Người dịch: A4L ~
Ngay lập tức, đám người Vương Mãnh liền hiểu ngay, bảo vật mà Yến Thập Tam coi trọng, chỉ sợ không đơn giản.
- "Tiên trưởng, không mắc, không mắc, chỉ 1,200 miếng Linh Trì Huyết Tủy, nếu như tiên trưởng không muốn, thì tại hạ có thể giảm giá cho, vì ngài là khách nhân đầu tiên của cửa hàng, thế nên tại hạ giảm giá cho ngài 1,000 miếng, giá này không thể giảm được nữa rồi." Lão bản lập tức linh cơ nói ngay.
Yến Thập Tam vỗ bả vai Tả Hoa nói:"Lão bản, huynh đệ ta quá hiền hậu, lại vừa ý thanh bảo kiếm này của ngươi, thế mà ngươi lại muốn 1,000, quá mắc. 800 thôi."
Tả Hoa có chút khó hiểu, thoáng cái bị Yến Thập Tam làm cho hồ đồ, hắn lúc nào vừa ý thanh bảo kiếm này? Tuy hắn không có nhãn lực, nhưng cũng có thể nhìn ra được thanh bảo binh này là hàng thấp kém!
- "Tiên trưởng, ngươi cũng quá ác đi, 900, không thể bớt nữa." Lão bản cắn giá, không chịu giảm.
Cuối cùng, Yến Thập Tam cùng lão bản trả giá một phen, sau cùng, lão bản cũng cắn răng chịu đựng nói:"400, không thể ít hơn được nữa, thấp hơn ta không bán."
- "400 Linh Trì Huyết Tủy, sư huynh có không?" Yến Thập Tam nhìn qua Tả Hoa nói.
Tả Hoa tính toán một cái liền nói:"Có." Hiện tại, hắn đã là đệ tử Vãn Vân Tông rồi, cũng được sư tổ coi trọng, cho nên, tiền so với trước kia nhiều hơn nhiều.
- "Ai, ai kêu sư huynh của ta như thế yêu thích." Yến Thập Tam làm bộ dáng thương tiếc, hướng lão bản nói:"Lão bản, giá 400 này, có thể nói là hơi mắc. Tặng kèm thêm một vật phẩm nữa thì sao? Tặng ta cái con rùa ấy đi có được không? Người ta nói, rùa đại biểu cho sự trường thọ, sống lâu."
Lão bản nhìn theo hướng ngon tay Yến Thập Tam chỉ, chỉ thấy tại một nơi hẻo lánh có một con kim quy phủ đầy bụi. Nếu như Yến Thập Tam không chỉ, thì hắn đã quên bén thứ này rồi. Năm đó, có một tên gia hỏa đem thứ này ra bán với cái giá rất thấp, hắn nhất thời tham đồ vật, nên bỏ tiền ra mua về, không nghĩ tới, thứ này lại phế đến như thế. Chuyện này khiến hắn đau lòng hết mấy ngày, hắn làm gian thương lâu đến như thế, không ngờ có thời điểm lại bị người khác gạt.
- "Được, được, tặng con rùa ấy, đại cát đại thọ." Cái đồ chơi này đã để ở chỗ đó cũng lâu lắm rồi, không một ai muốn cả, cho nên, hắn cũng dứt khoát tặng kèm với hàng đã bán! Miễn cho mỗi khi nhìn thấy nó lại cảm thấy thương tâm, cả đời này mua bán thất bại chỉ duy nhất có lần đó.
Bảo binh và kim quy được giao, Tả Hoa liền trả tiền, nhưng Yến Thập Tam lại không chút biến sắc, nói:"Đi thôi, chúng ta trở về thôi."
Sau khi Yến Thập Tam đi, lão bản vô cùng vui vẻ, hắn không ngờ mình bỏ chút tiền ra, lại thu lại được tận 300 miếng Linh Trì Huyết Tủy, không hổ là một gian thương!
Bốn người Yến Thập Tam trở về nơi ở, Vương Mãnh không chịu được nhẫn nại, vội vàng đoạt lấy bảo binh, nói:"Huynh đệ, nói mau, nói mau, đây là bảo vật gì thế, làm thế nào khiến ngươi lại coi trọng nó vậy." Hắn nhìn thế nào cũng thấy bảo binh này là một kiện hàng bình thường.
Tả Hoa cũng không hiểu, hắn không hiểu vì sao Yến Thập Tam lại để cho hắn mua thứ này.
- "Loại hàng này không đáng giá, 100 miếng Linh Trì Huyết Tủy còn mắc nữa là." Nhãn lực Chu Ngân Tuyết so với Vương Mãnh mạnh hơn, liền nói.
Yến Thập Tam cười cười nói:"Đúng vậy, cái thứ đồ phế phẩm này, bán 400 miếng Linh Trì Huyết Tủy, đúng là tên gian thương mà. Tả sư huynh, vứt nó đi, thứ đồ chơi này không đáng tiền."
- "Này, thế tại sao lại mua nó?" Tả Hoa là người thành thật, không khỏi giật mình nói.
