Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 301: Khẩn cầu

Linh Tiên chi kiếp hàng lâm, vạn người trong thành không nhịn được, toàn bộ hướng ra bên ngoài thành mà nhao nhao di chuyển, ai nấy nội tâm tràn đầy nghi hoặc, rốt cuộc là thiên kiêu chi tử nào đang muốn độ kiếp đây.

Tại viện phủ nghỉ ngơi của các đại nhân vật Địa Ngục giáo, Chu Thiên Tử và Hồng Sam tiên tử một đôi đang ngồi tại hoa viên ngắm trăng, bất giác trên bầu trời mây đen cuồn cuộn dữ tợn che kín bầu trời, Chu Thiên Tử sắc mặt có chút nghiêm lên, với thực lực thâm hậu của y dĩ nhiên nhận ra được rằng có người đang muốn độ Linh Tiên chi kiếp ngay tại Kỳ Xà thành này. Bên cạnh, Hồng Sam tiên tử cũng đồng dạng cảm nhận được.

“Đi xem thử chứ?” Hồng Sam tiên tử đôi mắt đẹp nhìn lên bầu trời, trong lòng cũng hơi xuất hiện một tia nghi hoặc.

“Dĩ nhiên phải đi quan sát, ta tò mò rốt cuộc người đang muốn độ kiếp là ai.” Chu Thiên Tử thu lại biểu cảm ngưng trọng, bỗng nhiên tiên lực trong cơ thể, từ trong miệng vang lên thanh âm bao trùm xuống toàn bộ Kỳ Xà thành. “Mở ra đại trận hộ thành, các vị hộ pháp cùng trưởng lão Thánh giáo nghe lệnh bản tọa, trong vòng mười nhịp thở phải có mặt bên ngoài thành, ai chậm trễ gϊếŧ không tha.”

Ra lệnh xong, Chu Thiên Tử xoay qua nhìn Hồng Sam tiên tử, ôn hòa nói tiếp: “Đi thôi.”

Hồng Sam tiên tử miệng khẽ “ân” một tiếng, rồi cả hai hóa thành một đạo hồng quang hướng về phía ngoài thành mà phi hành.

Mệnh lệnh của Chu Thiên Tử, không ai dám không nghe, bất quá cũng không đợi Chu Thiên Tử nói, tứ đại hộ pháp cùng với vô số trưởng lão, cao thủ của cả Địa Ngục giáo lẫn những ba đại môn phái và tiên giả tán tiên khác đồng dạng đều đã hành động.

Tại khách điếm nơi đoàn người Ngân Nguyệt Hải đường tịnh dưỡng nghỉ ngơi, khoảng khắc Linh Tiên chi kiếp hàng lâm, chúng nhân biến sắc.

Tần Trọng trưởng lão bước ra phía ngoài lan can, trong mắt hiện ra một tia ngưng trọng cùng tò mò, dĩ nhiên cũng rất muốn biết là ai đang muốn đột phá Linh Tiên cảnh cảnh giới đây.

“Trần y sư, có muốn đi quan sát không?”

“Chuyện vui như vậy, sao có thể không đi.” Trần y sư cười một tiếng đáp, bất quá không hiểu sao trong lòng bất chợt thoáng qua một cảm giác bất an lo lắng, tựa hồ trực giác đang mách bảo, người muốn độ kiếp Linh Tiên cảnh kia chính là một người thân quen của hắn vậy.

Đám đệ tử Ngân Nguyệt Hải đường cũng không kiềm được tự chủ, tuy rằng Linh Tiên chi kiếp nguy hiểm, thế nhưng thứ nhất nghe Kỳ Xà thành sẽ mở ra đại trận hộ thành, ngoài ra các vị trưởng lão, hộ pháp cùng với phu thê Địa Ngục giáo giáo chủ Chu Thiên Tử đều xuất động cả, vì vậy sẽ không quá nguy hiểm ảnh hưởng đến bọn họ; thứ hai, quan sát người khác độ kiếp Linh Tiên, sau này nếu như bản thân có độ kiếp thì lấy đó làm kinh nghiệm.

Không chỉ có đệ tử của Ngân Nguyệt Hải đường, những đệ tử của tứ đại tông phái lẫn thiên kiêu chi tử, người đến quan sát Tinh Vương Chiến đều chạy đi quan sát cả.

