Hai người dây dưa nhau một hồi lâu trong văn phòng viện trưởng, Cao Đạm khó khăn tường thuật lại vụ việc, tranh thủ tí chính sách khoan hồng.
Hóa ra người phụ nữ kia là thân thích của một người quản lý trong viện, mẹ của vị quản lý kia đang nằm viện chuẩn bị làm phẫu thuật, nhờ cô ta tới chăm sóc.
Phải nói: Cao Đạm tuấn tú, lịch sự, phong độ, dịu dàng đã là muốn kéo người tới, hơn nữa cô này sau khi nghe ngóng, biết được vị viện trưởng cao lớn vẫn còn độc thân (Cao Đạm tái hôn cùng An Hân Phỉ chỉ có vài "các lão" trong viện biết), đối với cô ta mà nói đây quả thực là kim cương vương lão ngũ hoàn mỹ. Vì thế cô nàng tự xưng mình có dáng người đẹp tướng mạo xinh kia liền tới văn phòng viện trưởng, ý đồ dùng sắc dụ dỗ người ta.
"Đúng thế không?" Cô liếc xéo ai kia, rõ ràng không tin.
Anh ngồi nghiêm chỉnh giơ tay thề thốt "Anh thề, là sự thật!"
"... Được rồi, tạm thời tin tưởng anh."
Xong việc, người phụ nữ kia cũng không thấy ở trong viện nữa.
Hai người ở bên ngoài ăn cơm chiều, bởi vì cách bệnh viện rất gần, cho nên Cao Đạm để xe trong bãi đỗ ngầm của bệnh viện, cơm nước xong thì nhân lúc tản bộ, tới lấy xe.
Một hồi về đến nhà, An Hân Phỉ liền vào phòng cầm áo ngủ vọt vào phòng tắm.
"Chậm một chút đã, bà cô tổ!"
Tới giữa khoảng thời gian mang thai, cô cực kì sợ nóng, giờ lại đúng giữa hè, hơi động tí là đổ mồ hôi, với cô mà nói rất khó khăn.
Cô tắm qua, mặc áo ngủ ra khỏi phòng tắm, Cao Đạm nhìn thấy, không nói gì cũng vào phòng tắm tắm rửa, nhưng anh không quên lời hẹn ban ngày đâu nhé.
Tới khi anh tắm rửa xong ra ngoài, An Hân Phỉ đã mở điều hòa, dựa vào đầu giường xem sách giáo dục con cái.
"Để điều hòa thấp như thế sẽ bị cảm mạo, bé cưng à."
"Nhưng mà em nóng lắm!" An Hân Phỉ rầu rĩ bĩu mỏ.
"Được được, mở một lát thôi nhé." Cao Đạm đầu hàng.
"Dạ ~"
Anh nằm bên người vợ, cánh tay đặt trên cái bụng mang thai cao ngất của cô, như có như không trêu chọc.
"Đừng quậy, em đang đọc sách."
"Bé cưng, em quên ban ngày chúng ta nói cái gì à?"
"Nói cái gì?"
Anh cũng không nhiều lời, lấy sách từ trên tay cô để qua chỗ khác, ôm cô vào trong người mình "Đương nhiên là chứng minh thực lực đàn ông của anh rồi!"
"......"
Cao Đạm thay đổi nhiệt độ điều hòa cho hơn mới xốc cái chăn mỏng của An Hân Phỉ lên, bên dưới là vợ cưng xinh xắn mặc váy ngủ bằng ren hở cổ. Bụng tròn vo, rốn nhô lên, vốn là không giống trước, nhưng trong mắt anh lại là đẹp đẽ nhất.
Anh sờ sờ bụng to, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn "Bé con ngoan, ba với mẹ có chuyện quan trọng phải làm, con không được quấy."
"Đáng... Đáng ghét!" Cô đỏ mặt cắn môi.
Cao Đạm phủ bàn tay to nóng bỏng lên nụ hồng mai vì người mang thai mà cứng trướng hơn của An Hân Phỉ, cách tầng vải dệt mỏng manh, ngả ngớn vuốt ve.
"Ưm ~" Cô có thể cảm giác được từng đợt tê dại từ đầu v* truyền ra toàn thân.
Anh vạch dây váy trên bả vai của cô xuống, một đôi nhũ thịt trắng trẻo no đủ hiện ra trong không khí, đầu v* vốn màu phấn hồng xinh xắn đáng yêu hiện giờ vì hormone nữ tăng thêm mà biến thành màu đỏ sậm, nương theo nhịp hô hấp càng ngày càng dồn dập của cô mà nhẹ nhàng rung động. Chồng cô cực kì có khả năng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, ngón tay kẹp lấy đầu v*, nhẹ nhàng xoa nắn.
Người đàn ông thoải mái mà lại gãi đúng chỗ ngứa, xoa nắn sờ soạng khiến cho tiếng rêи ɾỉ ê a từ trong miệng cô thoát ra.
"Thích không, bé cưng?"