- "Là con kim quy kia?" Chu Ngân Tuyết cực kì thông minh, tú mục ngưng trọng, nhìn Yến Thập Tam, nói.
Yến Thập Tam lấy kim quy ra, phủi hết lớp tro bụi, kim quy tỏa ra xích kim nhàn nhạt, hình dáng con kim quy này, không biết là dùng cái gì mà chế tạo thành.
- "Tả sư huynh, chuẩn bị kỹ càng." Yến Thập Tam nói với Tả Hoa. Chờ Tả Hoa đứng vững, Yến Thập Tam liền quát:"Mở---", bàn tay vỗ con kim quy, lại dùng ngón tay điểm lên mai rùa.
"Tranh, tranh, tranh..." Một hồi âm thanh vô cùng thanh thúy vang lên, kim quy thoáng cái chui vào người Tả Hoa, toàn thân Tả Hoa huyễn nổi lên kim sắc, cùng với âm thanh vang lên, cùng với Xích Kim Khải Giáp của Tả Hoa kết hợp. Đồng thời, tay phải Tả Hoa xuất hiện một thanh thần kiếm, tay trái xuất hiện một bảo thuẫn.
Xích Kim Khải Giáp phun ra cắn vào hào quang, Khải Giáp giống như mai kim quy vậy, hiện lên một mảnh đạo văn cổ xưa dài hẹp, mà bảo thuẫn cùng với thần kiếm lưu chuyển huyền mang, cứ như đang có đại đạo pháp tắc đang diễn hóa vậy.
- "Cái này, chỉ sợ là đồ vật cấp bậc Thiên Tôn!" Vừa thấy, Chu Ngân Tuyết liền biến sắc, nàng là thiên tài, nhãn lực của nàng không phải là chuyện đùa.
- "Đồ, đồ, đồ vật cấp bậc Thiên Tôn!" Vương Mãnh nghẹn ngào nói.
Yến Thập Tam nhìn thấy bộ giáp này, không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, đồ vật này, từng thuộc sở hữu của một Thiên Tôn lừng lẫy, thật không ngờ, ở kiếp này, lại có thể nhìn thấy nó một lần nữa!
- "Đúng nha, đồ vật này đúng là cấp bậc Thiên Tôn, Kim Quy Chiến Y, năm đó là chi bảo trấn môn của núi Kim Quy." Yến Thập Tam nhẹ nhàng thở dài.
Tại kiếp trước, Kim Quy Sơn, không tính là một môn phái kinh thiên gì cả, bất quá, bọn hắn lại tạo ra một Thiên Tôn! Lúc ấy, Linh Lung Cổ Triều muốn lấy thần mạch của Kim Quy Sơn, dùng để luyện một đồ vật, nhưng môn phái này lại thà chết không chịu hàng. Vị Thiên Tôn này, người đẫm máu, đứng trên Kim Quy Sơn, một bước cũng không nhường. Tuy nhiên, vị Thiên Tôn này tại thời đại đó không tính là cường đại, nhưng hắn lại có thể chém gϊếŧ được hai vị Thiên Tôn của Linh Lung Cổ Triều! Bởi vì hắn có một luồng khí thế bao quanh, chính vì cỗ khí thế này, mới giúp hắn có thực lực chém gϊếŧ Thiên Tôn!
Cuối cùng, Linh Lung Cổ Triều nhờ Bán Tổ giá lâm, một ngón tay, đem vị Thiên Tôn này gϊếŧ chết tại chỗ, đối mặt với vị Bán Tổ này, vị Thiên Tôn ấy không đỡ được một ngón tay luôn!
Linh Lung Cổ Triều tung hoành cửu thiên thập địa, nếu như nói, thế gian có thần linh, thì tất cả đều phải nhượng bộ lui binh! Yến Thập Tam đã cùng Linh Lung Cổ Triều đi qua rất nhiều nơi, chinh chiến cũng không ít môn phái, trận chiến này, mắc dù không phải là trận chiến thảm nhất, nhưng vị Thiên Tôn ấy đến chết cũng không hàng để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc, một môn phái không lớn, nhưng lại đào tạo ra một vị Thiên Tôn, cũng đã được tính là kì tích rồi!
Tại thời đại kia, Linh Lung Cổ Triều là vô địch, Yến Thập Tam thấy có môn phái cường đại hơn nhưng khi gặp cũng không chiến mà hàng ngay, thế mà Kim Quy Sơn lại chiến đến tận cùng, một đệ tử cũng không hàng! Trận chiến này, để lại cho Yến Thập Tam ấn tượng rất sâu sắc, hơn nữa, bảo binh Kim Quy Chiến Y của vị Thiên Tôn cũng để lại cho Yến Thập Tam ấn tượng sâu sắc không kém.
- "Bảo, bảo, bảo vật cấp bậc Thiên Tôn?" Tả Hoa trong thời gian ngắn không khỏi lắp bắp, Thiên Tôn, đối với tu sĩ mà nói, thì quả thật là một tồn tại vô thượng, coi như một vị Thiên Tôn, cũng đủ tiêu diệt một môn phái rồi!