Tại một tòa nhà cao lớn lộng lẫy xa hoa, bên trên tầng cao nhất có một đám người đang ngồi xuống luận đạo với nhau, nổi bật nhất trong đó là một thanh niên bạch y dung mạo xuất trần không tỳ vết, chính là Bạch Trường Cầm. Ngồi bên cạnh hắn dĩ nhiên chính là Liễu Nguyệt Yên.

“Khí tức này… có người muốn độ kiếp.”

Một trong những vị bằng hữu của Bạch Trường Cầm vốn đang tươi cười thì gương mặt bỗng nghiên lên. Bạch Trường Cầm, Liễu Nguyệt Yên cùng những người khác dĩ nhiên cũng đã nhận ra được khí tức hủy diệt khủng bố này.

“Xem ra có người không chịu ngồi yên một chỗ, hắc hắc…”

“Trường Cầm, ngươi thế nào?”

Tất cả mọi người ở đây tự nhiên đều lấy Bạch Trường Cầm làm chủ, vì vậy trước đó muốn hỏi qua ý kiến của hắn.

“Phải đi, bất quá mọi người phải giữ mình, tuy rằng có đại trận bảo vệ, nhưng không chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng đến bản thân.”

Bạch Trường Cầm gật đầu, sau đó khẽ nhắc nhở đám bằng hữu hảo hảo giữ bản thân không rơi vào nguy hiểm.

Kế tiếp, tất cả đều theo sau lưng Bạch Trường Cầm nhảy ra bên ngoài, tế khởi pháp khí phi hành mà rời đi. Bạch Trường Cầm cùng với Liễu Nguyệt Yên phi hành cùng một chỗ, đột nhiên Bạch Trường Cầm đôi tử mâu nhìn xuống phía bên dưới, phát hiện trong vô số người đều đang chạy ra bên ngoài thành quan sát thì bỗng có một người lại đi ngược hướng.

“Là y? Còn Trần tiên tử đâu?” Trong đầu Bạch Trường Cầm thoáng qua một suy nghĩ, đôi chân mày hơi nhướng lên.

“Trường Cầm, ngươi đang suy nghĩ gì vậy mà thất thần ra vậy?” Đằng sau lưng, Liễu Nguyệt Yên cảm giác Bạch Trường Cầm có chút hơi khác lạ, không nhịn được liền hỏi nhỏ.

“Suy nghĩ bân quơ, đừng bận tâm.” Khẽ cười ôn nhu trả lời, sau đó lại tiếp tục hướn về phía trước mà đi, chỉ có điều đôi mắt lại liếc nhìn về phía sau, cuối cùng thì triệt để không đặt tâm đến nữa.

Dưới dòng người, Tinh Hồn bước chân dừng lại, ngẩn mặt nhìn lên bầu trời cuồn cuộn mây đen, phản phất hơi thở hủy diệt cuồng bạo, hết thảy dưới lực lượng thiên kiếp đều giống như con sâu con kiến.

Linh Tiên chi kiếp sao? Trong lòng hắn tự vấn, không cần nghĩ, giờ phút này hắn cũng đã biết người đang muốn độ kiếp là ai rồi. Chỉ là, biết rồi thì như thế nào? Tất cả đều đã không còn liên quan gì nữa, đều đã là chuyện của quá khứ.

Gió lạnh cô độc thổi qua mái tóc trắng, bước chân tiếp tục bước về phía trước, là ai bắt đầu độ kiếp, hắn không muốn nghĩ đến nữa.

Phía bên ngoài, gần như toàn bộ người đang hiện diện tại Kỳ Xà thành đều xuất hiện tại đây, bất quá bọn hắn đại đa số đều lựa chọn đứng bên trong để nhận sự bảo vệ của đại trận, chỉ có những nhân vật cường đại như phu thê Chu Thiên Tử, bốn vị hộ pháp Địa Ngục giáo hoặc những siêu cấp cường giả danh tiếng trên Loạn Tiên Hải, bằng thực lực của bọn họ, mặc dù Linh Tiên chi kiếp rất mạnh, thế nhưng đối với bọn hắn không tạo thành một chút thương tổn nào cả.

Chu Thiên Tử ánh mắt nhìn về phía gần bờ sông, nơi đó có một thiếu nữ tóc lam dung mạo tuyệt sắc, trên gương mặt thấm được một cỗ bi thương, nước mắt không kìm được mà rơi lã chã xuống.

Xung quanh nàng thiên địa linh khí cuồn cuộn dâng trào, làm cho tu vi của nàng không ngừng mạnh lên, đồng dạng theo tu vi của nàng tăng trưởng, Linh Tiên chi kiếp trên bầu trời càng muốn rõ ràng hơn.