"Thi... Ưʍ... Thích ~"
Cao Đạm cúi đầu cho đầu v* trướng hồng vào trong miệng nhấm mυ'ŧ liếʍ láp, bên bị xem nhẹ kia thì được bàn tay thưởng thức an ủi.
"Nha... Ưm ~"
Cao Đạm giương mắt ngắm biểu tình mê say của vợ, bàn tay to vòng qua bụng to tròn đi vào nơi riêng tư, cách lớp vải ướt mà trêu đùa.
"Để anh nhìn xem, phía dưới của bé cưng có phải lại chảy nước ra rồi đúng không?" Nói xong, cởϊ qυầи lót cô, như ý muốn rờ thấy một mảng dính nhớp nơi hạ thể cô.
Lúc này trong không khí lượn lờ hơi thở ái dục say người.
"Cao Đạm... Cho em... Vào đi mà..." An Hân Phỉ không yên ổn, trên giường lớn vặn vẹo thân thể cồng kềnh.
"Đừng nóng vội, bé cưng." Tuy rằng Cao Đạm đã nhẫn đến độ hạ thể sắp nổ mạnh, nhưng vợ cưng dưới thân đang hoài em bé, màn dạo đầu nhất định phải làm tốt.
Anh lấy một cái gối mềm lót dưới thân cô, nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, u hoa giữa hai chân đã nở rộ, đang hướng ra phía ngoài tản ra hương thơm, hoa môi theo nhịp hô hấp của cô mà lúc đóng lúc mở. Anh duỗi một ngón tay cho vào, thọc vào rút ra, rồi sau đó dùng hai ngón mở dũng đạo cô ra.
"A, Cao Đạm... Muốn... Cho... Em!"
Tới khi cả bốn ngón có thể thông thuận ra vào, anh mới cởi bỏ khăn tắm bên hông, sau lớp khăn tắm là than thể phái nam cường tráng trần như nhộng, dưới háng là cự vật cương cứng mạnh khỏe, đang khoa trương giễu võ dương oai.
Anh đỡ dương v*t, đâm vào bông hoa kiều diễm đang lúc đóng lúc mở, tách mở tầng tầng lớp lớp thịt non chặt hẹp, bị vách tường âm đ*o ướŧ áŧ gắt gao bao lấy.
"Ừm!" Cao Đạm khoan khoái gầm nhẹ.
"A ~" Nháy mắt bị kɧoáı ©ảʍ lấp đầy xông thẳng lên não, An Hân Phỉ không thể kìm được phát ra tiếng rên ngọt ngấy.
Cao Đạm cũng lo cô đang mang thai, không giống với lúc trước mạnh mẽ tiến lên, mà ngược lại hết sức nhẹ nhàng.
"Ư... Thật thoải mái... Cao Đạm..." An Hân Phỉ một tay đỡ bụng to, một tay mò tìm tay chồng.
Anh sợ cô sẽ khó chịu vì nằm mãi trong một tư thế, cứ chôn dương v*t trong cơ thể cô, từ phía sau ôm cô nằm nghiêng chỉnh lại tư thế rồi tiếp tục tiến vào. Anh vừa xoa nắn miên nhũ vừa hôn tai cô.
Nơi này là điểm mẫn cảm của cô, anh có thể cảm giác được thịt huyệt đang kịch liệt co rút lại, kẹp mình cực kỳ thoải mái.
An Hân Phỉ được Cao Đạm ôm vào trong ngực, dịu dàng thọc vào rút ra, líu ríu rêи ɾỉ nũng nịu "Nha... Dùng sức... Ưʍ... Cao Đạm a ~"
Trong nháy mắt sắp tới cực hạn, anh rút ra côn th*t phun nhiệt dịch ở bên ngoài vách tường u hoa.
Anh hôn lên mái tóc mướt mồ hôi của vợ, trong lòng hạ quyết định.
Editor: hị hị, thêm tí info về Kim cương vương lão ngũ cho các chị (anh) em. Muốn câu được thì phải ăn ở thật tốt nhe, tu trăm đời may ra mới thấy được một anh, đương nhiên vận mệnh các bác cho phép:3
Kim cương vương lão ngũ - 钻石王老五: chỉ những người đàn ông từ 35 tuổi trở lên, rất có tiền, vẫn còn độc thân, có sự nghiệp thành công, nhiều triển vọng. Dưới đây là 5 tiêu chuẩn để trở thành KCVLN mà các thánh bên Trung tổng hợp nè:
1) Nhiều tiền: hoặc là tự gây dựng sự nghiệp, hoặc là thừa kế gia sản giàu có.
2) Anh tuấn đẹp trai: có phẩm vị, thường thức cá nhân (hay quan trọng là phải đẹp zai đó các má).
3) Trình độ học vấn cao: có bằng cấp của nước ngoài, có câu gọi là rùa biển (có nhân vật là Tống kim quy ở truyện nào ấy, cũng kiểu thế).