Sau khi Khẩn Na La Đạo Tổ mất, đạo kiếp trấn áp vạn năm, gần vạn năm qua, không thấy một ai trèo lên vị trí Thiên Tôn cả, một kiện bảo binh cấp bậc Thiên Tôn, cường đại cỡ nào.
Coi như trưởng lão Vãn Vân Tông, cũng khó có được một bảo vật cấp bậc Thiên Tôn huống chi một đệ tử đời thứ ba như Tả Hoa!
Một bảo vật như thế, đem Tả Hoa dọa sợ đến vỡ mật, lắp bắp nói:"Cái này, cái này, cái này, cái này, làm sao bây giờ?" Dưới tình thế cấp bách, Tả Hoa cũng không biết phải nói gì cho phải.
Vương Mãnh chứng kiến cũng không khỏi thèm thuồng, cũng rất tức giận, nói:"Ông trời ơi, đồ vật Thiên Tôn, Yến huynh đệ, hắc, hắc, hắc, có thể bán cho ta được không, hắc, hắc, hắc, chúng ta là huynh đệ, giá cả có thể thương lượng, hắc, ta hiện tại không có nhiều tiền lắm, hắc, sau khi trở về, ta, ta cùng sư phụ thương lượng một chút, vay tiền lão nhân gia."
Đồ vật cấp bậc Thiên Tôn nha, không chỉ nói hắn, mà ngay cả sư phụ hắn, Cổ trưởng lão, chỉ sợ nhìn thấy cũng chảy cả nước miếng.
Yến Thập Tam cười cười, lắc đầu nói:"Bảo vật này có duyên với Tả sư huynh. Năm đó, chủ nhân của nó cùng với Tả sư huynh có chút tương đồng, tuy thiên phú, đạo căn không xuất chúng, nhưng có một khỏa đạo tâm kiên định vô cùng. Bảo vật này, thích hợp với Tả sư huynh, huống chi, Tả sư huynh tu luyện chính là "Tiên Giáp Thần Tướng", có một đồ vật Kim Quy Chiến Y, thì vô cùng thích hợp. Hơn nữa, thứ này cũng là do Tả sư huynh bỏ tiền mua, nên thuộc về hắn."
"Tranh, tranh, tranh..." Lúc này, Kim Quy Chiến Y mà Tả Hoa mặc trên người đột nhiên phát tiếng, tựa như có linh tính vậy.
- "Chiến Y nhận chủ." Nhìn thấy tình huống này, Yến Thập Tam không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng nói:"Huyết nhuộm chiến y, thật không ngờ, muôn đời về sau, cuối cùng cũng nhận chủ!"
Chiến Y thanh minh, có thể nhìn ra, Kim Quy Tử Chiến Y này rất thích Tả Hoa. Chỉ sợ, Tả Hoa cùng với chủ nhân trước đây của nó giống nhau, đều không phải là thiên tài tuyệt thế gì cả, nhưng bù lại, có một đạo tâm kiên định vô cùng!
- "Ông trời ơi, tại sao lại không để ta trả tiền chứ?" Vương Mãnh không khỏi hối hận, lấy tay chống đầu không khỏi than thở. Tả Hoa có được một kiện Chiến Y cấp bậc Thiên Tôn này, quả thực là một bảo vật vô giá, chỉ sợ, không biết bao nhiêu đệ tử Vãn Vân Tông phải hâm mộ.
- "Sư đệ, thứ, thứ, thứ này quá quý giá, thứ, thứ, thứ, thứ này ta không thể nhận được." Đến cả bản thân Tả Hoa hắn cũng choáng váng, Chiến Y cấp bậc Thiên Tôn, hắn chưa từng nghĩ là mình sẽ có, vật này đối với hắn mà nói, thì nằm mơ cũng không dám nghĩ đến, không chỉ nói hắn, mà ngay cả sư phụ hắn, không, thậm chí là sư tổ hắn, cũng khó có được! Thế mà hắn, một đệ tử đời thứ 3 lại có được một vật như thế, nếu truyền đi, không biết bao nhiêu đệ tử Vãn Vân Tông hết hồn.
Yến Thập Tam nhẹ nhàng lắc đầu nói:"Có rất nhiều chuyện luôn tùy thuộc vào cơ duyên mới có được. Cái Chiến Y này, tuy ta biết giải trừ phong ấn, nhưng nó lại không nhận ta làm chủ. Đồ vật này, ta giữ bên người cũng không thể nào phát huy được uy lực lớn nhất. Để ta giữ, rất lãng phí!"
- "Nếu như sư huynh băn khoăn, vậy thì hãy tu luyện thật tốt vào, rồi có một ngày, sư huynh sẽ có thể mặc được Chiến Y, vì tông môn mà cống hiến, với ta thì đó chính là loại báo đáp rồi! Đương nhiên, nói không chừng, đến lúc đó, ta còn cần ngươi đứng bên cạnh để bảo hộ ta thì sao." Yến Thập Tam cười cười, vỗ vai Tả Hoa.