“Tiểu cô nương kia là đệ tử của ai?” Chu Thiên Tử hiếu kỳ hỏi.

Mặc dù Trần Mộng Dao là người đang muốn độ kiếp, tuy nhiên thiên phú của nàng khá bình thường, chỉ có thể xem là thiên kiêu chi tử phổ thông mà thôi, tranh vương Tinh Vương Chiến này thiên kiêu chi tử tế hội, dĩ nhiên xuất hiện không ít những tên thiên kiêu chi tử cấp bậc yêu nghiệt, vì vậy Chu Thiên Tử không nhận thức được nàng cũng là điều dễ hiểu.

“Là đệ tử Ngân Nguyệt Hải đường phái chúng ta.” Một thanh âm trầm trầm vang lên, từ bên trong Kỳ Xà thành, bất chợt vài bóng người xuất hiện, dẫn đầu chính là Tần Trọng trưởng lão, Trần y sư cùng một vài vị trưởng lão khác.

“Nguyên lai là đệ tử của quý phái, nếu nàng đột phá thành công thì xin chúc mừng, Ngân Nguyệt Hải đường lại có thêm một tiên giả Linh Tiên cảnh.”

Một vài người mở lời hướng Tần Trọng trưởng lão ôm quyền khách khí. Chỉ là trong bụng đang thầm rủa sao cho Trần Mộng Dao đột phá thất bại, phi hôi diệt yên trong tiên kiếp đi.

“Mệnh cốt không đến bảy ngàn đã bắt đầu dẫn động Linh Tiên chi kiếp, nhìn tình huống của nàng, cơ hồ không có khả năng đình chỉ được, xem ra chỉ có thể để tự bản thân nàng vượt qua mà thôi.” Chu Thiên Tử nhìn ra mệnh cốt của Trần Mộng Dao thì khen ngợi một tiếng, có điều người xung quanh đang không nhìn ra được tâm tình của y như thế nào.

Tần Trọng trưởng lão và Trần y sư đang cực kỳ lo lắng, nhất là Trần y sư, hắn chính là phụ thân của Trần Mộng Dao, trong lòng lúc này nóng như lửa đốt, chỉ hận người đang sắp phải hứng chịu thiên kiếp không phải là con gái của mình mà chính là bản thân hắn.

Người ở đây đều minh bạch ý tứ của Chu Thiên Tử. Linh Tiên chi kiếp cực kỳ nguy hiểm, vô số người đã phi hôi diệt yên, tan biến thành tro bụi bởi vì tiên kiếp khủng bố này.

Tại tông môn, nếu có người muốn độ tiên kiếp thì sẽ chuẩn bị rất kỹ lưỡng, đồng thời sẽ có những vị trưởng lão hỗ trợ để gia tăng tỷ lệ thành công khi độ kiếp. Chỉ là tình huống hiện tại bất đồng, Trần Mộng Dao muốn độ kiếp quá đột ngột, Ngân Nguyệt Hải đường căn bản không thể chuẩn bị trước, mà tiên đã bắt đầu xuất hiện, muốn can thiệp e rằng khó khăn, thậm chí ảnh hưởng đến Trần Mộng Dao nguy hiểm đến tính mạng.

Bất quá, nếu như Chu Thiên Tử xuất thủ thì lại là một chuyện khác.

Không đợi Tần Trọng trường lão, Trần y sư đã vội hướng Chu Thiên Tử ôm quyền nói: “Tại hạ là Trần Mục, phụ thân của Trần Mộng Dao, khẩn cầu tiền bối trợ giúp cho Dao nhi vượt qua tiên kiếp này, Trần Mục sẽ khắc cốt minh tâm ân huệ hôm nay.”

“Ồ, ngươi chính là Trần Mục, vị Luyện Dược sư danh tiếng của Ngân Nguyệt Hải đường?” Chu Thiên Tử nhìn Trần y sư, lãnh đạm hỏi.

“Chính là vãn bối.” Trần y sư rất nóng lòng, thế nhưng đối phương chính là giáo chủ Địa Ngục giáo, trung kỳ đỉnh Thiên Tiên cảnh tiên giả, là vị tiên giả mạnh nhất toàn Loạn Tiên Hải, căn bản Trần y sư không có tư cách ngang hàng nói chuyện.