4) Có năng lực: có thái độ tích cực trong việc giải quyết các vấn đề trong công việc cũng như cuộc sống, ý chí tìm tòi học hỏi không ngừng, có tinh thần tự lực tự cường xây dựng sự nghiệp.
5) Khiêm tốn: không muốn nói nhiều về bản thân, cực lực giấu bản thân để tránh bị quấy rầy.
Và tôi bonus thêm phần "Quan điểm cá nhân" của các KCVLN cho các má đây:
Hiện nay KCVLN chân chính không có nhiều, họ có yêu cầu rất cao với bản thân, muốn thành đúng định nghĩa "đàn ông" cách tốt nhất.
Các KCVLN phần lớn rất xem trọng sự cân bằng trong gia đình, cũng không yêu cầu đối phương phải xinh đẹp hay thông minh bao nhiêu, chỉ cần dịu dàng, thiện lương, tốt nhất là thêm phần không giả bộ ngây thơ (giả tạo?!?), có thể dung hòa các tính chất của người vợ, người mẹ, cùng tính cách trẻ con lại thành một. Họ không thích sự phức tạp, tinh thông tính toán người khác, càng phản cảm với những người phụ nữ có nhan sắc nhưng lại một lòng muốn cưới người giàu có để được sống trong nhung lụa giàu sang.
"Trước lập nghiệp, sau lập gia đình" là quan điểm được các KCVLN đồng ý, nhưng sau khi thành công, họ cũng không dám kết hôn. KCVLN có thành tựu sự nghiệp rồi, vẫn lựa chọn hình thức chỉ yêu đương không kết hôn. Sự thực là vậy: nhiều khi hôn nhân sẽ gắn bó cả đời lâu dài, thậm chí có người cùng nhau nuôi dưỡng con cái nhưng vẫn không muốn bước vào lễ đường hôn nhân. (Ở Đức bây giờ người ta cũng có xu hướng ở chung nhiều hơn là kết hôn, thậm chí họ không muốn có con, có con cái và đã thành vợ chồng rồi, sẽ có trọng trách, tình nghĩa, ràng buộc, tài sản,... đè lên, lỡ sau này có tách ra thì rất phức tạp chia chác mệt mỏi:v)
Trên thực tế, họ cũng không thiếu tình yêu cùng kí©ɧ ŧìиɧ, đối họ mà nói, chỉ cần muốn, chắc chắn bên người không thiếu bạn gái, hiện tượng ở chung cũng khá phổ biến, tình cảm không phải là không có. Bởi vì họ không cần hôn nhân để đánh bóng thêm giá trị bản thân, cho nên sẽ lý tưởng hóa hôn nhân, yêu cầu sự hoàn mỹ, chân thực, thậm chí đến mức hà khắc. Cho nên mỗi khi bọn họ gặp được một nữ sinh, đều sẽ nghiêm túc tìm hiểu cô ấy, thông qua các lời nói cử chỉ của người đó mà xác định xem cô ấy có thích hợp với mình hay không. Bởi vì phương diện khảo sát của các KCVLN rất nhiều cũng rất nhỏ, thường thường đều là trong lúc cô gái không biết gì thì họ đã có suy tính của mình, cùng với đó, khi hẹn hò cô gái sẽ cảm thấy cảm xúc, thái độ của các KCVLN thay đổi quá lớn, nhưng thật ra là họ đang dò xét, khảo sát sâu hơn hoặc đang quyết định lần sau cùng. Dù cho kết hôn, rất nhiều người cũng sẽ cực lực lựa chọn người cùng giai cấp, tránh bị lọt vào tầm ngắm của đội ngũ "đào mỏ". Từ đây cũng có thể thấy sự đau khổ của các KCVLN, quả thực họ có được tiền tài cùng địa vị làm người khác ghen tị, nhưng với tình cảm lại bị đánh mất quá nhiều, trong rất nhiều tình huống, các KCVLN vì lợi ích của gia tộc với sự phát triển công ty không thể không bỏ qua tình yêu, dốc toàn bộ sức lực cùng thời gian cho sự nghiệp, nhân vật điển hình cho điều này là Thang Già Thành.
Có nhiều nguyên nhân vì sao các KCVLN không muốn và không dám kết hôn, đối với không ít người trẻ tuổi ưu tú mà nói, sợ kết hôn chủ yếu là do sợ ly hôn. Một vấn đề rất thực tế là họ chú ý tới lúc ly hôn, tranh chấp tài sản rất có thể dẫn tới việc của cải tích góp được nhiều năm cứ thế trôi đi mất.
KCVLN không hề giống như tưởng tượng của tất cả mọi người, không phải cứ muốn cưới người nào thì sẽ cưới được, mặc dù họ suy tính trước sau, lại một mực độc thân, tới khi phải khuất phục trước vận mệnh, cưới một người không hoàn mỹ, ít nhất trong lòng họ người đó chẳng phải hoàn mỹ.
Khá là dài đúng không, klq nhưng nghe ost của Như Ý Truyện cho thấm nhé:3 mãi yêu