì không?”

Lạc Tiểu Thiến le lưỡi, “Thực xin lỗi, này em ngắt máy!”

”Không muốn, nói cho xong đi.”

Đầu bên kia điện thoại, tiếng Lãnh Tử Mặc truyền qua tràn đầy bá đạo.

Không nghe cô nói xong, anh họp cũng không thể chuyên tâm.

Lạc Tiểu Thiến vội nói, “Không có chuyện gì, chính là họp báo rất thành

công, mọi người nói tiêu thụ con số còn không quá tệ, em nghĩ nói với

anh đầu tiên, trước anh họp đi, em ngắt điện thoại. Còn chưa gọi cho Hứa Hạ, em nói với cô ấy một tiếng đã.”

Hứa Hạ còn chưa có liên lạc, như vậy nói là cuộc điện thoại đầu tiên của cô là gọi cho anh?

Khóe miệng Lãnh Tử Mặc khẽ cười, “Được, buổi tối gặp!”

”Không gặp không về?” Lạc Tiểu Thiến cười hỏi.

Lãnh Tử Mặc nâng mặt, nhìn mọi người ở bàn hội nghị, vừa rồi còn tại lén lút xem anh, anh liền đổi vẻ mặt nhìn cấp dưới, “Không gặp không về!”

”Này, em ngắt máy, anh họp tốt nha.” Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt vui cười cúp

điện thoại, sau đó lại nhấn số gọi Hứa Hạ, “Hứa Hạ, là mình!”

”Thế nào, ngôi sao lớn, là muốn mời tớ đi uống rượu chúc mừng ở đâu,

đang chuẩn bị cấp tớ mua đồ ở đâu?” Thanh âm Hứa Hạ lập tức liền từ đầu

kia điện thoại truyền tới bên tai.

Lạc Tiểu Thiến giả bộ tức giận, “Cậu còn không biết ngượng, chị em tốt

lần đầu tiên trong đời ra bài hát đơn, cậu đều không xuất hiện?”

”Cậu cũng không phải không biết, tớ còn ở địa phương khác, nếu không như vậy tớ khẳng định muốn đi!” Hứa Hạ không lại trêu chọc, “Tiểu Thiến,

thật thực xin lỗi!”

Lạc Tiểu Thiến họp báo ca khúc mới như vậy, sự kiện quan trọng như vậy,

nếu như không phải tham gia hoạt động của “Hoa Hạ thần tượng” khẳng định cô (Hứa Hạ) sẽ đến buổi họp báo.

”Tớ đây là cùng cậu nói đùa thôi, tớ đã sớm nghe nói lịch của cậu. Cậu

tranh thủ thực hiện cho tốt đi. Đến khi trở về thì chúng ta cùng nhau

nói chuyện, nếu không tớ không buông tha cậu đâu!” Lạc Tiểu Thiến cười

đi vào thang máy, “Tốt nha, tớ vào thang máy, chờ cậu trở về Bắc Kinh

chúng ta lại điện thoại”

Lạc Tiểu Thiến rời khỏi Đế Thị, đội một chiếc mũ to và đeo kính râm tùy tiện đi trên đường cái.

Qua một cửa hàng băng đĩa, liếc mắt nhìn cô liền thấy chính mình trên tờ poster lớn dán ở tủ kính, tại vị trí thu hút nhất trong cửa hàng.

Trong lòng khẽ động, cô cất bước vào kết quả xem trên kệ một vòng cũng không tìm thấy đĩa đơn ca khúc mới của chính mình.

”Cho hỏi, sao không thấy đĩa đơn ca khúc mới của Lạc Tiểu Thiến?” Cô nghi ngờ hướng đi tới nhân viên bán hàng hỏi thăm.

Kính đen cùng mũ lớn che hơn nửa khuôn mặt, hơn nữa Lạc Tiểu Thiến đã

đổi trang phục sang áo T-shirt và quần bò thông thường, nhân viên bán

hàng cũng không nghĩ đến trước mắt này chính là người ra đĩa đơn Lạc

Tiểu Thiến.

”Thật xin lỗi, bởi vì chúng tôi chuẩn bị không nhiều, đĩa CD này đã bán

hết, chúng tôi đang liên hệ để bổ sung. Nếu như quý khách muốn có thể

lưu lại danh tính và số điện thoại, ngày mai của hàng có hàng về sẽ liên hệ với quý khách”.

”Không cần, cám ơn!”

Lạc Tiểu Thiến đi ra của hàng đĩa nhạc, tâm tình có chút hưng phấn lại có chút buồn cười.

Không nghĩ đến, có một ngày, mua ca khúc đơn của chính mình lại khó khăn như vậy.

Liền dạo mấy ngã tư, thẳng đến chiều muộn, Lạc Tiểu Thiến rốt cuộc tại

một của hàng mua được đĩa đơn ca khúc của chính mình, không do dự,cô lập tức trả tiền mua.

Xem thời gian không còn nhiều, cô liền đón taxi đến ăn.