An Hân Phỉ tìm thấy Cao Đạm đang thư thái đeo kính râm nằm tắm nắng trên ghế nằm bên bờ biển.
"Cảm ơn anh, em rất thích" cô ngồi bên cạnh ghế nằm của anh, hướng anh nói câu cảm ơn.
Anh quay đầu về phía cô, khóe miệng giương lên "Khiến cho vợ vui vẻ cũng là trách nhiệm của người làm chồng anh đây mà"
"Có cái gì em có thể làm cho anh không?" cô nghĩ nghĩ "Trừ việc sinh con ra" vì cái này là cần thiết.
Cao Đạm giống như thật sự suy tư tự hỏi "À, vậy làm phiền phu nhân Cao giúp anh thoa kem chống nắng đi"
"Vâng" An Hân Phỉ lấy tuýp kem chống nắng, đổ chất kem lỏng lòng bàn tay mình chà xát mới đưa tay đặt lên sống lưng rộng lớn, đẹp đẽ, tráng kiện của anh. Tay nghề của cô khá tệ, nhưng đôi tay nhỏ mềm mại đang du tẩu dọc theo lưng anh lại khiến cho anh tâm viên ý mã (tâm trạng đứng ngồi không yên, ý chí chạy nhảy như ngựa =))) tức là kiểu không bình tâm được ấy ạ).
Anh lật người qua, bị tay cô trêu chọc mà nổi lên du͙© vọиɠ, cô cũng thấy được, nhất thời có chút luống cuống. Anh kéo cô lại gần, tiếng nói trầm thấp mà gợi cảm "Tin anh sao?"
Cô nhìn anh, gật gật đầu "Tin"
"Được, đến với anh" Cao Đạm kéo An Hân Phỉ xuống nước, tới mặt sau một bãi đá ngầm cực lớn, ở chỗ này, sẽ không có ai thấy, anh đặt tay cô chống trên đá ngầm, anh thì từ phía sau vươn tay ra xoa gạt hai vυ'no đủ tròn trịa mất hồn của cô.
"Ừ ~"" cô nâng lên cần cổ xinh đẹp, từng lọn tóc bay tán loạn.
Anh đem áo ngực bikini của cô cuốn lại đẩy lên cao, bàn tay to trực tiếp bưng lên một đôi đại bạch thỏ thưởng thức chơi đùa, xoa bóp đầu v* béo mập.
"Cao... Cao Đạm..."
Anh kéo cô, đem tay cô đặt trên vai anh, tư thế như vậy càng khiến cho hai bầu ngực của cô cọ xát vào lòng bàn tay anh.
Anh một tay chống trên phiến đá một tay chậm rãi di chuyển xuống dưới, dọc theo bụng nhỏ bằng phẳng của cô vói vào quần bơi, ngón tay thon dài đẩy ra bối thịt mập dày, không có gì bất ngờ khi cảm nhận được một cỗ nhiệt dịch dính nhớp.
"Nha... Cao Đạm... Ông xã ~" An Hân Phỉ bất an run rẩy, lắc lư mông trắng tuyết, một loại cảm giác hư không vô danh ập tới.
Cao Đạm xoay mặt cô hôn hôn "Bé con đừng nóng vội, chúng ta từ từ tới, ngoan"
Ngón tay anh chậm rãi thọc vào rút ra trong lối đi của cô, thỉnh thoảng quét qua khối thịt mẫn cảm, trêu chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Cô bất lực, chỉ có thể mang âm thanh khóc lóc liên tục da^ʍ kêu thành tiếng.
Cao Đạm hôn sống lưng trần trụi của cô, rồi sau đó nửa quỳ ở trong nước, chậm rãi cởi ra quần bơi của cô, bàn tay to phủ lên thịt mông mượt mà, xoa bóp chơi đùa.
"Ừ ~ Ừ ~"
An Hân Phỉ theo bản năng đem eo hạ xuống, mông thịt đuổi theo tay người đàn ông, muốn nhiều hơn.
Anh tách chân cô ra, tiểu huyệt nhỏ bé đã động tình hiện ra trước mắt anh, hai mảnh bối thịt run rẩy, tựa như hoa nhỏ chờ người đến hái.
Mà anh cũng thật sự làm vậy, cúi đầu vươn lưỡi ở khe hẹp chặt chẽ hoạt động, mυ'ŧ vào tiểu hạch.
"A ~ đừng... Ừ..." An Hân Phỉ cao trào, Cao Đạm thực hiện ""chính sách"" nước phù sa không chảy ruộng ngoài - đem tất cả mật nước của vợ yêu nuốt xuống bụng. Rồi sau đó đứng lên, gấp gáp kéo xuống quần bơi đang cản trở của mình, phóng xuất ra cự long cương cứng quanh quẩn ở nơi huyệt khẩu trơn ướt.
"Nha... Tiến vào... A... Em muốn ~"
"Tuân mệnh, bà xã đại nhân" anh thúc hông về phía trước một cái, cực đại thô cứng đâm vào đường đi của cô, trong khoảng thời gian ngắn đến được thỏa mãn hai người liền dồn dập phát ra tiếng rêи ɾỉ đầy thoải mái.
"Ô... Bé con, huyệt nhỏ của em thật ấm áp, thật chặt"
"Ưm ~"
"Muốn anh dùng sức hơn nữa không?"
"Muốn ~"
Cao Đạm không hề kiềm hãm chút nào nữa, dũng mãnh đâm vào lại thong thả rút ra, mỗi một lần tiến vào đều hiển nhiên xuyên qua cổ tử ©υиɠ thẳng tới chỗ thật sâu trong tử ©υиɠ của cô, thậm chí có mấy lần làm cô có một loại ảo giác mình bị đâm thủng luôn rồi.
Cô dần dần bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà đáy lòng sinh ra du͙© vọиɠ, đuổi theo dương v*t của người đàn ông lắc lư mông thịt bản thân, tiểu huyệt nhỏ xíu chẹt hẹp gắt gao mυ'ŧ lấy tính khí nam giới.
Anh đem cô đối mặt với mình, một tay nâng chân cô lên, say mê bá đạo gặm hôn môi cô, cô cứ như vậy bị lạc vào trong gió bão tình ái của người đàn ông này.
"Ông xã... A... Muốn tới... Ư..."
Cao Đạm mãnh liệt tiến lên, nấm đầu cực đại ma sát vách trong ướt rượt, không biết qua bao lâu, anh tiết ra, tưới vào hoa tâm.
Trong nháy mắt, cô cảm thấy hình như mình đang ở trên mây, cảm giác nhẹ nhàng phiêu diêu, bởi vì anh bắn tinh, cô lại lần nữa cao trào, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy, hết thảy đều là do anh trao cho cô.
Cao trào qua đi, anh hôn môi cô "Xin lỗi, anh có chút thô lỗ, có làm tổn thương em không?"
Cô đỏ mặt lắc đầu, vùi đầu trong ngực anh, nhỏ giọng nói câu "Em thích" nhưng anh lại không có nghe thấy "Cái gì?""
Cô thẹn thùng không muốn nhiều lời, chỉ nói mình không có sao. Anh cũng không hỏi tới nữa, mặc quần bơi rồi giúp cô mặc lại áo tắm, hai người nắm tay nhau đi lên bờ.