“Phụ thân tốt sinh ra nữ nhi tốt. Muốn bản tọa trợ giúp nàng cũng được, thế nhưng ngươi lấy gì đánh đổi?” Đối với Chu Thiên Tử, giúp đỡ Trần Mộng Dao chỉ là chuyện tiện tay, đối với y không tạo thành bất kỳ vấn đề gì, nhưng điều đó không có nghĩa ra Chu Thiên Tử sẽ sẵn sàng giúp đỡ.

Trần y sư, Tần Trọng trưởng lão và những vị trưởng lão khác của Ngân Nguyệt Hải đường minh bạch điều này, muốn Chu Thiên Tử, vị tiên giả hùng mạnh này xuất thủ không phải chuyện đơn giản.

“Vãn bối hổ thẹn, trên người không có gì để khiến tiền bối hứng thú, bất quá, trong tương lai, chỉ cần tiền bối yêu cầu, dù nhảy vào nước sôi lửa bỏng, vãn bối lấy tính mạnh ra thề tuyệt không từ chối.” Trần y sư hướng Chu Thiên Tử ôm quyền cúi con người, trên gương mặt thể hiện thái độ cầu khẩn.

Tần Trọng trưởng lão đối với Trần y sư và Trần Mộng Dao quan hệ rất tốt, vì vậy cũng không đành lòng đứng yên một chỗ. “Chu giáo chủ, Tần Trọng hy vọng giáo chủ rộng lượng giúp đỡ, tương lai Chu giáo chủ có lệnh, Tần Trọng tâm bất từ nan.” Tần Trọng trưởng lão không thể đại biểu cho Ngân Nguyệt Hải đường, vì vậy chỉ có thể lấy bản thân ra làm đặt cược.

Mấy tên trưởng lão khác, thấy hai người kia hành động, dĩ nhiên cũng không muốn đệ tử Hải đường có khả năng trở thành Linh Tiên cảnh tiên giả vẫn lạc, thế nên cũng liền hướng Chu Thiên Tử tỏ thái độ khẩn cầu.

Một màn này, Chu Thiên Tử thái độ vẫn như thường, không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào. Chỉ là đứng bên cạnh y, Hồng Sam tiên tử thanh âm như thiên tiên nói: “Trượng phu, hay là giúp bọn họ một lần, để bọn hắn thiếu một cái nhân tình cũng không tệ.”

Chu Thiên Tử nhìn sang bên cạnh, gương mặt lộ ra vẻ nhu hòa, sau đó lại nhìn Trần y sư và Tần Trọng trưởng lão, thanh âm ngưng trọng: “Các ngươi cầu khẩn như vậy, bản tọa cũng không phải người hẹp hòi, thế nhưng hãy nhớ kỹ những gì hôm nay các ngươi hứa, sau này dám thất hứa, bản tọa sẽ khiến Ngân Nguyệt Hải đường máu chảy thành sông, chó gà cũng không tha.”

“Đa tạ tiền bối, ân tình hôm nay vãn bối khắc cốt minh tâm, đến chết cũng không quên.”

“Đa tạ Chu giáo chủ rộng lượng.”

Trần y sư và Tần Trọng trưởng lão gương mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhất là Trần y sư, chỉ cần Chu Thiên Tử chịu xuất thủ, như vậy Trần Mộng Dao độ kiếp tám chín phần sẽ thành công.

Trần y sư đứng thẳng người, ánh mắt nhìn Tần Trọng trưởng lão và những người đã vì con gái hắn mà ra mặt khẩn cầu đầy cảm động, miệng định nói nhưng Tần Trọng trưởng lão đã ngăn lại: “Không cần, đây là chuyện nên làm. Lão phu và bọn họ không đành lòng nhìn một vị Linh Tiên cảnh tiên giả ngã xuống.”

Thiên ngôn vạn ngữ, chỉ cần mấy câu cũng là quá đủ, Trần y sư mỉm cười cảm tạ, chuyện hôm nay khắc cốt minh tâm, khắc sâu ơn nghĩa của những người này.

Phía trên bầu trời, Linh Tiên chi kiếp rốt cuộc chân chính giáng lâm, thiên uy mãnh liệt cuồng cuộn, từ đạo ánh chớp rạch ngang bầu trời, phản phất bên trong tầng mây đang có vô số những đầu lôi long.

Cuồng phong mãnh liệt thổi qua Kỳ Xà thành, tiếng gió gào thét đáng sợ, hơi thở hủy diệt sinh linh ngày một mạnh mẽ, toàn bộ đều hướng về phía Trần Mộng Dao, Linh Tiên chi kiếp đã muốn bắt đầu.